Danh Môn Thê Ước Tổng Giám Đốc Lão Công Rất Cao Lãnh

Chương 114: Bị đội một cái nón xanh khổng lồ


Chương trước Chương tiếp

Editor: T?o đỏ phố n?i

L?c Tần Ngu dắt Tống L?ng đi v?o tới cửa nh?, chỉ c? một m?nh ba Tần ngồi tr?n sofa đọc b?o, trong tay đang cầm một ly tr?, vẫn đang kh?i bốc nghi ng?t trong kh?ng kh?. Thấy c? v? Tống L?ng tới, vẻ mặt kinh ngạc, rất nhanh lại chuyển sang vui mừng, để tờ b?o trong tay xuống đứng dậy: ?Tại sao hai đứa lại tới đ?y thế??

Tống L?ng sớm đ? kh?ng kiềm chế được, nh?o v?o trong l?ng của ba Tần, Tần Ngu cởi ?o kho?c tr?n người ra, ngồi xuống ghế sofa, cười cười n?i: ?Con c? ch?t lo lắng cho ba v? mẹ, cho n?n đ? xin nghỉ để tới đ?y.?

?Hai người đi bằng c?i g? tới?? Ba Tần ?m Tống L?ng v?o trong ngực hỏi.

Tần Ngu mặt kh?ng đỏ tim kh?ng đập, "Dạ, ch?ng con ngồi xe bus đến."

Ba Tần cũng kh?ng nghi ngờ g?, Tần Ngu uống một hớp nước tr?, "Mẹ con đ?u rồi?"

"Đang nấu cơm trong bếp."

"Vậy con y?n t?m rồi." Tần Ngu cảm thấy may mắn n?n n?i ra lời từ đ?y l?ng. Die nd da nl e q uuydo n.

"Con đang n?i c?i g? vậy?" Ba Tần nh?u m?y.

"Ồ, con n?i l? ba tr?ng chừng thằng nh?c con n?y gi?p con, con đi v?o bếp phụ mẹ nấu cơm.? Tần Ngu le lưỡi, cầm chiếc ?o kho?c tr?n ghế salon l?n, giả vờ giả vịt đi v?o trong ph?ng bếp.

Ba Tần nh?n theo b?ng lưng của Tần Ngu, tr?n mặt rất hớn hở, đứa con g?i n?y của ?ng đ? trưởng th?nh rồi.

Tần Ngu đi v?o b?n trong, c?ch một bức tường, bấm ng?n tay t?nh to?n, ở đ?y đ? đủ an to?n, ba Tần sẽ kh?ng nh?n thấy c?.

Rồi cẩn thận nh?n bốn ph?a một lượt, đi s?t v?o bờ tường đi thẳng v?o ph?ng ngủ.

Từ trong t?i ?o kho?c lấy ra cuốn sổ hộ khẩu, c?i mắt xuống nh?n mấy lần, tr?n mặt lộ ra vẻ giảo hoạt rất vui vẻ, đắc ? ước lượng ở trong tay, kẹp v?o giữa ng?n tay, thoải m?i nh?n nh? đi v?o ph?ng bếp.

Mẹ Tần đang bận rộn nấu ăn ở trong bếp, khắp cả ph?ng bếp bốc l?n m?i thức ăn nồng nặc, Tần Ngu đứng ở cửa chẩn bị t?m l? mấy gi?y, cảm thấy thời cơ đ? tới, tr?n mặt mang theo vẻ khoa trương chạy v?o, h? to: ?Mẹ, mẹ!? Kỹ xảo diễn xuất rất tốt. Diedgi nd da nl e q uuydo n.

Mẹ Tần bị giật m?nh nhảy dựng l?n, cả người cứng đờ lại, b?n tay đang th?i thức ăn run l?n, con dao phay trong tay trơn trượt xuống c?i thớt.

Theo bản năng quay đầu lại, liền tho?ng nh?n thấy Tần Ngu, vẻ mặt kh?ng biết l? kinh ngạc hay l? vui vẻ nh?n b?, thấy c? đang mở to đ?i mắt, trong tay cầm một cuốn sổ nhỏ m?u đỏ tươi, thấy b? ngoảnh đầu lại, nhảy hai ba bước tới b?n cạnh b?, đem cuốn sổ nhỏ ở trong tay giơ l?n trước mặt b?, vui mừng tranh c?ng, n?i: ?Mẹ, con t?m được sổ hộ khẩu rồi!?

