Cực Phẩm Gia Đinh

Chương 4: Tam vô sản phẩm


Chương trước Chương tiếp

L?m V?n Vinh trong l?ng mặc d? c? ch?t buồn phiền, nhưng cũng kh?ng hề hối hận về việc vừa rồi, giết chết một mỹ nữ, hiển nhi?n kh?ng phải l? một điều l?m người ta sung sướng, nếu thực sự giết ả, kh?ng chừng ngược lại m?nh c?n c? thể lo lắng hơn, L?m V?n Vinh cuối c?ng ph?t huy tinh thần A Q, trong t?m đối với TIếu Thanh Hi?n tốt l? được rồi, một phen tự an ủi t?m trạng bi thương của ch?nh m?nh.

Chỉ l? hắn cả người ướt m?m, trong người n?ng rực, vừa bị trọng thương vừa tr?ng độc, cho d? c? muốn giết chết n?ng, c? lẽ cũng chỉ c? t?m m? kh?ng c? lực thực hiện.

May mắn l? ở chỗ n?y c?ch nơi ở của L?m V?n Vinh kh?ng phải xa qu?, hơn nữa sắc trời tối đen, n?n cũng kh?ng cần lo lắng sẽ c? người n?o ph?t hiện ra h?nh tung của hắn.

L?m V?n Vinh cần thận quan s?t bốn ph?a, kh?ng thấy g? kh?c lạ, liền nghiến răng, l?n đường chạy trốn, thẳng hướng ng?i nh? đang ở, tr?n đường đi, căn bản kh?ng c? ai để ? đến g?, tiểu nữu họ Tiếu kia tựa hồ kh?ng c? ? t?m hắn ở trong th?nh. L?m V?n Vinh l?c n?y mới hết lo lắng.

Vừa chạy về đến cửa, L?m V?n Vinh thở d?i một hơi rốt cuộc kh?ng thể cố gắng hơn được nữa, từ từ ng? ra mặt đất, h? mồm thở hồng hộc

Một b?ng đen gi? nua, chậm r?i đi đến trước mặt L?m V?n Vinh, một thanh ?m gi? cả n?i: "Ngươi đ? về!"

Con mắt của ?ng ta kh?ng c?n l?ng con ngươi, giống như bị kẻ kh?c khơi khơi m?c đi, để lại hai hố thịt s?u hoắm, nh?n c? phần kinh khủng.

L?m V?n Vinh đ? c?ng ?ng ta ở chung gần một th?ng, cũng kh?ng c?n c?i cảm gi?c kinh h?i bạn đầu nữa, gật đầu n?i: " Đ?ng rồi, Ngụy đại th?c, ta chỉ l? đi ra ngo?i dạo chơi, cũng kh?ng ngờ rằng, su?t nữa th? ngay cả mệnh ta cũng kh?ng c?n."

Hắn c?ng Ngụy đại th?c ở chung đến nay, n?i chuyện đều kh?ng hề dấu diếm, đương nhi?n ngoại trừ c?i l? lịch của hắn, bởi v? c?i đ? thực sự kh? c? thể tiếp nhận, kh? c? thể tưởng tượng được.

Ngụy đại th?c cũng kh?ng n?i, chỉ chậm r?i ngồi xuống, hai ng?n tay dừng lại tr?n cổ tay hắn bắt mạch, trong chốc l?t, rồi r?t tay về n?i:" Ngươi tr?ng độc rồi, l? mạn t?nh nhuyễn c?n t?n, tuy kh?ng đến nỗi mất mạng, nhưng trong v?ng hai canh giờ, cả người t?m đen, cơ thể mệt mỏi v? lực, sau khoảng 12 canh giờ th? phục hồi như cũ."

