Chiếm Đoạt Vợ Yêu
Chương 2
Y Đằng Ưu Nhi thản nhi?n mỉm cười, l?m động t?c tao nh? y hệt để tiếp nhận nhưng chỉ trong thời gian gi?y l?t đ? một ngụm uống cạn. Y Đằng phu nh?n sững sờ h? hốc mồm, cứng họng đến m?i một l?c l?u sau.
"Ưu Nhi, n?y......" B? c? ch?t v? lực n?i."Tr? kh?ng được uống như vậy."
"Ai nha, uống tr? l? để giải kh?t, uống thế n?o m? chả giống nhau ạ!" Y Đằng Ưu Nhi vui sướng thở hắt ra, tự tại bỏ ch?n tr? xuống, hai ch?n đang quỳ cứ t? lại động đậy, cuối c?ng cặp đ?i thon d?i tuyệt đẹp duỗi thẳng ra, d?ng hai tay xoa xoa b?p b?p để l?m cho m?u lưu th?ng một ch?t.
A, thoải m?i qu?, c? cảm thấy phụ nữ Nhật Bản sở dĩ phổ biến c? ch?n giống củ cải (Vi: ch?n thường thấy ở phụ nữ Nhật Bản do quỳ qu? nhiều), nguy?n nh?n lớn nhất ch?nh l? do phải quỳ qu? nhiều.
Y Đằng phu nh?n thấy con g?i nh?n th? l? h?o ph?ng kh?ng c?u nệ nhưng tr?n thực tế lại l? kh?ng c? quy củ thật sự cảm thấy rất đau đầu. Tuy rằng con g?i b? vẫn lu?n tự do tự tại, kh?ng th?ch chịu sự quản th?c ?p buộc, nhưng......
"Ưu Nhi, con cứ như vậy th? l?m sao m? gả đi được."
"Kh?ng gả được ạ?" Y Đằng Ưu Nhi cười, coi như mẫu th?n đại nh?n đang kể chuyện tiếu l?m. Nhưng bộ dạng lo lắng của Y Đằng phu nh?n lại kh?ng giống như đang kể chuyện h?i, ngay cả bộ d?ng của b? quản gia tuổi trung ni?n từ đầu tới cuối đứng hầu hạ một b?n cũng kh?ng giống.
Thấy khu?n mặt xinh đẹp kh?ng dấu vết năm th?ng của nữ chủ nh?n đang rất phiền l?ng, th?n l? quản gia th?n cận, thay nữ chủ nh?n ph?n giải ưu tư cũng l? một trong c?c chức tr?ch, Maiko kh?ng thể kh?ng cố hết sức suy nghĩ d? kh?ng được nhiều lắm rồi trấn an n?i:"Phu nh?n, b? đừng lo lắng, Ưu Nhi tiểu thư l? vị tiểu thư ch?nh thất đ?ch truyền của Y Đằng gia ch?ng ta, bộ dạng lại xinh đẹp đ?ng y?u như vậy, chỉ cần h? một tiếng th? kh?ng biết sẽ c? bao nhi?u qu? c?ng tử danh m?n đến tranh gi?nh, cho d? tiểu thư c? ch?t......khuyết điểm nho nhỏ, cũng sẽ kh?ng đến nỗi gả kh?ng được đ?u ạ.?
"Tiểu Mai, ngươi cũng kh?ng phải kh?ng biết tr? đạo, hoa đạo...... đ? l? kiến thức cơ bản phải được chuẩn bị của danh m?n nhuận t?, lu?n lu?n được coi l? tượng trưng cho th?n phận, thế m? Ưu Nhi lại kh?ng học được ch?t n?o. Nếu cứ như vậy, bất luận sau n?y con b? c? được gả v?o một gia tộc thế n?o cũng sẽ phải chịu sự k? thị của nh? chồng. Thế n?y......c? bảo t?i l?m sao c? thể kh?ng lo lắng được?"
"Dạ, phu nh?n n?i đ?ng." Maiko th?nh thực gật đầu, gật đến một nửa mới tho?ng nh?n thấy mắt đẹp của nữ chủ nh?n đang trừng lớn, vội v?ng cố định c?i cổ lắc lư, nhanh mồm n?i:"Phu nh?n lo lắng qu? rồi, b? qu?n c?n đại thiếu gia sao? Cậu ấy l? chủ nh?n tương lai của Y Đằng gia, hơn nữa lại thương y?u tiểu thư nhất, c? cậu ấy ở đ?y th? tiểu thư tuyệt đối sẽ kh?ng phải chịu thiệt."
Y Đằng Văn tuy rằng c? kh?ng ?t con ri?ng nhưng đều l? do mẹ ch?ng tự chăm s?c. Chỉ c? Y Đằng Long mẹ đ? mất v? sinh kh? từ nhỏ n?n đ? được Y Đằng phu nh?n thu nhận dưỡng dục, bởi vậy Y Đằng Long cơ hồ c?ng b? kh?ng kh?c g? mẹ con ruột. Nhiều năm sau, khi Y Đằng phu nh?n do sinh con m? sức khoẻ trở n?n kh?ng tốt, Y Đằng Ưu Nhi gần như đều l? do người anh trai n?y nu?i lớn.
"C?i n?y......" Y Đằng phu nh?n suy nghĩ lại cũng thấy rất c? l?, v? thế mới hơi cảm thấy y?n t?m một ch?t.
"Mẹ, Maiko." Bị hai người n?i cho th?nh người kh?ng ai cần đến, c? tức giận đến mức khu?n mặt nhỏ nhắn đỏ hết cả l?n sẵng giọng n?i:" Hai người sao lại thế n?y, người ta đ? bao giờ n?i l? muốn lập gia đ?nh đ?u?"
