Chiếm Đoạt Vợ Yêu

Chương 4


Chương trước Chương tiếp

Chỗ ngồi lộng lẫy lại thanh lịch trong vườn hoa hồng n?y l? biệt thự nh? Y Đằng, tiệc t?ng của Y Đằng gia mười lần th? c? t?m lần đều cử h?nh ở nơi n?y, bởi vậy n? cũng nổi tiếng trong giới x? giao truyền thống ở Nhật Bản.

Y Đằng Ưu Nhi vừa tiến v?o vườn hoa lịch sự tao nh? cả người liền cảm thấy thoải m?i v? c?ng, t?m t?nh cũng rất th?ch hợp để ngắm cảnh đẹp. Dọc theo con đường m?n hai b?n rậm rạp rồi xuy?n qua một c?i cổng v?m lập tức sẽ đến nơi b? mật của c? trong vườn hoa.

?Hứ......? C? hờn dỗi than v?n, t?y ? đ? văng đ?i gi?y cao g?t đang đi, ch?n trần dẫm tr?n thảm cỏ mềm mại, cảm gi?c tự tại kh?ng hề bị b? buộc l?m cả thể x?c v? tinh thần c? thoải m?i, sảng kho?i nhẹ ng?m nga, th?n h?nh chuẩn thon d?i thoả sức m?a những điệu m?a bal? tao nh?.

Nghĩ đến bộ d?ng ph?t hoả của Nh?m Thiếu Ho?i l?c bị v?y trong mỹ nữ trận, c? hơi sợ, một trận run rẩy nhanh ch?ng lan khắp to?n th?n, l?m c? nhịn kh?ng được bật cười khanh kh?ch.

Kh?ng phải mắt thẩm mỹ của Y Đằng Ưu Nhi kh?c với người b?nh thường, c? cũng giống như tuyệt đại đa số phụ nữ, đều th?ch Nh?m Thiếu Ho?i bề ngo?i anh tuấn tr?c tuyệt c?ng kh? thế cao ngạo l?m người kh?c phải run sợ, lại c?ng bội phục năng lực si?u ph?m v? th?nh tựu đ?ng kh?m phục của anh ta. Nhưng so với những người phụ nữ kh?c xung quanh anh, c? hiểu rất r? khả năng của m?nh.

C? biết m?nh căn bản kh?ng phải l? đối thủ của Nh?m Thiếu Ho?i. Anh ta l?i đời m? tự tin, cũng c? khả năng d?ng thủ đoạn để đạt được những g? m?nh muốn, c? lẽ b?y giờ anh c? ch?t hứng th? với c?, nhưng hứng th? n?y c? thể l?u d?i sao? Sau n?y th? thế n?o? C? kh?ng muốn v? hứng th? nhất thời của anh m? phải trả gi? bằng cả cuộc đời, thật sự kh?ng đ?ng. V? thế, c? đ?nh phải coi anh ta như lo?i m?nh th? rắn rết, duy tr? khoảng c?ch để được an to?n.

Nh?m Thiếu Ho?i bản t?nh ph?ng t?ng c? rất nhiều điểm giống với cha c?. Bọn họ đều tuấn t? xuất sắc lại c? tiền t?i quyền thế, cho d? kh?ng chủ động tr?u hoa ghẹo nguyệt th? những điều kiện kia cũng đủ để hấp dẫn ?i mộ từ khắp nơi, ?nh mắt mong chờ v? ghen tị của ch?ng mỹ nữ trong bữa tiệc đ? đủ để chứng minh.

Gả cho Nh?m Thiếu Ho?i tuyệt đối l? ?c mộng!

Xinh đẹp v? tiền t?i quyền thế cũng kh?ng đủ để đảm bảo rằng h?n nh?n sẽ hạnh ph?c, mẹ c? l? một minh chứng r? r?ng. Xuất th?n danh m?n lại chỉ c? thể chịu đựng sự kh?ng chung thuỷ v? tra tấn của chồng. C? kh?ng biết Nh?m Thiếu Ho?i c? bao nhi?u mối quan hệ mập mờ nhưng h?nh vi như quỷ đ?i h?o sắc của anh ta, Y Đằng Ưu Nhi đ?nh chết cũng kh?ng d?m tin anh ta c? được mấy phần trinh tiết [bạn Vi: trinh tiết của anh ? =)))]. Với th?i độ ki?u căng ngạo mạn kia th? anh ta c? khi ngay cả hai chữ n?y c?n kh?ng biết ấy chứ. (bạn Vi: hai chữ ?trinh tiết? ạ!)

L?c n?y, bầu trời đ?m c? vẻ cao xa, sao s?ng như dệt, vầng trăng khuyết lạnh l?ng toả ra ?nh s?ng b?ng bạc, vườn hoa hồng l?ng mạn giống như được phủ th?m một tầng lụa mỏng, l?m cho người ta c?ng cảm thấy u mật thanh nh? m? y?n tĩnh.