L?m V?n Vinh nghe n?i độc n?y kh?ng hại t?nh mạng, nhất thời h?t một hơi d?i, thầm nghĩ tiểu nữ kia vẫn c?n kh?ng c? tuyệt t?nh, bất qu? ngẫm lại t?nh h?nh dưới nước vừa rồi, nếu độc t?nh khi đ? ph?t t?c, th? kh?ng phải mạng m?nh đ? ? h? ai tai rồi sao, nghĩ thế, trong l?ng cũng c? ch?t sợ h?i.

"C?n nội thương v? ngoại thương của nh? ngươi, chỉ cần tu dưỡng v?i ng?y c? thể kh?i phục lại th?i." Ngụy đại th?c n?i tiếp. Tuy ?ng ta kh?ng thể nh?n được, nhưng chỉ cần bắt mạch đ? biết hết t?nh huống nội, ngoại thương của g?.

Nghe n?i c? thể giữ được t?nh mạng, L?m V?n Vinh t?m t?nh tốt hơn rất nhiều, ở b?n ngo?i vết thương cũng c? phần giảm đi, đau đớn cũng giảm thiểu v?i phần, c?i n?y c? thể l? do t?c dụng t?m l? m?.

Ngụy đại th?c dựng L?m V?n Vinh dậy n?i: "Ngươi cố gắng chịu đựng, để ta r?t tiểu tiễn tr?n người ngươi ra."

L?m V?n Vinh sửng sốt một ch?t, vẻ mặt đau khổ n?i: "Ngụy đại th?c, chẳng lẽ kh?ng c? thuốc g?y t? ?? Phương thức lỗ m?ng như vậy, kh?ng th?ch hợp với người văn minh như ta đ?y."

Ngụy đại th?c sửng sốt n?i tiếp: "Thuốc g?y t? l? c?i g??"

Kh?ng c? nghĩ thế giới n?y khoa học kỹ thuật lại lạc hậu vậy, chẳng lẽ L? Th? Tr?n v? Hoa Đ? thần y ph?i c?n chưa c? xuất hiện sao? Xem ra nhất định phải chịu khổ rồi. L?m V?n Vinh kh?ng cam t?m n?i: " Đ? l? thứ l?m cho một bộ phận cơ thể tạm thời mất đi cảm gi?c, để khi động thủ r?t t?n ra, ta kh?ng phải chịu đựng đau đớn qu? mức."

Ngụy đại th?c lắc đầu n?i: " Kh?ng hề nghe qua c? loại thuốc n?o như thế, chỉ c? M?ng h?n dược (thuốc m?) ngươi c? muốn d?ng thử kh?ng?"

L?m V?n Vinh vội v?ng lắc đầu, đang tỉnh t?o thế n?y ăn m?ng h?n được? Đ?a ?, đang kh?ng c? bệnh m? muốn đem bệnh về ?.

Ngụy đại th?c lấy một chiếc giầy bẩn thỉu của m?nh đưa qua cho hắn: "Ngươi cắn c?i n?y đi!"

L?m V?n Vinh vội trả lời: "Kh?ng cần đ?u, kh?ng cần đ?u!". Hắn hết nh?n đ?ng lại nh?n t?y, t?m được hai quyển s?ch nhỏ đưa v?o miệng, sau đ? n?i với Ngụy đại th?c: "L?m đi!"

Ngụy đại th?c đang muốn động thủ, th? lại nghe L?m V?n Vinh h? lớn một tiếng "Chậm đ?". Thấy Ngụy đại th?c thần t?nh nghi hoặc đang d? x?t m?nh, L?m V?n Vinh sởi lởi cười: "Đại th?c, người xu?ng tay nhẹ nhẹ một ch?t, đ? ch?nh l? da thịt của ta m?."

Ngụy đại th?c gật gật đầu, L?m V?n Vinh nhớ đến tiểu nữ tai họa kia, trong l?ng phẫn nộ xung thi?n, đem tổ t?ng 18 đời nh? n?ng ?n cần hỏi thăm một lượt.