Mẹ Tần nh?n cuốn sổ hộ khẩu một c?i, trừng mắt nh?n c?, ?Con g?i con đứa, c? thể an phận một ch?t hay kh?ng, c?i g? m? nhảy tới nhảy lui giống như con khỉ vậy, c?n ra thể thống g? nữa? Kh?ng tr?ch được cả đống tuổi rồi m? kh?ng ai th?m lấy!?

Giống như con khỉ? Đ?y c? phải l? mẹ ruột của c? kh?ng vậy?

Tần Ngu kh?ng để ? tới c?u n?i kia của b?, l?m nũng, giọng n?i nh?ng nhẽo: ?Mẹ??

Một l?c l?u sau, đi lại gần mẹ Tần, vẻ mặt thần thần b? b? nh?n b?, cố l?m ra vẻ b? mật mở to đ?i mắt: ?Mẹ, mẹ c? biết con t?m thấy sổ hộ khẩu ở chỗ n?o kh?ng?? Dieui enda anl eequ uyd onn .

"Chỗ n?o? Chẳng lẽ ở đu?i giường?"

"... Đương nhi?n l? kh?ng phải, ở tr?n b?n đọc s?ch trong ph?ng ngủ của mẹ, bị khung h?nh bằng k?nh đ? l?n, cuốn sổ hộ khẩu n?y bị c?i khung h?nh che khuất, con phải t?m một l?c l?u mới nh?n thấy.? Tần Ngu vui vẻ n?i.

?C?i con nh?c n?y, mới vừa về nh?, lại v?o ph?ng ngủ l?m c?i g??? Mẹ Tần thuận miệng hỏi.

Tần Ngu bị doạ, hoảng gần chết, c?n tưởng mẹ Tần ph?t hiện ra chuyện g? đ?ng nghi, vội v?ng bổ sung một c?u: ?Ba sai con v?o ph?ng kiếm đồ, con đi tới b?n đọc s?ch nh?n thấy ảnh, nhịn kh?ng được nh?n lại mấy lần, ai ngờ lại nh?n thấy cuốn sổ hộ khẩu n?y ở dưới đ?, kh?ng phải con n?i mẹ đ?u, nhưng mẹ cũng cẩu thả qu? rồi.?

?C?i con nh?c n?y, lại d?m n?i mẹ như vậy hả.?

Thấy mẹ Tần kh?ng kh?ng c? g? kh?c thường, Tần Ngu thở ph?o nhẹ nh?m, trong l?ng lặng lẽ tự khen m?nh nhanh tr?.

Liếc mắt nh?n thấy b?n trong nồi đang bốc kh?i l?n, ?Mẹ, c?i đ?, con ở đ?y cũng kh?ng gi?p được g?, con đem sổ hộ khẩu cất v?o trong k?t sắt trước, lần n?y mẹ nhớ cho kỹ đ? nha.?

?Nhớ cho kỹ c?i g? chứ, mẹ của con cũng kh?ng phải b? gi? lẩm cẩm.?

Tần Ngu cười to v?i tiếng, nhẹ nh?ng bước ch?n đi ra khỏi ph?ng bếp, đem sổ hộ khẩu bỏ v?o trong k?t sắt kho? lại.

Đứng dậy, phủi tay, trong l?ng v? c?ng vui vẻ.

Cuối c?ng cũng đem trả lại sổ hộ khẩu về chỗ cũ một c?ch an to?n, kh?ng để lại bất cứ dấu vết g?, thần kh?ng biết quỷ kh?ng hay, oa, c? đ?ng l? một người phụ nữ v? c?ng th?ng minh!

Cả ng?y lo lắng kh?ng y?n, may mắn tất cả đều b?nh y?n v? sự, cuối c?ng tảng đ? ở trong l?ng của Tần Ngu cũng được bỏ xuống, l?c ăn cơm buổi tối, khẩu vị của c? rất tốt, ăn nhiều hơn hai ch?n cơm.

