Bên trong động phủ Mang Sơn của Vạn Yêu Vương, Phong Cuồng đang ngồi trên ghế đá, sắc mặt âm trầm, ánh mắt lạnh như băng. Ba tên thủ hạ Ngũ hành sứ giả đã bị trói chặt treo trên tường, phía dưới có năm ba tên tiểu yêu tay cầm đao thương, chỉ biết trừng mắt nhìn bọn họ.
Diệu Yên ngồi đối diện Phong Cuồng, trước mặt đặt một chén rượu, trỏ tay nói:" Phong môn chủ, ngươi cảm thấy thế nào?"
Phong Cuồng nhướn mày, lạnh lùng nói:" Môn hạ Phong Môn, cho đến bây giờ không chịu để người khác áp bức đâu!"
Diệu Yên cố ý thở dài, lạnh nhạt nói:" Ngươi biết không, con người của ta vốn không biết kiên nhẫn, nhưng phu quân ta lại không thích sát nhân bừa bãi, cho nên tính tình của ta cũng tốt lên được một chút. Nhưng hiện giờ phu quân ta không có ở đây, ta thích giết bao nhiêu thì giết, tính mệnh mấy thủ hạ của ngươi đều phụ thuộc vào thái độ của ngươi. Bất quá yêu cầu của ta cũng không nhiều, chỉ cần ngươi đem biện pháp giải trừ Huyết Chú của Lôi gia nói cho ta biết là được rồi."
Phong Cuồng lạnh lùng hừ một tiếng, đưa mắt nhìn về phía bức tường.
" Đây là một chén rượu trông thì rất bình thường, nhưng bên trong đã bỏ thêm một chút tiên thảo độc môn. Nếu uống vào, căn bản cũng không có điều gì nguy hại, hơn nữa lại còn có thể đại bổ khí huyết, đề thần bổ khí …" Diệu Yên vẻ mặt dửng dưng, mỉm cười nói:" Phu quân ta rất thích uống loại rượu này… hơn nữa để làm vui lòng chàng, nên ta còn bỏ thêm ba vị dược liệu đặc thù, một là Tam Diệp Ngọc Phục Linh có thể trợ giúp tăng thêm một giáp công lực, hai là rễ của Tỷ Hương Thảo, vị cuối cùng là một chút phấn hoa của Tiên Hạc hoa. Loại rượu này nếu là người tu đạo uống một ngụm, đối với sự tăng trưởng công lực có lợi ích rất lớn, đúng là bổ phẩm trân quý hiếm thấy. Tuy vậy, cũng có sự bất đồng đối với từng người, nhất định pháp lực tu vi phải có nền tảng tốt mới có thể đắc dụng… nếu pháp lực tu vi không đủ, khi uống vào thì nội tức toàn thân sẽ sôi sùng sục, đốt cháy ruột gan, không tới ba khắc, huyết dịch toàn thân khô cạn, da thịt nứt nẻ… với pháp lực của phu quân ta, một lần cũng chỉ có thể uống một chén mà thôi, sau đó còn phải lập tức hành công luyện khí, hóa giải dược lực. Ngươi thử đoán xem, nếu như cho ngươi uống một ngụm thì sẽ như thế nào?"
Trong mắt Phong Cuồng hiện lên một tia tàn khốc, tức giận nói: "Thật là một nữ nhân ác độc! Ngươi muốn giết cứ giết, môn hạ Phong môn, không bao giờ sợ chết. Ngươi có bản lãnh thì một kiếm giết luôn chúng ta đi!"
Diệu Yên đột nhiên nở nụ cười mê hồn, nhưng ánh mắt vẫn lạnh như băng, trừng mắt nhìn Phong Cuồng, mục quang như điện, chậm rãi nói:" Ngươi nói cũng không sai, tâm địa ta vốn không phải thiện lương, nơi đây tên nào cũng là yêu tinh, ta lại là đầu lĩnh của bọn chúng. Về việc tru sát các ngươi… ngươi yên tâm, ta sẽ không một kiếm giết chết đâu… hừm… ta thật ra muốn xem thử lát nữa uống rượu này, toàn thân các ngươi huyết dịch khô cạn, da thịt nứt nẻ , lăn lộn kêu la, có còn dám giữ bộ dáng băng lãnh như này nữa không!"
Phong Cuồng trong đầu nghĩ tới thảm trạng Diệu Yên vừa tả, nghĩ đến toàn thân mình huyết dịch khô cạn một giọt cũng không còn, da thịt nứt nẻ, trong lòng không khỏi phát lạnh, ánh mắt thoáng chút biến đổi, thanh âm mặc dù vẫn băng lãnh như cũ, nhưng ngữ khí có vẻ đã trầm xuống:" Hừ, thủ đoạn khá lắm! Là do Tiểu Lôi dạy cho ngươi hả? Hắn đâu rồi? Sao không ra đây gặp ta?"