Danh Môn Thê Ước Tổng Giám Đốc Lão Công Rất Cao Lãnh

Chương 79: Như đàn bà


Chương trước Chương tiếp

Editor: Tr? sữa tr? xanh

Khu tĩnh an.

Một ng?i biệt thự y?n lặng tọa lạc trong ?nh mặt trời, tường trắng ng?i đỏ, mang hơi thở thời gian độc lập c?ng thanh qu?, dung hợp với kh? trời lạnh lẽo m? nhẹ nh?ng khoan kho?i, lướt nhẹ qua ở tr?n mặt cỗ băng ? ướt lạnh.

Tần Ngu xuống taxi, một đường chạy chậm đứng trước biệt thự, nhấn chu?ng cửa.

C? chỉ mặc một chiếc đầm đỏ, ?o kho?c ngo?i để lại ghế l? tối h?m qua, thời gian chờ ở cửa, chỉ l? một c?i chớp mắt, lại kh? chịu dị thường.

Khi Hứa Giang Nam mặc một ?o len cao cổ m?u trắng mở cửa, Tần Ngu co r?m lại th?n thể v?i mặt ở trong l?ng b?n tay kh?ng ngừng h? hơi, hơi nước m?u trắng bao phủ khu?n mặt của c? trở n?n mờ mịt ướt ?t.

Tần Ngu đột nhi?n xuất hiện ở trước mặt anh, khiến anh giật m?nh tại chỗ.

Tần Ngu ngước mắt, mừng rỡ ngh?nh tiếp tầm mắt của người nam, lại ph?t gi?c, Hứa Giang Nam lu?n lu?n ?n nhuận như ngọc, sắc mặt lại lộ ra v?i phần nghi?m t?c, kh?e m?i kh?ng gợi l?n, gương mặt tuấn t? căng thẳng, kh?ng biến sắc nh?n c?, đưa mắt nh?n thật l?u, hai tr?ng mắt u ?m đen nh?nh khắc s?u, ở trong đ?, c? lo lắng, c? sợ h?i, c? vui sướng, cũng kh?ng hề vui mừng, phức tạp kh?ng n?i ra được.

Tần Ngu cho tới b?y giờ chưa thấy qua Hứa Giang Nam như vậy, sắc mặt tiều tụy, t?c ngắn m?u đen c? ch?t mất trật tự, trong mắt mang theo tơ m?u đỏ r? r?ng, giữa l?ng m?y tr?n đầy mỏi mệt, thậm ch?, tr?n ?o len m?u trắng c?n d?nh một ch?t m?u đỏ giống như l? vết rượu g? đ?, cả người thoạt nh?n chật vật như vậy, ngay cả h? hấp b?n trong, đều mơ hồ lộ ra một cỗ hơi thở phong trần mệt mỏi.

Trong l?ng tr?n đầy sự ?y n?y, rủ xuống con mắt, ng?n tay nhẹ nh?ng thắt, nghĩ n?n giải th?ch thế n?o.

Đột nhi?n, một gi?y sau, vội v?ng kh?ng kịp chuẩn bị, tr?n đỉnh đầu người nam nghi?ng người một c?i, c?nh tay khẽ nhấc ra, c? liền bị v?y h?m d[d[l]q]d trong l?ng ngực rắn chắc của anh.

S?t sao, kh?ng lưu một khe hở, ?p v?o lồng ngực của anh, gần đến mức Tần Ngu c? thể nghe được trong lồng ngực của anh c? một tr?i tim hữu lực đang nhảy l?n.

Th?n mật như vậy, tuy c?, lại rất ?t, Tần Ngu c? ch?t kh? chịu, tay ch?n cũng kh?ng biết n?n để chỗ n?o, chỉ đ?nh phải ngơ ng?c t?y ? cho người nam ?m.

Một hồi l?u, b?n tai truyền đến giọng n?i rất nhỏ của Hứa Giang Nam, "Tiểu Ngu Nhi, em c? biết hay kh?ng, anh đi t?m em khắp nơi sắp đi?n l?n rồi, rất tốt..." Trong giọng n?i kia, c? sự mừng rỡ giống như sống s?t sau tai nạn.

