Chỉ Nam Phản Công của Nam Phụ Phản Diện

Chương 8: Bàn về mức độ an toàn trong tay nghề nấu nướng của sư phụ


Chương trước Chương tiếp

Khi t?i v?c đ?i mắt kh?c sưng h?p trở về kh?n đ?, trận đấu đ? đ?nh sắp xong rồi. H?m nay Kế M?n chỉ c? mỗi trận của t?i, Tra Ch? Cực, Ti?u Long Vũ, Ngụy Ba Như đều chưa đến lượt.

Trận đấu cuối c?ng l? Li?n Gi?o với Thiểu Dương. Nh?n thấy người tr?n s?n t?i ngẩn ra. ?Đ?y l?. . . . . .?

H?a ra l? anh đẹp trai Thiểu Dương tr?u m?o mấy h?m trước t?i nh?n thấy. T?i vội v? nh?n bảng đấu, t?n anh ta viết tr?n giấy trắng mực đen: Mao M?u.

Mao M?u? Sao lại thấy hơi quen quen nhỉ. . . . . .

T?i đau khổ suy nghĩ một l?c l?u, cuối c?ng vỗ đ?i: đ?y chẳng phải l? đệ tử Mi?u Mi?u của ph?i Thiếu Dương khiến sư phụ n?n mửa tại chỗ năm đ? đấy sao! Lại nhớ đến d?ng vẻ anh ta đ?a với Voldemort s?ng h?m đ?, chậc chậc, thật l? nghiệt duy?n, nghiệt duy?n. . . . . .

C?n chưa chờ t?i cảm th?n xong, tr?n kh?n đ?i đ? trở n?n n?o loạn. T?i v? Ti?u Long Vũ ngồi b?n cạnh sư phụ, l? chỗ cao nhất kh?n đ?i, c? thể nh?n r? gần như tất cả đ?n ?ng con trai ph?a dưới đều thất thố đứng l?n.

T?i nh?n l?n v? đ?i, h?a ra đối thủ Dương Dương Dương của Mao M?u l?n s?n rồi.

Mặc d? Dương Dương Dương c? c?i t?n rất buồn cười, nhưng diện mạo quả thật l? khuynh quốc khuynh th?nh. Nhất l? trong giới v? l?m ph?i nữ thường cao lớn th? kệch, tuyệt sắc mỹ nh?n lại c?ng hiếm, l? đ?n ?ng ai cũng sẽ động l?ng. Nghĩ đến đ?y, trong l?ng t?i đột nhi?n nhảy dựng, quay đầu nh?n người l? bạn l?u năm của Dương Dương Dương đứng b?n cạnh m?nh.

Người nọ gh?t bỏ lườm t?i một c?i.?Nh?n c?i g?.?

?Sao huynh lại kh?ng giống bọn họ?? T?i chỉ chỉ đ?m đ?n ?ng đang chạy ?o l?n. Bọn họ đều chạm v?o v?ng bảo vệ, vẻ mặt si m? giống như người th?ch hoa quả đang tranh nhau mua miếng thịt b?.

Ti?u Long Vũ coi thường hừ một tiếng: ?Muội so ta với mấy kẻ T? Hoa đ? sao?!?

A, t?i qu?n mất, c? nương Tiểu Vũ anh đ? trả qua tuổi thơ trong đ?m con g?i mu?n m?u mu?n vẻ. T?i o?n thầm. Kh?ng ngờ anh ta lại hừ hừ tiếp, n?ng một ng?n tay l?n: ?Nhưng ta cảm thấy người như muội vĩnh viễn kh?ng thể hiểu nổi nỗi buồn phiền của c? ta đ?u. . . . . .?

T?i nh?n theo tay anh ta, c?i đầu nh?n . . . . . Ngực m?nh ..

. . . . . . C?i t?n n?y. . . . . . Rốt cuộc l? tại sao anh ta lại gh?t t?i thế hả! =皿=

Một phần trăm hảo cảm vừa tăng l?n s?ng nay của t?i với anh ta lập tức tan th?nh m?y kh?i. T?i cắn răng quay đầu xem trận đấu, kh?ng th?m để ? đến anh ta nữa.

