Chỉ Nam Phản Công của Nam Phụ Phản Diện
Chương 20: Quá khứ bi thương của mao mâu
T?i nh?n mấy người đ?n ?ng đang tỏ vẻ sợ h?i trong ph?ng, trong l?ng bắt đầu nghi ngờ.
L?c n?y, Tư Đồ Lượng ngồi trong g?c đứng l?n, nở nụ cười ti?u chuẩn hở t?m c?i răng, b?nh tĩnh n?i: ?Dương c? nương, rất xin lỗi. Vừa rồi Tiểu Triển kh?ng biết l? c?, nghĩ l? c? người nghe trộm n?n mới tấn c?ng, đắc tội rồi. C? v?o ngồi một l?c, ta đền tội với c?.?
. . . . . . Người n?y thật sự n?n đi l?m nh?n vi?n ngoại giao th? hơn. Chỉ một c?u m? vừa c? thể tỏ ? xin lỗi vừa chửi người ta ?ngu cho chết, ai bảo nghe trộm, bị đ?nh chết cũng đ?ng đời?.
Đối với loại cao thủ n?y, tốt nhất đừng n?n giao chiến tiếp nữa. T?i l?i về ph?a sau một bước, lắc đầu.?Sắp giữa trưa rồi, t?i phải về thay thuốc cho sư huynh t?i.?
?Tiểu Triển, Dương c? nương vừa tới Ph? Qu?n Tư n?n chưa quen đường, đệ đưa c? ấy về đi.?
Bạch Mao vẫn c?n đang sững sờ ở cửa bỗng run l?n. Khi đi ra, t?i thấy Tư Đồ Lượng vỗ vai anh ta, khẽ dặn d? g? đ?. Triệu Triển lại c?ng run hơn.
Tr?n đường về anh ta cứ đi tuốt ở đằng trước kh?ng n?i lấy một c?u. T?i nh?n m?i t?c trắng v? lưng anh ta, cho đến khi anh ta kh?ng thể chịu nổi nữa, quay đầu lại cung k?nh hỏi: ?Đại nh?n c? g? muốn hỏi, người cứ hỏi đi.?
?Đại nh?n c?i g? m? đại nh?n, t?i vừa mới đến, c?n phải gọi huynh một tiếng tiền bối đấy.? Thấy anh ta c? xu thế ph?t bệnh Parkinson, t?i vội xua tay, ?Kh?ng n?i nữa. T?i chỉ muốn hỏi, S?t Thần m? c?c huynh vừa n?i l? ai vậy??
Anh ta lảo đảo một bước, su?t nữa th? ng?.
?C?i n?y. . . . . . Kh?ng. . . . . . N?y. . . . . .?
?L? boss ở ẩn sao?? Vừa rồi h?nh như Tư Đồ Lượng c? n?i l? ?Trở về Ph? Qu?n Tư?, rồi cả ?Đến luyện v??, kết hợp với chuyện h?m qua nữa. . . . . . Chẳng lẽ l? Ti?u Long Vũ?
T?i nh?n Triệu Triển kh?ng chớp mắt, anh ta r?ng m?nh, biến th?nh hợp thể giữa thằng b? h?m nọ v? Mao M?u, lắp bắp sắp kh?c: ?Đại, đại nh?n. . . . . .?
T?i thở d?i.
?Được rồi, được rồi.? Nh?n anh ta sợ đến mức n?y t?i cũng phiền l?ng, chắc l? chẳng n?i được g? rồi.
Về phần Tư Đồ Lượng, nh?n qua th? c? vẻ l? một người khi?m tốn, nhưng lắm t?m cơ, lại lạnh l?ng, chuyện g? cũng l?n kế hoạch tỉ mỉ, kh?ng biết c? ?m mưu g? kh?ng nữa.
????
T?i ăn hại ở Ph? Qu?n Tư đ? được một tuần.
Ng?y đầu ti?n đến muộn, ng?y h?m sau lạc đường, ng?y thứ ba đi nhầm hướng, ng?y thứ tư qu?n mang lệnh b?i, ng?y thứ năm kh?ng mở cửa định để bồ c?u truyền tin cho Ti?u Long Vũ đang dưỡng thương . . . . . .
