Chung Cực Truyền Thừa

Chương 694: Diễn trò


Chương trước Chương tiếp

Vừa nghe việc này liên quan tới bản thân mình, Lâm Dịch tức thì ngừng lại.

Thư Mộng, Thủy Linh Lung, Sa ở bên cạnh thấy hai người đột nhiên ngừng nói, không khỏi nghi hoặc.

- Lâm Dịch, làm sao vậy?

Thư Mộng bay về phía trước, nghi hoặc hỏi.

Lâm Dịch nhìn nàng một cái, sau đó lắc đầu, nhìn về phía Lâm Phỉ nói:

- Có nguy hiểm không?

Lâm Phỉ sửng sốt, tức thì lắc đầu cười nói:

- Dịch ca, chàng quên thực lực của muội rồi sao? Yên tâm đi, muội không có việc gì.

Lâm Dịch nghe vậy hít sâu một hơi, nói:

- Mặc kệ là chuyện gì, dù quan trọng như thế nào cũng phải bảo vệ tốt cho chính bản thân mình. Hiểu chưa?

Lâm Phỉ cảm động gật đầu.

Thư Mộng mở to mắt, nói:

- Phỉ nhi muội muội phải rời khỏi đây sao?

Lâm Phỉ nhìn nàng gật đầu, sau đó hành lễ với ba người nói:

- Phỉ nhi có chuyện quan trọng nên phải rời đi, Dịch ca sẽ giao cho mấy vị tỷ tỷ chiếu cố rồi.

Đám người Thư Mộng vội vã nâng nàng lên, Thủy Linh Lung có chút trách cứ nói:

- Muội nói cái gì đó? Lâm Dịch chính là phu quân của muội, cũng chính là phu quân của chúng ta a? Người một nhà sao có thể nói như vậy? Nếu còn nói như vậy, sau này chúng ta không thèm để ý tới muội.

Tuy rằng biết Lâm Phỉ chính là cường giả Thần Cấp, thế nhưng Thủy Linh Lung và Thư Mộng lần đầu tiên lên Thiên Giới, đương nhiên cũng không rõ hàm nghĩa chân chính của cường giả Thần Cấp. Sự kính nể đối với nàng sẽ không từ đáy lòng. Mọi người đều là thê tử của Lâm Dịch, đều là người một nhà, đương nhiên cũng sẽ không sinh ra sự sợ hãi.

Lâm Phỉ nghe vậy tức thì ngạc nhiên, sau đó mới cảm kích nhìn về phía Thủy Linh Lung. Thủy Linh Lung nói những lời này đã chân chính coi nàng là người một nhà.

- Mộng nhi tỷ tỷ, không bằng hiện tại Phỉ nhi đề thăng thực lực của tỷ đi a.

Lâm Phỉ nhìn về phía Thư Mộng nói.

Thư Mộng ngạc nhiên, sau đó lại nhíu mày nói:

- Có phiền phức hay không? Nghe ngữ khí của muội, chuyện lần này khẳng định vô cùng quan trọng. Nếu như tổn thương tới nguyên khí, thì tạm thời không cần. Có Lâm Dịch ở đây, ta nghĩ cũng không có ai có thể uy hiếp tới chúng ta.

Lâm Phỉ cười lắc đầu nói:

- Yên tâm đi, rất đơn giản.

Nói xong, nàng nhìn một tòa Phù Phong cách đó không xa, nàng chỉ vào đó rồi nói:

- Vậy thì đi vào tòa Phù Phong kia đi.

Thấy Lâm Phỉ kiên trì, những người khác cũng không có nhiều lời, liền hướng về phía tòa Phù Phong bay đi.

Lâm Phỉ nhấc tay phá cấm chế, sau đó nói với Thư Mộng:

- Tỷ tỷ, toàn thân thả lỏng, những cái khác giao cho Phỉ nhi là được.

Thư Mộng gật đầu có chút khẩn trương, nàng hít sâu một hơi rồi nói:
...



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...