Tần Ngu lại kh?ng biết ?y n?y đứng l?n, kh?ng phải bởi v? ở lại trong nh? Tống Mạc, m? l? v? kh?ng n?i tiếng n?o * kh?ng về.

Rất l?u, ước chừng l? ph?t gi?c được l?nh ? tr?n l?n da c?, Hứa Giang Nam bu?ng c? ra, c?nh tay thuận thế trượt đến h?ng của c?, ?m lấy c? v?o nh?.

Một tiếng ken k?t, kh?ng kh? ướt lạnh ngo?i cửa đơn giản bị ngăn c?ch, chạm v?o mặt, l? hơi thở ấm ?p dễ chịu.

Tần Ngu c?n chưa thay xong d?p, ngay ph?a trước, liền c? một c?i tiểu đạn ph?o thẳng tắp vọt tới người c?, ?m lấy bắp đ?i của c?, oa một tiếng kh?c l?n, "Mẹ mẹ, con c?n tưởng rằng mẹ bị người xấu tr?i đi ..."

"..." Tần Ngu sờ sờ Tần L?ng đầu, đứa nhỏ n?y c?n l? qu? ng?y thơ, ai d?m bắt c?c c? nha.

Rủ con mắt xuống, nhẹ giọng trấn an, "Mẹ d[dl]qd kh?ng c? chuyện g?, con xem, kh?ng phải đ? trở về rồi sao."

Tần L?ng nước mắt lưng tr?ng ngửa đầu, quan s?t Tần Ngu từ tr?n xuống dưới, "Mẹ mẹ kh?ng c? gặp được * đi, kh?ng c? bị r?t m?u đi, kh?ng c? bị cắt thận đi."

"..." N?y l? c?i g? nha, Tần Ngu gi?p Tần L?ng lau nước mắt, "Y?n t?m, mẹ tốt lắm nha, đừng kh?c sướt mướt, như đ?n b?."

--- ------ BỔ SUNG TH?M --- ------


Editor: Tr? sữa tr? xanh

Khu tĩnh an.

Một ng?i biệt thự y?n lặng tọa lạc trong ?nh mặt trời, tường trắng ng?i đỏ, mang hơi thở thời gian độc lập c?ng thanh qu?, dung hợp với kh? trời lạnh lẽo m? nhẹ nh?ng khoan kho?i, lướt nhẹ qua ở tr?n mặt cỗ băng ? ướt lạnh.

Tần Ngu xuống taxi, một đường chạy chậm đứng trước biệt thự, nhấn chu?ng cửa.

C? chỉ mặc một chiếc đầm đỏ, ?o kho?c ngo?i để lại ghế l? tối h?m qua, thời gian chờ ở cửa, chỉ l? một c?i chớp mắt, lại kh? chịu dị thường.

Khi Hứa Giang Nam mặc một ?o len cao cổ m?u trắng mở cửa, Tần Ngu co r?m lại th?n thể v?i mặt ở trong l?ng b?n tay kh?ng ngừng h? hơi, hơi nước m?u trắng bao phủ khu?n mặt của c? trở n?n mờ mịt ướt ?t.

Tần Ngu đột nhi?n xuất hiện ở trước mặt anh, khiến anh giật m?nh tại chỗ.

Tần Ngu ngước mắt, mừng rỡ ngh?nh tiếp tầm mắt của người nam, lại ph?t gi?c, Hứa Giang Nam lu?n lu?n ?n nhuận như ngọc, sắc mặt lại lộ ra v?i phần nghi?m t?c, kh?e m?i kh?ng gợi l?n, gương mặt tuấn t? căng thẳng, kh?ng biến sắc nh?n c?, đưa mắt nh?n thật l?u, hai tr?ng mắt u ?m đen nh?nh khắc s?u, ở trong đ?, c? lo lắng, c? sợ h?i, c? vui sướng, cũng kh?ng hề vui mừng, phức tạp kh?ng n?i ra được.

