Chỉ Nam Phản Công của Nam Phụ Phản Diện

Chương 18: Đội cảm tử đến trung tâm bổ túc


Chương trước Chương tiếp

T?i hoảng hốt rời khỏi ph?ng Ti?u Long Vũ, đi bộ chưa được bao l?u lại cảm thấy c? hai tia hồng ngoại đang chiếu về ph?a t?i. Lưng t?i lạnh lẽo, r?ng cả m?nh như c? con rắn vừa b? qua.

Quay đầu lại, quả nhi?n l? Tra Ch? Cực.

?Đ? trễ thế n?y, muội đứng trong s?n l?m g???

T?i b?nh tĩnh trả lời: ?Muội đang ngắm trời đ?m.?

?Ngắm trời đ?m??

?Đ?ng.? T?i ra vẻ thầy b?i, d?ng c?i giọng m? mang m? rung động bịa chuyện, ?Muội vừa nh?n thấy Kh? m?u t?m từ hướng đ?ng tới, m?y l?nh tụ ở ph?a bắc, rồng bay l?n trời, Phượng về tổ. Bấm tay t?nh, từ nay trở đi chắc chắn sẽ xảy ra chuyện lớn.?

Tra Ch? Cực im lặng nh?n t?i một l?t, l?c l?u sau mới lắc đầu cười n?i: ?Trước kia ta chưa bao giờ cảm thấy lo lắng, cho đến khi gặp muội.?

Anh ta cố ? dừng lại kh?ng n?i, chỉ chắp tay sau lưng nh?n t?i. T?i nghĩ mặt t?i chắc l? đ? đỏ rồi, nhưng vẫn hỏi: ?Vậy l?c huynh gặp Lan Khanh th? sao??

Xin h?y gọi t?i l? vua nhạt nhẽo đi.

Tra Ch? Cực y?n lặng rất l?u. Ngay khi t?i nghĩ anh ta đang nhớ lại c?u chuyện xưa bi thương s?u sắc, anh ta chỉ n?i một c?u: ?C? ấy mất rồi.?

Sao ai cũng trả lời giống nhau vậy.

Tiền bối xuy?n kh?ng chưa bao giờ gặp mặt ?, c? cũng giỏi thật đ?, qua bao năm rồi m? vẫn c?n khiến nhiều người đ?n ?ng kh?ng ngừng y?u thương c? như vậy. . . . . .

Nghĩ đến đ?y, trong l?ng t?i d?ng l?n cảm gi?c kh?ng cam l?ng. C? lẽ Tra Ch? Cực tự thấy đuối l?, tuy v? c?ng cao hơn t?i, nhưng kh?ng đ?nh trả, bị t?i nện mấy ph?t ng? ngửa xuống đất.

Đương nhi?n t?i thừa thắng x?ng l?n, nh?o l?n người anh ta, đ?nh tiếp.

T?i đ?nh rất hăng nhưng anh ta vẫn kh?ng n?i g?. Khi t?i nhận ra được m?nh đang l?m g?, mặt anh ta đ? c?ch t?i chưa đến 20 cm, dường như c? thể đếm được những sợi l?ng mi như c?y quạt kia. Anh ta bị t?i đ? dưới người, lẳng lặng nh?n t?i, hai mắt trầm tĩnh s?u thăm thẳm.

T?i v? c?ng xấu hổ, hoảng hốt định đứng l?n: ?Rất. . . rất xin lỗi, muội thật sự kh?ng cố ? . . . . . .?

?Ta biết.? Anh ta ?m lấy eo t?i, xoay người lại đ? t?i ở dưới, ?Bởi v? ta cố ?.?

Động t?c của anh ta hơi th? lỗ, nhưng nụ h?n lại rất dịu d?ng. Anh ta mở to mắt, m?t lấy m?i t?i như c? như kh?ng, ng?y ng? nhưng kh?ng vội v?ng, thong thả nhưng kh?ng do dự.

