Cục Cưng Càn Rỡ: Tổng Giám Đốc Dám Cướp Mẹ Của Tôi
Chương 38: Thịnh thế liên hoa
Nghe được lời nói của Thi Hoan và Thi Nhạc, tất cả mọi người lộ rõ vẻ mặt giật mình ngay tại chỗ, chẳng lẽ tổng giám đốc đứng sau lưng tổng giám ở nơi này, lại là người phụ nữ trong bão này?!
"Tôi cũng không biết lại gặp phải hai người ở chỗ này, vốn chỉ là kính nhờ Mục Thần dẫn tôi tới đây làm quen với các vị tổng giám đốc ở thành phố K, ai biết hai người cũng tới." Liên Hoa cười nói với Thi Hoan và Thi Nhạc.
"Các vị tổng giám đốc, tôi xin chính thức tự giới thiệu mình." Liên Hoa đi tới trước mặt họ, cười ríu rít nói với mọi người, "Tôi là Liên Hoa, tổng giám đốc của Thịnh thế Liên Hoa, lần đầu tiên gặp mặt, về sau, xin chăm sóc nhiều hơn!"
Đầu tiên trong mắt Mục Thần là cả kinh, lập tức chuyển thành ánh sáng thoải mái buông lỏng thưởng thức. Thịnh thế Liên Hoa, công ty thiết kế đứng đầu gần hai năm nay, tiếp nhận các hạng mục thiết kế, rất không có phong thái suy bại của Liên thị. Mộ Nguyệt cũng có liên hệ nghiệp vụ, cũng là lần đầu tiên anh biết, Thịnh Thế Liên Hoa cũng công ty của Liên Hoa.
Anh đã nói mà, làm sao Liên Hoa sẽ đánh mà không có nắm chắc trận chiến, nếu như không có chuẩn bị vẹn toàn, cô sẽ không mang theo Tiểu Bạch tới thành phố K.
Đỗ Yến Thừa mang theo vẻ mặt không thể tin nhìn phong thái rạng rỡ của Liên Hoa, mà sắc mặt của Ôn Như Cảnh quả thật chính là như gặp phải thiên lôi, thân phận Liên Hoa biến chuyển cũng không khỏi quá nhanh rồi, để cho lúc trước cô châm chọc chế nhạo thành chuyện cười!
"Thì ra là Liên tổng, thất kính, thất kính, về sau công ty chúng ta quảng cáo thiết kế, còn phải nhờ Liên tổng quan tâm." Công ty qua lại thân thiết với Thịnh thế Liên Hoa lập tức tiến lên chào hỏi.
Nhìn thấy thương trường thay đổi, các lão nhân lại nhạy cảm có cảm giác người phụ nữ này có năng lực, tuổi trẻ mà lập nên sự nghiệp như thế, lại quan hệ tốt với tổng giám đốc của Mộ Nguyệt, xem ra, thời tiết ở thành phố K sẽ có biến đổi.
Ôn Như Cảnh chợt ngẩng đầu lên, trong mắt hiện ra độc ác. Cô nhân lúc mọi người không chú ý, hung hăng đẩy người phục vụ bưng ly rượu, khây rượu đỏ tràn đầy tràn đầy nhanh chóng nghiêng đổ xuống, nhiễm toàn bộ lên quần áo của Liên Hoa, cô rất nhếch nhác, mất hình tượng.
"A!" Thi Hoan cùng Thi Nhạc thét chói tai, "Liên tổng, tôi có mang quần áo dự bị, chúng ta nhanh đi xử lí một chút!"
Mục Thần nhanh chóng lấy áo khoác xuống, đắp lên bộ quần áo ướt đẫm bởi vì rượu nhiễm đỏ mà trong suốt, một đôi mắt sắc bén nhanh chóng quét nhìn toàn trường.
"Thật xin lỗi, thật xin lỗi!" Phục vụ gấp đến độ mắt đều đỏ, "Trên lầu có phòng chuẩn bị, mời tiểu thư đi theo tôi!"
Liên Hoa yên lặng liếc mắt nhìn Ôn Như Cảnh, mới xoay người đi theo người hầu bàn lên lầu. Cho dù cả người nhếch nhác, nhưng nụ cười ở khoé miệng chưa bao giờ biến mất, Ôn Như Cảnh, cô chỉ có chút thủ đoạn này thôi phải không?
"Thiếu gia, ngài không thể động, vết thương của ngài không thể lộn xộn!"
"Nói cho tôi biết rốt cuộc phía dưới xảy ra chuyện gì, hiện tại người phụ nữ kia thế nào!"