Danh Môn Thê Ước Tổng Giám Đốc Lão Công Rất Cao Lãnh

Chương 64: Câm miệng, ngủ


Chương trước Chương tiếp

Editor: T?o đỏ phố n?i

L?c bước gần tới cửa ph?ng ngủ, bước ch?n dừng lại, quay đầu lại nh?n Tần Ngu một c?i, rất nhanh phun ra một c?u, đầu c?i xuống, chứng tỏ anh đang rất mất hứng, "Dọn dẹp những mảnh vỡ thuỷ tinh xong th? ngoan ngo?n nằm ngủ tr?n ghế salon."

Xem ra c? đ? uống rượu say m?m rồi, Tống Mạc anh kh?ng th?m chấp nhặt với c?. Die~nn ddan le?Quyidonn

Sau lưng lại truyền tới ?m thanh nổi đo? của Tần Ngu, "Hứa Giang Nam! Chỉ v? em l?m bể hai c?i ly uống rượu của anh m? anh bắt em phải ngủ tr?n ghế sofa sao!"

Tống Mạc dừng động t?c đ?ng cửa lại, người phụ nữ n?y thật sự l? say kh?ng biết g?, lại c?n coi anh l? Hứa Giang Nam, c?n n?i ngủ tr?n ghế sofa kia l? c? ? g?? Ho? ra c? v? c?i người t?n Hứa Giang Nam kia đ? c?ng ngủ tr?n một c?i giường sao? Di3n~đ@n.l3,qu?.d0n

Quả nhi?n l? một người phụ nữ lẳng lơ, cuộc sống c? nh?n lộn xộn.

Kh?ng hề đứng lại nữa, d?ng sức đ?ng cửa lại, thay đồ ngủ, tắt đ?n đi ngủ.

------

L?c mơ mơ m?ng m?ng, b?n ngo?i lại truyền tới tiếng g? cửa.

Tống Mạc chậm r?i mở mắt ra, ngo?i cửa sổ ?nh trăng mờ nhạt, đ?m đ? khuya. dfienddnlieqiudoon

Khẽ nghi?ng đầu, ngưng thần, sự ch? ? tập trung ngo?i cửa.

Tiếng g? cửa kia c?ng dồn dập hơn, tiếng g? cứ li?n tục vang l?n, trong đ? dường như c?n lo?ng tho?ng c? tiếng nức nở.

Y?n lặng mấy gi?y, sau đ? đưa tay vuốt mặt một c?i, bật đ?n l?n, v?n chăn đứng dậy. dfienddnlieqiudoon

Mới vừa xoay cửa mở ra, một b?ng người kh?ng kịp ph?ng bị đ? ng? nh?o v?o trong ngực anh.

C?i mắt xuống, Tần Ngu nước mắt ng?n ngấn chờ mong nh?n anh, nước mắt giống như những bọt nước lởn vởn ở đ?y mắt, c? run rẩy giơ tay m?nh ra, kh?c th?t tha th?t th?t, "Giang, anh Giang Nam, tay của em bị mảnh thuỷ tinh đ?m v?o, đau, đau?" le^e quyy do^nn

?nh mắt Tống Mạc nh?n ng?n tay mảnh khảnh của Tần Ngu, ng?n trỏ bị rạch một đường nhỏ, m?u vẫn đang chảy ra, cũng kh?ng phải vết thương nghi?m trọng, trong l?ng anh chợt nh?i đau, theo bản năng l?ng m?y nhăn lại.

Đẩy Tần Ngu đang dặt dẹo ng? trong l?ng m?nh ra, xoay người, c?i đầu n?i một c?u, "Chờ." le^e quyy do^nn

V?o trong ph?ng ngủ lấy h?m thuốc ra, lấy b?ng g?n, cồn v? băng keo c? nh?n, n?m v?o trong l?ng Tần Ngu, "Lập tức ra ngo?i, đừng lại đ?y quấy rầy t?i nữa."

Tần Ngu đứng tại chỗ luống cuống ?m đồ, "Giang, anh Giang Nam, anh gi?p em được hay kh?ng?" Diễng đ?ng ele qui? don

Lại l? anh Giang Nam, anh Giang Nam, người phụ nữ n?y c? th?i đi hay kh?ng, trong l?ng bực bội một trận, đẩy Tần Ngu ra khỏi cửa, kh?ng ki?n nhẫn n?i một c?u "Kh?ng."

Dứt lời, "Rầm" một tiếng, c?nh cửa đ?ng lại.

------

Nằm ở tr?n giường, chỉ một l?t sau, ngo?i cửa kh?ng c?n tiếng động g? nữa, rất y?n lặng. die,n; da.nlze.qu;ydo/nn

Tống Mạc nhắm mắt lại, nhưng m? như thế n?o cũng ngủ kh?ng được, trong l?ng đ? bị Tần Ngu quậy cho đến rối tung rối m? l?n rồi, bộ dạng nước mắt như mưa vừa rồi của c? l?c ẩn l?c hiện ở trước mặt anh.

Thở d?i, chợt từ tr?n giường ngồi dậy.

L?c mở cửa ra, trong ph?ng kh?ch cũng kh?ng c? một b?ng người, đột nhi?n, tr?n đ?i thấy nằng nặng.

C?i mắt nh?n xuống, thấy Tần Ngu đang ?m lấy đ?i anh, c?i đầu nhỏ cọ cọ v?o đầu gối anh, ngẩng c?i mặt rất v? tội v? uỷ khuất l?n nh?n anh, c? kh?ng hề kh?c, nhưng m? con mắt sưng to l?n, đ?i m?i đỏ đỏ cong l?n l?m nũng, rồi n?i một c?u, "Anh Giang Nam..." die,n; da.nlze.qu;ydo/nn

Kh?ng biết từ đ?u m? đ?y l?ng d?ng l?n một cơn tức giận nhưng lại c? ch?t bất đắc dĩ.

?m lấy c?i eo nhỏ của Tần Ngu, ?m c? đứng dậy từ dưới đất, đỡ c? đi lại ngồi tr?n sofa, rồi lại quay trở lại ph?ng ngủ lấy cồn, b?ng g?n v? băng keo c? nh?n.

K?o c?i tay của Tần Ngu qua, đ?i mắt đen nh?y nh?n chằm chằm vết thương, rồi cẩn thận xử l?.

Đem băng keo c? nh?n d?n l?n vết thương xong xu?i, đứng dậy, cất bước rời đi, "Được rồi, đừng c? lại gọi t?i nữa, lập tức nằm xuống ngủ."

Vừa mới n?i xong, một giọng n?i ?m ?i mềm mại vang l?n ở sau lưng, "Anh Giang Nam." die,n; da.nlze.qu;ydo/nn

Dừng bước ch?n lại, ngoảnh đầu lại nh?n, vẻ mặt lạnh l?ng nh?n Tần Ngu mấy gi?y, lạnh l?ng thu hồi ?nh mắt, đầu cũng kh?ng ngoảnh lại rời đi, chỉ quăng một c?u n?i: "C?m miệng, ngủ!"



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...