Y Đằng Ưu Nhi bất gi?c dừng lại điệu m?a, hai tay lười biếng chống thắt lưng, thở s?u, l?m cho kh?ng kh? m?t mẻ xo? đi suy nghĩ trong l?ng. Kh?ng c?n suy nghĩ linh tinh, trong l?ng cũng lắng xuống.

?Anh đi đường Dương quan của anh, t?i chọn cầu độc mộc của t?i, anh tốt nhất đừng đến l?m phiền t?i!? C? khẽ n?i.

?Kh?ng c? khả năng, m? cũng kh?ng c?n kịp nữa rồi!?

Hơi thở nam t?nh m?nh liệt vọt tới, c? c?n chưa kịp phản ứng, hai b?n tay n?ng như lửa đ? từ ph?a lưng hở ra th? v?o b?n dưới v?y, nhanh ch?ng phủ l?n bộ ngực sữa kh?ng hề ph?ng bị của c?.

Ph?t chốc, m?u to?n th?n dồn l?n tr?n, Y Đằng Ưu Nhi nh?y mắt đỏ bừng mặt. Hơi thở n?y......Nh?m Thiếu Ho?i! Sao anh ta c? thể......Cả người c? cứng đờ kh?ng thể nh?c nh?ch.

C? ng?y người cũng kh?ng c? nghĩa l? anh ta kh?ng thể động, ngược lại, đ?i tay t? ?c kia c?ng hoạt động lợi hại hơn. Đ?i nhũ hoa mềm mại trắng như tuyết v? bị anh vuốt ve m? đẫy đ?, dựng thẳng.

?Nh?m Thiếu Ho?i, anh lại như vậy......? N?ng đ?i tay nhỏ b? l?n muốn t?m lấy hai b?n tay ki?u ngạo kia, nhưng c?ch một lớp quần ?o khiến c? muốn bắt cũng kh?ng bắt nổi. ?Đại sắc lang, mau thả t?i ra.?

?Kh?ng đời n?o! Ưu Nhi, t?i ph?t hiện ra em bề ngo?i thoạt nh?n c? điểm suy dinh dưỡng, nhưng chỗ n?y......? Nh?m Thiếu Ho?i d?ng b?n tay mềm mại vuốt ve, ?C?n may vẫn c? thịt, t?i rất vừa l?ng.?

?Vừa l?ng c?i đầu anh ấy, anh...... anh hơi qu? đ?ng rồi đấy, nếu kh?ng bu?ng tay, t?i sẽ gọi người......? Lời c?n chưa dứt đ? lại bị ma chưởng trước ngực t?n s?t bừa b?i đ?i nhũ hoa đẹp như ti?n giống như một sự trừng phạt.

?A!? Đau đớn b?n nhọn ở s?u trong nơi nữ t?nh khiến Y Đằng Ưu Nhi chấn động, hai ch?n v? lực, cả người đổ v?o lồng ngực ki?n cố của anh.

Anh ?m ngang lưng c?, thấp người ngồi xuống chiếc ghế sắt ẩn trong bụi hoa. Lồng ngực d?n s?t lưng c?, c?nh tay sắt ?m chặt lấy thắt lưng ?p c? phải ngồi tr?n đ?i m?nh, tay kia dạo chơi tr?n người c?.

?Kh?ng...... Đừng như vậy......? Đ?i tay nhỏ b? run run bận rộn đẩy m?ng vuốt s?i ra, hổn hển k?u l?n: ?T?i cảnh c?o anh, trong bữa tiệc c? rất nhiều người, anh d?m phi lễ t?i, t?i sẽ k?u l?n......?

?T?i khuy?n em đừng uổng ph? sức lực, nơi n?y c?ch gian nh? ch?nh một qu?ng tương đối. Tối m?a xu?n se lạnh, người ta ở b?n trong c? điều ho? ấm ?p, t?i kh?ng tin sẽ c? người tới nghe tiếng m?o k?u của em.? L?ng b?n tay quyến luyến vuốt phẳng bộ ngực n?n n? như tuyết như ngọc, l?n da mềm mại trơn nhẵn l?m anh bị m? hoặc.

?Anh......? C? tức giận đến mức muốn g?o thật to, lại sợ nhỡ thật sự gọi tới một đống người th? c? sẽ rất thảm. ?Long sẽ tới t?m t?i, nếu anh ấy biết anh khi dễ t?i, nhất định sẽ kh?ng bỏ qua.?

?Thật sao? Anh ta sẽ......? Anh th? thầm, răng nanh s?i cắn cắn bả vai mịn m?ng như tr?n ch?u của c?, lần dần l?n c?i cổ duy?n d?ng, đầu lưỡi n?ng bỏng th?m hiểm khẽ liếm v?o lỗ tai mẫn cảm. ?Đối ph? với t?i như thế n?o??

?Anh ấy sẽ, a......? Một d?ng điện chạy khắp to?n th?n, c? cảm thấy hạ th?n chảy ra một d?ng nước ấm kh?c thường, b?n tay nhỏ b? đang chống cự c?ng c? vẻ yếu đuối v? lực.

