Đạo Mộ Bút Ký

Chương 70: Khe núi tĩnh lặng


Chương trước Chương tiếp

Chúng tôi ngẩng đầu nhìn lên, hóa ra khói hiệu ở phía xa đã từ từ loãng đi, không biết ở bên đó xảy ra biến cố gì, hay là đốt không đủ viên khói. Thế này thì, khói này sẽ không trụ nổi đến lúc chúng tôi tới được nơi mất.

Ở trong rừng rậm, nếu như không có khói hiệu chỉ đường, chúng tôi không có dẫn đường, chắc chắn không thể nào đến chỗ đó được. Chúng tôi bèn hỏi Phan Tử xem có cách nào không? Phan Tử bèn leo lên cây quan sát, lấy vị trí khói tín hiệu làm tâm chính giữa, lấy tảng đá kỳ quái trên vách đá sát mép thung lũng ở phía xa tít tắp làm vật tham chiếu, đánh dấu ký hiệu trên la bàn, nói rằng, chỉ cần đi đến vị trí trọng điểm ở giữa hai tảng đá kỳ quái trên vách núi kia là chắc chắn có thể đi qua vị trí đốt khói hiệu. Có điều, cánh rừng này quá rậm rạp, cho dù sai số chỉ có 10 mét thì cũng có thể bỏ qua mất, cho nên chúng tôi phải cố gắng đến gần đó trước khi khói tắt.

...



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...