Việc đến nơi rồi, sự cũng v? dụng, L?m V?n Vinh tr?n mặt hiện ra vẻ ki?n định.

Ngụy đại th?c hai tay nh? nhẹ cầm tiểu tiễn mầu v?ng kia, kh?o l?o dụng lực r?t mạnh, tiểu tiễn lập tức được r?t ra, L?m V?n Vinh cắn chặt quyển s?ch, sắc mặt t?i nhợt, nước mắt cuồn cuộn chảy ra, nhưng kh?ng hề la l?n một tiếng n?o.

Ngụy đại th?c gật gật đầu, tr?n mặt lộ vẻ t?n thưởng, tựa hồ như kh?ng hề nghĩ đến L?m V?n Vinh cũng c? c?i kh? ph?ch cứng cỏi n?y.

L?m V?n Vinh từ nhỏ sống tại sơn th?n b?n bờ H?n giang, t?nh c?ch c? v?i phần của đứa trẻ n?ng th?n cương nghị v? ki?n nhẫn kh?ng l?i, bằng kh?ng cũng kh?ng thể l? kẻ đầu ti?n của c? thể thi đỗ v?o đại học ở Bắc Kinh được. Nạo xương chữa độc th? hắn kh?ng l?m được, nhưng việc nhịn đau r?t t?n, nghiến răng chụi đựng, th? hắn cũng đ? trải qua rồi.

Ngụy đại th?c đưa tiểu tiễn mầu v?ng cho L?m V?n Vinh, y lật đi lật lại xem x?t kỹ c?ng.

C?i tiểu tiến n?y h?an to?n l?m bằng v?ng, chế t?c tinh mỹ, tr?n th?n c? khắc một chữ "Tuyền" theo lối triện thư .

Li?n tưởng đến l?c đ?, tiểu T?y Thi kia tự xung l? Tiếu Thanh Hi?n, L?m V?n Vinh hiểu đựoc, tiểu nữu n?y t?n l? Thanh Tuyền, c?n Thanh Hi?n th? chỉ l? t?n giả m? th?i.

"Ti?u Thanh Tuyền, Ti?u Thanh Tuyền", L?m V?n Vinh nhẹ nh?ng nhắc lại v?i lần, c?i t?n n?y quả thật thập phần thanh nh?, chỉ mới nghe t?n, đ? c? thể thấy được h?nh d?ng n?ng.

Tiểu nữu n?y khiến l?o tử mất nhiều m?u vậy, l?o tử cũng nhất định bắt n?ng phải đền b?. Sau n?y tất phải trả th?, tất cả t?nh to?n, đối với tiểu nữu n?y, phải l?m như vậy, L?m V?n Vinh kh?o miệng cười lạnh.

Ngụy đại th?c nghe L?m V?n VInh nhắc đi nhăc lại c?i t?n n?y tr?n mặt hiện l?n một n?t kỳ qu?i: "Ti?u Thanh Tuyền, ngươi n?i n?ng họ Tiếu?"

N?ng họ l? g?, L?m V?n Vinh cũng kh?ng thể x?c nhận đựoc, bất qu? t?n n?ng Thanh Tuyền chắc l? kh?ng sai.

Ngụy đại th?c lại n?i: "V?n Vinh, ngươi đem sự t?nh h?m nay gặp n?ng ra sao, trước sau kể chi tiết cho ta nghe."

Ngụy đại th?c l? người đầu ti?n ở thế giới n?y L?m V?n Vinh gặp sau khi đi đến thế giới n?y, l? ?ng ta tự th?n cứu L?m V?n Vinh từ l?ng hồ Huyền Vũ l?n, sự cảm k?ch kh?ng cần n?i lại nữa. L?m V?n Vinh liền đem sự việc h?m nay ph?t sinh b?n hồ Huyền Vũ ph?t sinh c?ng cuộc n?i chuyện với Ti?u Thanh Tuyền đầu đu?i kể lại cho y nghe.

