Danh Môn Thê Ước Tổng Giám Đốc Lão Công Rất Cao Lãnh

Chương 129: Em rất nóng sao?


Chương trước Chương tiếp

Editor: Tr? sữa tr? xanh

C?i g? gọi l? n?ng cục đ? đập v?o ch?n m?nh, Tần Ngu cảm thấy, c? cảm thấy tr?nh độ của m?nh so với người đ?n ?ng n?y, quả thực c?ch d/d/;lqd xa 18 con phố.

Bất qu?, điều n?y cũng kh?ng c? nghĩa l? c? muốn tiếp nhận người đ?n ?ng ph?c hắc n?y.

R?t một ly nước, t?m một ống h?t cắm v?o, bưng đến trước mặt anh, “Dạ, tay kh?ng d?ng được, nhưng c? thể d?ng miệng.”

Anh nh?u m?y, rất nhanh n?i tiếp, “Em để cho một người đ?n ?ng như anh d?ng ống h?t uống nước sao? Lấy ra, em cầm cho anh uống.”

Người đ?n ?ng n?y, tay của Tần Ngu siết th?nh quyền, tại sao anh mới vừa tỉnh, c? lại c? ? nghĩ muốn đ?nh ngất xỉu anh lần nữa?

Quả nhi?n c? một loại người, l?c ngủ vẫn đ?ng y?u hơn nhiều.

Vươn tay ra, r?t ống h?t ra, đưa ly nước về b?n m?i anh lần nữa.

Anh liếc nh?n c? một c?i, “Như vậy rất xa, em muốn anh uống nước l?m sao?”

“...” Tần Ngu bước l?n một bước, nửa quỳ tr?n giường.

Cuối c?ng anh cũng vừa l?ng uống hết nước, Tần Ngu đặt ly nước lại chỗ cũ, k?o c?i ghế ở b?n cạnh ngồi xuống, hai tay v?ng ngực, nh?n rỗi nh?n anh, “B?y giờ ch?ng ta n?i một ch?t về vấn đề tại sao anh h?n em c?ng với ? đồ mượn chuyện mớm nước vừa rồi để h?n em lần nữa.”

C? c?n chưa qu?n, l?c n?y, c? cảm nhận r? r?ng c? một b?n tay mạnh mẽ chụp sau ?t c?, l?m c? kh?ng thể động, d?m lừa gạt c? sao, tưởng c? l? con n?t ba tuổi sao.

“Rất dễ hiểu, khi đ? đại n?o của anh vẫn chưa thanh tỉnh, bản năng nghĩ phải t?m nguồn nước, m? em, l? nguồn nước gần anh nhất, c?n mới vừa rồi..” Anh dừng một ch?t, “Anh qu?n tay m?nh c? thể động.” Anh n?i như mấy chuyện vừa rồi l? chuyện b?nh thường.

Tần Ngu nh?n chằm chằm khu?n mặt của anh, khu?n mặt anh tuấn, nghi?m trang.

Giật giật kh?e miệng, được rồi, anh giả bộ tốt lắm.

“Nếu anh đ? kh?ng c?n việc g?, th? nghỉ ngơi thật tốt đi, em cũng mệt mỏi rồi, đi ngủ trước đ?y.” Tần Ngu ngước mắt nh?n b?ng đ?m đen nh?nh ngo?i cửa sổ, đứng dậy.

“Kia l? c?i g??” Anh lại nh?u m?y, kh?ng đầu kh?ng đu?i đột nhi?n phun ra một c?u.

Tần Ngu nh?n theo ?nh mắt của anh, anh l? đang n?i bản ( tiểu vương tử) tr?n b?n kia sao?

Cầm lấy s?ch quơ quơ, “C?i n?y sao?”

L?c ?nh mắt của anh chạm đến t?n s?ch, r? r?ng hơi ngẩn ra, đ?y mắt lộ ra ?nh s?ng nhạt, “L?c anh ngủ em lu?n ầm ĩ b?n tai anh, l? đang đọc c?i n?y sao?”

Ầm ĩ sao? C? c? ? tốt mỗi ng?y miệng đắng lưỡi kh? ch?nh l? v? muốn anh tỉnh lại, anh c?n d?m n?i c? ầm ĩ sao?

Oh, người đ?n ?ng kh?ng hiểu phong t?nh n?y.

Tức giận nh?n anh một c?i, ?m dương qu?i kh? (qu?i gở) phun ra một c?u, “Đ?ng vậy, bốn năm trước em thấy quyển s?ch n?y tr?n gi? s?ch của anh, c?n tưởng rằng anh th?ch, liền lấy ra đọc, thật ngại qu?, em thật



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...