Danh Môn Thê Ước Tổng Giám Đốc Lão Công Rất Cao Lãnh

Chương 116: Xin lỗi, tôi đã kết hôn rồi


Chương trước Chương tiếp

Editor: T?o đỏ phố n?i

Kh?ng biết qua bao l?u, cho đến khi c? một luồng kh? lạnh từ dưới vạt ?o x?ng v?o da thịt của c?, ? thức của Tần Ngu, mới từ từ kh?i phục lại.

B?n tay của người đ?n ?ng t?m lấy eo c? rất kh? r?o v? dịu d?ng, những vết chai hơi th? r?p ở trong l?ng b?n tay, cảm x?c nhạy b?n nhưu vậy, từ h?ng nhanh ch?ng truyền v?o trong l?ng của c?, c? cảm thấy trong l?ng mềm yếu đi, cảm gi?c t? dại đi, lại hơi ngưa ngứa, c? sự rung động kh?ng n?i ra được, m? dưới hạ th?n c? một cảm gi?c kh?c thường, ch?nh x?c l? phản ứng động t?nh, tr?n mặt của Tần Ngu, d?ng l?n một luồng nhiệt.

Dường như l? theo bản năng, c? d?ng sức đấy b?n tay đang vuốt ve của người đ?n ?ng ta, động t?c v? c?ng th? lỗ gỡ bỏ quần ?o của ch?nh m?nh ra, ?Thả t?i ra!?

Tống Mạc cũng chỉ hơi ngẩn người ra, liền bu?ng người phụ nữ ở trong ngực ra, lui về ph?a sau một bước, rồi thoải m?i nh?n c?.

Người phụ nữ c? gương mặt trắng n?n, chẳng biết từ l?c n?o đ? nhiễm l?n một tầng đỏ ửng, tầng da m?u đỏ kia nhanh ch?ng lan tới chiếc cần cổ kh?o l?o v? c?i d?i tai trơn mềm của c?, b?n trong trắng b?n ngo?i th? hồng, l?m nổi bật l?n tấm th?n non nớt phấn nộn của c?, m? đầu ng?n tay vẫn c?n lưu lại ch?t nhiệt độ kia, cảm gi?c trơn mềm thoải m?i, phảng phất rơi v?o l?ng của anh, cảm gi?c kia, quả nhi?n l? tuyệt vời chưa bao giờ c?.

Tần Ngu nhanh ch?ng ngước mắt liếc nh?n người đ?n ?ng đang đứng ở trước mặt, bốn mắt nh?n nhau, ph?t hiện ra ? tứ s?u xa trong đ?i mắt tĩnh mịch của người đ?n ?ng, trong long c? ch?t rung động, dường như l? co quắp lại, c?i đầu kh?ng n?i một lời, bỏ chạy thục mạng.

Nếu như n?i trước đ? c? c? thể b?nh tĩnh đi qua trước mặt của người đ?n ?ng n?y, th? ngay l?c n?y, c? đ? ho?n to?n kh?ng c? mặt mũi n?o m? đi ra ngo?i nữa.

Nhưng m?, chỉ c? m?nh c? l? suy nghĩ như vậy, c? kh?ng biết l?, người đ?n ?ng ở trước mặt cũng kh?ng c? ? định thả c? đi.

V? vậy chỉ một gi?y sau, l?c c? c?n chưa hồi phục lại tinh thần, ở cổ tay, đột nhi?n c? th?m một b?n tay, đ? l? c?i b?n tay mới khiến cho c? ? loạn t?nh m? xong.

Tần Ngu d?ng sức r?t tay của m?nh ra khỏi b?n tay của người đ?n ?ng, g?n cổ l?n h?t lớn một tiếng: ?Anh l?m c?i g? vậy!? Mục đ?ch l? để giảm bớt đi sự l?ng t?ng của m?nh l?c n?y, nhưng m? thoạt nh?n th? kh?ng thấy c? ch?t hiệu quả n?o, mặt c? đỏ tới magn tai, bộ dạng vẫn buồn cười như trước.

Tống Mạc cụp mắt xuống nh?n chằm chằm v?o c? giống như m?o giẫm phải đu?i, đột nhi?n kho? miệng kh?ng hề c? dấu hiệt g? giật giật một c?i, giọng n?i kh?ng tập trung nhẹ nh?ng n?i ra một c?u: ?C? y?n t?m, t?i sẽ kh?ng l?m g? c?.?

L?m, X?c phạm... Xỉ nhục c?? Tần Ngu sững sờ, nhưng chớp mắt một c?i đ? phản ứng kịp ? nghĩa trong lời n?i của người đ?n ?ng, gương mặt hơi hơi đỏ của c? bỗng nhi?n trở n?n đỏ bừng l?n, ngước mắt l?n hung hăng trợn mắt nh?n người đ?n ?ng một c?i sau đ? mới c? hơi sức để phun ra một c?u: ?Anh ? Anh lưu manh!?