Hai người chủ tớ nghe vậy liếc nhau, rất ăn ? đứng dậy dời đi, ra khỏi ph?ng tr? đến ngo?i h?nh lang chỗ dưới gi?n hoa tử vi, ưu nh?n pha một b?nh tr? l?i của phương T?y. Maiko c?n bảo người bưng tới mấy m?n điểm t?m nho nhỏ cho c?c b? nh?m nhi c?ng tr?.
"Người ta l? n?i thật m?." Y Đằng Ưu Nhi lẩm bẩm theo s?t ngay sau hai người, lập tức ngồi đối diện mẹ c?, lớn tiếng hỏi:"Lập gia đ?nh c? c?i g? th? vị?"
Th? vị? Y Đằng phu nh?n lại thấy đau đầu.
"Con g?i lớn rồi tự nhi?n sẽ phải lấy chồng, cho d? con kh?ng muốn th? cha con cũng sẽ chọn một danh m?n vọng tộc rồi gả con đi th?i."
"Kh?ng được!" Y Đằng Ưu Nhi tức giận n?i:"Con n?i trước th? tốt hơn, nếu cha d?m thay con quyết định h?n sự m? kh?ng c? sự đồng ? của con th? đến l?c đ? cứ để cho ch?nh cha đi lấy chồng đi."
Sinh ra trong Y Đằng gia quy củ nhiều như l?ng tr?u (Vi: nguy?n văn ?) m? mỗi người lại chả c? ch?t quyền lợi n?o, nếu kh?ng c? Y Đằng Long ra sức bảo vệ th? nha đầu kh?ng chịu nghe lời như con b? đ? sớm bị tra tấn đến chết rồi. Một khi bị gả v?o c?i gọi l? "Danh m?n vọng tộc" cũng với cả đống quy củ như vậy, đến l?c đ? Y Đằng Long cho d? c? t?m cũng kh?ng l?m được g?, con b? chẳng phải l? kh?c kh?ng ra nước mắt sao? B? kh?ng tự chủ được r?ng m?nh một c?i.
"Cho d? l? kết h?n chơi đi nữa, con cũng t?nh nguyện t?m một nh? b?nh thường kh?ng c? nhiều quy củ, tuyệt đối sẽ kh?ng gả v?o h?o m?n vọng tộc." Nếu kh?ng c? kh?ng phải l? tự m?nh chuốc lấy cực khổ sao? Vui đ?a c?i g? chứ, c? c?n l?u mới nghĩ đến việc đ?!
"Điều n?y......" Y Đằng phu nh?n đương nhi?n biết nữ nhi băn khoăn, chỉ l? trong gia tộc như bọn họ đ?y, việc h?n nh?n của con g?i ch?nh l? do cha mẹ quyết định dựa v?o thủ đoạn v? lợi ?ch tr?n thương trường, kh?ng phải do c?c c? n?i muốn hay kh?ng muốn l? được.
"Cha con sẽ kh?ng đồng ? đ?u." Lo lắng c?ng sầu n?o tr?n mặt Y Đằng phu nh?n hiển hiện r? n?t.
B? thập phần hiểu rằng người chồng ngang ngược của m?nh kh?ng c? khả năng đồng t?nh với con g?i, m? con b? th? một khi đ? cố chấp cũng sẽ kh?ng dễ thuyết phục, vạn nhất hai người thực sự xảy ra xung đột...... Y Đằng phu nh?n cả người run l?n, kh?ng thể tưởng tượng nổi t?nh huống kinh khủng đ? sẽ như thế n?o.
Ưu Nhi l? tr?n bảo m? Thượng Đế ban ?n cho b?, l? niềm an ủi duy nhất cho cuộc h?n nh?n tr?n ngập sự nh?n nhượng v? lợi ?ch to?n cục trong suốt gần ba mươi năm của b?. Đứa con g?i n?y kh?c hẳn với người mẹ yếu đưối nhu nhược n?y của n?, con b? từ nhỏ tr? tuệ đ? lanh lợi lại c? c? t?nh. Từ l?c biết nhận thức th? n? đ? thập phần dũng cảm biểu đạt ? kiến của ch?nh m?nh, c?ng c? gan n?i kh?ng với người cha nghi?m khắc.
Cứ mỗi lần hai cha con đối đầu như vậy lại l?m cho người l?m mẹ như b? sợ tới mức tay ch?n v? lực, cả người run rẩy kh?ng th?i. Nhưng Ưu Nhi lại vẫn cứ như trước đ?y, kh?ng sợ trời kh?ng sợ đất. C? t?nh như vậy ở Y Đằng gia l? kh?ng được ph?p. Cũng l? v? l? do n?y m? năm đ? khi Y Đằng Long muốn dẫn Ưu Nhi mới mười hai tuổi ra nước ngo?i du học, b? d? c? luyến tiếc đến mấy cũng chỉ c? thể rưng rưng bu?ng tay.
Người phải lấy chồng l? c?, c? kh?ng cần biết ?ng ấy c? đồng ? hay kh?ng! Y Đằng Ưu Nhi kh?ng cho l? đ?ng hừ nhẹ, bất qu?, người phụ nữ sẵn s?ng biện hộ cho truyền thống như mẹ chắc chắn sẽ kh?ng đồng ? với c?, cho n?n c? cũng sẽ kh?ng ngốc m? n?i ra để bị mắng nha.
Y Đằng Ưu Nhi d?ng b?n tay nhỏ b? bưng l?n ch?n tr? m?u xanh ngọc cốt đang bốc hơi nghi ng?t, h?t s?u hương hoa hồng nồng đậm rồi khẽ nhấp một ngụm tr? m?u đỏ nhạt."Oa, tr? hoa hồng ngon qu?, đ?y l? thương hiệu g? vậy, sao ch?u chưa từng uống qua bao giờ?"
"Tiểu thư thật sự cảm thấy rất ngon sao?"
