Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 2: Thế giới mới đặc sắc


Chương trước Chương tiếp

Đinh Hạo ngạc nhiên, chấn động trường kiếm lại bày ra tư thế, luyện kiếm pháp cơ bản phòng thân một lần nữa.

Kiếm quang cuồn cuộn, kiếm thế lại bắt đầu.

Sự thật chứng minh mới rồi Đinh Hạo không bị ảo giác.

Mới một hồi Đinh Hạo luyện bốn thức Phân Quang, Khai Băng, Liêu Vân, Truy Phong càng thêm nhẹ nhàng, từ đầu tới đuôi nối liền một mảnh, thuy ngân rót xuống đất chặt chẽ. Uy lực kiếm pháp tăng gấp đôi, kiếm loang lổ phát ra tiếng xé gió liên hồi, giống ánh sáng đỏ rực rỡ, liên miên bất tận.

Đinh Hạo trăm phần trăm khẳng định hắn chẳng những hoàn toàn nắm giữ tinh túy bốn thức Phân Quang, Khai Băng, Liêu Vân, Truy Phong mà còn hiểu cảnh giới của chúng đến tận cùng.

- Thật kỳ lạ, không lẽ bởi vì xuyên qua nên mình biến thân trở thành thiên tài tuyệt thế?

Đinh Hạo nghĩ tới nghĩ lui chỉ có kiểu giải thích này.

Kiếp trước kiếp này, hai linh hồn trùng hợp chồng lne nhau không chừng thật sự tạo ra thiên tài có sức lĩnh ngộ tuyệt thế.

Phát hiện này khiến Đinh Hạo tăng thêm niềm tín vào kiểm tra ngập môn Vấn Kiếm tông vào nửa tháng sau.

Chỉ cần vào được Vấn Kiếm tông là sẽ được dạy hệ thống chuyên nghiệp nhất, tu luyện các loại huyền công thần thôn, kỹ pháp, tiến thêm một bước đến chí nguyện to lớn trở thành cường giả nắm giữ vận mệnh của mình của Đinh Hạo.

Đinh Hạo thấy thời gian còn sống, hắn không vội quay về. Đinh Hạo nắm chặt thời gian liên tục luyện kiếm kiếm bên Tẩy Kiếm Trì.

Nửa canh giờ sau, Đinh Hạo chìm đắm trong trạng thái vô cùng huyền diệu.

Theo kiếm thế đi nhanh, người Đinh Hạo toát ra sức nóng bốc cháy, khí huyết sôi sùng sục như có dòng sông chảy róc rách trong mạch máu. Kiếm thế càng lúc càng nhanh đến nỗi người thường khó thể bắt giữ quỹ tích của kiếm loang lổ, người Đinh Hạo đầy ánh kiếm, bao bọc trong hơi trắng nóng hổi. Kiếm quang lấp lóe, cực kỳ thần diệu.

Loại trạng thái này kéo dài một canh giờ.

Rốt cuộc khắp người Đinh Hạo đau nhức, mệt mỏi chưa từng có làm hắn không thể không ngừng lại.

Lúc này Đinh Hạo nhận ra một vấn đề, trừ có phần mềm sức lĩnh ngộ siêu phàm ra còn cần phần cứng thân thể siêu quần.

Nhưng thân thể Đinh Hạo thì kinh mạch rộng cứng mức độ bình thường, cho đến nay không tu luyện công pháp khai thác, ôn dưỡng làm nó càng nhỏ hẹp co rút hơn.

Bây giờ Đinh Hạo đã tròn mười bốn tuổi, kinh mạch định hình. Độ mạnh thân thể Đinh Hạo chỉ nhanh nhẹn hơn người bình thường một chút.

Trong quá trình tu luyện chiêu thức kiếm pháp, một khi rơi vào trạng thái nhập thần huyền diệu khó giải thích thì tương đương với điều động cơ bắp, gân cốt toàn thân phối hợp vận chuyển. Hiện tại độ mạnh thân thể của Đinh Hạo tối đa chỉ kéo dài được một canh giờ.

Một khi vượt qua giới hạn thời gian thì cơ bắp sẽ nhức nhối khó thể chịu đựng.

Nếu miễn cưỡng kiếm sẽ bị tổn thương.

- Không được rồi. Tuy sức lĩnh ngộ kịnh người nhưng nền móng cơ thể này quá yếu. Trước mười bốn tuổi không đặt nền móng vững chắc, con đường võ đạo sau này sẽ vô cùng khó khăn, nửa tháng sau muốn thông qua trắc nghiệm của Vấn Kiếm tông còn khó. Cần nghĩ cách tăng cường thân thể trong thời gian ngắn, linh dược tẩm bổ là lựa chọn tốt nhất, đáng tiếc...

Vô Tận đại lục là một thế giới tràn ngập kỳ tích, tồn tại nhiều thiên tài đại bảo giúp người ta chớp mắt thay đổi kinh mạch, thiên phú, thay da đổi thịt.

Nhưng mấy thứ kia thật sự quá quý giá, hiếm thấy, chỉ đại gia tộc tông môn truyền thừa cao cao tại thượng mới có. Đối với tiểu tử nghèo như Đinh Hạo thì nó quá xa xôi.

- Còn có cách nào khác không?

Đinh Hạo nhíu mày lục tìm ký ức khổng lồ trong đầu.

Một lúc sau, mắt Đinh Hạo chợt sáng lên, hắn nghĩ ra điều gì.

Nhưng giây sau lộ vẻ ngần ngừ, bởi vì nếu đi chỗ đó sẽ mạo hiểm rất lớn, không chừng sẽ chết.