Cơm nước xong, Tần Ngu ở trong bếp phụ rửa ch?n, l?c rửa ch?n được một nửa, th? nghe được tiếng n?i rất to của Tống L?ng truyền tới ở ngo?i cửa, ngay sau đ?, một b?ng d?ng nho nhỏ lao v?o, trực tiếp nh?o v?o đ?i của c?, trong tay vẫn đang cầm chiếc điện thoại di động đang đổ chu?ng li?n tục, ?Mẹ ơi, điện thoại của mẹ đổ chu?ng k?a, l? ba? Ưhm? Ưhm?? Die enn da anl eequ uyd onn .

Lời n?i của Tống L?ng vẫn chưa n?i hết c?u, th? thấy vẻ mặt của Tần Ngu đột nhi?n biến sắc, nhanh ch?ng đưa tay ra bịt c?i miệng nhỏ nhắn của Tống L?ng lại, hơn nữa tr?n tay vẫn c?n d?nh bọt x? b?ng, nước rửa ch?n d?nh đầy miệng của Tống L?ng.

Sau đ? vẻ mặt của c? v? c?ng căng thẳng, cướp chiếc điện thoại trong tay của b?, chưa hết hoảng hồn nhưng lại cố l?m ra vẻ b?nh tĩnh n?i: ?Alo.?

Cuối c?ng c?i miệng của Tống L?ng cũng được giải ph?ng, thằng nh?c bất m?n trừng mắt nh?n Tần Ngu một c?i: ?Mẹ ?, mẹ c? thể đừng c? th? lỗ như vậy nữa c? được kh?ng, một ch?t bộ dạng thục nữ cũng kh?ng c?.?

Tần Ngu vội v?ng nghe điện thoại, chẳng quan t?m đến b?, cu cậu đưa tay l?n lau đi lau lại miệng m?nh, lại c?n kh?ng ngừng ?hừ hừ hừ? ?i ra, mục đ?ch để tẩy rửa đi m?i nước rửa ch?n d?nh tr?n miệng m?nh, mẹ Tần thấy thế th? đi tới đưa cho b? một ngụm nước lạnh để s?c miệng.

Cu cậu ngậm một ngụm nước rồi s?c miệng, cảm gi?c nước rửa ch?n ở trong miệng mới giảm đi, sau đ? hấp tấp chạy đi.

Mẹ Tần bỏ ly nước trong tay xuống, vẻ mặt qu?i dị nh?n Tần Ngu một c?i.

Đầu b?n kia điện thoại truyền tới giọng n?i trầm thấp từ t?nh của người đ?n ?ng, ?T?i đ? tới rồi, c? thu dọn, rồi đưa Tần L?ng đi ra đi.?

Tần Ngu tập trung lắng nghe, nhất thời qu?n mất b?n cạnh c?n c? sự tồn tại của mẹ Tần nữa. dii@een*dyan(lee^qu.donnn).

Người đ?n ?ng c?p điện thoại, Tần Ngu xoa xoa mồ h?i lạnh đang to?t ra tr?n tr?n, thở d?i một c?i.

?Con g?i, con n?i thật cho mẹ biết, c? phải bạn trai con t?m kh?ng?? Mẹ Tần ở b?n cạnh bất th?nh l?nh hỏi một c?u.

Tần Ngu bị doạ sợ m? mắt v? tim nhảy loạn l?n, ?Mẹ đừng tr?u con nữa, l?m sao c? chuyện n?y được??

?Lần trước mẹ gọi điện cho con, trong điện thoại mẹ nghe thấy c? giọng của đ?n ?ng.? Mẹ Tần chăm ch? nh?n vẻ mặt của Tần Ngu.

??, l? lần đ? ạ, đ? chẳng qua l? một đồng nghiệp của con m? th?i.?

?Đồng nghiệp m? s?ng sớm đ? chạy tới nh? con rồi?? Tr? nhớ của mẹ Tần vẫn rất r? n?t, b? nhớ rất r? r?ng r?nh mạch, h?m đ? mới s?ng sớm th?i, chắc cũng chỉ khoảng s?u giờ th?i.

??, đột nhi?n trong c?ng ty c? ch?t chuyện, n?n anh ta tới t?m con.? Đ?i mắt của Tần Ngu đảo qua đảo lại, v? c?ng chột dạ trả lời.

Mẹ Tần c?n muốn n?i g? nữa, Tần Ngu thấy t?nh h?nh kh?ng ổn, lập tức mở miệng cắt ngang, ??i trời, mẹ, con đ? gọi taxi tới rồi, con phải đi đ?y, lần sau con sẽ trở về thăm ba mẹ.?