Ngụy đại th?c nghe xong, tr?n mặt cũng lộ ra v?i phần kinh ngạc, hiển nhi?n với những cao luận của L?m V?n Vinh cũng c? v?i phần bội phục.

Nhắc lại b?i thơ kia, Ngụy đại th?c tr?n mặt lại c?ng kinh ngạc: "V?n Vinh, b?i thơ n?y thật sự do ngươi l?m?"

Ng?y đ? đi c?ng c?ng ty c? cả năm người đ? về hưu c?ng đến du lịch Th?i Sơn, th? con b? khả ?c kia bắt L?m V?n Vinh phải mang gi?p h?nh l? của ba bốn người, lại trời vừa mưa xong. L?m V?n Vinh bước ch?n nặng nề, trượt ch?n rơi xuống biển m?y, sau đ? kh?ng hiểu l?m sao đưa đến đ?y, l? một thế giới ho?n to?n bất đồng, rơi v?o l?ng hồ Huyền Vũ.

Nếu kh?ng phải Ngụy đại th?c ngẫu nhi?n đi qua cứu L?m V?n Vinh l?n bờ, c? lẽ b?y giờ L?m V?n Vinh đ? sớm mất mạng xuống ho?ng tuyền rồi. N?n L?m V?n Vinh đối với Ngụy đại th?c c? một cảm gi?c cảm k?ch v? s?ng k?nh v? c?ng, việc n?y theo l? m? n?i kh?ng n?n gạt ?ng ta.

Nhưng L?m V?n Vinh cũng biết, ở địa phương n?y, con người đối với văn Chương thơ ph? c? phần đi?n cuồng theo đuổi, v? muốn tr?nh nhứng phiền to?i kh?ng thể chịu nổi L?m V?n Vinh đ?nh gật đầu n?i: "Đ?ng vậy, Ngụy đại th?c, đ? l? khi ta đi chơi hồ ngẫu nghi?n l?m ra, lại khiến cho l?o nh?n gia cười ch? rồi."

Ngụy đại th?c thở d?i n?i: "V?n Vinh, ta với ngươi ở chung một th?ng nay, ngươi cả ng?y ngồi ng?y ngốc, mồm n?i n?o l? lữ du, c?ng ty g? đ?, cho đến nay kh?ng hề thấy ngươi đọc qua một quyển s?ch, đến mấy ng?y h?m nay mới ra ngo?i đi lại, ta c?n nghĩ l? ngươi kh?ng th?ch đọc s?ch, lại kh?ng nghĩ rằng ngươi trong bụng đ? c? c?u c? c? sẵn rồi. Nhưng bằng những c?u n?y, đương kim thi?n hạ t?i tử giai nh?n, khong c? kẻ n?o c? thể theo kịp rồi."

L?m V?n Vinh n?t mặt hồng l?n, lời n?y Ti?u Thanh Tuyền cũng đ? n?i với hắn, l?c ấy hắn thản nhi?n đ?n nhận, b?y giờ nghe lời khen tặng của ?n nh?n, quả thật c? ch?t kh?ng ổn lắm.

Nhưng L?m V?n Vinh một ch?t cũng kh?ng nghĩ m?nh v? sỉ, kh?ng hiểu khi đi đến địa phương kỳ diệu n?y, t?nh ra cũng c? ch?t g? đ? theo m?nh, thế n?y đ?ng l? thượng đế bồi thường cho ta m?.

Nếu muốn n?i v? sỉ, th? c?i kẻ gia hại L?m V?n Vinh th? thảm thi?n kim của Tổng gi?m đốc mới l? kẻ v? sỉ.

Nghĩ đến c?i con b? đanh ?c kia, L?m V?n Vinh nhất thời muốn nổi giận ph?t đi?n, hắn vội v?ng khống chế t?nh cảm, h?p bụng, thẳng lưng, ti?u kh?. So với con ả ?c man đ?, th? Ti?u Thanh Tuyền c? thể t?nh l? đ?ng y?u rồi.

