- Linh Đế, Loạn Du Phù này là thứ tốt. Nhiều thêm một kiện bàng thân, lại nhiều thêm một phân bảo mệnh. Hôm nay đại nạn lâm đầu, ngay cả cường giả Hoàng cấp cũng đã vẫn lạc.
Bạch Đế khuyên nhủ.
Sở Vân mặt không biểu tình, chậm rãi mở hai mắt ra, nhìn ba quả Loạn Du Phù trước mắt, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng. Hắn đã nhìn thấu chiêu trò của mấy người này.
Đây là một cái bẫy.
- Nếu ta tiếp nhận đồ của tam hoàng, cũng phải cống hiến ra át chủ bài của mình?
Sở Vân nhàn nhạt mở miệng.
- Đây là đương nhiên! Trước đó ta đã nói rất rõ ràng rồi, hiện tại tình thế rối ren, chúng ta nên chân thành hợp tác, tài nguyên cùng hưởng. Kỳ thực, các cường giả Đế Hoàng bên Đà Châu, Đan Châu... Đã sớm làm như vậy. Tinh Châu chúng ta vẫn là tương đối trễ.
Nhân Hoàng đáp.
- Bởi như vậy, ta sẽ phải cống hiến ra bí mật thân thể tiên thiên của bản thân?
Khóe miệng Sở Vân nhếch lên, nở một nụ cười trào phúng.
Ánh mắt Du Hoàng lạnh như băng, nếu như đã bị Sở Vân khám phá ra, hắn dứt khoát nói thẳng.
- Đúng vậy, Thân thể tiên thiên là thân thể của Thánh nhân, đối với việc chống lại trận hạo kiếp này có tác dụng rất lớn, nếu như ngươi hiểu được đại thế, thì sẽ mang nó cống hiến ra!
Sở Vân lắc đầu.
- Ta không cần những thứ này, lần giao dịch này ta rút lui.
- Ha ha, ngươi một tên tiểu bối Đế cấp cũng dám càn rỡ như thế? Ngươi nên hiểu chúng ta ôn hòa đối với ngươi là phong độ chúng ta. Trao đổi át chủ bài là chiều hướng phát triển, ngươi không thể rời khỏi. Chúng ta cũng không cho phép ngươi rời khỏi!
Thư Hoàng cười lớn, thái độ kiên quyết.