Đi như bay vậy, lau tay rồi ?m lấy ?o kho?c, thuận tiện ?m lu?n cả Tống L?ng đang c? vẻ mặt m? mang kh?ng biết c? chuyện g? xảy ra, chạy thẳng một mạch, đi ra khỏi nh?.

Ngồi v?o trong xe thở dồn dập, sự khẩn trương ở trong l?ng l?c n?y mới giảm đi. dii@eenzxx*dyan(lee^qu.donnn).

Ở cửa, ba Tần nh?n chiếc xe lao đi trong đ?m tối, than thở một trận, đứa nhỏ n?y, đi g? m? vội v?ng, giống như một cơn gi? vậy.

Mẹ Tần đứng b?n cạnh ?ng, nh?n chiếc xe m?u đen chạy đi trong b?ng đ?m, tr?n mặt từ từ hiện l?n vẻ vui mừng, ?Ba n? ?, con g?i của ch?ng ta c? khả năng c?u được con rể r?a v?ng.?

―――

Thời gian cứ như vậy tr?i qua một c?ch nhanh ch?ng, chớp mắt một c?i, đ? tới thời điểm cuối năm.

Cuối năm nay, th?nh phố S đ? xảy ra hai sự kiện chấn động to?n th?nh phố.

Sự kiện thứ nhất l? đ?m hỏi của hai nh? danh m?n vọng tộc nh? họ Thẩm v? nh? họ L?, chuyện n?y bắt đầu bằng việc mấy tấm h?nh bị đăng tải l?n, trong h?nh nam ch?nh v? nữ ch?nh đ?ng l? Thẩm Ngạn v? L? Nhược, trong tấm h?nh l? h?nh ảnh mười ng?n tay của hai người đan xen v?o nhau đang chậm r?i bước đi ở đầu đường, dưới ?nh đ?n neon đẹp mắt, thoạt nh?n tư thế của bọn họ v? c?ng th?n mật, kh?ng kh? để khiến cho người xem nhận ra hai người đang trong trạng th?i y?u đương cuồng nhiệt. Từ khi scandal L? Nhược bắt c? hai tay Tổng gi?m Đốc Tống v? thiếu gia nh? họ Thẩm kh?ng thể thu xếp được, sau khi sự việc đ? xảy ra được hai th?ng, th? truyền th?ng lại đưa tin đ?m hỏi của hai người.

Đ?m đ? nhận được tin tức, Tần Ngu đang nằm đắp mặt nạ tr?n ghế sa lon, Tống Mạc ngồi b?n cạnh c? đang xem s?ch đến xuất thần, giọng n?i dịu d?ng duy?n d?ng của người nữ dẫn chương tr?nh trong ti vi chậm r?i ph?t ra, Tần ngu lập tức giật m?nh, gỡ hết mặt nạ xuống, ngồi dậy từ tr?n ghế sa lon, nh?n chằm chằm v?o Tống Mạc hỏi một c?u: ?Chuyện g? xảy ra vậy, ảnh chụp kia sao c? thể?? die,n; da. nlze.qu; ydo /nn .

Người đ?n ?ng như c? điều suy nghĩ liếc mắt nh?n c? một c?i, thong thả n?i, ?Đầu ?c của c? kh?ng c? động n?o ????

Tần Ngu mấp m?y m?i, trong l?ng rất nghi ngờ, mấy tấm h?nh n?y chỉ c? c? v? Tống Mạc c?, c? chưa từng gửi những tấm h?nh n?y cho bất kỳ h?ng truyền th?ng n?o, b?y giờ h?nh lại bị đưa l?n, như vậy chỉ c? một khả năng?

Khi suy nghĩ n?y từ từ hiện l?n trong đầu th? c? cũng bắt đầu r? r?ng, c? c? cảm gi?c m?nh sắp đi?n thật rồi.

Vẻ mặt kh?ng d?m tin nh?n về ph?a người đ?n ?ng vẫn b?nh tĩnh c?i đầu đọc s?ch, ?L? anh đ? để lộ những tấm h?nh kia ra sao??

Người đ?n ?ng b?nh tĩnh đ?p lại một c?u: ?Ừ, cũng kh?ng t?nh l? qu? ngốc.?