Ngụy đại th?c đột nhi?n n?i: "V?n Vinh, việc mấy h?m trước ta c? n?i qua với ngươi, ngươi suy nghĩ đến đ?u rồi?"

"L? việc bảo ta đi đ?ng giả nhi tử người kh?c ??", L?m V?n Vinh sững sợ một l?t, rồi nhớ ra hỏi lại.

Mấy h?m trước, vị Ngụy đại th?c n?y từng đề nghị với L?m V?n Vinh chuyện n?y, ? bảo L?m V?n Vinh đi giả mạo l?m c?ng tử nối d?i của một ?ng chủ lớn, nhưng đ? bị L?m V?n Vinh thẳng thừng cự tuyệt, h?m nay y lại nhắc lại chuyện cũ, kh?ng biết c? ? tứ g? nữa đ?y.

Ngụy đại th?c r? r?ng đang nghĩ l? hắn vẫn đang do dự chưa quyết, vội v?ng n?i tiếp: "V?n Vinh, đ?y kh?ng phải l? một ?ng chủ b?nh thường, thực lực của hắn lớn như thế n?o ngươi kh?ng thể tưởng tượng được đ?u, nếu như thực sự ngươi nhận việc đ?n th? dần dần ngươi sẽ hiểu được ? của ta."

"Lớn đến mức ta kh?ng thể tưởng tượng? kh?ng lẽ hắn l? ho?ng đế kh?ng ngai chắc ?", L?m V?n Vinh cười lạnh.

Ngụy đại th?c dường như đang nh?n hắn bằng đ?i mắt trống rỗng kia, "liếc" qua L?m V?n Vinh một c?i, tr?n vẻ mặt hiện n?t kỳ qu?i khiến L?m V?n Vinh cũng kh?ng thể hiểu nổi.

"Đ?ng giả con của kẻ kh?c, đại th?c ngươi tưởng rằng họ kh?ng thể nhận ra được sao? Đừng cho tất cả kẻ kh?c l? kẻ ngu hết chứ!", L?m V?n Vinh khuyến c?o Ngụy đại th?c, hy vọng thừa dịp n?y dập tắt lu?n c?i ? tưởng đ? của l?o.

"Ngươi n?i rất đ?ng, kh?ng ai l? kẻ ngu cả, ta c? thể n?i cho ngươi biết, vị l?o gia n?y tuyệt đối kh?ng thể c? con trai, ch?nh hắn trong l?ng hiểu r?, nhưng l? hắn nhất định phải t?m được một người con.", Ngụy đại th?c n?i.

"Ah?", thế n?y c? c? v?i điểm hợp l? chứ, r? r?ng biết m?nh kh?ng c? con trai, nhưng lại muốn t?m người đ?ng giả con trai m?nh, thực sự l? th? vị ?.

L?m V?n Vinh kh?ng k?m n?n được sự hiếu kỳ hỏi lại: " V?i c?i g? vậy, chẳng lẽ thực sự c? người như thế, muốn chiếm tiện nghi l? cha kẻ kh?c ư?"

Ngụy đại th?c s?u sắc "nh?n" L?m V?n Vinh n?i: "Thi?n hạ to lớn, c? v?i chuyện chỉ c? thể l?m theo ? nguyện của ch?nh m?nh! Cho d? l? ho?ng th?n quốc th?ch, tất cũng c? những điều kh? n?i, n?i chi đến kẻ thường nh?n chứ?"

"Vậy th? v? sao lại lựa chọn ta?", L?m V?n Vinh mỉm cười n?i, c?ng ng?y c?ng thấy m?nh c? tiềm chất của những kẻ săn tin giật g?n cho c?c tờ b?o l? cải h?ng ng?y.