Tr?n v? đ?i, Mao M?u v? Dương Dương Dương đ? bắt đầu giao đấu từ l?u. Chi?u thức của Dương Dương Dương v? c?ng đẹp đẽ hoa lệ, quyền ph?p của Mao M?u lại gần giống Kế M?n, đơn giản trực tiếp, kh?ng hề nương tay, mỗi chi?u đều nhắm v?o điểm yếu.

Ban đầu Dương Dương Dương muốn đ?nh l?n mặt anh ta, lại bị Mao M?u cản được. Kh?ng những thế c?n bị anh ta tung một chưởng về ph?a bả vai. C? ta v? trốn một chưởng đ?, liền lấy tay ?o quấn lấy tay anh ta, kh?ng ngờ bị anh ta ph? được, c?n bị đạp một ph?t.

Chỉ khoảng mười ph?t, Dương Dương Dương th?n l? con g?i thể lực dần dần cạn kiệt, bại trận xuống đ?i.

T?i thổn thức m?i. Mao M?u n?y thật đ?ng l? kh?ng biết thương hoa tiếc ngọc, kh?ng chừng đ? ch?n v?i một mối nh?n duy?n cực tốt rồi. Nhưng Dương Dương Dương chắc lớn tuổi hơn anh ta? Ti?u Long Vũ đ? hai mươi mấy, Dương Dương Dương chắc cũng kh?ng nhỏ hơn. Kh?ng biết thời đại n?y t?nh chị em c? phổ biến kh?ng nữa. . . . . .

T?i đi theo sư phụ v? Ti?u Long Vũ về hậu viện, dọc theo đường đi suy nghĩ s?u sắc, suy một ra ba, từ đ? đẩy l?n mười, to?n những thứ con người kh?ng thể nghĩ ra nổi, nghĩ đến s?ng l?ng s?i sục, nhiệt huyết s?i tr?o. Cho đến khi v?o nh? ăn, t?i mới bị m?i đồ ăn c?u hồn lại.

Thơm qu?!

Chỉ nghe thấy sư phụ cười tủm tỉm n?i: ?Tuy h?m nay Qu?ch nhi thua, nhưng c? đạp kia cũng thật xuất sắc. Giữa trưa vi sư đặc biệt nấu một nồi canh c?, ninh nhừ trong ba canh giờ liền, thuận tiện tẩm bổ cho ba đứa c?c con khỏe mạnh để ng?y mai tỷ th?.?

Kh?ng biết c? phải l? ảo gi?c của t?i hay kh?ng m? trong chớp mắt, h?nh như t?i nh?n thấy cơ mặt sư huynh sư tỷ của t?i run rẩy.

Ảo gi?c, nhất định l? ảo gi?c.

Nước miếng của t?i sắp chảy ra cả rồi, chớp đ?i mắt lấp l?nh nh?n chằm chằm v?o c?i nồi đất. Sư phụ thật kh?ng hổ l? người đ?n ?ng cực phẩm, uy vũ h?ng tr?ng, dịu d?ng săn s?c, cẩn thận khoan dung, thấu hiểu l?ng người, c? l? tưởng c? kh?t vọng, c?n c? thể nấu cơm!

Đang l?c t?i h?o hứng m?c một b?t canh kh?ng cần th?a m? cầm b?t uống lu?n, đột nhi?n cổ tay bị ai đ? nắm lấy. Ngẩng đầu l?n, thấy Ti?u Long Vũ ho một tiếng, n?i: ?Phải c? thứ tự tr?n dưới, để đại sư huynh uống trước.?

Mấy c?u n?y của anh ta đổi lấy ?nh mắt u o?n của Tra Ch? Cực.

Thấy t?i vẫn c?n ngơ ng?c kh?ng bu?ng tay, Ti?u Long Vũ cướp lu?n lấy c?i b?t, đưa tới trước mặt Tra Ch? Cực, mang theo v?i phần vui sướng khi người gặp họa n?i: ?Sư huynh, mời.?

Tra Ch? Cực nhận lấy c?i b?t, thấy chết kh?ng sờn uống một ngụm nhỏ.

Mọi người trong ph?ng ngừng thở, chờ đợi c?u trả lời của anh ta.

Ngay sau đ?, ?nh mắt anh ta đột nhi?n trợn l?n, lộ ra vẻ mặt kh? tin, h?t to: ?Uống được!? Lại nh?n ch?ng t?i một v?ng, ?Lần n?y uống được! Kh?ng lừa mọi người!?