M? cặp ma chưởng kia của anh như v?o chỗ kh?ng người, kh?ng ch?t ki?ng nể khi?u kh?ch m?n m? tr?n da thịt non mềm của c?, ch?m l?n ngọn lửa cứ một chỗ lại một chỗ.

C? dồn dập thở hổn hển, n?n n?ng vặn vẹo th?n m?nh, cảm thấy nhiệt độ cơ thể kh?ng ngừng tăng l?n, cả người dường như đang ch?y, ngay cả h? hấp cũng n?ng bừng bừng.

Nhưng anh dường như c?n chưa thấy đủ, hai tay cố định v?ng eo mảnh khảnh của c?, dễ d?ng xoay người l?m cho c? mặt đối mặt ngồi tr?n đ?i anh. Lặng lẽ v?n lễ phục của c? l?n tới thắt lưng, hai tay thật cẩn thận n?ng bộ ngực sữa tuyết nộn kh?ng tỳ vết l?n, h? mồm ngậm cả nụ hoa đỏ tươi, c?i đầu bừa b?i m?t như con s?i đ?i kh?t.

?A......? Theo bản năng c? ưỡn ngực, đầu bắt đầu hoa l?n như say rượu, mờ mịt lại l?ng l?ng, ? thức dần dần biến mất.

Gi? đ?m nh? nhẹ thổi, kh?ng kh? se lạnh lướt nhẹ qua c?nh l?, mơn man tr?n th?n thể như đi?u khắc từ bạch ngọc của c?. Nhất thời như ng?m m?nh v?o bồn nước đ? khiến c? run l?n, lập tức tỉnh t?o lại. (bạn Vi: chẹp, tiếc nhể)

?A......? C? hoảng sợ k?u l?n, đẩy mạnh anh ra rồi nhảy dựng l?n, ba ch?n bốn cẳng k?o xuống chiếc v?y lụa đang bị v?n l?n tận thắt lưng, che lại cơ thể trần trụi. Qu? tức giận, c? giơ tay thật sự rất muốn cho Nh?m Thiếu Ho?i một c?i t?t.

?Đừng h?ng.? Anh đ?ng l?c t?m được tay c? d?ng sức l?i k?o, l?m c? kinh h? một tiếng, ng? v?o trong l?ng anh. Một tay kia n?ng g?y c? l?n, miệng rộng h? ra, kh?ng ch?t kh?ch kh? nuốt hết đ?i m?i anh đ?o phấn nộn.

C? c?n chưa kịp gi?y dụa th? đ? một lần nữa ch?m đắm trong cơn t?nh dục say l?ng người.

Ngay khi hai người sắp kh?ng khống chế được nữa, ?m thanh n?i chuyện mơ hồ vang l?n k?o l? tr? trở lại với Nh?m Thiếu Ho?i. (bạn Vi: ta hận mấy người ph? đ?m kia?)

T?m kh?ng cam t?nh kh?ng muốn rời m?i c?, chỉ thấy Y Đằng Ưu Nhi vui sướng cư nhi?n đang vui sướng ra mặt. Hơi thở gấp g?p, đ?i mắt s?ng kh?p hờ, khu?n mặt hồng h?o c?ng quyến rũ l?m xu?n ? nhộn nhạo, th?n thể mịn m?ng như ngọc lại lần nữa hiện ra trong đ?y mắt n?ng rực của anh.

Nh?m Thiếu Ho?i tuy rất tiếc nuối nhưng vẫn kh?ng khỏi lo lắng!

Tuy rằng đ? l? m?a xu?n nhưng kh?ng kh? vẫn đang lạnh thấu xương, anh cũng kh?ng muốn v? vui vẻ nhất thời m? hại c? sinh bệnh. Huống hồ với trạng th?i b?y giờ của m?nh, chờ đến l?c anh cảm thấy thoả m?n th? chỉ sợ c? đ? phải v?o viện cấp cứu v? vi?m phổi. (bạn Vi: xỉu?)

Anh lưu luyến cắn cắn l?n da mềm nhẵn trắng như tuyết, ?Đ?y to?n bộ đều l? của t?i, t?i kh?ng muốn c? bất cứ người đ?n ?ng n?o đụng v?o, em tốt nhất tr?nh ra bọn họ ra, nếu kh?ng hậu quả tự g?nh v?c!? Anh ?m trầm đe dọa.

?Kh?ng......T?i kh?ng phải l? của anh, anh kh?ng c? tư c?ch cảnh...... cảnh c?o t?i!? C? quật cường tranh thủ quyền tự chủ, nhưng giọng n?i kh?n kh?n v? cơ thể đang run rẩy lại ph? b?y sự bất lực của c?.

?Đừng n?i em kh?ng biết đ?m nay em đến đ?y l? để gặp gỡ t?i.? B?n tay h?o sắc đắc ? chơi đ?a với đ?i g? bồng tuyết.