Y Đằng Ưu Nhi khẳng định gật gật đầu, l?m cho Maiko nhất thời giống như tr?ng số độc đắc cười toe to?t. Đứa con trai y?u hoa th?nh si của b? sau khi tốt nghiệp khoa l?m vườn (Vi: Vi cũng chả biết c? c?i khoa n?y ko nữa) liền được Y Đằng Long hỗ trợ về kinh tế v? kĩ thuật bắt đầu nghi?n cứu chế tạo c?c loại tr?, tr? hoa hồng tr?n b?n đ? l? một trong những th?nh quả. Trước mắt nh? m?y đ? tiến v?o giai đoạn sản xuất, nghe n?i c?n cung kh?ng đủ cầu nữa!
"C? thể nghi?n cứu ra loại tr? sắc hương vị to?n vẹn như vậy, hương thuần lại rất ngon, Dũng Chi Trợ (Vi: l? Yongchi ạ!==) thật sự c? khả năng!" Y Đằng phu nh?n khen.
"Đ?u c? ạ, to?n nhờ ph?c của Long thiếu gia." Maiko cười h?p cả mắt. Bất qu?, b? lại c?ng cảm k?ch Long thiếu gia tuệ nh?n thức anh hung (Vi: c? đ?i mắt tinh tường ph?t hiện ra ai đ? c? tiềm năng),"Nếu kh?ng c? thiếu gia, Dũng Chi Trợ kh?ng thể c? được th?nh tựu như ng?y h?m nay, d? c? y?u trồng hoa cỏ đến mấy th? n? cũng chỉ c? thể giống như cha n?, cả đời l?m một người l?m vườn th?i."
"Maiko." Y Đằng Ưu Nhi nhấp một ngụm tr? ấm, chậm r?i nuốt xuống rồi mới mở miệng n?i:" Anh ch?u l? một thương nh?n rất rạch r?i, c?i g? c? lợi th? mới đầu tư. Nếu Dũng Chi Trợ kh?ng l?m được việc th? anh ấy sẽ kh?ng th?m để ? đến đ?u. Ch?nh v? thế c? đừng kh?ch kh? l?m g?, ngược lại h?y tự h?o m? lớn tiếng n?i: Đ?ng vậy, Dũng Chi Trợ con t?i thật sự rất giỏi."
"Đ?ng đ?, Tiểu Mai." Y Đằng phu nh?n ?n nhu cười,"Thằng b? Dũng Chi Trợ nghe n?i từ nhỏ đ? rất hiếu thuận, b?y giờ lại th?nh c?ng như vậy, về sau hai vợ chồng c? c? thể hưởng ph?c rồi."
"Ha ha......" Maiko cười t?t mắt, d? vậy b? cũng biết c? đi phải c? lại." Thật ra m? n?i, Dũng Chi Trợ d? thế n?o cũng kh?ng thể bằng được tiểu thư. T?i nghe thiếu gia n?i, tiểu thư b?y giờ l? nh?n t?i mới xuất hiện trong giới thiết kế thời trang Paris, rất nhiều tạp ch? đều tranh nhau phỏng vấn c?. Tiểu thư chỉ cần t?y tiện thiết kế mấy bộ quần ?o trẻ em l? số tiền kiếm được trong một năm thậm ch? c?n nhiều hơn người ta kiếm cả đời ấy chứ!"
Mặt Y Đằng Ưu Nhi đột nhi?n tối sầm. T?y tiện thiết kế v?i bộ trẻ em? M? th?i, Mai c? kh?ng phải l? người trong nghề, c? chỉ cần hiểu rằng Mai c? đang ca ngợi m?nh l? được, kh?ng n?n so đo l?m g?.
S?ng sớm, tiếng chim h?t m?a thu đặc biệt trong trẻo cất l?n, Nh?m Thiếu Ho?i sau khi mở mắt lại thấy kh?ng ngủ th?m được nữa.
Do dự kh?ng đến một gi?y, anh rời giường thay bộ quần ?o thoải m?i mặc ở nh?, k?o c?nh cửa giấy hết cỡ sang một b?n, kh?ng kh? m?t mẻ ngọt ng?o lập tức tr?n tới.
Thở s?u, anh cảm thấy cả thể x?c v? tinh thần đều rất thanh thản, cơn buồn ngủ ho?n to?n biến mất. Nh?m Thiếu Ho?i bắt đầu cất bước thong dong đi dạo trong s?n nh? kiểu Nhật u nh? y?n tĩnh, ?nh mặt trời mỏng manh bị l?n sương m? d?y đặc bao phủ trở n?n thật mơ hồ, khu vườn xinh đẹp tựa như chốn u mạc ti?n hương. (Vi: c?i ti?n xa vời)
"H? --" Anh thở ra một hơi l?m t?n loạn đ?m sương trước mắt.
Nhớ tới tiệc tẩy trần ?rực rỡ sắc m?u? tối h?m qua, Nh?m Thiếu Ho?i đến l?c đ? mới nhận ra rằng nhớ lại chuyện cũ thời thơ ấu căn bản chỉ l? lấy cớ, b?c Y Đằng nhiệt t?nh muốn anh đến ở Y Đằng gia như vậy, mục đ?ch n?i trắng ra ch?nh l? c? ? đồ tạo ho?n cảnh ?lửa gần rơm?, hy vọng anh c? thể tiếp x?c nhiều với c?c vị thi?n kim của Y Đằng gia rồi tiến tới ph?t sinh t?nh cảm.
Thế nhưng cho tới b?y giờ, sau khi gặp tiểu thư của Y Đằng gia người người đều l? thục nữ d?ng vẻ đoan trang, t?nh t?nh dịu d?ng mềm mại đ?ng y?u, chẳng c? g? kh?c biệt so với những thi?n kim con nh? gia gi?o m?nh đ? từng tiếp x?c, tất cả vẫn như cũ kh?ng c? lấy một ai c? thể l?m anh sinh ra dục vọng muốn kết h?n.
