Danh Môn Thê Ước Tổng Giám Đốc Lão Công Rất Cao Lãnh

Chương 32: Xuân tâm nhộn nhạo


Chương trước Chương tiếp

Edit: T?o đỏ phố n?i

Tần Ngu l?m như kh?ng kh?ng nghe thấy lấy điện thoại nh?t v?o t?i quần, nhiệt t?nh xoa xoa b? cưng, "Cục cưng ?, mẹ c? khả năng v?n hồi mặt mũi hay kh?ng tất cả đều nhờ v?o con đ?."

Tần L?ng chớp chớp đ?i mắt to tr?n s?ng ngời, "C? cục cưng ở đ?y."

? thức Tần Ngu bị vụn vỡ g? một c?i l?n đầu của con trai Tần L?ng "Cục cưng c?i rắm ấy, con l? con trai, đừng c? giả bộ đ?ng y?u giống như con g?i, sau n?y con sao bảo vệ mẹ được."??dienndnle,qu.y don

Khu?n mặt Tần L?ng lập tức nghi?m chỉnh lại, bộ dạng rất nghi?m trang, nh?n rất đ?ng y?u.

Cố Uyển Uyển thấy bản th?n m?nh bị xem nhẹ, v? c?ng kh? chịu đưa tay ra nh?o ngang h?ng Tần Ngu một c?i, "Cậu trả lời đi, thẳng thắn được khoan hồng chống cự phải bị nghi?m trị, n?i, c? phải đ? th?ch Tống Mạc rồi hay kh?ng!"

Tần Ngu h?p con mắt nhỏ lại, rất giống một con quạ đen lừa ăn thịt hồ ly, ?nh mắt nh?n nhạt nh?n l?n khu?n mặt Cố Uyển Uyển, giống như c? d?ng nước trong vắt tr?n ra, ph? lệ đến xem, "Th?ch anh ta? Trừ phi mắt m?nh bị m?."

Nước trong đ?ch x?c l? nước trong, c?n l? một c?i bồn nước trong rất lớn v? lạnh như băng.??dienndnle,qu.y don

Cũng may Tống Mạc kh?ng c? ở đ?y, kh?ng nghe thấy Tần Ngu n?i lời thề son sắt n?y, nếu kh?ng kh?ng biết khu?n mặt sẽ đặc sắc như thế n?o.

Cố Uyển Uyển nh?u l?ng m?y lại, thật sự thưởng thức Tần Ngu, "C? kh? ph?ch!" d,0dylq.d

Tần Ngu vừa thong thả bước ch?n tiến l?n ph?a trước, vừa cười ng?y ng?, "Tất nhi?n rồi, d? g? b?y giờ m?nh cũng đang nắm giữ thứ quan trọng của Tống Mạc, đến l?c đ? nếu Tống Mạc d?m tranh con trai với m?nh, m?nh sẽ khiến cho tất cả mọi người tr?n to?n thế giới đều biết vị h?n th? của Tống Mạc chạy trốn c?ng người đ?n ?ng kh?c, ha ha ha ha."

Ở cổng y khoa trong trường, Tần Ngu lấy một tư thế xoay người mức độ kh? cao giang ch?n ngồi tr?n xe đạp điện, đ?i mắt trong đ?m cũng s?ng l?n lấp l?nh, giống như con mắt c? đ?nh vi?n kim cương, vẫy vẫy tay với Cố Uyển Uyển, "C?m ơn nương nương đ? chi?u đ?i."

Cố Uyển Uyển lắc đầu, vẻ mặt gh?t bỏ, "Nh?n bộ dạng của cậu k?a, cẩn thận vỡ trứng." Vừa dứt lời xong, lại n?i th?m một c?u rất tự nhi?n "? qu?n, cậu kh?ng c? trứng." d,0dylq.d

Tần Ngu nhếch miệng, "Cố Uyển Uyển, Tần L?ng nh? m?nh c?n đang ở đ?y, ăn n?i lịch sự ch?t, đều bị cậu l?m cho hư người hết rồi. "

"Biết rồi, biết rồi, đừng n?i nhảm nữa, nhớ chủ nhật n?y đấy."

Tần Ngu giơ tay ra l?m tư thế ok, giẫm ch?n l?n xe đạp điện, xe chạy đi như một l?n kh?i, sau đ? vẫn kh?ng qu?n trao cho Cố Uyển Uyển một nụ h?n gi?, vẻ mặt xu?n t?m nhộn nhạo. d,0dylq.d

Cố Uyển Uyển thiếu ch?t nữa th? ?i ra.

Khi về nh? trong nh? kh?ng c? ai, Hứa Giang Nam chắc phải ở lại l?m th?m giờ.

Tần Ngu đem phần ch?o g? mang về v?o bếp h?m n?ng lại, rồi đi ra ban c?ng lấy quần ?o v?o.

Chu?ng cửa đột nhi?n vang l?n, chắc l? Hứa Giang Nam trở lại, Tần Ngu đi hai bước ra cửa h?t l?n thật to, "Tần L?ng, mở cửa cho ch? Giang Nam."

Hứa Giang Nam thả c?i ch?a kho? xe Land Rover v? c?i cặp ?m trong tay xuống, "Mẹ con đ?u rồi?"

Mắt Tần L?ng vẫn chăm ch? nh?n chằm chằm v?o m?n h?nh ti vi tay chỉ chỉ ra ban c?ng. Dien_dan l3_quy1don^

Hứa Giang Nam cầm theo một c?i t?i được đ?ng g?i rất tinh xảo trong tay bước ra ban c?ng.

Đập v?o mắt, l? ?nh đ?n mờ nhạt ph?a dưới, trong tay Tần Ngu cầm c?i ?o vest, cười giống như một đo? hoa, kho? mắt đu?i m?y đều l? n?t cười rất vui vẻ.

Dừng bước ch?n lại, c?i t?i đ?ng g?i mang theo khẽ k?u sột soạt, trong mắt giống như rơi v?o một l?n mưa bụi, c? ch?t sương m?, lại th?m một tầng thương cảm mờ nhạt. Dien_dan l3_quy1don^

?m thanh sột soạt của c?i t?i mặc d? rất nhỏ nhưng cũng l?m Tần Ngu giật m?nh một ch?t, b?n tay khẽ run, c?i ?o vest đang cầm trong tay su?t rơi xuống đất, trong mấy gi?y ngắn ngủi chop mũi lại rịn ra một lớp mồ h?i mỏng, m?i mấp m?y, Tần Ngu thầm mắng m?nh một tiếng, c? c?i g? phải sợ, sao giống như bị bắt gian vậy.

V?n t?c lộn xộn ở b?n tai, ngước mắt l?n, sự vui vẻ hiện l?n ở kho? m?i c? ch?t gượng gạo. Dien_dan l3_quy1don^

Vẻ thương cảm trong đ?y mắt của Hứa Giang Nam kh?ng biết đ? lặng lẽ biến mất từ khi n?o, ?nh mắt nh?n thẳng v?o Tần Ngu, hiện ra vẻ dịu d?ng như nước, dưới ?nh đ?n kh?ng n?i ra r? r?ng được, phảng phất giống như thiếu ni?n ?o trắng trong tiểu thuyết đứng đ?n gi? mặt m?y đẹp như tranh vẽ.

Bước về ph?a Tần Ngu, chuyển m?n đồ trong tay đến trước mặt Tần Ngu, "Tặng cho em, mở ra xem một ch?t đi."



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...