C? cắn m?i khẽ ho, lại mạnh miệng n?i: ?C?ng lắm cũng chỉ l? gặp gỡ xem mặt th?i, t?i đ?u c? đồng ? sẽ gả cho anh.?

?Em cho l? em c? quyền phản đối sao??

Thế l? c? ? g?? Y Đằng Ưu Nhi c?n chưa kịp hỏi, c?i miệng nhỏ nhắn ngọt ng?o lại bị anh nuốt hết. Nh?m Thiếu Ho?i hung hăng h?n c? đến kh?ng thở nổi, mới qu?t khẽ n?i: ?Kh?ng được ph?p lại nhận lời khi?u vũ với người đ?n ?ng kh?c, r? chưa? Kh?ng được!?

?Anh l?m c?i g?......? Trong mắt anh chợt lo? l?n sự lạnh l?ng sắc b?n rồi biến mất, l?m c? cả người run l?n, v? thức kh?ng ngừng n?i: ?Biết rồi.?

?Tốt lắm.? Sự phục t?ng của c? l?m anh cảm thấy rất vui vẻ, ?T?i th?ch kiệt t?c n?y của em.?

G?, kh?ng phải anh ta vừa mới ph? b?nh n? l? đống ?r?ch rưới? sao?

Thấy phản ứng của c? l? một bộ d?ng mờ mờ mịt mịt, anh mới t? ?c n?i thầm v?o tai c?: ?Bởi v?......cởi ra thật dễ.? (bạn Vi: xỉu tập 2?)

?Anh......? Cả người nhiệt độ dồn hết l?n khu?n mặt nhỏ nhắn trắng n?n, c? xấu hổ v? giận dữ nh?n anh chằm chằm, đ?i mắt to xinh đẹp như chuẩn bị ph?t hoả.

Thế m? anh một ch?t cũng kh?ng cảm nhận thấy uy lực kia, ngược lại c?n khanh kh?ch bật cười nhẹ.

?Em sửa sang lại dung nhan một ch?t đi, t?i đi v?o trước!? Khẽ chạm v?o đ?i m?i c?nh hoa ửng đỏ của c?, dường như c?n thấy chưa đủ, lại h?n th?m một c?i, lại một c?i...... Đến tận l?c anh hiểu d? bao nhi?u lần cũng sẽ kh?ng đủ mới lưu luyến kh?ng rời đứng dậy bước đi.

Nhanh ch?ng sửa sang lại trang phục hỗn độn, sờ sờ c?nh m?i vừa sưng vừa n?ng, ?Đại sắc lang đ?ng chết!? Y Đằng Ưu Nhi tức giận phỉ nhổ h?nh vi ?c liệt của Nh?m Thiếu Ho?i, lập tức lại bu?ng tiếng thở d?i. Chẳng biết m?nh b?y giờ đ? th?nh c?i bộ d?ng quỷ g? nữa, c? n?o d?m đi ra ngo?i dọa người? D? sao c? vốn cũng kh?ng c? hứng th? g? với bữa tiệc, kh?ng bằng thừa cơ trốn lu?n!

Chiếc xe thể thao đỏ rực gọn g?ng đỗ ngay cửa một nh? h?ng năm sao.

Anh ch?ng l?m ở b?i đậu xe lập tức ch?o đ?n, ?Ch?o mừng qu?......? Tầm mắt sửng sốt dừng lại tr?n người c? g?i t?c d?i vừa bước xuống xe.

?Cẩn thận a, k?a, nước miếng rớt l?n đồng phục th? sẽ rất kh? coi.? Một thanh ni?n tuấn t? trẻ tuổi bỡn cợt thức tỉnh anh ch?ng kia, thấy đối phương mặt nh?y mắt đỏ l?n, một bộ d?ng hận kh?ng thể rụt đầu v?o c?i mai như con r?a, anh ta nhịn kh?ng được bật cười một tiếng, hộ tống đại mỹ nữ l?m người ta kinh diễm cười vang tiến v?o đại sảnh.

?Anh Sơn Bản (yamamoto), tr?u đ?a nh?n vi?n nh? m?nh th? vị đến thế sao?? Y Đằng Ưu Nhi b? tay lắc đầu. ?Thật l?, sắp kết h?n với l?m cha rồi, c?i t?nh th?ch tr?u cợt người kh?c chẳng sửa được ch?t n?o.?

?Thật ra......? Sơn Bản Tư đột nhi?n dừng bước, hai tay n?ng l?n khu?n mặt nhỏ nhắn tuyệt mỹ của Y Đằng Ưu Nhi, con ngươi tinh tế đang chăm ch? nh?n c? to?t ra nhu t?nh ch?n th?nh. ?Thật ra anh kh?ng đ?a, ngay lần đầu gặp em anh đ? bị em m? hoặc cướp mất h?ng. L?c trước khi em muốn đi du học, anh đau l?ng kh?ng thể chịu nổi! Hơn nữa em c?ng ng?y c?ng đẹp, t?nh y?u anh d?nh cho em cuồn cuộn như nước s?ng, m?i kh?ng bao giờ cạn......? nguồn truyện truyenfull.vn

?Thật sao?? Y Đằng Ưu Nhi khinh thường liếc anh ta một c?i, cười m? kh?ng cười n?i: ?Một khi đ? như vậy, tại sao khi em đang ?lưu lạc? nơi đất kh?ch gian khổ phấn đấu, anh lại t?m được một vị h?n thế ?số phận đ? định???