Tần Ngu cho tới b?y giờ chưa thấy qua Hứa Giang Nam như vậy, sắc mặt tiều tụy, t?c ngắn m?u đen c? ch?t mất trật tự, trong mắt mang theo tơ m?u đỏ r? r?ng, giữa l?ng m?y tr?n đầy mỏi mệt, thậm ch?, tr?n ?o len m?u trắng c?n d?nh một ch?t m?u đỏ giống như l? vết rượu g? đ?, cả người thoạt nh?n chật vật như vậy, ngay cả h? hấp b?n trong, đều mơ hồ lộ ra một cỗ hơi thở phong trần mệt mỏi.

Trong l?ng tr?n đầy sự ?y n?y, rủ xuống con mắt, ng?n tay nhẹ nh?ng thắt, nghĩ n?n giải th?ch thế n?o.

Đột nhi?n, một gi?y sau, vội v?ng kh?ng kịp chuẩn bị, tr?n đỉnh đầu người nam nghi?ng người một c?i, c?nh tay khẽ nhấc ra, c? liền bị v?y h?m d[d[l]q]d trong l?ng ngực rắn chắc của anh.

S?t sao, kh?ng lưu một khe hở, ?p v?o lồng ngực của anh, gần đến mức Tần Ngu c? thể nghe được trong lồng ngực của anh c? một tr?i tim hữu lực đang nhảy l?n.

Th?n mật như vậy, tuy c?, lại rất ?t, Tần Ngu c? ch?t kh? chịu, tay ch?n cũng kh?ng biết n?n để chỗ n?o, chỉ đ?nh phải ngơ ng?c t?y ? cho người nam ?m.

Một hồi l?u, b?n tai truyền đến giọng n?i rất nhỏ của Hứa Giang Nam, "Tiểu Ngu Nhi, em c? biết hay kh?ng, anh đi t?m em khắp nơi sắp đi?n l?n rồi, rất tốt..." Trong giọng n?i kia, c? sự mừng rỡ giống như sống s?t sau tai nạn.

Tần Ngu lại kh?ng biết ?y n?y đứng l?n, kh?ng phải bởi v? ở lại trong nh? Tống Mạc, m? l? v? kh?ng n?i tiếng n?o * kh?ng về.

Rất l?u, ước chừng l? ph?t gi?c được l?nh ? tr?n l?n da c?, Hứa Giang Nam bu?ng c? ra, c?nh tay thuận thế trượt đến h?ng của c?, ?m lấy c? v?o nh?.

Một tiếng ken k?t, kh?ng kh? ướt lạnh ngo?i cửa đơn giản bị ngăn c?ch, chạm v?o mặt, l? hơi thở ấm ?p dễ chịu.

Tần Ngu c?n chưa thay xong d?p, ngay ph?a trước, liền c? một c?i tiểu đạn ph?o thẳng tắp vọt tới người c?, ?m lấy bắp đ?i của c?, oa một tiếng kh?c l?n, "Mẹ mẹ, con c?n tưởng rằng mẹ bị người xấu tr?i đi ..."

"..." Tần Ngu sờ sờ Tần L?ng đầu, đứa nhỏ n?y c?n l? qu? ng?y thơ, ai d?m bắt c?c c? nha.

Rủ con mắt xuống, nhẹ giọng trấn an, "Mẹ d[dl]qd kh?ng c? chuyện g?, con xem, kh?ng phải đ? trở về rồi sao."

Tần L?ng nước mắt lưng tr?ng ngửa đầu, quan s?t Tần Ngu từ tr?n xuống dưới, "Mẹ mẹ kh?ng c? gặp được * đi, kh?ng c? bị r?t m?u đi, kh?ng c? bị cắt thận đi."

"..." N?y l? c?i g? nha, Tần Ngu gi?p Tần L?ng lau nước mắt, "Y?n t?m, mẹ tốt lắm nha, đừng kh?c sướt mướt, như đ?n b?."



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...