Cứ tưởng rằng đến ng?y thứ sau mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn, ai d? khi t?i mở cửa ph?ng thay đồ ra mới ph?t hiện b?n trong l? một đ?m đ?n ?ng m?nh trần đang quay đầu lại sững sờ nh?n t?i.
Một gi?y sau, cả căn ph?ng g? bay ch? sủa, quần ?o bay tứ tung, c?t bay đ? chạy, trời đất m? mịt, tiếng k?u thảm thiết kh?ng dứt b?n tai. . . . . .
Ki?n cường l?n Dương Qu?ch! Con người muốn sống s?t th? phải dũng cảm TAT!
Nhưng kỳ lạ l? d? t?i g?y ra chuyện g? đi nữa th? c?c s?t thủ kh?c đều coi như kh?ng thấy. Vừa v?o khu tập huấn, t?i cứ đứng ở đ?u th? trong b?n k?nh ba m?t xung quanh sẽ kh?ng c? lấy một b?ng người. Chỉ cần t?i đi tới th? d? đ?ng đ?c chật chội đến mức n?o đi nữa đều sẽ lập tức trở n?n trống trải rộng r?i.
T?i chưa đấu một trận n?o, lớp bụi tr?n bảng điểm t?ch lũy c?ng ng?y c?ng d?y . . .Hơn một tuần sau đi xem bảng xếp hạng, t?i đ? nhanh ch?ng thăng đến s?t thủ bậc hai, chỉ k?m một bậc so với Ti?u Long Vũ.
Chẳng lẽ. . . . . . C? cửa sau?
Lạ thật, bố t?i c? phải họ L? đ?u. . . . . .
Quan trọng hơn l? một tuần tr?i qua, đần đồn như t?i cuối c?ng cũng ph?t hiện ra . . . Ở Ph? Qu?n tư n?y, từ tổng quả cho tới sư phụ nấu ăn, h?nh như chỉ c? một m?nh t?i l? con g?i.
H?m đ?, t?i ch?n đời đi bộ tr?n đường, đột nhi?n Triệu Triển nhảy đến trước mặt. Anh ta bất an nh?n t?i, cuối c?ng mở miệng n?i: ?Đại nh?n, ba ng?y trước thần th? của người đ? về Ph? Qu?n Tư rồi, n? cứ ở l? trong nh? ch?ng ta, người c? muốn đi xem n? kh?ng. . . . . .?
?. . . . . . Thần th???
?Thật ra, ch?ng t?i lu?n tận t?m tận lực hầu hạ thần th? đại nh?n, nhưng n? thật sự rất. . . . . .? Gương mặt anh ta lộ ra vẻ đau khổ ?kh?ng c? tiền c?n phải đưa c?i mặt sưng ra cho đại thần đ?nh?, n?i như học thuộc l?ng, ?Khi thần th? đại nh?n dậy, bọn ta phải đứng ở cửa ngh?nh đ?n. Khi n? ăn cơm, thịt b? phải băm nhỏ nấu ch?n bảy phần. Chỉ uống rượu Trần Nhưỡng hơn mười năm. . . . . .?
T?i vội giơ tay ngắt lời anh ta: ?Đợi ch?t. Rốt cuộc l? huynh đang n?i g? vậy? Thần th? n?o??
Triệu Triển liếc mắt ra hiệu với tiểu đệ b?n cạnh. Kh?ng bao l?u sau đ? thấy mấy người khi?ng một c?i rổ to đi tới. Trong rổ l?t thảm nhung rất d?y, b?n trong l? một vật thể m?u nghệ kh?ng r? l? c?i g?. Như đột nhi?n bị điện thoại di động đ?nh thức, vật thể kh?ng r? kia giật giật, vươn một m?ng vuốt ra t?m lấy viền rổ, ph?ch lối ng? c?i đầu ra lườm một c?i.
. . . . . . Voldemort? !
