Nhưng là, khi Lam Phong Ngữ bước vào cửa Tần gia ,chính mồm nói là thật sự muốn li hôn ,khiến cho mọi người trong Tần gia đều hoảng sợ .
"Tiểu Ngữ cháu đùa giỡn cái gì ?"
Xem người cháu dâu ở trước mắt này ,Tần Hải không dám tin trừng mắt to nhìn .
Lam Phong Ngữ cười yếu ớt ,cử chỉ khéo léo ,khóe miệng cũng luôn luôn mang nụ cười yếu ớt ,làm cho người ta không tìm được một cái tật xấu nào .
"Tần lão tiên sinh ,tôi không có nói đùa .Thật sự là tôi muốn li hôn với Tần tiên sinh .
Lam Phong Ngữ không chỉ có lập trường kiên định ,mà còn sửa đổi lại xưng hô với người Tần gia ,thái độ hoàn toàn như đối với người ngoài .
"Tiểu Ngữ ,hôn nhân không phải là trò đùa .Thư Nam có chỗ nào không đúng ,cháu hãy nói với ông ,ông sẽ thay cháu dạy bảo nó .Không nên hơi một tý là đòi li hôn ,điềm xấu .Hơn nữa buổi sáng hôm nay ông còn nói chuyện với Thư Nam ,nói hai đứa nhanh chóng có một đứa con .Một ngày vợ chồng trăm năm ân ái ,các cháu mới kết hôn nửa năm ,đang là thời kỳ tình yêu cuồng nhiệt ,còn vấn đề vợ chồng mỗi người đều nhường nhịn nhau một chút chẳng phải sẽ tốt hơn sao ?"
Tần Hải nói lời nói thấm thía .
Trong lòng Lam Phong Ngữ cười lạnh ,nhưng trên mặt lại giả bộ ưu sầu ,chỉ lấy một đôi ánh mắt ngập nước ủy khuất nhìn mọi người ,không nói lời nào ,thoạt nhìn giống như là thật sự bị ủy khuất rất lớn .
Tần Hải nghĩ lầm dường như cô đã bị thuyết phục ,chạy nhanh tiếp tục nói :"Tần Thư Nam lập tức sẽ trở lại .Nó đã làm chuyện gì có lỗ với cháu ,bây giờ cháu hãy nói với ông , đợi lát nữa ông sẽ giúp cháu lấy công đạo ."
"Ông..." Lam Phong Ngữ giả bộ bị mê hoặc gọi một tiếng ,nhưng chỉ gọi một chữ liền giả bộ đột nhiên bừng tỉnh dường như cắn môi rưng rưng nói .
Xem cô gái trước mắt bị cháu trai mình làm cho mê hoặc điên đảo thần hồn ,trên mặt Tần Hải cười đến thật là hiền lành ,kỳ thực ngầm đem từ đầu đến chân cô mắng cho một trận .
Ông làm chủ Tần gia đã vài cái thập niên ,bình thường đều là người khác đến nịnh bợ ông ,nhưng hiện tại cư nhiên khiến ông ưỡn nét mặt già nua đi nịnh đi với một con nhóc hai mươi tuổi ,trong bụng đã sớm nghẹn một bọc khí .
"Cô tới nơi này làm gì ?"
Lại là đồng dạng mở miệng đối thoại ,Lam Phong Ngữ nhìn người đàn ông kia hừng hực trở về gấp ,trong mắt hiện lên một tia lãnh liệt quang mang .Nhưng rất nhanh liền biến mất không thấy ,đổi thành một bộ nước mắt lưng tròng vẻ mặt ủy khuất :"Ông xã ..."
Thanh âm của cô vốn là mềm yếu ,lại mang theo sự nhu nhược làm nũng làm cho người ta tê dại không thôi .
Đưng nói là Tần Thư Nam ,liền ngay cả Tần Thịnh cha của Tần Thư Nam cũng đều không nhịn được hướng về phía cô nhìn vài lần ,cái loại ánh mặt này thật sự là...
Tần Thư Nam đi qua ,đầu tiền là hướng chào hỏi ông nội ,sau đó mới thấp giọng nói :"Rốt cuộc cô đến đây làm gì ? Không phải đã nói là có chuyện gì thì về nhà nói sao ?"
Phía trước anh còn nhận thức có phải hay không sai lầm rồi ? Khi lấy người phụ nữ yếu đuối này về ,vì kiểu người như này có thể vì hôn nhân tình yêu cái gì đều có thể chịu đựng được . Nửa năm qua số lần anh về nhà chỉ đếm trên đầu ngón tay ,nhưng lại chưa bao giờ ở cùng phòng với cô .Cho nên cũng không nhìn thấy cô tức giận .
Đừng nói là tức giận ,liền ngay cả không vui cũng không có biểu hiện ra ngoài lần nào .
Như thế nào gần đây dường như là ăn gan hùm mật báo ,lập tức biến thành người khác ,làm ra nhiều chuyện tình như vậy mà người bình thường không dám làm ?
Xem ra bọn họ chỉ là vui đùa .Mọi người Tần gia đều tưởng rằng cô là quả hồng mềm ,đều có thể tùy tiện vuốt ve !
Lam Phong Ngữ cười lạnh ở trong lòng ,đối với người Tần gia chán ghét tới cực hạn . Nhưng diễn còn chưa có xong ,sở dĩ liền chịu đựng dùng ánh mắt ủy khuất nhìn Tần Hải ở một bên liếc mắt một cái ,nhu nhược nói : " Em ,em ,em là đến thăm ông nội ."
Nhìn đến phản ứng của cô vẫn giống như thường ngày .Tần Thư Nam vừa lòng nở nụ cười ,trong lòng âm thầm đặc ý về sức quyến rũ của mình quả nhiên là vô cùng .
Tần Hải cũng chú ý tới cảnh này ,ánh mắt có chút phức tạp ,lại vẫn giả bộ thật hiền lành ,cười :"Tiểu Ngữ chính là đến thăm ông, Thư Nam sao lại hung như thế vậy ? Làm cho tiểu Ngữ sợ ."
Có lẽ là bởi vì thái độ của Lam Phong Ngữ như là cổ vỗ cho anh về mối quan hệ của hai người ở trước mặt mọi người ,làm cho thái độ của Tần Thư Nam lại trở nên cường ngạnh mà lạnh lùng giống như anh bắt được điểm yếu của cô .Tuy rằng không có biểu hiện rõ ràng ,nhưng cái thái độ kiêu ngạo này cũng có thể dễ dàng nhìn thấy .
Mà Tần Hải ,cũng bởi vì giọng điệu nói chuyện của Lam Phong Ngữ đối với Tần Thư Nam mà âm thầm nhẹ nhàng thở ra ,nhưng trong lòng lại cười nhạo Lam Phong Ngữ bởi vì đàn ông mà trở nên không có địa vị không có nguyên tắc .