Sơn Bản Tư l? bạn của Y Đằng Long, l?c c?n đi học l? kh?ch quen của Y Đằng gia, ngay lần đầu ti?n nh?n thấy c? đ? tự nhận l? ?nhất kiến chung t?nh?. Cho d? đ? bị Y Đằng Long hung hăng ?dạy dỗ? nhưng mỗi lần gặp lại cũng kh?ng qu?n tuy?n thệ quyết t?m muốn lấy c?, l?c ấy c? chỉ coi l? tr? đ?a, sự thật chứng minh quả thật đ?ng l? tr? đ?a số một.

H?m nay, anh mời Y Đằng Ưu Nhi ăn cơm l? để giới thiệu cho vị h?n th? của m?nh, nh?n tiện đa tạ nh? thiết kế nổi tiếng trong số thế hệ trẻ của Paris n?y đồng ? đ?ch th?n thiết kế v?y cưới cho vị h?n th? của anh.

?O?i!? Sơn Bản Tư nghe vậy h? hốc mồm, đột nhi?n b?y ra vẻ mặt bi tr?ng anh h?ng, ?Được rồi, anh kh?ng n?n thừa dịp em kh?ng c? ở đ?y m? thay l?ng đổi dạ y?u người kh?c. Để chứng minh nh?n c?ch của anh, cũng để thực hiện lời hứa ng?y xưa với em, anh quyết định sẽ huỷ bỏ h?n lễ n?y. Lại đ?y n?o, để chứng minh quyết t?m của anh, ch?ng ta h?y ?h?n? một c?i ước hẹn.? N?i xong, Sơn Bản Tư liền tiến ngay lại gần Y Đằng Ưu Nhi.

?N?y......? Ưu Nhi giật m?nh, vừa bực m?nh vừa buồn cười đẩy khu?n mặt đang gần s?t ra, sẵng giọng: ?Kh?ng biết xấu hổ, ai muốn c? nụ h?n ước hẹn với anh chứ.?

?Lại đ?y, lại đ?y, anh sẽ y?u thương em thật nhiều.? C?ch n?i dụ dỗ nghe cứ như một con s?i đang n?i với một con cừu ng?y thơ v? tội.

?Sơn Bản Tư thối tha, anh d?m c?ng khai đ?a giỡn em hả?? B?n tay bạch ngọc nhỏ b? lặng lẽ xuất hiện chỗ phần eo rắn chắc của anh eo, d?ng sức v?o mạnh.

?A! Nhẹ th?i, nhẹ th?i.? Sơn Bản Tư vặn vẹo nghi?m mặt h? nhỏ, tay v?o đ?ng sợ qu?. ?Xin Ưu Nhi đại tiểu thư tha cho t?i lần n?y, tiểu nh?n về sau kh?ng d?m nữa.?

?Hừ, coi như anh thức thời. Nếu kh?ng an phận, cẩn thận em b?o c?o với vị h?n th? của anh, đến l?c đ? nhất định anh kh?ng được y?n đ?u.? C? khẽ hừ một tiếng, vẻ mặt đắc ?.

Sơn Bản đang định n?i g? đ?, đột nhi?n thấy cả người l?ng tơ dựng đứng, chỉ thấy c?ch đ? mấy chục m?t c? một đ?m nh?n vi?n văn ph?ng, trong đ? một người đ?n ?ng kh? độ trầm ngưng c? vẻ như l? l?nh đạo, đang d?ng ?nh mắt lạnh như băng trừng trừng nh?n bọn họ -- đ?ng! Ch?nh l? anh ta.

Sơn Bản Tư tự dưng bị trừng đ?nh phải vắt hết ?c ra m? suy nghĩ.

Kỳ qu?i, một người đ?n ?ng c? kh? thế ngang t?ng như vậy khiến người ta rất kh? qu?n, nếu kh?ng c? ấn tượng g? về anh ta chứng tỏ họ kh?ng hề biết nhau, thế th?......anh ta l?m g? m? b?y ra một bộ d?ng muốn ch?m anh th?nh mười bảy mười t?m phần thế kia?

?Sao vậy??

Y Đằng Ưu Nhi nhận ra Sơn Bản Tư hơi kh?c thường.

?Kh?ng c? g? đ?u, Nại Nại chắc l? đ? đến rồi, ch?ng ta mau đi v?o th?i.? Anh kho?c tay l?n bờ vai mảnh khảnh của c?, vội v?ng tiến đến thang m?y. Anh hiện tại đ? l? trai c? vợ, phiền to?i nếu c? thể tr?nh được th? tốt nhất l? n?n tr?nh.