Tuy rằng b?c Y Đằng thật sự muốn mưu cầu danh lợi, nhưng...... Xem ra ?ng ấy vẫn phải thất vọng rồi.
Tập đo?n L?i Phong trong tay anh ph?t triển rất tốt, kh?ng cần dựa v?o h?n nh?n để mở rộng sự nghiệp, cho n?n trừ phi c? thể l?m cho anh vừa mắt, nếu kh?ng bất luận c? l? một c? g?i cực k? ki?u ngạo, một c? g?i bốc đồng đi?u ngoa hoặc một c? được chiều chuộng qu? mức m? nhu nhược kh?ng c? năng lực tự chủ th? đều xin miễn thứ cho kẻ bất t?i. (Vi: ? n?i l? d? cố đến mấy anh ? cũng chịu kh?ng th?ch nổi)
Nh?m Thiếu Ho?i chậm r?i dạo chơi trong vườn, t?m t?nh nhờ c? cảnh sắc tươi mới lịch sự tao nh? m? trở n?n vui vẻ, bước đi bởi vậy c? vẻ nhẹ nh?ng hơn. Anh bất tri bất gi?c bước v?o một nh? k?nh trồng to?n kỳ hoa dị thảo, ?nh mắt kh?ng ch?t để ? đột nhi?n chấn động khi lướt qua một th?n ảnh lung linh rực rỡ, con ngươi đen th?m th?y bỗng lo? l?n một tia kh? đo?n.
Chỉ thấy c? hướng c?i mũi như được chạm từ ngọc l?n h?t thật s?u hơi thở ngọt ng?o của kh?ng kh? buổi sớm, đ?i mắt trong suốt thanh t? chậm r?i kh?p lại, bộ d?ng kia giống như đang thập phần say m? hương thơm ng?o ngạt m? l?ng người của những b?ng hoa, hồn nhi?n qu?n đi hết thảy thế gian.
Những tia nắng mặt trời tuyệt đẹp xuy?n qua m?i che thuỷ tinh khiến cho c? như đắm m?nh trong một l?n ?nh s?ng ấm ?p. Đứng giữa một vườn hoa sắc th?i rực rỡ,phong t?nh vạn chủng, c? mặc một th?n ?o ngủ d?i m?u tuyết trắng tựa như một pho tượng thi?n sứ ngọc lưu ly th?nh thiện tinh khiết kh?ng ch?t tỳ vết.
Nh?m Thiếu Ho?i hai mắt hoa l?n, kh?ng hiểu sao lại nh?n thấy sau lưng c? mọc ra một đ?i c?nh chim trắng no?n nhẹ nh?ng phất l?n, l?n v?y tung bay, như thể c? sắp thuận gi? m? tr?i đi.
Kh?ng được, kh?ng thể để cho c? ấy bay mất!
Lồng ngực m?nh liệt rung động, Nh?m Thiếu Ho?i m? muội đi nhanh về ph?a trước, hai b?n tay chế trụ rồi mạnh mẽ l?i k?o lưng ?o nhỏ nhắn của c?.
"Ơ ?i......" Đ?m sầm v?o bức tường thịt ấm ?p l?m n?ng cho?ng v?ng, sao s?ng quay v?ng v?ng đầy trời.
Anh một tay đỡ lấy thắt lưng mềm mại, tay kia lại th? lỗ nắm chặt lấy chiếc cằm kh?o l?o của c?.
Thi?n sứ!
Nh?n chằm chằm v?o khu?n mặt nhỏ nhắn như ngọc b?ch trước mắt, đ?y l? suy nghĩ duy nhất hiện l?n trong đầu Nh?m Thiếu Ho?i. Thậm ch? khi c? mở to cặp mắt thuần khiết trong suốt chỉ thi?n sứ mới c? kia ra, đầu ?c anh tức th? lại trống rỗng.
"Ai?" Thật vất vả mới xua đi hết đ?m sao trước mắt, c? tức giận muốn t?m người t?nh sổ, n?o ngờ vừa mới mở miệng, đ?i m?i phấn nộn mềm mại đ? bị nuốt hết.
Y Đằng Ưu Nhi ngơ ng?c trừng mắt nh?n tuấn nhan ph?ng đại trước mắt, đầu ?c trống rỗng.
Anh cứ cuồng d? tham lam như vậy, như thể phải một ngụm m? nuốt hết c?. Ban đầu chỉ l? muốn kiểm chứng t?nh ch?n thật của c? nhưng rồi lại bị c?i tuyệt mỹ tư vị - sự ngọt ng?o của đ?i m?i c? trong nh?y mắt cướp đi l? tr?. Theo bản năng anh c?ng h?n s?u hơn, th?n h?nh rắn chắc cọ x?t đ? ?p th?n thể n?n n? mềm mại của c?, hận kh?ng thể đem c? nhu tiến v?o trong th?n thể, c?ng nhau kết hợp l?m một.
Đau! Đau đớn n?ng rực tr?n đ?i c?nh hoa khiến c? ho?n hồn, ? thức được chuyện đang ph?t sinh lại c?ng l?m c? kh?ng biết phải l?m sao. Tim đập th?nh thịch, b?n tai ? ? kh?ng nghe thấy bất cứ tiếng động n?o, th?n thể cuồng nhiệt bốc ch?y như thể c? đang đặt m?nh giữa ngọn lửa. C? n?n gi?y dụa, rất muốn gi?y dụa, nhưng cả người run rẩy lấy kh?ng ra một ch?t kh? lực n?o, chỉ c? thể ph?t ra tiếng k?u r?n mơ mơ hồ hồ.
Anh giống như một con d? th? đ?i kh?t qu? độ, l?m ngơ hết thảy kh?ng cự của c?, tập trung cắn nuốt mỹ vị trước mắt. Cho đến tận khi dưỡng kh? trong ngực đ? hết sạch, anh mới kh?ng thể kh?ng bu?ng c?i miệng nhỏ nhắn ngọt ng?o của c? ra, từng ngụm từng ngụm bổ sung dưỡng kh?, ?nh mắt th?m s?u mờ ?m lại chưa thoả m?n vẫn chăm ch? nh?n khu?n mặt đỏ bừng của c?.