Tống Mạc nh?n xuống từ tr?n cao, kh?ng ch?t để ? liếc c? một c?i, trong mắt lộ ra một nụ cười thản nhi?n, ?Biết c?i g? l? lưu manh sao??

Tần Ngu xoay mặt, kh?ng th?m nh?n anh, hừ lạnh một tiếng, "Tống Mạc, t?i cảnh c?o anh đ?, đừng c? giở tr? g? ở đ?y với t?i, c? chuyện th? mau n?i, c? rắm mau thả, b? c? t?i mệt mỏi rồi, muốn đi ngủ.?

Tống Mạc khẽ cười một tiếng, bước ch?n đi trở về b?n cạnh giường, nhướn m?y khẽ nh?n Tần Ngu một c?i, đưa tay cầm lấy va ly h?nh l?, kiểm tra quần ?o, "L?m vợ của t?i, c? kh?ng c? ch?t hiếu kỳ chồng của m?nh thu dọn đồ đạc l?m g? sao??

Chồng của m?nh, giọng n?i ấm ?p của người đ?n ?ng từ từ n?i ra, từng chữ từng chữ một, giống như đang rơi v?o trong tim của c?, tạo n?n từng l?n s?ng rung động, trong l?ng kh?ng hiểu sao c? ch?t ngọt ng?o lan tr?n ra.

Nhưng m?, ngo?i miệng v? c?ng cứng rắn.

"Tr?n danh nghĩa, tr?n danh nghĩa c? hiểu kh?ng!" C? hất hất c?i cằm l?n, "Hơn nữa, tại sao t?i lại phải hiếu kỳ anh đi đ?u chứ, chuyện n?y c? li?n quan g? với t?i?"

Người đ?n ?ng đang gấp c? vạt đột nhi?n dừng lại, ngước mắt l?n nh?n chằm chằm v?o Tần Ngu, kh?ng li?n quan g? sao? Người phụ nữ n?y lại c? thể thờ ơ với anh như vậy?

Lặng im mấy gi?y, sau đ? thu hồi ?nh mắt, "C? c? thể đi rồi."

Đột nhi?n người đ?n ?ng lạnh mặt xuống, khiến cho trong l?ng của Tần Ngu như bị x? r?ch ra.

Một gi?y sau, lại giống như c? ma xui quỷ khiến, t?m lấy c?i ống tay của ?o ngủ, cố l?m ra vẻ thoải m?i hỏi một c?u, ?Anh đ? gợi ? như vậy th? t?i sẽ thuận theo ? anh hỏi một c?u, anh đang chuẩn bị để đi c?ng t?c sao??

Vẻ mặt của người đ?n ?ng kh?ng c? nhiều gợn s?ng, vẻ mặt cũng rất lạnh nhạt, bộ dạng giống như rất kh?ng vui, ?Ừ, như điều c? mong muốn, trong ba ng?y tới đ?y, t?i sẽ triệt để biến mất khỏi tầm mắt của c?.?

Ba ng?y, người đ?n ?ng n?y phải rời đi ba ng?y, ba ng?y đ? c?n chưa đến, nhưng trong l?ng Tần Ngu đ? c? ch?t kh?ng nỡ rồi.

"... Đi c?ng t?c ở đ?u?" Ngay cả ch?nh bản th?n c? cũng kh?ng ? thức được, khi c? hỏi ra những lời n?y, t?m t?nh của c? r? r?ng cũng xuống thấp.

"Tề thị."

"Ồ."

"C? kh?ng c? lời n?o kh?c để n?i với t?i ??? Người đ?n ?ng sắp xếp va ly quần ?o xong, lẳng lặng xoay người nh?n c?.

L?m sao lại kh?ng c? lời n?o để n?i, c? c? rất nhiều lời muốn n?i, "Thời tiết b?n kia như thế n?o? Anh mang quần ?o ph? hợp chưa?C? cần mang một ?t thuốc cần thiết hay kh?ng? Đến nơi c? chuyện g? th? nhớ gọi điện thoại cho t?i..." Nhưng c? lấy th?n phận g? để quan t?m anh như vậy chứ, bọn họ đ? n?i rồi, đ?y chỉ l? một giao dịch, ai cũng kh?ng thể động t?m, cho n?n l?m sao c? c? thể mở miệng được đ?y?

Ng?n vạn lời muốn n?i, cuối c?ng chỉ n?i một c?u, "Ừ, c?i đ?, thuận buồm xu?i gi?.?

Dứt lời, Tần Ngu cũng lẳng lặng nh?n chằm chằm v?o người đ?n ?ng, nếu như ba ng?y tới c? kh?ng thể nh?n thấy gương mặt đẹp trai v? ki?u căng n?y, th? b?y giờ c? dung t?ng m?nh nh?n nhiều th?m một ch?t.