T?i ngơ ng?c nh?n đại gia m?o mập Voldemort, thấy n? từ từ nhảy khỏi c?i rổ, duỗi c?i lưng mỏi, rồi nhấc ch?n l?n g?i cổ, cuối c?ng tầm mắt cũng dừng tr?n người t?i.
Gi?y ph?t nh?n thấy t?i, người n? liền cong lại, mất một l?c l?u mới b?nh thường lại được, do dự đi đến cạnh t?i, cọ cọ ch?n t?i.
. . . . . . Ai c? thể n?i cho t?i biết thế n?y l? thế n?o kh?ng? Kh?ng phải Voldemort bị ch?ng t?i để lại đạo trường tr?ng nh? sao?
?N?. . . . . . Đến l?c n?o??
Triệu Triển cung k?nh trả lời: ?Đ?m ba h?m trước. Khi thần th? đại nh?n tới đ?y th? đ? rất mệt, nh?n như l? đ? đi ng?n dặm vậy.?
Sao n? lại tới t?m t?i? C? t?m th? cũng phải t?m Tra Ch? Cực chứ.
Cũng kh?ng để t?i nghĩ nhiều, con m?o n?y quyết đo?n nhảy l?n vai t?i. T?i ho?n to?n kh?ng chuẩn bị tư tưởng, bị vi?n thịt n?y đ? cho lảo đảo, Triệu Triển vội v?ng lao tới đỡ lấy t?i.
T?i cố hết sức thở mấy hơi, n?i yếu ớt: ?Nếu n? đ? th?ch ở chỗ c?c huynh, th? cứ để n? ở tiếp đi.?
Trong chớp mắt, sắc mặt Triệu Triển đ? trắng như m?u t?c của anh ta vậy.
Buổi tối mấy ng?y sau đ?, t?i tận mắt thấy anh ta v? tiểu đệ trốn ở một g?c vắng vẻ sau ph?ng vừa lau nước mắt vừa nghẹn ng?o n?i: ?Những ng?y n?y sống kh?ng kh?c g? chết?. T?i tốt bụng định đi qua an ủi anh ta, nhưng khi anh ta xoay người lại th? mặt lại đ? nở nụ cười tươi như hoa: ?Đại nh?n, người ra ngo?i tản bộ sao? Mặt trời tối nay đẹp qu?!?
. . . . . . Haiz, từ sắc mặc trắng bệnh v? quầng th?m dưới mắt anh ta t?i đ? nh?n ra anh ta sắp tới giới hạn của t?m thần ph?n liệt rồi, đ?u c?n l? Tiểu Bạch Mao ki?n cường nữa.
Hơn nữa bị Voldemort ?p bức kh?ng c?n ra h?nh người chưa phải l? nỗi đau khổ lớn nhất của anh ta. Nỗi khổ lớn nhất của anh ta ch?nh l? kh?ng chịu đựng nổi nhưng lại kh?ng d?m đưa ?ho?ng thượng? về chỗ t?i.
Ngay khi t?i đang d?ng ?nh mắt cảm th?ng nh?n anh ta, một giọng n?i tức giận vang l?n ngay b?n cạnh ch?ng t?i: ?Qu?ch Qu?ch!?
Mao M?u t?c b?i th?nh một cục giống như b? nội trợ, một tay b? c?i chậu gỗ, k?ch động k?o t?i: ?Sao c? lại ở cạnh t?n Triệu Triển đấy!?
T?i lườm Bạch Mao đang c? vẻ mặt khi?u kh?ch, rồi lại nh?n Mao M?u, lại thấy anh ta kh?ng k?m chế được nữa, quăng c?i chậu quần ?o đầy x? ph?ng sang b?n cạnh, xắn tay ?o l?n chuẩn bị đ?nh người.
?Đợi ch?t, đợi ch?t, ?ng anh, b?nh tĩnh! Kh?ng phải như huynh nghĩ đ?u, t?i chỉ t?nh cờ gặp huynh ấy th?i.? T?i vội v? giữ chặt thắt lưng của anh ta, pha tr?, ?C?c huynh c? th?m cừu đại hận g? vậy? Đi th?i, ch?ng ta t?m qu?n tr? uống ch?n tr?, bớt giận rồi cho qua chuyện n?y nh?? Suốt ng?y đ?nh đ?nh giết giết kh?ng tốt đ?u. . . . . .?