Ngụy Ba Như nửa tin nửa ngờ uống một ngụm, chớp mắt mấy c?i. ?Rất ngon!? Biểu cảm ch?n th?nh tr?n mặt c? ấy kh?ng giống như đang giả vờ, một b?t canh nhanh ch?ng đ? thấy đ?y. Ngay cả Voldemort đứng tr?n vai Tra Ch? Cực uống v?o cũng k?u ?meo? v?i tiếng.

Ti?u Long Vũ thấy thế, cuối c?ng cũng thở ph?o một hơi, m?c cho t?i v? anh ta mỗi người một b?t định nếm thử. T?i n?ng b?t l?n h?t một hơi thật s?u, nh?n nước canh m?u trắng sữa, th?m nhỏ d?i. L?c t?i chuẩn bị đưa th?a v?o miệng ??

Tra Ch? Cực bỗng run rẩy ng? xuống đất.

Ngụy Ba Như s?i bọt m?p ng? xuống đất.

Voldemort đạp đạp bốn ch?n ng? xuống đất.

T?i: ?. . . . . .?

Ti?u Long Vũ mới uống v?i ngụm cũng kh?ng chịu được, lắc lư mấy c?i. T?i vội v? chạy đến đỡ lấy anh ta. Anh ta ?m chặt bụng, d?ng giọng điệu o?n phụ bị chồng thay l?ng đổi dạ bắt ph? thai như trong phim cổ trang n?i:

?Sư phụ. . . . . . Người. . . . . . Rốt cuộc v? sao. . . . . .Lại muốn. . . . . . Đầu độc đệ tử của m?nh. . . . . .?

Gương mặt sư phụ hiện l?n mấy phần k?ch động hiếm thấy. ?Ta kh?ng hạ độc!?

?ng ấy sốt ruột chạy đến b?n cạnh c?i nồi, d?ng th?a quấy v?i c?i, ?Lạ thật, lần n?y r? r?ng l? đ? rửa c? rồi, ai biết hệ ti?u h?a của c?c con vẫn k?m vậy. . . . . .?

T?i nghi?m t?c hỏi: ?Sư phụ, người nấu c? g? vậy??

?C? chuối đ?!?

?Kh?ng. . . . . . Đ?y. . . . . .Tuyệt đối kh?ng phải l? c? chuối!? Ti?u Long Vũ kh? khăn n?i.

Sư phụ chống cằm, như c? đăm chi?u. ?N?i cũng thấy quả thật con c? n?y kh?ng giống c? chuối b?nh thường. L?c vi sư bắt ch?ng, bụng ch?ng hơi phồng l?n, vi sư nh?n thấy c? tr?n như vậy c?n rất mừng nữa . . . . . .?

?Đấy l? c? n?c.? T?i n?ng tay đỡ lấy tr?n, bất lực n?i, ?Thịt với da c? đều c? kịch độc.?

Sư phụ di di ch?n, c? ch?t xấu hổ.?A. . . . . . Ha ha. . . . . . Thế ?. . . . . .?

T?i liếc mắt nh?n một nam một nữ một m?o nằm tr?n đất, lại liếc mắt nh?n Ti?u Long Vũ một c?i, c?ng nh?n thấy trong mắt nhau một lời n?i tận đ?y l?ng ??

Hết đường sống rồi.

Vốn ng?y mai c?n c? thể vớt v?t ch?t mặt mũi, giờ th?. . . . . . Căn bản l? kh?ng đ?nh đ? thua.

Sư phụ người kh?ng cần giả vờ đ?ng y?u, cho d? l? nắng ấm m?a đ?ng tr?n đỉnh đầu người cũng kh?ng chiếu s?ng nổi tương lai tăm tối của Kế M?n đ?u. . . . . .

????

Tin tức chủ tướng ph? tướng tam tướng của Kế M?n tr?ng độc nhanh ch?ng lan khắp đạo trường. Bữa s?ng ng?y h?m sau, mọi người xung quanh đều b?n t?n đề t?i Kế M?n anh dũng hi sinh. Đầu t?i cứ c?i gằm xuống, ngay l?c t?i sắp chết đuối trong b?t ch?o, b?n cạnh đột nhi?n vang l?n một giọng n?i dịu d?ng: ?Dương c? nương.?