"V? ngươi gan lỳ, cẩn thận, kiến giải đặc biệt, mặt dầy, hơn nữa- Ngụy đại th?c "nh?n" L?m V?n Vinh thần b? n?i: " Hơn nữa ngươi ho?n to?n l? một l? kẻ v? sỉ."

Trời ạ, ngươi r?t lại c?i chuyện n?y ngay đi, thế n?y vị Ngụy l?o nh?n kia chửi ta ?, L?m V?n Vinh trong l?ng bực tức, chỉ c? thể bất lực lắc đầu cười khổ, ?ng trời như thế tr?u ngươi ta, ta m? l? kẻ v? sỉ ?.

L?m V?n Vinh nghi?m chỉnh n?i:"
Chữ hiếu đứng thứ nhất trong trăm điều, th?n thể l? do cha mẹ sinh ra, đ?y l? quan hệ m?u mủ ti?n thi?n sinh th?nh, kh?ng c? bất cứ c?i g? c? thể thay đổi, nếu như L?m V?n Vinh c? thể nhận người ngo?i l?m cha, th? c?ng lao sinh th?nh dưỡng dục của cha mẹ vứt đi đ?u? Khi đ? h?nh vi của ta kh?c n?o cầm th??"

Vị Ngụy đại th?c trầm ng?m chốc l?t rồi gật đầu n?i: "
Ta kh?ng nghĩ ngươi cũng l? kẻ c? ngạo kh?, th?i bỏ qua đi, việc n?y tạm thời bỏ qua kh?ng n?i đến nữa. V?n Vinh, ng?y mai ta phải đi rồi, gặp gỡ ng?y h?m nay, rồi kh?ng biết phải đến bao giờ mới gặp lại nữa."

"
Hả?", L?m V?n Vinh chấn động, Ngụy đại th?c n?y l? người đầu ti?n g? tiếp x?c ở thế giới n?y, thậm ch? c? thể n?i y l? th?n nh?n duy nhất của g? ở đ?y, l?m thế n?o c? thể n?i đi đ?u?

Ngươi đi rồi, ta ăn c?i g?, uống c?i g? đ?y? L?m V?n Vinh c?u bẳn nghĩ thầm.

Ngụy đại th?c cười n?i: "
Ta năm nay đ? gần t?m mươi rồi, cũng đ? dừng ch?n ở Kim Lăng th?nh đến mười năm rồi, nghĩ lại, c? lẽ cũng n?n thay đổi sang nơi kh?c."

Ngụy đại th?c năm nay gần t?m mươi? L?m thế n?o m? một ch?t ta cũng kh?ng nh?n ra vậy, l?o nh?n n?y xem ra thực sự phong độ ?.

"
Ngụy đại th?c, ngươi muốn đi đ?u?" Ở c?ng l?o nh?n n?y một thời gian d?i, trong l?ng thực sự c? ch?t t?nh cảm, mặc d? một th?ng nay ?ng ta lu?n lu?n bảo m?nh l? kẻ t?n tật, y?u cầu L?m V?n Vinh nấu cơm, giặt giũ quần ?o, nhưng kh?ng thể phủ nhận, L?m V?n Vinh cũng c? cảm t?nh kh?ng ?t với ?ng ta, thử tưởng tượng, đối với thi?n hạ, quen biết th?n thiết một người, th? cảnh chia tay như thế n?y thực sự bi thảm m?.

Ngụy l?o cũng kh?ng trực tiếp trả lời c?u hỏi của L?m V?n Vinh m? thong thả cười n?i: "
C? thể trước ti?n về qu? nh? một chuyến, d? sao ta tuổi t?c cũng cao rồi, l? rụng về cội l? thế."