Người đ?n ?ng nh?n thấy đ?i mắt đen nh?y của Tần Ngu, cứ nh?n m?nh chăm chăm như vậy, trong b?ng đem thần kỳ h?nh h?nh như c? hai quả cầu s?ng ngời ở trong đ?, đang vui vẻ s?ng ch?i.

Trong l?ng x?c động, liền bước ch?n đi, hướng về ph?a của Tần Ngu.

Tần Ngu ngơ ng?c đứng ở tại chỗ, nh?n người đ?n ?ng đang từng bước từng bước đi về ph?a c?, cho đến khi th?n h?nh cao lớn của anh ho?n to?n bao phủ lấy c?.

C? kh?ng d?m nh?n anh, cụp mắt xuống nh?n chằm chằm v?o mũi ch?n của m?nh, tr?n s?n nh? m?u trắng, dưới ?nh đ?n mờ nhạt, c? nh?n thấy b?ng d?ng của anh v? b?ng d?ng của c? hợp lại c?ng một chỗ, nh?n tư thế giống như đang ?m chằm lấy, trong l?ng, đột nhi?n cảm thấy rối tung rối m? l?n.

Đang muốn ngẩng đầu l?n nh?n anh, th?n thể cao lơn của anh chợt nghi?ng về ph?a trước, đưa tay c? ?m v?o trong l?ng.

"Nhớ chăm s?c tốt cho con trai, Tần Ngu." Anh nhẹ giọng n?i ở b?n tai của c?.

Tần Ngu kh?ng nghĩ tới đột nhi?n anh lại ?m lấy m?nh, hơi ngẩn ra, một l?t, cuối c?ng cũng chậm r?i giơ tay l?n, nhẹ nh?ng ?m lại anh.

Cho đến l?c rời ph?ng, Tần Ngu vẫn c? cảm gi?c m?nh đang nằm mơ, một giấc mơ kh?ng thể tượng tượng nổi.

Người đ?n ?ng v?n lạnh l?ng từ xưa tới giờ, vậy m? lại đưa tay ra ?m c?, lại c?n n?i với c? dịu d?ng như thế, giống như l? giọng n?i dịu d?ng của những người đang y?u nhau.

Loại cảm gi?c n?y, l?m cho mỗi bước đi của c?, đều giống như đang bước đi tr?n đ?m m?y.

Tới cửa, lại bị giọng n?i khe khẽ rất dễ nghe của anh gọi lại, "Tần Ngu."

"Hả?" Theo bản năng c? quay đầu nh?n lại.

Ở khoảng c?ch khoảng hai ba m?t, ?nh s?ng hơi mờ nhạt, khu?n mặt người đ?n ?ng đẹp trai giống như một bức tranh thuỷ mặc được ph?c hoạ n?n vậy, vẻ mặt của anh rất b?nh tĩnh v? dịu d?ng nh?n c?, cặp l?ng m?y vừa đen vừa d?i, đang ẩn chứa một niềm vui, sau đ? Tần Ngu nghe thấy giọng n?i nhẹ nh?ng của anh, ?Ngủ ngon.?

Tần Ngu hơi sững sờ, một l?t sau, kh?e m?i tho?ng lộ ra nụ cười, "Ngủ ngon."

B?ng đ?m cuối c?ng cũng hạ xuống một c?ch triệt để, giống như l? một c?i đầm nước hồ tĩnh lặng, lẳng lặng bao quanh lấy thế giới n?y, kh?ng c? ai biết, ẩn giấu trong đ? bao nhi?u gợn s?ng, cũng kh?ng c? ai biết, tiếp sau đ?, b?nh xe vận mệnh, sẽ đẩy bọn họ đi v?o con đường như thế n?o.

Giờ khắc n?y, ngo?i cửa sổ, gi? nổi m?y tr?i.

―――

Trời s?ng choang, khi Tần Ngu tỉnh lại, ph?ng ngủ đ? trở n?n trống rỗng, đập v?o mắt một m?u trắng như tuyết của v?ch tường v? trần nh?.

Anh đ? đi, ngay cả một c?u ch?o buổi s?ng cũng kh?ng kịp n?i với c? đ? đi rồi.

C?i suy nghĩ n?y, khiến cho t?m t?nh vốn đang sảng kho?i của Tần Ngu trở n?n buồn bực, d? biết l? anh sẽ phải rời đim nhưng khi thực tế c? phải đối mặt với việc kh?ng c? anh ở b?n cạnh, trong kh?ng nhịn được cảm thất mất m?t, trong l?ng vắng vẻ, cảm gi?c như thiếu thiếu c?i g? đ?.