L? Mao M?u. T?i yếu ớt ch?o anh ta một tiếng. Anh ta bưng bữa s?ng ngồi xuống b?n cạnh, v? c?ng lịch sự kh?ng hỏi t?i vấn đề c? li?n quan đến ?ngộ độc thức ăn?. Ch?ng t?i đều c? t?m tư ri?ng, c?ng y?n lặng ăn một bữa cơm, sau đấy c?ng đi đến v? đ?i.

Tra Ch? Cực, Ti?u Long Vũ v? Ngụy Ba Như đều kh?ng thể ra trận được nữa rồi. Một m?nh t?i ngồi ở tầng dưới c?ng tr?n kh?n đ?i, chẳng c? t?m trạng đ?u m? xem tỷ th?, chỉ nh?n lan can cắn hạt dưa, tiện tay lật quyển ?Thần Đi?u Hiệp Lữ? ch?p tay do ch?nh t?i dựa v?o tr? nhớ viết lại.

T?i đang đọc hăng say, đột nhi?n nghe thấy tiếng ồn ?o xung quanh với tiếng h?t ch?i tai của phụ nữ. T?i giật nảy m?nh, mặc kệ quyển s?ch tr?n tay, nhanh ch?ng ngẩng đầu nh?n l?n v? đ?i.

. . . . . . L? t?n khoe mẽ Ti?u Long Vũ kia.

Anh ta lại l?n s?n đấu.

Chỉ thấy anh ta b?nh tĩnh đứng ở giữa s?n, mỉm cười, n?m cho mọi người mấy ?nh mắt ?Động l?ng người?, ?l?n thu thủy dập dờn?, ?t?m tư của ta ngươi đừng đo?n? , ?mấy anh ph?ng vi?n c? định chụp kh?ng?. Đ?m thiếu nữ tr?n kh?n đ?i đồng loạt tr?ng chi?u, tiếng h?t rung trời. N?i t?m lại, rất c? kh? thế của Dương Dương Dương ng?y h?m qua.

Vật họp theo lo?i, người ph?n theo nh?m. Quả nhi?n l? c?ng một sư m?n m? ra.

T?i cười nhạt, trong l?ng lại rất hoang mang. Buổi s?ng l?c ra ngo?i, t?i nh?n v?o trong ph?ng anh ta thấy độc c? n?c của anh ta vẫn chưa được giải hết. Tuy kh?ng nằm tr?n giường kh?ng dậy nổi giống bọn Tra Ch? Cực nhưng cũng to?n th?n chết lặng, tay ch?n v? lực, t?i nh?n m? su?t ch?t nữa c?n định tặng v?ng hoa h?t quốc ca.

Thế m? chẳng mấy chốc anh ta đ? ?o mũ chỉnh tề đứng tr?n kia. Th?n thể anh ta như vậy. . . . . . liệu c? đấu được kh?ng?

Nhưng Ti?u Long Vũ kh?ng chỉ đấu được m? c?n thắng nữa.

Sau n?y trận đấu chỉ tốn chưa đến một ph?t đồng hồ n?y thường được mọi người khen ngợi.

Người đời sau n?i rằng: qu?i lạ.

Ph?i T? Hoa đấu trận n?y ph?t biểu: v? c?ng qu?i lạ.

Bởi v?, phần lớn mọi người đều kh?ng nh?n r? anh ta ra tay thế n?o. Nếu ở thời hiện đại c? c?ch quay chậm, c? lẽ c?n c? thể nh?n thấy r? động t?c của anh ta. Nhưng ở thời đại n?y, t?i chỉ nh?n thấy hai người x?ng v?o giữa s?n, vừa chạm v?o đ? l?i ra ngay, sau đấy đệ tử ph?i T? Hoa liền ng? vật xuống đất.

Một chi?u chết tươi.

????

Cho đến khi trọng t?i tuy?n bố Kế M?n thắng, t?i vẫn c?n đang sững sờ. Sau đấy chẳng thấy tăm hơi b?ng d?ng Ti?u Long Vũ đ?u nữa. T?i vốn định về s?n sau t?m anh ta, lại đụng phải Tra Ch? Cực tr?n đường.

Sắc mặt anh ta vẫn hơi trắng bệch, nhưng xem ra c? thể đi lại được rồi. T?i tiến l?n đỡ lấy anh ta.

?Đa tạ muội, sư muội.? Anh ta cười n?i. Tr?n đường về, anh ta bảo t?i xế chiều ng?y mai c?ng đến V?n C?c, anh ta c? một số việc muốn n?i với t?i. T?i thấy rất lạ, hỏi anh ta v? sao lại chọn thời gian địa điểm b? mật vậy.