Hai tay n?ng niu khu?n mặt nhỏ nhắn n?ng bừng, ng?n tay c?i thon d?i khẽ vuốt đ?i c?nh hoa sưng đỏ v? bị anh y?u thương qu? mức.
Ngay lập tức, anh quyết định, đ?i m?i mềm mại n?y phải để anh độc hưởng, bất luận thế n?o cũng kh?ng thể nh?ng ch?m!
Đ?y l? lần đầu ti?n một Nh?m Thiếu Ho?i kh?ng ch?t quan t?m đến phụ nữ nổi l?n dục vọng độc chiếm.
"Anh...... anh thật qu? to gan!" Thật qu? đ?ng, ở nước Ph?p l?ng mạn khi đ?n ?ng nhiệt t?nh t?n tỉnh c? đều c? ? thức bảo tr? khoảng c?ch. Kh?ng ngờ về nước c?n chưa đến hai ng?y, nụ h?n đầu ti?n lại bị cướp mất một c?ch hồ l? hồ đồ (Vi: kh?ng r? r?ng) như vậy!
C? kinh sợ v? căm tức c?i t?n đăng đồ tử (Vi: kẻ h?o sắc) d?m cả gan l?m loạn n?y, nhưng qu? sức tức giận lại khiến cho ? định chỉ tr?ch của c? tan th?nh mảnh nhỏ, chẳng những kh?ng ph?t ra nổi uy lực m? c?n chẳng khiến anh ta để t?m đến ch?t n?o.
C?nh hoa kiều diễm rung động kh?ng th?i của c? giống như một n?ng ti?n c?, kh?ng ngừng m? hồn mời gọi anh. Nh?n đ?i m?i anh đ?o sưng đỏ v? bị h?n bừa b?i kia, một luồng nhiệt dồn l?n từ ph?a bụng dưới, đ?i mắt th?m thu? bị lửa đốt c?ng th?m đ?ng sợ, anh kh?ng nhịn nổi m? dần dần c?i mặt xuống.
"Kh?ng --" c? sợ h?i k?u l?n, n? tr?nh kh?ng kịp liền bị đoạt mất quyền l?n tiếng, đ?i m?i anh đ?o sưng đỏ lại một lần nữa bị cắn nuốt.
S?ng sớm trong nh? k?nh bỗng y?n tĩnh trở lại.
Trời ạ! Nh?m Thiếu Ho?i cả người tho?ng run l?n như c? một d?ng điện xuy?n qua, chưa từng c? người con g?i n?o lại c? thể dễ d?ng nhanh ch?ng khơi dậy khao kh?t t?nh dục của anh như thế. Dần dần, chỉ l? h?n th?i vẫn c?n chưa đủ, d?ng điện trong cơ thể tiếp tục n?ng l?n k?u g?o phải được thỏa m?n. Mỗi d?y thần kinh, mỗi tế b?o, bộ phận tr?n cơ thể c?ng th?m buộc chặt. B?n tay bắt đầu kh?ng y?n phận, n?n n?ng xoa nắn đường cong mềm mại của c?, chậm r?i tiến dần l?n bộ ngực sữa đang hở ra.
Y Đằng Ưu Nhi run l?n, nhiệt độ cơ thể tăng l?n m?nh liệt, đầu bắt đầu cảm thấy cho?ng v?ng. C? muốn th?t l?n thật to nhưng c?i miệng nhỏ nhắn đỏ tươi cứ mở rồi lại kh?p, chỉ c? thể ph?t ra tiếng k?u y?u kiều, hư nhuyễn v? lực run run dựa v?o người anh.
Hai tay anh chế trụ thắt lưng rồi dễ d?ng n?ng c? l?n cao, to?n bộ khu?n mặt tuấn t? n?ng bừng v?i v?o bộ ngực mềm mại.
Đột nhi?n, Y Đằng Ưu Nhi ph?t ra một tiếng k?u sợ h?i:"A!" Một d?ng điện b?n nhọn xẹt qua chỗ s?u trong nơi nữ t?nh của c? khiến c? lập tức cong th?n m?nh, cơ hồ muốn ph?t đi?n. Kh?ng thể ngờ anh lại đang c?ch lớp quần ?o cắn nụ hoa đang dần dựng l?n của c?, kh?t khao m? h?t.
Dục vọng m?nh liệt khiến anh cảm thấy chỉ thăm d? qua lớp vải vẫn chưa đủ, một tay liền k?o ch?n v?y d?i l?n cao l?m lộ ra một đ?i ch?n d?i trắng n?n kh?ng tỳ vết.
Gi? thu khẽ nổi l?n, xuy?n qua c?nh cửa mở rộng, sự l?nh lẽo l?a v?o cơ thể ấm ?p của c?. Y Đằng Ưu Nhi r?ng m?nh, trong nh?y mắt đ? tỉnh t?o lại.
"Kh?ng, kh?ng biết xấu hổ!" Thừa dịp anh thất thần, b?n tay nhỏ b? đang ?p trong lồng ngực cường tr?ng ra sức đẩy, v?ng ra khỏi v?ng tay anh, đ?i tay nhỏ b? kh?ng ngừng bận rộn chỉnh sửa quần ?o hỗn độn."T?i kh?ng hề quen biết anh, sao anh lại c? thể......đồ bại hoại, đại sắc lang." Vốn l? lời phản kh?ng quyết liệt đ?ng l? hợp t?nh nhưng qua giọng n?i mềm mại yếu ớt của c? lại trở th?nh tiếng l?m nũng của một người đ?n b? lẳng lơ, một ch?t uy lực cũng kh?ng c?.
