Danh Môn Thê Ước Tổng Giám Đốc Lão Công Rất Cao Lãnh

Chương 26: Nuốt nước miếng


Chương trước Chương tiếp

Edit: T?o đỏ phố n?i

L?c L? Nhược xuống dưới lầu th? nh?n thấy Thẩm Ngạn dựa v?o cửa xe, một tay bỏ trong t?i quần, một tay để b?n ngo?i, ng?n tay thon d?i kẹp điếu thuốc, thần th?i lười biếng, g? m? anh tuấn, m?y cau lại khiến cho nh?n v?o anh c? ch?t c?n đồ.

Nh?n thấy L? Nhược xuống lầu, h?t một hơi thuốc, rồi đứng dậy k?o cửa xe l?i phụ ra, l?n kh?i mỏng như sương m? tr?n ra từ kho? m?i, tiếp sau l? c?u n?i, "L?n xe."

L? Nhược đứng tr?n bậc thang, c?ch anh ta một đoạn, khu?n mặt lạnh l?ng cảnh gi?c nh?n anh ta, "Anh muốn đưa t?i đi đ?u?"

"L?n xe rồi n?i." dienndnle,qu.y don

L? Nhược lạnh nhạt nh?n chằm chằm thần sắc Thẩm Ngạn mấy gi?y, rồi đi xuống bậc thang, từng bước từng bước đi tới.

C? v? Thẩm Ngạn quen biết hơn hai mươi năm, t?nh t?nh anh ta ra sao, c? hiểu rất r?, người đ?n ?ng n?y từ trước đến nay n?i được l? l?m được, kh?ng c? g? l? Thẩm Ngạn l?m kh?ng được, hiện giờ trong tay anh ta lại giữ h?nh khi?u d?m của c?, c? ngoại trừ nghe theo anh ta, cũng kh?ng c?n c?ch n?o kh?c.

Thẩm Ngạn săn s?c đưa tay che tr?n đầu cửa xe cho c? khỏi đụng, ?nh mắt L? Nhược khẽ xẹt qua tr?n mặt anh ta, ngập ngừng mấy gi?y, rồi chui v?o xe.

Thẩm Ngạn đ?ng cửa xe lại, v?ng qua đầu xe ngồi v?o chỗ ghế t?i xế, lại nghi?ng người sang b?n cạnh. dienndnle,qu.y don

L? Nhược lui người về ph?a sau, "Anh muốn l?m c?i g? vậy?"

Thẩm Ngạn c?i người k?o c?i d?y an to?n b?n cạnh chỗ c? ngồi, gi?p c? thắt d?y an to?n xong, ?nh mắt nh?n v?o vẻ mặt khẩn trương của L? Nhược, tự giễu l?n tiếng, "Em kh?ng cần căng thẳng, anh sẽ kh?ng l?m g? em hết."

Xe khởi động, L? Nhược kh? chịu xoay người, đem ?nh mắt nh?n ra ph?a ngo?i cửa sổ.

Y?n lặng như tờ.

?nh mắt Thẩm Ngạn thủy chung như c? như kh?ng nh?n v?o g? m? L? Nhược, mang theo tham luyến v? dịu d?ng.

Đối với L? Nhược m? n?i, lại kh?ng b?nh thường, giống như l? bị ch?m kim khiến cho c? đứng ngồi kh?ng y?n. Die6n da29n le6 quy1 d9o^n

Đến khi chạy v?o đường lớn, cuối c?ng L? Nhược cũng thu hồi tầm mắt, đối mặt với Thẩm Ngạn, "Rốt cục th? anh đưa t?i đi đ?u?"

"Đừng c? gấp, em đi theo anh gi?p anh l?m v?i chuyện, đến l?c đ? những thứ kia tự nhi?n sẽ đưa tới tất cả huỷ trước mặt em."

"Rốt cuộc anh muốn t?i theo anh l?m c?i g?!" L? Nhược đ? kh?ng c?n ki?n nhẫn. Die6n da29n le6 quy1 d9o^n

"Chờ ch?t nữa sẽ biết."

L? Nhược nhẹ giọng lầm bầm một c?u "Cố l?m ra vẻ huyền b?", quay đầu đi kh?ng nh?n về ph?a Thẩm Ngạn.

Thẩm Ngạn thật sự l? thanh mai tr?c m? của c?, nhưng những năm gần đ?y người c? th?ch chỉ c? Tống Mạc, Thẩm Ngạn vọng tưởng lấy c?i loại thủ đoạn hạ lưu như vậy để chiếm được c?, sẽ chỉ khiến c? cảm thấy ngay cả l?m bạn b? b?nh thường cũng kh?ng c? khả năng nữa. B?y giờ, mỗi khi phải nh?n thất gương mặt đ?, c? đ? cảm thấy thật ch?n gh?t! dfienddnlieqiudoon

Anh ta hủy diệt đi tia hy vọng cuối c?ng của c? v? Tống Mạc, c? sẽ hận anh ta suốt đời!

Xe dừng lại ở cửa ph?a t?y.

L? Nhược khoanh tay trước ngực ngồi ở tr?n ghế, nh?n chằm chằm b?n ăn rất thịnh soạn trước mặt, đ?i mắt lạnh nhạt, "Anh gọi t?i ra ngo?i chỉ để đi ăn c?ng anh một bữa cơm?" dfienddnlieqiudoon

"Bận từ s?ng đến tận b?y giờ, c? ch?t đ?i bụng, huống chi..." Thẩm Ngạn nh?n L? Nhược một c?i, ?nh mắt c? ch?t phức tạp, "C?ng em ăn một bữa cơm cũng l? một chuyện rất xa xỉ, c? thể như b?y giờ, anh đ? hết sức thỏa m?n."

L? Nhược giật m?nh, rồi lại im lặng rất nhanh, kh?ng n?i th?m g? nữa, quay đầu sang một b?n.

Thẩm Ngạn tự nhi?n ăn hai miếng, c? ch?t kinh ngạc nh?n về ph?a L? Nhược, "Em kh?ng ăn sao? Đ?y đều l? những m?n ăn m? em th?ch nhất."

Phụ nữ c? thai vốn rất th?m ăn, cũng ăn rất nhiều, hơn nữa tr?n b?n đều l? những m?n m? c? th?ch ăn, m?i thơm của m?n ăn đ? sớm khiến c? phải th?m thuồng, Thẩm Ngạn c?n cố t?nh n?i một c?u như vậy, L? Nhược nh?n chằm chằm kho? m?i khẽ nhếch của anh, biết r? trong l?ng anh đang nghĩ g?, nh?o nh?o ng?n tay, cố l?m ra vẻ kh?ng ki?n nhẫn quay đầu lại, "Ăn nhanh l?n ch?t, t?i kh?ng c? t?m t?nh ở đ?y m? lề mề với anh." dfienddnlieqiudoon

Vừa dứt lời xong, tiếng nuốt nước miếng lại kh?ng tự gi?c m? ph?t ra từ cổ họng.

"Em nuốt nước miếng." Thẩm Ngạn tựa v?o ghế, giữa l?ng m?y mang theo niềm vui bễ nghễ nh?n L? Nhược.

L? Nhược đỏ mặt theo bản năng, "Ăn cơm cũng kh?ng ngăn nổi c?i miệng của anh."



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...