?C? th?m cừu đại hận g? sao? Hắn giết Tiểu Tiểu của t?i! !? Mắt anh ta hừng hực ngọn lửa, đẩy t?i ra định x?ng l?n.
Mặt t?i h?n chụt với đất mẹ rồi.
Meo Meo, sao anh kh?ng nể t?nh t?i một tay b?n ph?n một tay tưới nước nu?i anh lớn m? nhẹ tay một ch?t chứ. . . . . .
Kh?ng ngờ nghe anh ta n?i thế, kh? thế của Triệu Triển lại yếu đi, kh?ng d?m nh?n thẳng v?o Mao M?u như thể m?nh đ? phạm phải tội rất lớn. Cổ họng anh ta giật giật, ngập ngừng: ?Ta. . . . . . Ta cũng đ?u c? cố ? .?
?Kh?ng cố ? nhưng ngươi đ? giết c? ấy rồi, nếu cố ? thật th? sẽ th?nh thế n?o nữa? ! Ngươi l? t?n khốn nạn! Khốn kiếp! H?m nay ta nhất định phải giết ngươi b?o th? cho Tiểu Tiểu của ta!?
?Hai người dừng tay cho t?i . . . ! ! !?
T?i giận dữ h?t rung trời, mọi người đều bị t?i dọa sợ.
T?i đứng l?n, đi đến trước mặt hai người, d?ng kh? ph?ch liếc nh?n họ.?C?c huynh cứ thử đ?nh nhau nữa xem!?
Kh?ng ai d?m n?i.
?nh mắt Triểu Triện hoảng sợ như gặp ma vậy. Ngay cả trong mắt Mao M?u cũng đầy vẻ khiếp sợ, giơ tay chỉ v?i mặt t?i. T?i lau một c?i, tr?n mặt to?n l? m?u.
. . . . . . Mao M?u khốn kiếp đẩy t?i phụt cả m?u mũi ra rồi n?y.
Dưới ?nh trăng, một c? g?i c? kh?e mắt như muốn nứt ra, mặt đầy m?u tươi . . . . . Hiệu ứng hệt như The Ring ấy.
Mao M?u c?i đầu. Một l?t sau, mới khẽ l? nh? n?i: ?C? đi theo ta.?
????
Giữa khuya. Tr?n n?c nh?. Dưới ?nh sao. Trong mũi t?i nh?t vải ngồi cạnh Mao M?u.
?Ba năm trước, Triệu Triển hại chết Tiểu Tiểu của ta.?
?. . . . . .?
?Tiểu Tiểu xinh đẹp đến vậy, ng?y thơ đến vậy, đ?ng đến vậy. Ch?ng ta c?ng nhau lớn l?n, c?ng nhau đuổi bắt tr?n đồng ruộng. Qu?ng thời gian đ? thật hạnh ph?c biết bao.?
?. . . . . .?
?Nhưng. . . . . . T?n Triệu Triển s?c sinh đ? kh?ng c? được Tiểu Tiểu liền ra tay hạ độc Tiểu Tiểu!? Mắt Mao M?u lại rơm rớm, ?Ta vĩnh viễn sẽ kh?ng tha thứ cho hắn.?
?. . . . . .?
?Ta d?ng mọi c?ch để cứu Tiểu Tiểu, nhưng đều v? dụng. . . . . . Tiểu Tiểu đ? chết, chết trong l?ng ta. . . . . . Ta ?m thi thể Tiểu Tiểu ngồi ba ng?y ba đ?m, cho đến khi chưởng m?n tự m?nh ra ngo?i t?m ta. Ta trơ mắt nh?n họ thi?u Tiểu Tiểu th?nh tro. . . . . . Ngọn lửa b?ng ch?y ấy. . . . . Cứ khắc s?u trong đầu ta, cả đời n?y t?i cũng kh?ng thể qu?n được. . . . . . Gi? thổi tan tro cốt của Tiểu Tiểu. . . . . . Ta đi?n l?n gạt hết tay họ ra, đưa tro cốt của Tiểu Tiểu về ch?n xuống l?ng đất. . . . . .?