V? lệch m?i giờ, Y Đằng Ưu Nhi nằm tr?n giường thay đổi đến cả trăm tư hế vẫn kh?ng thể ngủ được n?n c? mới quyết định rời giường đi tản bộ, thử xem c? thể vận động cho dễ ngủ hơn kh?ng. Tuy rằng c? kh?ng n?n mặc ?o ngủ chạy ra ngo?i nhưng b?y giờ vẫn c?n rất sớm, ?ng mặt trời c?ng lắm cũng chỉ vừa mới l? mặt ch?t x?u, sao c? lại gặp phải một t?n đăng đồ tử trong nh? k?nh thế n?y? Kh?ng lẽ t?n đăng đồ tử n?o cũng kh?ng ngủ được?
"C? l? ai?" Nh?m Thiếu Ho?i vội v?ng rũ rũ m?i t?c đen rối b?, khu?n mặt tuấn t? bị dục hoả đốt ch?y đỏ bừng. Trời biết, giờ n?y khắc n?y, anh cả người đau đớn chỉ thầm nghĩ một ngụm nuốt hết c?, căn bản kh?ng c? t?m t?nh h?n huy?n ch?o hỏi g? cả. C? điều, nếu ngay cả đối phương l? ai cũng kh?ng hỏi một ch?t m? đ? trực tiếp ăn sạch người ta h?nh như c? ch?t th?i qu?. (Vi: ?c? ch?t? ấy ạ?==)
"Vấn đề n?y phải để t?i hỏi mới đ?ng, đồ đại sắc lang anh rốt cuộc l? từ v?ng n?i hẻo l?nh n?o nhảy ra đ?y vậy? Một ch?t lễ ph?p cũng kh?ng hiểu......"
"T?n!" Nh?m Thiếu Ho?i n?ng nảy ngắt lời c?, nhu cầu gấp r?t khẩn cấp ph?a th?n dưới l?m anh kh?ng thể tr? ho?n th?m được nữa,"Kh?ng cần nhiều lời, t?i muốn biết t?n của c?!"
"Anh--" Nh?n chằm chằm người đ?n ?ng xa lạ đ? lớn mật x?m phạm c? lại kh?ng hề c? ch?t xấu hổ trước mắt vẫn c?n đang d?ng ?nh mắt th?m nhỏ d?i như hổ r?nh mồi với m?nh, c? vừa xấu hổ vừa tức, c?ng nhiều l? kh?ng biết phải l?m sao.
L?m sao b?y giờ? Sao lại c? người như thế n?y cơ chứ?
"Anh ki?u căng g? chứ? Ơ k?a!" C? trừng lớn mắt nh?n về ph?a sau anh ta, vẻ mặt kinh ngạc.
"L?m sao vậy?" Nh?m Thiếu Ho?i trực gi?c xoay người nh?n lại, ngoại trừ vườn hoa kh?ng một b?ng người th? chẳng c? g? đ?ng kinh ngạc...... Đột nhi?n giật m?nh nhận ra, anh nhanh ch?ng quay đầu.
Gi? nhẹ xuy?n qua c?nh cửa thuỷ tinh rộng mở, thổi lướt tr?n c?nh hoa l?m ch?ng nhẹ nh?ng lay động. Nhưng hoa ti?n tử xinh đẹp lại như một giấc mộng, ho? v?o trong kh?ng kh?, biến mất v? tung.
"Chết tiệt!"
"Kh?ng biết xấu hổ, anh l? đồ đại sắc lang đ?ng chết một ngh?n lần!"
Y Đằng Ưu Nhi đứng trước chiếc gương lớn trong ph?ng tắm, trừng mắt nh?n c?nh hoa sưng v? chảy m?u trong gương, nhịn kh?ng được mắng ra tiếng. Đ?ng tiếc b?nh thường cơ hội c? được mắng chửi người ta thật sự kh?ng nhiều lắm, cho n?n mắng đi mắng lại vẫn chỉ c? v?i c?u, chẳng nghĩ ra được c?i g? mới cả.
N?ng tay nhẹ nh?ng r?t chiếc nơ con bướm tr?n vai ra, chiếc v?y trắng l?m từ chất liệu tơ tằm kh?ng c?n g? n?u giữ, nhanh ch?ng tuột xuống khỏi th?n h?nh c?n đối, qu?y th?nh một v?ng tr?n quanh ch?n c?. Chiếc gương lớn chiếm diện t?ch to?n bộ một mặt tường, trung thực phản chiếu đường cong thon d?i lung linh, trong suốt như ngọc kh?ng ch?t tỳ vết. Nhưng tất cả sự ch? ? của c? lập tức tập trung hết thảy l?n hai m? đỏ bừng, ?nh mắt s?ng rỡ v? đ?i m?i sưng đỏ như c?nh hoa hồng nở rộ.
Đầu ng?n tay tiếp x?c với đ?i m?i sưng đỏ, cảm gi?c đau đớn b?n nhọn lập tức xuất hiện khiến c? bỗng thấy kh? thở, trong đầu ngay tức khắc hiện l?n khu?n mặt tuấn dật tao nh?.
Anh ta l? ai vậy?
Người đ? thật sự qu? l?m c?n, nhưng c? r? r?ng kh?ng hề quen biết anh! Nhớ lại kĩ thuật h?n thuần thục l?m người ta mất hồn c?ng đ?i b?n tay kh?ng ki?ng nể g? kia, cơ thể c? kh?ng hiểu sao lại nổi l?n một sự n?n nao lạ k?, khu?n mặt xinh đẹp lập tức trầm xuống.
Cho d? c? kh?ng n?n mặc ?o ngủ ra ngo?i quyến rũ người kh?c nhưng ngay cả một người con g?i xa lạ cũng c? thể l?m anh ta kh?ng kiềm chế nổi, anh ta nếu kh?ng phải l? loại c?ng tử trăng hoa quanh năm động dục th? cũng chẳng tốt đẹp g?.
