Danh Môn Thê Ước Tổng Giám Đốc Lão Công Rất Cao Lãnh
Chương 36: Anh ta làm sao bây giờ?
Răng m?i quấn qu?t, hơi thở rối loạn, nụ h?n b? đạo tiến qu?n thần tốc tới cực điểm.
L? Nhược chẳng biết đ? ho?n hồn từ l?c n?o, h? miệng, cắn v?o m?i Thẩm Ngạn, trong nh?y mắt, một m?i m?u tươi tr?n ra từ răng m?i của hai người.
Thẩm Ngạn bị đau, rời khỏi, ng?n c?i xẹt qua c?nh m?i, l? vết m?u đỏ thẫm.
C?n chưa hồi phục lại tinh thần, 'bốp' một tiếng, một c?i t?t vang dội đ? rơi v?o mặt, đặc biệt vang l?n ở trong xe. le? qu? d0n9
Hốc mắt L? Nhược đỏ l?n, to?n th?n đều đang run rẩy, thật sự c? đ? đ?nh một c?i t?t n?y, l?ng b?n tay của c? đ? đỏ ửng l?n đau r?t, nhưng m? cũng kh?ng đau bằng nỗi đau từ đ?y l?ng của c?.
Thẩm Ngạn anh ta coi L? Nhược c? l? ai chứ?
Cắn cắn m?i dưới, ?nh mắt quật cường nh?n chằm chằm Thẩm Ngạn, "T?i hỏi lại anh một lần cuối c?ng, đồ đ?u?" le? qu? d0n9
Cả người Thẩm Ngạn đều c? cảm gi?c thất bại, ngước mắt l?n nh?n L? Nhược một c?i, "Kh?ng c?."
"C? ? g??"
"Ngay từ đầu l? anh đ? lừa dối em, kh?ng c? h?nh khi?u d?m g? ở đ?y hết."
"Thẩm Ngạn!" Die nd da nl e q uuydo n
G? m? người đ?n ?ng ẩn hiện trong ?nh s?ng kh?ng ph?n biệt được đ?u l? thật đ?u l? giả, chỉ thấy anh ta nhếch m?i tự giễu, lẳng lặng nh?n ra b?n ngo?i cửa sổ, r?t ra một điều thuốc, ng?n tay run run, điếu thuốc từ tr?n tay anh ta mấy lần su?t rơi xuống.
Lấy ra c?i bật lửa, 'tạch' một tiếng, ngọn lửa phun ra, chiếu s?ng l?n khu?n mặt người đ?n ?ng, đ?y mắt anh ta tuyệt vọng, h?t một hơi, hạ cửa xe xuống, l?c kh?i thuốc từ trong miệng tr?n ra, trong xe vang l?n tiếng đ?n ?ng kh?n kh?n m? vỡ vụn, "Thật xin lỗi, em đi đi."
Anh ta cho rằng ?t nhiều g? c? cũng hiểu r? t?m tư từ đ?y l?ng của anh ta, cho rằng ?t nhiều g? c? cũng c? ch?t cảm động, nhưng tất cả mọi chuyện xảy ra đều l? anh ta tự cho m?nh l? đ?ng, đến c?ng l? do anh ta đ?nh gi? bản th?n qu? cao, cho rằng d? c? l? một khối băng, cũng sẽ c? ng?y bị sự ấm ?p của anh ta l?m cho tan chảy, nhưng m? anh ta đ? sai rồi, sai một c?ch nghi?m trọng, L? Nhược c? kh?ng c? tr?i tim. Die nd da nl e q uuydo n
L? Nhược im lặng nh?n chằm chằm Thẩm Ngạn, ?nh s?ng mờ nhạt l?m cho sự mệt mỏi trong ?nh mắt anh ta c?ng ph?ng đại ra, trong l?ng khẽ nh?c nh?ch, h? to miệng ra, c?u xin lỗi định mấy lần n?i ra, nhưng lại bị c? nuốt v?o.
Kh?ng c? một ch?t do dự n?o nữa, mở cửa xe ra, bước xuống xe.
?m thanh thất bại v? tuyệt vọng của người đ?n ?ng theo khe hở truyền ra, giống như một lời thở d?i đ? k?o d?i trong một thời gian d?i, "Nhược Nhược, sau n?y, ch?ng ta, c?n c? thể gặp mặt nhau nữa kh?ng?" Dieendaanleequuydonn
Th?n thể mảnh khảnh của L? Nhược dừng lại, bước ch?n mọc rễ tại chỗ.
Rất l?u sau, cửa lại mở ra một lần nữa, bước đi dứt kho?t, chỉ để lại cho Thẩm Ngạn một b?ng lưng cao ngạo.
Cửa xe đ?ng lại k?u "cạch" một tiếng, trong kh?ng kh? chỉ c?n lại tiếng gi? x?o xạc, c?nh tay Thẩm Ngạn để ở ngo?i cửa k?nh xe, t?n thuốc l? d?i ra một kh?c d?i, lung lay sắp đổ, một gi?y sau rơi xuống.
B?ng d?ng L? Nhược c?ng ng?y c?ng nhỏ, Thẩm Ngạn kh?ng tiếng động nhếch nhếch miệng, kh?e m?i mỏng cong l?n khiến cho người ta đau l?ng.
Anh ta chợt nhớ tới rất nhiều năm trước, sinh nhật L? Nhược, cũng l? ban đ?m tối đen như thế n?y, cũng l? ?nh trăng trong trẻo nhưng lạnh l?ng như thế n?y, anh ta d?ng tiền để d?nh mua cho c? chiếc v?y c? th?ch nhất, c? lại phất tay với anh ta một m?nh ngồi l?n xe Tống Mạc, cũng l? c? đ? lưu lại cho anh ta c?i b?ng lưng cao ngạo như thế n?y. Dieendaanleequuydonn
Anh ta đợi c? nhiều năm như vậy, c? lại chỉ nhớ r? c? v? Tống Mạc l? thanh mai tr?c m?, c? kh?ng nhớ anh đ? chơi c?ng c? hai mươi s?u năm thanh mai tr?c m?, trong mắt c?, chỉ c? m?nh Tống Mạc, vậy anh ta ở đ?u? Anh ta l?m sao b?y giờ?
Anh ta cười si ngốc, mắt từ từ nhắm lại. die,n; da.nlze.qu;ydo/nn
Anh ta n?n bu?ng tay phải kh?ng?
Truyện hot hiện nay
Bình luận
Sắp xếp