- Thôi, mặc dù nguy hiểm một chút nhưng đây là cơ hội cuối cùng. Người chết chim còn hướng lên trời, bất tử vạn vạn năm. Nguy hiểm cầu tài, lão tử làm liều!

Đinh Hạo ngẫm nghĩ rồi nghiến răng quyết định.

Kiếp trước Đinh Hạo là người hành động không lo trước sau, dù xuyên qua thì bản tính vẫn không thay đổi.

Lúc này chân trời sắp uống núi.

Hoàng hôn đỏ nhuộm mặt đất, chiếu rọi sơn môn Vấn Kiếm tông ở phía xa nguy nga tráng lệ như tiên cung. Tầng tầng lớp lớp ngọc thế lầu các, hành lang thủy tạ liên miên bất tận, nước biếc vờn quanh quản trường tu luyện võ nghệ, phòng ốc cung điện san sát nhau làm ngườin hìn kiềm không được khen, say mê.

Đinh Hạo có quyết định cuối cùng, toàn thân nhẹ nhàng. Đinh Hạo nhìn phong cảnh sơn môn cảm thấy bao la hùng vĩ hơn.

- Cũng đến lúc rồi, nên trở về.

Trời chiều như tranh.

Đinh Hạo treo kiếm rỉ sắt sau lưng, bước đi trên đường núi.

Vai Đinh Hạo khiêng dụng cụ quét dọn đường núi, tâm tình thoải mái dọc theo đường nhỏ thềm đá đằng sau bia Tẩy Kiếm Trì bước lên mười bậc rất nhanh đến đạo tràng núi trước Vấn Kiếm tông.

Đi giữa kiến trúc cổ kính, cổ thụ xanh ngắt, tượng đá to lớn, thạch điện cao to, mái nhà cong, đám người mặc trang phục đệ tử Vấn Kiếm tông đi lướt qua nhau cho Đinh Hạo cảm giác như ở trong kịch truyền hình ma huyễn cổ trang kiếp trước. Đinh Hạo thấy không chân thật như đang nằm mơ.

Lúc này khu thông báo quảng trường phía trước bỗng có nhiều đệ tử Vấn Kiếm tông tụ tập.

Tiếng ồn ào truyền đến.

- Là chuyện gì vậy? Hình như khá náo nhiệt.

- Sư đệ, ngươi không biết sao? Bốn kiếm khách tuyệt đỉnh trẻ tuổi nhất chín môn phái Tuyết Châu 'Tuyết Châu Tứ Khoái Kiếm ước hẹn so kiếm trên Thiên Hàn Tuyệt phong, muốn so xem kiếm của ai nhanh, sắc bén hơn. Tuyết Châu Tứ Khoái Kiếm so đấu mười ngày mười đêm, rốt cuộc phân ra cao thấp, hiện tại đệ tử toàn môn phái đều đang bàn luận về chuyện này.

- Thật không? Sư huynh Quan Phi Độ của Vấn Kiếm tông chúng ta có danh hiệu Truy Phong Nhất Kiếm, là một trong Tuyết Châu Tứ Khoái Kiếm. Nghe nói sư huynh Quan Phi Độ đã đến thất khiếu võ sư cảnh, thực lực như vậy chắc xếp vị trí đầu Tuyết Châu Tứ Khoái Kiếm?

- Ngươi nói đúng, sư huynh Quan Phi Độ tư chất tuyệt vời lại có thể chất băng tâm kiếm chủng, trong vạn người không có một, đúng là xếp hạng nhất Tuyết Châu Tứ Khoái Kiếm. Tiếc rằng...

- Tiếc cái gì?

- Không lẽ sư huynh Quan Phi Độ thua?

- Cũng không phải. Vốn sư huynh Quan Phi Độ đã đánh bại lôi Aam Khoái Kiếm Triệu Vô Nhai của lôi Âm Phái, Nhất Kiếm Minh Tâm Danh Phi Phàm của Minh Tâm sơn trang, Song Kiếm Nhất Ảnh Phong Thái Thương của Duyên Sinh tông. Sư huynh Quan Phi Độ đứng đùa Tuyết Châu Tứ Khoái Kiếm, khiến ba người kia cúi đầu nhận thua. Ai biết mới so kiếm xong thì một thiếu niên tuấn tú áo trắng mười bốn tuổi đột nhiên xuất hiện trên Thiên Hàn Tuyệt phong...

- Thiếu niên áo trắng? Mới mười bốn tuổi?

- Đúng vậy. Thiếu niên thật sự là thiên tài tuyệt thế, thực lực sâu không lường được. Thiếu niên tuyên bố khiêu chiến, kiếm thứ nhất đánh bại sư huynh Quan Phi Độ, kiếm thứ hai đánh gục Tuyết Châu Tứ Khoái Kiếm liên hợp rồi cười to lướt đi.

- Không thể nào! Thiếu niên này là đệ tử của môn phái nào mà yêu nghiệt quá vậy?

- Có người đoán có lẽ đệ tử này là thiên tài của Tuyết Châu đện hất môn phái Thanh Bình học viện thời gian trước đồn đãi rầm rộ, thần đồng Mục Thiên Dưỡng...

Tiếng xì xầm bàn tán truyền vào tai Đinh Hạo, kể câu chuyện phong thái các võ giả thiên tài của thế giới này, câu chuyện đặc sắc làm người nghe sôi sục máu.

Đây đúng là một thế giới vô cùng đặc sắc, khả năng vô hạn.


Bình luận
Sắp xếp
    Loading...