"Tống Mạc, c? phải anh đi?n rồi hay kh?ng!"

Tần Ngu thực sự kh?ng hiểu, v? sao anh lại l?m như vậy, mọi người ai cũng biết Tổng gi?m đốc Tống thị v? thi?n kim nh? họ L? l? một đ?i kim đồng ngọc nữ, ảnh chụp vừa bị lộ ra, c?i suy nghĩ kia liền bị phủ định. Như vậy th? mọi người ở th?nh phố S đều biết, vị thiếu gia ki?m Tổng gi?m đốc nh? họ Tống v? c?ng ng?ng cuồng tự đại kia đ? bị phụ nữ bỏ rơi, bị đội một c?i n?n xanh khổng lồ, đừng n?i l? một người đ?n ?ng ki?u h?nh như Tống Mạc, ngay cả một người đ?n ?ng b?nh thường cũng kh?ng thể chịu được. Nhưng m? anh lại thong dong như vậy, rất đường ho?ng tự tay đội một c?i n?n xanh l?n đầu của m?nh, đ?y kh?ng phải l? đi?n kh?ng th? ch?nh l? bị ngốc rồi.

Ai ngờ người đ?n ?ng n?y lại khẽ cười một tiếng, vẻ mặt rất v? vị.

Về sau, Tần Ngu mới hiểu được, c?ng tử nh? họ Thẩm l? Thẩm Ngạn, vốn l? anh em của Tống Mạc, m? Thẩm Ngạn đ? th?ch L? Nhược nhiều năm rồi, Tống Mạc l?m như vậy, l? muốn mượn sức mạnh của dư luận, để đẩy L? Nhược tới b?n cạnh của Thẩm Ngạn, t?c th?nh một chuyện tốt. diexv,n; da. nlze.qu; ydo /nn .

Từ sau h?m ấy, Tần Ngu nh?n Tống Mạc, đột nhi?n cảm gi?c được, người đ?n ?ng n?y kh?ng phải kh?ng c? ch?t t?nh người n?o.

Chuyện thứ hai, l? chuyện li?n quan tới Hứa Giang Nam.

C?ch gần ba th?ng Tần Ngu mới lại nghe thấy tin tức của Hứa Giang Nam. Trong thời gian ba th?ng n?y, Hứa Giang Nam biến mất kh?ng c? tung t?ch, những tin nhắn m? Tần Ngu gửi đi đều như đ? ch?m xuống đ?y biển, rất l?u sau, c? đ? kh?ng hy vọng anh Giang Nam sẽ quay trở về nữa, cũng rất ?t khi suy nghĩ tới t?nh y?u từng đau l?ng đứt ruột thời ni?n thiếu nữa, nhưng m? thỉnh thoảng, v?o l?c đ?m khuya nh?n những người đi lại tr?n đường phố, chợt nhớ tới Hứa Giang Nam đang phi?u bạt ở b?n ngo?i, c? phải l? cũng c? đơn vắng vẻ kh?ng biết l?m sao hay kh?ng.

Tin tức được ph?t đi l? l?c gần giao thừa, thời tiết đ? dần dần trở n?n ấm ?p, khắp nơi ở tr?n đường đều được treo đ?n lồng, to?n bộ th?nh phố đều đang trong kh?ng kh? vui mừng. Dieen ndk dan/le eequh ydo nnn.

S?ng sớm Tần Ngu kh?ng ngừng l?i k?o Tống Mạc đi mua sắm đồ tết, trong chiếc m?n h?nh tinh thể lỏng khổng lồ ở si?u thị, c? đ? nh?n thấy người phụ nữ kia, người phụ nữ dơ bẩn nham hiểm như rắn rết, giả vờ giả vịt rơi nước mắt ở trong m?n h?nh, bi thương tuy?n bố tin tức chia tay với Hứa Giang Nam.

Trong chớp mắt nghe được ba chữ Hứa Giang Nam, trong đ?m người ồn ?o, đột nhi?n c? rơi nước mắt.

Mặc kệ đ? qua bao l?u rồi, ở trong l?ng của c?, ba chữ Hứa Giang Nam n?y, m?i m?i l? vết thương người kh?c kh?ng thể đụng v?o.

Anh đ? chịu qu? nhiều uất ức v? c?, người kh?c kh?ng biết r?, nhưng trong l?ng của c?, c? vẫn nhớ rất r? r?ng v? chi tiết.

