Đại Thiếu Gia Ế Vợ

Chương 104: Vân Đình mất trí nhớ


Chương trước Chương tiếp

“Đúng là đứa bé ngoan, một năm không gặp vẫn nhận ra được mẹ.” Nàng nghẹn ngào suy nghĩ ôm lấy hai đứa trẻ, mới phát giác mình đã không thể ôm trọn được hai đứa.

Cũng đúng thôi, hai đứa trẻ hơn hai tuổi, béo tròn như hai trái bóng cao su, đôi mắt to trong veo như nước hồi trước cũng sắp bị thịt che mất.

“Cha hai con cho các con ăn thuốc tăng trưởng cho heo à?” Hân Duyệt kinh ngạc.

Má Ngô vừa lau nước mắt vừa nói: “Thiếu nãi nãi không ở nhà một năm, đại thiếu gia sợ bọn nhỏ ăn không ngon, mỗi ngày tìm đủ cách mua thức ăn ngon, còn dặn phòng bếp nấu nhiều thịt cá cho tiểu thiếu gia và tiểu thư ăn, cho nên...... Ăn thành như vậy.”

Hân Duyệt thở dài, Vân Đình chính là như vậy, không biết làm sao biểu đạt tình cảm của mình, nên cứ liều mạng lo cái ăn, cái mặc.

Tiểu Nghiên cũng lau nước mắt: “Thiếu nãi nãi, người đã trở về rồi, ta muốn chết...... Huhu......”

“Nha đầu ngốc, đừng khóc.” Xoa xoa mặt của nàng.

Hai đứa trẻ bên cạnh lại bắt đầu lao nhao: “Mẹ và trong bức họa giống nhau.”

“Không, không giống đâu, bên ngoài nhìn đẹp hơn.”

Phong nhi đến kéo tay nàng: “Mẹ, người cùng xem với chúng con, phụ thân vẽ rất là khó coi.” Nó vển cái miệng nhỏ nhắn kéo Hân Duyệt đi thư phòng.

Hân Duyệt sợ ngây người, khắp phòng đều treo bức họa của nàng, có lúc trước khi kết hôn ở Dương Châu, cũng có bức tranh Thưởng mai Tề Vân Phong họa cho bọn họ, còn lại hẳn đều là bút tích của Tề Vân Đình, hoặc ngồi hoặc đứng, hoặc vui hoặc giận, có mùa đông mặc áo bông, cũng có mùa hè mặc quần lụa mỏng......
...



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...