Dường như ?ng ta đang muốn nh?n L?m V?n Vinh n?i: "
V?n Vinh, vạn vật đổi thay, như m?y trắng bay qua, c? lẽ lần tới gặp tại, ngươi lại khăng khăng thầm nghĩ muốn giết ta cũng n?n", Ngụy đai th?c mặc d? đang mỉm cười, nhưng tr?n mặt lại hiện ra vẻ ưu tư kh?ng thể che dấu được.

L?m V?n Vinh tự nhi?n coi ?ng ta tinh thần l? lẫn, cũng kh?ng trả lời ?ng ta nữa.

"
Ngụy đại th?c, qu? ngươi ở đ?u? Ở nh? c?n c? th?n nh?n kh?ng. con ch?u ngươi đều ở đ? ??", một th?ng vừa rồi, Ngụy đại th?c r?t ?t khi n?i chuyện c?ng với L?m V?n Vinh chuyện gia cảnh nh? y, trừ việc biết ?ng ta l? một cao cấp gia đinh của Ti?u gia tại Kim Lăng, c?n th? L?m V?n Vinh chẳng biết g? hơn.

"
Con ch?u?", một tia đau khổ hiện qua tr?n mặt Ngụy đại th?c, "nh?n" L?m V?n Vinh n?i: "V?n Vinh, việc n?y c? lẽ sau n?y ngươi sẽ hiểu, b?y giờ kh?ng n?i chuyện đ? nữa, ch?ng ta quen biết đ? l?u, để đại th?c cho nh? ngươi một m?n qu? nhỏ nghe?"

?ng ta vẻ mặt quỷ quỷ qu?i qu?i, lấy từ trong lồng ngực ra một quyển s?ch cổ, b?a ngo?i đ? bạc phếch đưa cho L?m V?n Vinh.

L?m V?n Vinh cầm lấy lật b?n trong ra xem, chỉ thấy b?n trong từng trang một mi?u tả c?c tư thế giao hợp nam nữ, "
long b?c, hổ dược, b?o ph?c, thiền phụ" c? đến hơn trăm tư thế kh?c nhau, thực sự c? thể n?i muốn g? c? nấy, hơn nữa thần th?i h?nh vẽ ch?n thật, động t?c r? r?ng, nam nữ vẻ mặt đang ở cao tr?o cực điểm.

L?m V?n Vinh ?nh mắt s?ng rực, c?i n?y so với mấy thứ Hoa Hoa c?ng tử, Nam nh?n bang, Long hổ b?o g? g? đ? th? hơn đứt.

Hắn tự hỏi đ?, bản th?n vốn đ? từng xem qua băng h?nh loại n?y của mỹ nữ Nhật bản v? ?u Mỹ, hơn nữa g? cũng đ? kh?ng ?t lần ?p dụng c?i n?y với bạn g?i của m?nh, vốn tự cho rằng m?nh về phương diện n?y đ? kết hợp nhuần nhuyễn kiến thức Nhật- Mỹ cổ kim, nhưng h?m nay vừa thấy tiểu s?ch n?y, g? mới biết được ch?nh m?nh thực sự l? ếch ngồi đ?y giếng, c?c vị l?o tổ t?ng của ta sớm đ? "
nhất c?n d? đường đưa thuyền vượt qua d?m hải", nghi?n cứu r?nh rẽ bực n?y, nếu so s?nh c?c vị tiền bối xả th?n nghi?n cứu khắc khổ, th? L?m V?n Vinh nghĩ m?nh đ?ng l? hậu sinh v?n bối thực sự rất đ?ng xấu hổ.

Ngụy đại th?c "nh?n" L?m V?n Vinh, hắc hắc cười n?i: "Sao rồi, c? thấy thiếu c?i g? kh?ng?"

L?m V?n Vinh lật lật từng trang, từ từ xem x?t từng tư thế, rồi laị so s?nh với bản th?n kinh nghiệm thực sự c?n thiếu s?t rất nhiều, g? cười h? h? n?i: "
Hắc hắc, Ngụy đại th?c, l?o c?n c? g? tốt nữa, cũng cho ta xem một lượt đi, v? như mấy c?i tranh của Kim B?nh Mai, Ngọc Bồ Đ?an, Đăng Thảo H?a Thượng c? c? hay kh?ng?"