Sắc mặt anh ta cứng đờ. ?Bởi v? chỉ c? như vậy Ngụy sư muội mới kh?ng đi theo.?

T?i vội v? tỏ vẻ ?muội hiểu m?? vỗ vỗ vai anh ta. Lại nghe thấy anh ta nghi?m t?c n?i: ?Bất chấp mưa gi?.?

Bởi v? t?i l? người l?m c?ng t?c văn h?a từ hiện đại đến (khụ, y?n lặng khi?m tốn ch?t), liền l? giải mấy c?u của anh ta th?nh phi?n bản văn nghệ ?Kh?ng gặp kh?ng về?. T?i c?n chưa hiểu đầu cua tai nheo thế n?o, Tra Ch? Cực lại chơi tr? im lặng với t?i, cũng kh?ng xem xem t?i l? ai. . . . . . Kết quả kh?ng ngờ ng?y h?m sau đang ăn cơm trưa th? trời mưa to. Trận đấu buổi chiều đ?nh phải hủy.

Tra Ch? Cực, anh l? đồ miệng quạ đen!

T?i nh?n trời mưa to, thở d?i một tiếng, cuối c?ng vẫn cầm ? l?n, x?ng ra ngo?i.

Cả đạo trường đều bị bao phủ trong m?n mưa v? sương m? nặng nề. Kh?ng biết Tra Ch? Cực đợi bao l?u, kh?ng mở ?, t?c v? quần ?o đều ướt nhẹp, bộ quần ?o xanh sẫm tr?n người đ? biến th?nh m?u đen, nổi bật l?n b?ng lưng đơn độc của anh ta.

T?i đi đến, anh ta h?nh đ? sớm nghe được tiếng bước ch?n, mỉm cười xoay người. C? lẽ l? v? l?c n?y chỉ c? hai ch?ng t?i, kh? c? dịp Ngụy Ba Như kh?ng nhảy ra ngắt lời, giọng anh ta c? vẻ nhẹ nh?ng hơn b?nh thường rất nhi?u.

?Sư muội.?

T?i đưa ? l?n đỉnh đầu anh ta. ?Đại sư huynh, huynh vừa giải độc xong, sao trời mưa kh?ng che ?? Cẩn thận cảm lạnh.?

Anh ta nghi?m t?c n?i: ?Ta sợ nửa đường trở về lấy ?, muội đến rồi sẽ kh?ng t?m thấy ta.?

. . . . . . Đồ ngốc n?y.

Ch?ng t?i y?n lặng kh?ng n?i g? đứng ngẩn ngơ một l?t. T?i vừa định n?i ch?ng ta kh?ng phải l? măng m?a xu?n, c? chuyện g? th? v?o nh? hẵng n?i, chợt nghe thấy anh ta hỏi:

?Sư muội, c? phải muội th?ch Ti?u sư đệ kh?ng??

Lại nữa rồi. H?a ra h?m nay t?m ri?ng t?i tới l? lại muốn gi?o dục chuyện y?u sớm với t?i sao. . . . . . Thật giống chủ nhiệm lớp qu? đấy. T?i nh?n xung quanh một lượt, chắc chắn Ngụy Ba Như sẽ kh?ng xuất hiện, sau đấy n?i chuyện ng?y h?m qua Ti?u Long Vũ cười nhạo t?i kh?ng c? ngực.

Cuối c?ng t?i hỏi anh ta: ?Huynh thấy muội sẽ th?ch người như thế sao??

Anh ta c? ch?t xấu hổ cười cười. ?Bảy năm trước Ti?u sư đệ đến Kế M?n. C? một số việc sư phụ kh?ng muốn cho muội biết, nhưng. . . . . .? Vẻ mặt anh ta v? c?ng do dự, ?Ta chỉ c? thể n?i cho muội biết, đệ ấy kh?ng phải l? người b?nh thường, nếu c? thể th? cố gắng đừng d?nh d?ng qu? nhiều đến đệ ấy.?

Tra Ch? Cực chắc chắn kh?ng biết, trong l?c n?y đầu t?i đang diễn v? số bộ phim truyền h?nh m?u ch?. Kim phấn thế gia, kim cương h?o m?n, c?nh v?ng l? ngọc, ch?u quang bảo kh?. . . . . . Nghĩ m? xem, nh? gi?u, đứa trẻ bị vứt bỏ, quan hệ gia đ?nh tan vỡ, con ri?ng lưu lạc đầu đường. . . . . .