Đ?ng giận! Y Đằng Ưu Nhi gh?t nhất loại c?ng tử trăng hoa kh?ng chung thuỷ, c? đ? sớm từ t?m trăm năm trước thề tr?nh xa bọn họ cho n? an to?n rồi.
Tức giận đ? mấy c?i v?o c?i ?o ngủ đ? bị sắc lang chạm qua, c? lập tức đem n? vo th?nh một đống quăng v?o c?i giỏ quần ?o. Như vậy vẫn chưa đủ, nghĩ đến cặp ma chưởng (tay) t? ?c kia của anh ta đ? hết sờ lại m? tr?n người m?nh, c? quyết định phải k? cọ kĩ c?ng từ đầu đến ch?n, đỡ bị anh l?y nhiễm cho vi khuẩn bệnh tật g? đ?.
Sau một l?c l?u tắm rửa cẩn thận, đến khi c? cảm thấy cả người sạch sẽ v? sảng kho?i rồi mới thoả m?n kho?c l?n người bộ ?o ngủ rộng th?ng th?nh bước ra ngo?i.
"Mẹ?"
Vừa ra ph?ng tắm kh?ng ngờ lại nh?n thấy mẹ c? th?n m?nh mảnh mai, sắc mặt t?i nhợt đang ngồi thẫn thờ tr?n giường, Y Đằng Ưu Nhi giật th?t cả m?nh. Quỳ gối xuống trước mặt mẹ, n?ng l?n đ?i tay ngọc trắng bệch của b?, c? nhẹ nh?ng vuốt ve hai m? b?, ?n nhu hỏi:
"Th?n thể mẹ kh?ng khoẻ, sao kh?ng ngủ th?m một ch?t? Sớm như vậy đ? đến t?m con l? c? chuyện g? quan trọng sao?"
Dung mạo của Y Đằng Ưu Nhi v? Y Đằng phu nh?n gần như l? từ một khu?n mẫu m? ra. Chỉ kh?c l?, trải qua sự m?i m?n của một cuộc h?n nh?n kh?ng hạnh ph?c, Y Đằng phu nh?n trở n?n c?ng tang thương so với tuổi thực tế, m? Y Đằng Ưu Nhi tuổi c?n trẻ lại được hết sức che chở giống như một b?ng hoa đang nở rộ, hơn nữa t?nh c? trời sinh lạc quan, tinh thần bồng bột phấn chấn khiến c? bất cứ l?c n?o cũng đều c? vẻ rực rỡ lo? mắt, đẹp đến mức khiến người ta kh?ng d?m nh?n l?u.
"Mẹ......" Y Đằng phu nh?n ?n nhu vuốt m?i t?c đen d?i mượt m? của con g?i, tự trong đ?y l?ng bỗng thấy x?c động, tiểu Ưu Nhi của b? thật sự trưởng th?nh rồi! Nhưng khi nghĩ đến mệnh lệnh của chồng, trong l?ng b? kh?ng khỏi c? ch?t do dự, b? biết con b? nghe xong nhất định sẽ kh?ng vui,"Cha con muốn......muốn con tham gia bữa tiệc cuối tuần n?y."
"Tham dự tiệc?" Cha chưa bao giờ đưa ra y?u cầu như vậy với c?, Y Đằng Ưu Nhi kinh ngạc kh?ng khỏi t? m?.
Y Đằng Ưu Nhi lu?n kh?ng qu? ngoan ngo?n, từ khi mười hai tuổi lại c?ng Y Đằng Long ra nước ngo?i du học. Nhiều năm qua, Y Đằng Văn gần như kh?ng c?n nhớ đến đứa con quật cường phản nghịch n?y, trừ bỏ thời gian cố định h?ng năm ở buổi tiệc gia đ?nh ra, hai cha con hầu như kh?ng thấy mặt v? quả thực cũng đ? mau qu?n sự tồn tại của đối phương, sao ?ng ấy đột nhi?n lại y?u cầu c? tham dự hoạt động x? giao?
"V? sao ạ? Bữa tiệc lần n?y c? ? nghĩa đặc biệt, hay l? cha c? ? đồ g??" Mắt c? đột nhi?n s?ng l?n,"Xem mắt?" Nghĩ đến khả năng n?y mặt c? tối sầm lại.
Con g?i gia tộc Y Đằng lu?n lu?n l? bắt đầu từ năm mười t?m tuổi sẽ bị an b?i gặp mặt, sau đ? đ?nh h?n, kết h?n. Rất ?t c? người c? thể giống c? ?cao tuổi? đến tận hai mươi tư rồi m? c?n chưa c? h?n ước. Vốn tưởng rằng phụ th?n đại nh?n đ? bu?ng tha cho đứa con g?i n?y rồi, kh?ng ngờ ?ng ấy vẫn c?n chưa bỏ cuộc.
"Ưu Nhi." Y Đằng phu nh?n khẽ gọi, v? con g?i qu? th?ng minh m? lo lắng.
Trong một gia tộc nam quyền tr?n hết như thế n?y, phụ nữ cần biết mềm mại m? phục t?ng, người th?ng minh c? chủ kiến sẽ chỉ khiến bản th?n khổ sở th?i.
Đ?ng tiếc Y Đằng Ưu Nhi căn bản kh?ng biết đến sự lo lắng của mẹ c?.
"Trong gia tộc c?n nhiều tiểu thư chưa kết h?n m?, thiếu con cũng đ?u c? sao. Hơn nữa...... Li?n Na(?) v? Mỹ Sa Tử (Misato) kh?ng phải cũng chưa c? h?n ước sao?" Tuy rằng hai người họ chỉ l? con của vợ b? nhưng d? sao cũng l? chị em c?ng cha kh?c mẹ với c?."Muốn xem mắt th? gọi bọn họ đi, mẹ bảo cha đừng l?i con v?o, con kh?ng c? hứng th? v? lợi ?ch g? đ? của gia tộc m? b?n đứng ch?nh m?nh đ?u."