?. . . . . .?
?L? lỗi của ta, l? lỗi của ta. Ta kh?ng bảo vệ được Tiểu Tiểu. Đ? rất nhiều lần ta muốn đi theo Tiểu Tiểu. Nếu ta chết, xuống đ? c? phải sẽ gặp được Tiểu Tiểu kh?ng? C?i cảm gi?c muốn sống kh?ng được muốn chết kh?ng xong n?y, hu hu hu hu hu. . . . . .?
?. . . . . .?
?Nếu ?ng trời cho ta một cơ hội nữa, nếu. . . . . . Tiểu Tiểu c?n sống, ta nhất định sẽ bảo vệ Tiểu Tiểu, chơi với Tiểu Tiểu, chọc cho Tiểu Tiểu cười, tất cả đồ ăn ngon đều giữ lại cho Tiểu Tiểu. . . . . . Chỉ cần Tiểu Tiểu vui vẻ, vĩnh viễn v? ưu v? lo. . . . . .?
?. . . . . .?
?Nhưng điều đ? chỉ c?n l? giấc mộng h?o huyền m? th?i. Tiểu Tiểu kh?ng bao giờ c? thể luyện kiếm với ta, c?ng ăn c?ng ngủ, c?ng nhau xem mặt trời lặn ngắm trăng l?n nữa. Rốt cuộc ta kh?ng c?n được nghe tiếng cười như chu?ng bạc của Tiểu Tiểu nữa. . . . . .?
Mao M?u cười khổ hai tiếng, thở d?i thườn thượt, nằm xuống n?c nh?, tay g?c l?n tr?n, n?i: ?Qu?ch qu?ch, c?m ơn c? đ? nghe ta n?i. Đ? bao nhi?u năm qua, ta vẫn giấu việc n?y trong l?ng.?
Chi?u n?y của anh ta rất hiệu quả, như hơi cay vậy. T?i đ? gi?n giụa nước mắt nước mũi từ l?u rồi, nức nở n?i: ? Cảm động qu?. . . . . . Meo Meo, sau n?y t?i sẽ kh?ng bao giờ bắt nạt huynh nữa. . . . . . Kh?ng ngờ huynh đ? phải trải qua nhiều chuyện như vậy. . . . . . Lần đầu ti?n t?i thấy một t?nh y?u tuyệt đẹp như trong tiểu thuyết vậy đấy. . . . . ., Huynh y?n t?m, t?i nhất định sẽ bắt Bạch Mao mổ bụng tạ tội. . . . . .?
?T?nh y?u?? Mao M?u bất ngờ khi nghe t?i n?i, ? Tiểu Tiểu kh?ng phải l? người y?u của ta. Tiểu Tiểu l? con g?i ta.?
C?u n?y của anh ta giống như một tia chớp bổ xuống đỉnh đầu t?i.
?C?i g?! ?? T?i bật dậy khỏi n?c nh?, ?Đợi ch?t, kh?ng phải năm nay huynh mới mười bảy th?i sao? Huynh đ? c? con g?i rồi hả? ! Huynh đ? c? con g?i rồi hả? ! Chuyện n?y. . . . . . N?y. . . . . .?
Kh?ng thấy th? kh?ng biết, thế giới thật kỳ diệu.
Cuối c?ng Mao M?u cũng biết vấn đề nằm ở đ?u. Anh ta ki?n nhẫn giải th?ch với t?i: ?C? hiểu lầm rồi, Tiểu Tiểu l? con chuột đồng ta nu?i hồi nhỏ.?
Rầm!
Một tiếng, l? tiếng t?i rơi từ n?c nh? xuống.
Fuck. T?i biết ngay l? mỗi lần gặp được chuyện k?ch th?ch th? đều l? chuyện kh?ng đ?ng tin m?!