C? nợ anh, cho d? cả đời n?y, cũng kh?ng trả hết được.

Cuối c?ng ng?y đ?, c? hồn bay ph?ch lạc rời đi, đ? qu?n mất Tống Mạc vẫn đang đứng ở sau lưng c?.

Chuyện n?y v? tai bay vạ gi? của Hứa Giang Nam, k?o d?i suốt ba ng?y, cho tới đ?m ba mươi, Tống Mạc mới thu hồi gương mặt lạnh l?ng như băng, n?i với c? c?u đầu ti?n sau ba ng?y. Dieen zxvndk dan/le eequh ydo nnn.

L? v?o đ?m giao thừa, ph?o hoa s?ng đầy trời, anh nghi?ng mặt lẳng lặng nh?n c?, anh n?i, Tần Ngu, giao thừa vui vẻ.

Gi?y ph?t đ?, ngước mắt nh?n l?n gương mặt trong trẻo đẹp trai của người đ?n ?ng, đột nhi?n Tần Ngu cảm thấy, cứ sống như vậy cả đời, cũng kh?ng phải l? kh?ng thể được.

Sau khi giao thừa, mỗi ng?y vẫn tr?i qua như b?nh thường kh?ng ch?t gợn s?ng n?o, Tần Ngu cảm thấy, trong l?c đ? chuyện của c? v? Tống Mạc, giống như kh?ng c? g? thay đổi, nhưng h?nh như lại c? c?i g? đ? đ? thay đổi.

C? kh?ng biết l?, những chi tiết nhỏ ẩn giấu trong cuộc sống, nhưng thứ ấm ?p ẩn giấu trong số phận, l?c c? kh?ng ph?t hiện, cũng đ? kh?ng dấu vết xo? đi ở trong l?ng của c?. C? cho l? l?ng m?nh đ? sớm kh?ng c?n cảm gi?c nữa, trở th?nh tường đồng v?ch sắt, đ? sớm trở n?n chai l?, nhưng tr?n thực tế, người đ?n ?ng cường thế n?y đ? sớm x?m nhập v?o trong sinh hoạt của c?, đ? sớm ho? tan từng ch?t từng ch?t một v?o cuộc sống của c?, chặt chẽ kh?ng rời.

Từ khi anh tuỳ ? đuổi c? từ ghế sofa xuống nằm dưới thảm trải s?n nằm cuộn m?nh cả đ?m, cho tới khi anh cởi ?o của m?nh lặng lẽ đắp l?n người của c?, rồi đến khi anh d? dặt ?m c? trở về ph?ng, c? cũng đ? động l?ng, nhưng l?m sao c? c? thể thừa nhận, c? l? một c? g?i mạnh mẽ như vậy, l?m sao c? thể cho ph?p bản th?n m?nh đi y?u một người m? đ?ng lẽ c? n?n hận.

Nhưng m?, rất l?u sau, l?c c? nh?n thấy anh dịu d?ng ngồi trước b?n ăn cho Tống L?ng ăn cơm, nh?n anh mỗi khi c? l?n lầu sẽ mỉm cười ch?c c? ngủ ngon, nh?n anh y?n lặng nằm ngủ rất b?nh y?n tr?n ghế sa lon m? kh?ng hề đề ph?ng, c? suy nghĩ, c? phải người đ?n ?ng n?y tạo ra c?i mặt nạ giả tạo rất lạnh l?ng với người kh?c, nhưng ở trước mặt của c? lại l? một người đ?n ?ng ng?y thơ ngạo mạn v? rất độc mồm độc miệng, đ? mới thật sự l? anh, kỳ thật anh cũng l? một người hiền l?nh tốt bụng v? rất dịu d?ng, c? phải kh?ng?

Thật ra, c? c? c?n hận anh kh?ng?

H?nh như l? kh?ng c?n nữa, những hận th? kia, đ? sớm chết đi theo thời gian, trở n?n phai mờ dần, c? b?y giờ, chỉ muốn trải qua b?nh y?n như vậy, lộn xộn cũng được, dơ bẩn cũng được, c? li?n quan g? tới c? đ?u?

C? chỉ muốn c?ng với anh, cứ trải qua như vậy l? tốt lắm rồi.

Hết



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...