?Mẹ.? Y Đằng Ưu Nhi vừa bước v?o ph?ng kh?ch chỗ mẹ c? liền t? m? gọi: ?Mẹ t?m con sao? C? chuyện g?......? Trước mắt c? đ?ng l? th?n ảnh to lớn của cha. C? giật m?nh một ch?t, trực gi?c nh?n quanh t?m mẹ.

Ho?n hảo, mẹ tuy rằng giống như con thỏ trước mặt sư tử, vẻ mặt kinh ho?ng, sắc mặt t?i nhợt nhưng kh?ng bị thương tổn g? cả.

?Ưu Nhi.? Y Đằng phu nh?n vừa thấy con g?i đến, nh?y mắt thở d?i nhẹ nh?m một hơi, vội v?ng k?o c? đến b?n người, nhẹ giọng b?o cho con g?i biết: ?Cha con c? việc cần n?i với con.?

?Cha ạ!? Y Đằng Ưu Nhi cung k?nh ch?o hỏi.

Kỳ qu?i, Th? Phượng cư l? nơi mẹ ở, cha đ? nhiều năm nay chưa từng bước v?o, h?m nay sao lại đột nhi?n xuất hiện ở đ?y? Thấy vẻ mặt ?n ho? của ?ng, trong l?ng c? đột nhi?n trầm xuống. Chuyện c? thể l?m cho cha vui vẻ b?nh thường đều l?m cho người kh?c phải khổ sở, cho n?n l?c n?y đ?y c? thật sự c? dự cảm kh?ng tốt.

?Ưu Nhi, mấy ng?y trước ta đ? nhận lời c?u h?n của Thiếu Ho?i, cũng quyết định đến cuối th?ng sẽ cho hai đứa kết h?n, t?nh từ b?y giờ th? c?n kh?ng đến một th?ng nữa. Thời gian c? ch?t gấp g?p, c? điều, ta sẽ ph?i người đến hỗ trợ, bọn họ đều l? những người chuy?n nghiệp rất c? kinh nghiệm, con kh?ng cần phải lo lắng.? Y Đằng Văn cao hứng gật gật đầu, t?m nguyện đ? đạt được l?m ?ng cảm thấy rất vui sướng.

Nh?m Thiếu Ho?i thật sự muốn kết h?n với c?? Y Đằng Ưu Nhi rất kinh ngạc, tại sao c? thể như vậy? C? đ? nghĩ rằng m?nh kh?ng cần để ? đến anh nữa, d? sao mấy người chị em của c? t?ch cực với anh như thế, kh?ng ngờ anh......Sao anh lại muốn kết h?n với c?? Điểm ấy sau n?y n?i sau, b?y giờ quan trọng nhất l? c? c?n chưa đồng ? sẽ lập gia đ?nh, cha c? sao c? thể tự tiện quyết định?

?Cha!? Y Đằng Ưu Nhi căm giận bất b?nh trừng mắt nh?n người cha đang đắc ? d?o dạt, ?H?n nh?n với con l? một chuyện rất quan trọng, li?n quan đến hạnh ph?c cả đời của con, sao cha c? thể kh?ng hề hỏi con một tiếng m? đ? b? đạo quyết định hết thảy như vậy??

?Con đang tr?ch ta sao?? ?ng kh?ng h?i l?ng giận t?i mặt. ?Ta l? cha của con, việc h?n nh?n của con vốn l? do ta quyết định, ta muốn gả con cho ai th? gả, cần g? phải hỏi ? kiến của con chứ??

?Cha......? Bộ d?ng đương nhi?n kia của ?ng thiếu ch?t nữa l?m cho Y Đằng Ưu Nhi tức chết. ?B?y giờ đ? l? thời đại vũ trụ rồi, nh?n loại sắp di d?n l?n sao hỏa rồi, cha vẫn c?n đang dừng lại ở thời đại trung cổ ?Cha mẹ đặt đ?u, con ngồi đấy? sao??

?C?m mồm!? Y Đằng Văn lạnh l?ng qu?t, ?Một người đ?n ?ng c? điều kiện tốt như Nh?m Thiếu Ho?i bao nhi?u muốn m? c?n chẳng được, c? thể gả cho anh ta l? ph?c kh? của con, con c?n định thế n?o nữa??

?Ai muốn gả cho anh ta th? cứ việc, Y Đằng Ưu Nhi con kh?ng th?m! Việc h?n nh?n của m?nh con sẽ tự quyết định, nếu l? cha đ?p ứng h?n sự th? cha đi m? lấy anh ta, kh?ng li?n quan g? đến con hết.? Y Đằng Văn th?i độ cứng nhắc ki?n quyết, Y Đằng Ưu Nhi cũng chẳng chịu thua k?m ch?t n?o.

