Chung Cực Truyền Thừa

Chương 636: Chân tiểu nhân thật sự


Chương trước Chương tiếp

Chưa từng mở miệng Vương Úc, đột nhiên nhẹ bật cười.

Mâu Quân khẽ chấn động, nhìn về phía Vương Úc hơi cau mày nói:

- Tiểu Úc, ý của đệ là?

Úc hơn khẩy động ngón tay còn đẹp hơn so với nữ nhân của mình, nhẹ nhàng sờ cằm của mình nói:

- Bây giờ quyền khống chế Truyền tống trận không ở trong tay chúng ta a...

Lông mày Mâu Quân nhanh chóng cau lại.

- Đúng vậy, dùng tính cách của Lưu Phong. Nếu như chỉ có một phương chúng ta phản đối thì sợ là sẽ không hiệu nghiệm.

Diệp Nhuận cũng có chút băn khoăn nói.

Tam đại thế lực, nếu như chỉ có một bên đối phương phản đối, sợ là thực không có hiệu quả gì.

Đổi lại góc độ mà nói, nếu như lúc này người của Phần Thiên muốn sử dụng Truyền tống trận. Mà người phản đối chỉ có một mình Phiêu Miểu Thiên, chỉ sợ Mâu Quân cũng sẽ không để ý tới a? Dù sao, trong tam phương, đã có hai phương đồng ý a.

Mâu Quân nhíu mày, vấn đề này, đích thật là có chút để người ta nhức đầu.

Thuyết phục Vô Thượng Thiên? Đây là một chuyện tương đối khó khăn.

Vô Thượng Thiên Linh Nhiên, cũng không phải là người dễ đối phó gì. Nếu như hắn không có hứng thú, chỉ sợ là cho dù có Thiên Vương lão tử đến, hắn cũng sẽ không để ý tới.

Muốn làm cho hắn cảm thấy hứng thú? Cũng không phải là không có cách, dù sao đối với cường giả Ngưng Thần kỳ như ý mà nói. Sức hấp dẫn của Thần khí là không thể chối từ...,

Nhưng Mâu Quân sẽ nói việc Lâm Dịch có Thần khí cho y sao? Dù sao hắn cũng không phải là tên lạnh lùng như trâu Lưu Phong kia, chỉ sợ sẽ không dễ đối phó như vậy.

- Có cách gì khác để hắn cảm thấy hứng thú không?

Mâu Quân thầm nói.

Vương Úc nhìn biểu lộ của đối phương, thật lâu về sau, đột nhiên nhẹ nhàng bật cười, ngón tay sờ lên chiếc cằm thon.

- Chiến Văn Hổ thần thì như thế nào?

- Chiến Văn Hổ Thần?

Mâu Quân, Diệp Nhuận kể một mực lo lắng Cơ Nghiên ở một bên, đều lộ ra thần sắc kinh hãi, Trong mắt Cơ Nghiên, càng là hiện lên vẻ bối rối.

- Truyền tống trận đặt ở trên đỉnh núi kia.

Trên đảo nhỏ, Lạc Kỳ chỉ vào một đỉnh núi nhỏ cười nói với Lâm Dịch.

Lâm Dịch nhìn qua thấy tòa núi nhỏ này không khác gì đống loạn thạch chồng chất lên nhau, chẳng qua là nó cao hơn một tí mà thôi. Trong đó mơ hồ truyền ra từng đợt chấn động do linh lực dao động.

- Cả hòn đảo nhỏ này đều là linh mạch, nhất là tòa núi kia, cường giả Thần cấp đem tất cả linh lực tập trung vào chỗ đó. Chỗ đất để Truyền tống trận đó chính là Phôi thổ trong truyền thuyết.

Việt Nhược gật đầu cười giới thiệu.

- Phôi thổ?

Lâm Dịch khẽ giật mình, không rõ vật kia là cái gì,
...



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...