L?m V?n Vinh c?ng hai vị tiểu thư nh?n li?n đăng (đ?n hoa sen) nhẹ bay, ba người đứng lặng lẽ, liền như vi?n đất ch?m nhập v?o trong biển người, chẳng ai thấy r? tung t?ch của họ.
Giương mắt nh?n vầng s?ng lấp l?nh như ngọc giữa kh?ng trung, nữ tử đứng tr?n đỉnh l?u khe khẽ thở d?i, ?nh mắt v? ? đảo qua đ?m người ồn ? vui đ?a, nhưng chẳng ch? ? đến ba h?n đất giữa biển người ng?n vạn.
Quầng mắt lệ quang long lanh, nữ tử điểm nhẹ b?n ch?n, trong nh?y mắt h?a th?nh chim hồng mỹ lệ bay dưới b?ng nguyệt, biến mất giữa m?n đ?m m?nh m?ng.
Nh?n đ?i li?n hoa đăng kia từ từ bay qu? đỉnh đầu, Ti?u Ngọc Sương mừng rỡ vỗ tay n?i: "Kh?ng biết l? tiểu thư nh? ai ph?ng hoa đăng, thật sự đẹp mắt. Chắc rằng vị tỷ tỷ n?y nhất định đang tương tư về t?nh lang rồi."
Li?n hoa đăng c?ng bay c?ng cao, phảng phất như c? ng?n vạn hương hoa tỏa ra, khiến người ta mắt hoa hồn m?, trở th?nh cảnh quan đẹp nhất trong hội hoa đăng. V? số si nam o?n nữ hai tay chắp lại, th?nh k?nh c?ng b?i, thần sắc cực kỳ th?nh t?n.
Trong c?i u minh tựa hồ như c? một cỗ lực lượng k?u gọi ch?nh m?nh, ?nh mắt L?m V?n Vinh đưa tới đỉnh l?u kia, chỉ thấy ?nh trăng s?ng tr?n kh?ng, mu?n dặm b?ng bạc, chốn kia m?nh m?ng trống trải, n?o đ?u thấy b?ng người.
"Ngươi đang nh?n c?i g??" Đại tiểu thư thấy hắn sững sờ, vội nhẹ giọng hỏi.