?Hỗn l?o!? Tuấn nhan c?ng trầm xuống, b?n tay phẫn nộ d?ng sức đập l?n mặt b?n. ?Con d?m d?ng loại th?i độ n?y n?i chuyện với cha con sao? Tất cả đều l? lỗi của mẹ con, bản th?n đ? v? dụng th? th?i, lại c?n cho con ra nước ngo?i từ l?c nhỏ đi m? tiếp thu mấy thứ t? ma ngoại đạo, b?y giờ mới để cho con ngay cả đạo hiếu cơ bản của một người con cũng kh?ng biết.?

Y Đằng Ưu Nhi cũng tức giận kh?ng k?m g? cha, c? ngẩng cao khu?n mặt nhỏ nhắn ương ngạnh, kh?ng ch?t kh?ch kh? chỉ tr?ch: ?Cha đừng c? đ?nh trống lảng m? n?i sang mẹ con. H?n nh?n l? chuyện lớn cả đời người, cha ho?n to?n chưa từng hỏi qua ? kiến của con liền một m?nh đ?nh ước với người ta, thế l? b? đạo kh?ng ph?n r? phải tr?i. L? ch?nh cha kh?ng đ?ng trước, cha c?n c? mặt mũi m? tr?ch người kh?c sao??

?Con......? Với quyền thế địa vị của Y Đằng Văn, người d?m n?i chuyện với ?ng như vậy thật sự kh?ng nhiều lắm, bất hạnh cho ?ng trong nh? c?n c? một người, thường xuy?n l?m ?ng tức giận đến mức muốn một phen b?p chết c?.

Tức giận liếc mắt về ph?a người vợ đang ph?t run tr?n ghế s?pha, nếu kh?ng phải hai mẹ con bọn họ bộ d?ng rất giống nhau th? ?ng thực ho?i nghi đứa con g?i to gan lớn mật n?y c? phải l? sai lầm của ?ng rồi hay kh?ng.

Để củng cố quan hệ hợp t?c của hai gia tộc, cuộc h?n nh?n n?y nhất định phải tiến h?nh. V? mục đ?ch cầu th?nh đạt, Y Đằng Văn đ?nh phải nhịn lại cơn tức giận.

?Mặc kệ thời đại c? tiến bộ như thế n?o đi chăng nữa, con vẫn l? con ch?u nh? Y Đằng n?y. Trong Y Đằng gia, h?n nh?n đại sự của con c?i lu?n lu?n do cha mẹ t?c chủ, đ?y kh?ng gọi l? b? đạo, ta biết con l? do kinh ngạc qu? độ n?n mới nhất thời kh?ng thể chấp nhận. Con l? con g?i của ta, ta sẽ kh?ng để con phải chịu ủy khuất, Nh?m Thiếu Ho?i con cũng đ? gặp qua rồi đấy. Tướng mạo anh tuấn, kh? độ tr?c tuyệt, bất luận l? bối cảnh gia thế hay năng lực, đều l? hiếm c? kh? t?m. Gả cho anh ta l? ước mơ tha thiết của biết bao nhi?u c? g?i, h?m nay anh ta chọn con l? ph?c kh? của con, con......?

?C? phải ph?c kh? hay kh?ng con tự m?nh biết, kh?ng phải cha n?i l? được! Huống hồ, con l? con người c? sức sống c? ? thức, kh?ng phải l? h?ng ho? v? tri v? gi?c, con tuyệt đối sẽ kh?ng đồng ? để cha biến con th?nh h?ng ho? b?n cho người ra gi? cao nhất đ?u.? C? ngẩng đầu đối mặt với người cha đang v? c?ng tức giận, một ch?t cũng kh?ng chịu nhượng bộ. ?Cha từ bỏ đi, con nhất định sẽ kh?ng đ?p ứng đ?u.?

?B? dạy dỗ con g?i tốt qu? đấy!? Y Đằng Văn tức s?i bọt m?p kh?ng c? chỗ tr?t, đ?nh phải ngược lại khiển tr?ch người vợ đang sợ tới mức co r?m lại một b?n.

Y Đằng phu nh?n nh?t gan b?nh thường nghe thấy giọng n?i của chồng đ? sợ tới mức chết khiếp, b?y giờ ?ng ta lại c?n đang tức giận, nước mắt nhất thời giống như v?i nước bị hỏng van chảy r?ng xuống. ?V?ng, t?i thực xin lỗi......?

?Việc n?y th? c? li?n quan g? đến mẹ con, cha mắng b? ấy l?m c?i g??? Đau l?ng ?m lấy mẹ, vỗ vỗ lưng b? anh ủi n?i: ?Mẹ, đừng sợ, kh?ng c? việc g? đ?u.?

Mẹ kh?ng ra mẹ, con kh?ng ra con, chẳng ra c?i g? cả! Y Đằng Văn nh?n thấy c?ng tức, đột nhi?n ?nh mắt chợt l?e, b?n tay bất ngờ vươn ra k?o giật Y Đằng phu nh?n về ph?a m?nh.