"
Kim B?nh Mai, Ngọc Bồ Đ?an, Đăng Thảo H?a Thượng l? c?i g??", Ngụy đại th?c vẻ mặt kỳ qu?i hỏi lại.

L?m V?n Vinh l?c n?y mơi nhớ ra, mấy c?i hảo thư loại n?y ở thế giới n?y c?n chưa c?, trong l?ng c? ch?t tiếc rẻ cho Ngụy đại th?c, sau đ? chỉ cười hắc hắc v?i tiếng, kh?ng trả lời nữa.

Ngụy đại th?c mặc d? kh?ng r? đ? l? c?i g?, nhưng "nh?n" bộ gi?ng cười cười của L?m V?n Vinh , cũng c? thể đ?an ra 8.9 phần.

L?o "nh?n" L?m V?n Vinh, rồi cười l?n v?i tiếng, vẻ mặt lộ ra một tia vừa kỳ qu?i vừa phức tạp, l?t sau mới n?i: " Ai, l?m nam nh?n thật l? chuyện tốt."

Kh?ng phải chứ, L?m V?n Vinh l?n h?t một hơi, l?o gi? t?m mươi tuổi n?y chẵng lẽ l? p? đ? sao?

C?i suy nghĩ kiểu n?y khiến L?m V?n Vinh to?t mồ h?i đầy đầu, mặc d? ở thời đai của L?m V?n Vinh tư tưởng của mọi người đều rất tự do, nhưng ngẫm lại nếu bản th?n m?nh ở chung ph?ng với một l?o p? đ? hơn một th?ng? Th? từ nay về sau l?m sao m? ra ng?ai nh?n người kh?c đ?y.

Ngụy đại th?c cũng thở d?i, chậm d?i n?i: "
Ngươi kh?ng n?n để những h?nh vẽ tr?n l?m mờ mắt, ngươi nh?n kỹ những đường mầu hồng tr?n người của những kẻ đ?."

Nghe Ngụy đại th?c n?i vậy, L?m V?n Vinh lập tức ch? ? đến tr?n người những kẻ kia c? một n?t nho nhỏ giống như mạch m?u mầu hồng, chẳng lẽ đ?y l? trong truyền thuyết đ?y l? đồ h?nh h?nh c?ng chăng?

"
Đ?y l? những năm ta c?n hai mắt, ta lẻn v?o t?ng thư c?c của Ho?ng cung, tiềm nhập ho?ng cung t?ng thư c?c t?m thấy tiểu s?ch n?y nh?t trong một c?i sừng rỗng, ni?n đại l?u năm, do người n?o trước t?c ra cũng kh?ng thể biết được, liệu c? t?c dụng hay kh?ng cũng kh?ng c? ai từng nghiệm chứng qua, ta thấy quyển s?ch n?y dường như c? v?i điểm ? tứ, n?n giữ lại đến nay", Ngụy đại th?c giải th?ch đơn giản.

A, th? ra l? tam v? sản phẩm, thảo n?o m? người h?o ph?ng cho ta, L?m V?n Vinh cười hắc hắc, tiện đ?y muốn hỏi sao l?o nh?n gia kh?ng tự th?n thử nghiệm đi?

Ngụy đại th?c giống như đọc được suy nghĩ của hắn, tr?n mặt chần chừ một l?t n?i: "
Ta - th?n thể ta c? nguy?n nh?n ri?ng, kh?ng thể tu luyện được, nhưng ta tin rằng kh?ng c? kẻ n?o th?ch hợp tu luyện loại c?ng ph?p n?y hơn ngươi."

Trời ại, đ?y l? khen ta hay chửi ta đ?y?

?



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...