Dừng, dừng.

Lại nghe thấy Tra Ch? Cực hỏi tiếp: ?Sư muội cảm thấy so s?nh ta với Ti?u Sư đệ th? thế n?o??

T?i xua tay.?Nhị sư huynh với huynh l? hai loại người ho?n to?n kh?c hẳn nhau. Kh?ng so s?nh được.?

?Hử? Vậy ta l? loại người g???

T?i nghi?m t?c trả lời: ?Huynh giống ?ng tổ nh? muội vậy.?

Tra Ch? Cực su?t nữa lảo đảo ng? xuống đất.

?. . . . . . Ta gi? thế sao? !?

Đương nhi?n rồi, c?c người đều l? người của hơn trăm năm trước, đều l? tổ ti?n của t?i.

T?i kh?ng ch? ? tới Tra Ch? Cực đ? bị t?i l?m tổn thương, lau nước mưa tr?n mặt, tiếp tục n?i: ?Sư huynh, huynh lu?n quan t?m đến vấn đề y?u sớm của muội, sao như cha muội. . . . . . Kh?ng, giống hệt cha muội.?

Người b?n cạnh kh?ng n?i g?. Cho đến khi t?i bắt đầu đứng mỏi ch?n, mới nghe anh ta nhẹ giọng đ?p.

?Bởi v?. . . . . . Ta th?ch muội. Rất th?ch.?

Bộp một tiếng, ? tr?n tay t?i rơi xuống đất. Trong chớp mắt l?n mưa đầy trời xối l?n đầu ch?ng t?i.

Lại nghe thấy anh ta nh?n nhạt n?i: ?Muốn nghe chuyện cũ kh?ng??

T?i. . . . . . Chẳng n?i nổi một chữ.

?C? một ch?ng trai, luyện v? hai mươi năm, kh?ng sợ khổ kh?ng sợ đổ m?u, ?m một ho?i b?o trong giang hồ xảo tr? biến đổi kh?n lường.?

?C? một ng?y, anh ta gặp một c? b? trước cửa đạo trường. C? ấy ngất xỉu trước cửa đạo trường, ăn mặc rất kỳ quặc. Anh ta thuyết phục sư phụ m?nh cứu c? ấy về.?

?C? b? sau khi tỉnh lại đ? trở th?nh sư muội của anh ta. Quả nhi?n c? ấy rất kỳ lạ. Anh ta đ? từng gặp rất nhiều người, th?ng minh, si t?nh, xảo quyệt. . . . . . Nhiều người tốt hơn c? ấy, nhưng anh ta đều kh?ng muốn.?

?Chỉ c? c? ấy mới l?m anh ta vui vẻ.?

?Anh ta cố gắng thay đổi, hi vọng c? thể gần c? ấy hơn một ch?t. Nhưng giữa họ lu?n c? một c?i vực s?u kh?ng đ?y. Anh ta nh?n c? ấy v? sư đệ của m?nh c?ng ng?y c?ng th?n thiết nhưng lại kh?ng thể chen v?o.?

?Cho đến một h?m, anh ta nh?n thấy sư đệ xưa nay lu?n lạnh l?ng bảo vệ c? ấy, trong l?ng anh ta cuối c?ng cũng đ? c? ch?t sốt ruột. Anh ta muốn cố gắng, cho d? chỉ nhận được một c?i ngo?i đầu nh?n lại của c? ấy.?

?Qu?ch nhi, ta th?ch muội.?

N?i tới đ?y, anh ta rốt cuộc cũng ngừng lại, nh?n t?i cứ lu?n ngẩng đầu l?n trời. ?Muội đang t?m g? vậy??

T?i đắn đo một l?c, cuối c?ng th?nh thật n?i:?T?m m?u ch? với thi?n l?i.?

T?i chẳng thể n?o ngờ được, khi Dương Qu?ch t?i sắp kết th?c tuổi mười s?u lại được một người đ?n ?ng lớn hơn t?i mười tuổi ở mấy trăm năm trước th?m t?nh tỏ t?nh giống trong tiểu thuyết ng?n t?nh.


Bình luận
Sắp xếp
    Loading...