"Họ cũng sẽ tham gia." Y Đằng phu nh?n n?i nhỏ.
"C?i g?? Họ cũng......" Y Đằng Ưu Nhi rất giật m?nh,"Chẳng lẽ cha muốn ba bọn con xếp th?nh một h?ng cung nh?n (cung nữ ng?y xưa) cho người ta chọn? Đối phương l? ai?"
Y Đằng gia l? danh m?n quyền thế l?u đời tại Nhật Bản, người muốn x?y dựng quan hệ với bọn họ nhiều như ngưu mao (l?ng tr?u), thường thường c?i gọi l? xem mắt, căn bản trước đ? đ? được quyết định xong xu?i cả rồi. M? ? nghĩa của việc n?y ch?nh l? cho hai b?n nam nữ cơ hội được ch?nh thức giới thiệu, l?m g? c? kiểu chọn tam kiểm tứ (lựa chọn từ nhiều người) n?y bao giờ?
?Mẹ......mẹ kh?ng biết." Y Đằng phu nh?n bất gi?c rụt người lại, ngay cả giọng n?i cũng hơi run run."Cha con chưa n?i."
Thực ra, Y Đằng Văn bảo người hầu gọi b? đến thư ph?ng, chỉ đơn giản mệnh lệnh n?i b? bảo con g?i chuẩn bị tham dự buổi tiệc rồi cho lui. M? Y Đằng phu nh?n nhu nhược vốn lu?n sợ h?i bị kh?ng kh? trầm ngưng nghi?m t?c trong thư ph?ng l?m hoảng hốt, chỉ muốn mau mau rời khỏi nơi đ?, sao c?n d?m hỏi nhiều đến nửa c?u? Sở dĩ b? biết mục đ?ch của bữa tiệc l? xem mắt ch?nh do Maiko nghe ng?ng được.
"Mẹ, con......" Y Đằng Ưu Nhi an ủi nắm chặt b?n tay ngọc lạnh như băng của mẹ, do dự kh?ng biết c? n?n cự tuyệt hay kh?ng. C? mới hai mươi tư tuổi, c?n c? tiền đồ tốt đẹp ph?a trước, l?m g? c? thời gian m? xem với chả mắt? C? thậm ch? đ? quyết định cả đời sẽ kh?ng kết h?n. Nhưng khi nh?n thấy vẻ mặt kinh ho?ng cầu xin của mẹ, c? kh?ng tự chủ được mềm l?ng, "Được, con sẽ đi."
Y Đằng Ưu Nhi lại thầm mắng l?o cha c?o gi?, biết r? c? kh?ng thể để người mẹ yếu đuối phải kh? xử n?n mới cố ? bắt b? đến th?ng b?o.
"Mẹ, mẹ v? cha con cũng l? kết h?n do sắp đặt sao?" Vấn đề n?y Y Đằng Ưu Nhi sớm đ? muốn hỏi, nh?n thấy mẹ gật đầu, c? hỏi tiếp:"Nhưng mẹ r? r?ng sợ ?ng ấy như vậy, tại sao c?n c? thể đồng ? kết h?n?" Mẹ c? nh?n thấy chồng c?n thảm hơn con chuột nh?n thấy m?o, bởi v? con chuột c?n d?m trốn, m? mẹ c? ngoại trừ run rẩy vẫn chỉ c? run rẩy.
"?ng ấy kh?ng biết ?n nhu săn s?c, t?nh t?nh ngang ngược, lại nu?i một đống t?nh nh?n b?n ngo?i......" Y Đằng Ưu Nhi nhất nhất liệt k? ra khuyết điểm của cha m?nh. T?nh cho c?ng, c? ph?t hiện mẹ c? thật sự l? vĩ đại, c? thể chịu được một người chồng như vậy, hơn nữa c?n l? trong suốt hai mươi mấy năm trời.
"Mẹ...... ?ng ngoại con rất qu? ?ng ấy."
"Th? ra l? thế." Y Đằng Ưu Nhi gật gật đầu. Đ? n?i rồi m?! Từ b? c? đ? biết, c?i gọi l? "vĩ nh?n" đều l? do bị thời thế ?p bức m? ra, chưa từng c? ai l? tự nguyện. Vấn đề muốn hỏi l?m trong l?ng kh? chịu kh?ng th?i, c? rốt cục kh?ng nhịn được hỏi:"Mẹ, mẹ c? từng nghĩ đến việc ly h?n chưa?"
"Ly h?n!" Y Đằng phu nh?n khiếp sợ trừng lớn mắt, cư như tr?n đầu c? mọc ra c?i sừng d?i, sợ h?i nh?n xung quanh, đến khi x?c định chỉ c? hai mẹ con th? hai m? t?i nhợt mới kh?i phục được ch?t huyết sắc."Ưu Nhi, mẹ l? vợ của cha con, một khi đ? gả v?o Y Đằng gia th? ch?nh l? người nh? Y Đằng gia. Hơn nữa, Y Đằng gia từ xưa tới nay, chưa bao giờ c? trường hợp ly h?n n?o!"
"Ngoại lệ c? thể do m?nh tạo ra."
"Ưu Nhi." Y Đằng phu nh?n khẽ gọi.
"Được rồi! C? điều, mẹ, mẹ nhất định rất hối hận khi đ? kết h?n với cha con phải kh?ng?"
"Hối hận?" Cảm x?c phức tạp nhanh ch?ng qua đi, Y Đằng phu nh?n lấy lại b?nh tĩnh, nh?n thẳng v?o đ?i mắt đang mở to của con g?i m? cười n?i: "Kh?ng kết h?n với cha con th? l?m sao c? được đứa con g?i tri kỷ bảo bối n?y đ?y? C? con, mẹ cảm thấy hết thảy đều đ?ng gi?, kh?ng c? g? phải hối hận cả!"