??......? Y Đằng Ưu Nhi kinh ho?ng k?u, c? rất muốn cướp người mẹ đang bị doạ đến ng?y người về từ tay ?ng ta. ?Cha muốn l?m g?? Mau bu?ng mẹ con ra, mẹ con sẽ bị cha doạ chết mất.?

Y Đằng Văn cười lạnh, một tay khống chế c?i cổ mảnh khảnh của vợ, hơi n?ng b? l?n.

?Cha...... Đừng m? --?

Y Đằng phu nh?n kinh ho?ng thất sắc, to?n th?n run run như l? m?a thu bị cơn gi? thổi rụng.

?Sao n?o?? Y Đằng Văn l?nh liệt nh?n đứa con g?i sắc mặt t?i nhợt hỏi, ?Lấy hay l? kh?ng lấy chồng đ?y??

?Con......? Y Đằng Ưu Nhi nắm chặt b?n tay, tức giận trừng mắt nh?n người cha l?nh khốc v? t?nh của m?nh, hận kh?ng thể giết chết ?ng ta, ?Lấy, con lấy!?

?Tốt lắm!? Bu?ng lỏng b?n ta Đằng Văn kh?ng để ? đến người vợ bị ng? xuống s?n nh?, xoay người nhanh ch?ng rời đi.

?Mẹ!? Y Đằng Ưu Nhi sắc mặt đại biến, vội v?ng tiến về ph?a mẹ c?.

?Mẹ xin lỗi, Ưu Nhi, đều l? tại mẹ kh?ng tốt, mẹ đ? hại con.? Y Đằng phu nh?n đang nằm tr?n giường h? mở đ?i mắt, thấy con g?i đang lo lắng b?n giường, nước mắt tựa như v?i nước hỏng van cứ thế m? chảy xuống.

?Mẹ, đừng như vậy!? Y Đằng Ưu Nhi ngồi ở b?n giường, n?ng l?n b?n tay lạnh lẽo của mẹ, ?p l?n mặt m?nh vuốt ve, ?D? sao sớm muộn g? con cũng phải lập gia đ?nh, kh?ng phải gả cho người n?y th? l? gả cho người kh?c. Hơn nữa, b?y giờ đ? c? kẻ ngu ngốc kh?ng c? mắt muốn lấy con rồi, mẹ kh?ng cần lo l? kh?ng gả được con nữa, vậy kh?ng phải l? tốt sao??

?Nhưng......? Y Đằng phu nh?n biết con g?i đang an ủi b?, bởi v? con b? căn bản chưa muốn kết h?n. Đột nhi?n, Y Đằng phu nh?n mắt s?ng l?n, hưng phấn m? n?i: ?Long đ?u? Thằng b? thương con nhất, c? lẽ......?

?Tin tức đ? c?ng bố rồi, cho d? anh ấy ở đ?y cũng chẳng l?m được g?. Huống hồ anh con mấy ng?y trước đ? đi Đức c?ng t?c, một tuần nữa mới về.? Để thuận lợi ?p c? kết h?n, cha đ? đi trước một bước t?ch Long khỏi việc n?y.

?Mẹ.? C? ra vẻ thoải m?i, ?Cha con n?i cũng đ?ng, Nh?m Thiếu Ho?i kỳ thật điều kiện rất tốt. Con n?i cho mẹ nghe, Mĩ Sa Tử v? Li?n Na b?y giờ chắc đang ghen tị đến chết, chỉ hận kh?ng thể thay con kết h?n ấy chứ! Cho n?n, mẹ phải vui thay cho con mới phải, mẹ mau lau nước mắt đi, đừng buồn nữa.?

?Thật sao?? Y Đằng phu nh?n trợn to hai mắt trong suốt đẫm lệ, tuy rằng vẫn c? ch?t ho?i nghi, nhưng b? cũng đ? an t?m ?t nhiều.

?Đương nhi?n l? thật, sao con d?m n?i dối mẹ chuyện như thế n?y chứ?? Lau đi nước mắt tr?n mặt mẹ, đắp lại chăn cẩn thận, Y Đằng Ưu Nhi ra vẻ nhẹ nh?ng n?i: ?B?y giờ chuyện quan trọng nhất ch?nh l? mẹ phải mau ch?ng dưỡng bệnh cho tốt. L?c n?o tinh thần mẹ tốt l?n một ch?t, con sẽ dẫn anh ấy tới gặp mẹ, được kh?ng??

?Được được, đương nhi?n l? được.?

Y Đằng phu nh?n tuy rằng đ? sắp năm mươi tuổi nhưng con người b? lại rất đơn thuần, Y Đằng Ưu Nhi t?y tiện an ủi v?i c?u đ? c? thể l?m cho b? tươi cười trở lại.

Sau khi dễ d?ng l?m cho mẹ vui vẻ y?n t?m ngủ say, nụ cười tr?n mặt Y Đằng Ưu Nhi lập tức biến mất, kh?e miệng to?t ra một ch?t chua x?t, dặn d? Mai c? chăm s?c cho mẹ c? thật tốt xong liền đứng dậy rời đi.


Bình luận
Sắp xếp
    Loading...