M? trong l?c c? đang buồn bực tới mức kh?ng chịu nổi, th? ở một nơi kh?c ?tề thị, tại lối ra của s?n bay quốc nội, quốc tế, mội đội ngũ ngh?nh đ?n đ? sớm được chuẩn bị kỹ c?ng, tỉ mỉ. Chế tạo ra c?i bảng đ?n led ngh?nh đ?n được d? dặt giơ l?n cao, những chữ to hiển thị tr?n bảng khiến cho người ta nh?n chăm ch?, ?Tổng gi?m đốc của Tống thị Tống Mạc.?

Chuyến bay từ th?nh phố S đ? hạ xuống, đội ngũ nh?n vi?n ngh?nh đ?n r? r?ng hưng phấn hơn rất nhiều, nhưng m? khi thấy người cao lớn mặc bộ đồ vest m?u đen kia vừa xuất hiện, một đ?m người liền h?t l?n, giơ cao c?i bảng đ?n led ở trong tay, bộ dạng đặc biệt k?ch động, nhưng lại hết sức đ? n?n xuống, thoạt nh?n rất cung k?nh, ?Tổng ti?n sinh, ở đ?y! Tống tổng, ch?o anh, ch?ng t?i ở chỗ n?y!?

Tống Mạc, l? nh?n vật m? ở tỉnh Quế Ch?u n?y kh?ng ai l? kh?ng biết tới, l? một nh?n vật cao ngạo v? lạnh l?ng trong truyền thuyết, thủ đoạn sắc b?n, kh? chất vượt trội, tuổi c?n trẻ m? đ? cầm trong tay nửa giang sơn của th?nh phố S, l? một người thương nh?n, thanh ni?n t?i tuấn chạm v?o c? thể bỏng tay. Lần n?y bọn họ c? thể khiến cho Tề thị c? được một ch?t danh tiếng khi hợp t?c đ?m ph?n với Tống Thị, vừa dịp c? thể mượn cơ hội n?y để nh?n thấy vị Tổng gi?m đốc trẻ tuổi nhưng rất c? phong th?i n?y, l?m sao c? thể kh?ng k?ch động được chứ.

Nhưng m? người trong cuộc l? Tống Mạc, mặc d? bị một đ?m đ?ng bao v?y ở xung quanh, nhưng tr?n mặt vẫn kh?ng thể hiện ra một n?t dư thừa n?o. Đi ra đại sảnh, trực tiếp đi thẳng về ph?a chiếc xe Audi được ph?i tới đ?n anh.

Tổng gi?m đốc c?ng ty l? Linh Thạch đ? sớm chờ từ l?u rồi, nh?n thấy Tống Mạc đi tới, tr?n mặt lộ ra vẻ cung k?nh, c?ng l?c đ?, đưa tay tới trước mặt của Tống Mạc, "Tống ti?n sinh, ngưỡng mộ danh tiếng của ng?i đ? l?u."

Vẻ mặt của Tống Mạc kh?ng ch?t thay đổi vươn tay ra, lạnh nhạt v? xa c?ch nhẹ nh?ng bắt tay, "Xin ch?o."

Sau khi ngồi v?o b?n trong xe, chiếc xe chạy thẳng một đường hướng tới kh?ch sạn.

Tr?n đường người đ?n ?ng kh?ng n?i một lời, chỉ c? trợ l? Hứa Văn đi c?ng với anh lần n?y n?i chuyện với Tổng gi?m đốc Linh Thạch n?i về phong cảnh tập tục v? quan hệ địa phương.

Tr?n đường, Tổng gi?m đốc Linh Thạch hỏi c? ch?t ngo?i ? muốn đ? hỏi tới Tống Mạc vấn đề h?n nh?n, Hứa Văn từ trong k?nh chiếu hậu liếc mắt nh?n Tống Mạc, chỉ thấy anh ch?nh nghi?ng đầu nh?n ngo?i cửa sổ phong cảnh, trong tay l? một phần gấp tốt th?nh thị bản đồ, g? m? của anh trước sau như một anh tuấn phi thường, sống mũi cao đ?nh, m?i mỏng khẽ m?m m?i, ?nh mắt lạnh nhạt lại sắc b?n, giống như hồ nước s?u, b?n trong b?nh tĩnh, hiểu r? hết thảy.

Anh cũng kh?ng trả lời vấn đề n?y dự định.

Hứa Văn khẽ vừa nghĩ, ch?m chước một l?t, nh?n về ph?a linh thạch l?o tổng, "Tổng gi?m đốc Tống quả thực l? chưa cưới vợ."

Ai ngờ, dứt lời, ngồi ở ghế sau, lu?n c? vẻ mặt b?nh thản nhưng lạnh l?ng kh?ng n?i một lời n?o,??đột nhi?nTống Mạc nh?u nh?u m?y, lặng im mấy gi?y, nh?n nhạt n?i ra một c?u, "Xin lỗi, t?i đ? kết h?n."



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...