Thấy t?i ho?n to?n cứng lại, anh ta nắm lấy hai tay t?i, v?ng l?n cổ m?nh. Dường như t?i kh?ng nghe thấy ?m thanh xung quanh nữa, chỉ cảm nhận từng cơn cho?ng v?ng, gần như ngừng thở. Dường như c? một luồng kh? n?ng từ dưới rốn chạy thẳng l?n g?y, trong chớp mắt đả th?ng hai mạch Nh?m Đốc.

Kh?ng biết đ? qua bao l?u, anh ta ch?n nản bu?ng đ?i m?i kh?ng hề phản ứng của t?i ra, cởi ?o ra ?m t?i v?o l?ng, kh?ng c?n động t?c kh?c nữa.

Giọng anh ta lạnh lẽo, dường như động t?nh l?c n?y chưa bao giờ tồn tại:

?Dương Qu?ch, b?y giờ muội l? người quan trọng nhất với ta. Cho n?n. . . . . . Đừng l?m ta thất vọng.?

????

S?ng sớm h?m sau khi xuất ph?t rời khỏi n?i Thanh Trừng, t?i vẫn c?n đang ba hồn bảy v?a, ? nghĩ vẫn mắc kẹt ở ?Tr?n người Tra Ch? Cực thật thơm? v? ?Kh?ng biết đến l?c đ? Voldemort bị vứt bỏ l?u ng?y ở đạo trường c? đ?nh cho anh ta d?nh v?o tường kh?ng gỡ xuống được kh?ng?, cả người như đi v?o c?i thần ti?n.

Ti?u Long Vũ thấy mặt t?i ng?y ra, n?i cũng lười n?i, vứt cho t?i một ?nh mắt coi thường rồi nh?t t?i v?o xe ngựa, giục ngựa đi thẳng.

Ph?a sau vang l?n tiếng h?t qu?i dị của chưởng m?n Thiếu Dương: ?Dương ~ Qu? ~ c? ~ nương ~~~ h?y ~ cố ~ chịu ~ đựng ~~~ đừng ~ chết ~~~~!?

. . . . . . T?i xin cảm ơn cả nh? ?ng.

Tr?n đường xe ngựa hết x?c lại nảy, hết nảy lại x?c, đến khi t?i phục hồi tinh thần từ trong những hồi ức ngọt ng?o, trời đ? tối hẳn rồi. Lại đi th?m khoảng hơn hai tiếng nữa, cuối c?ng Ti?u Long Vũ cũng dừng xe, v?n r?m l?n, ngoắc ngoắc tay với t?i.

B?n ngo?i trời đ? tối đen, chắc phải nửa đ?m rồi. Trong b?ng đ?m, c? thể lờ mờ nh?n thấy c?nh cổng lớn của t?a nh? đồ sộ c?ch đ? kh?ng xa. Sau bức tường hiện ra tầng tầng lớp lớp th?p cao, nổi bật trong nền trời x?m xịt mờ ảo. Hai b?n cửa lớn đặt hai c?y đuốc đang ch?y cao cỡ nửa người, lửa ch?y như m?ng rồng, mang theo sự dữ tợn.

Hai thị vệ cao lớn canh cửa, nh?n thấy ch?ng t?i, giơ đao ra cản lại.

?Lệnh b?i đ?u.?

Ti?u Long Vũ lấy từ trong lồng ngực ra hai chiếc thẻ b?i m?u đỏ, ph?a tr?n viết t?n, m?n ph?i v? sư phụ của ch?ng t?i. Thị vệ canh cửa nh?n liếc qua, nương ?nh lửa cẩn thận nh?n t?i, trong nh?y mắt sắc mặt chợt thay đổi.

?Ti?u thiếu hiệp, cậu. . . . . . Sao lại dẫn c? ta về?? Trong đ? c? một người nhỏ giọng hỏi.

Ti?u Long Vũ lắc đầu, chỉ n?i: ?Đ?y l? tiểu sư muội của ta, sư phụ bảo ta đưa muội ấy đến r?n luyện một thời gian. C?c người cứ dựa v?o t?n tr?n lệnh b?i m? viết t?n đăng k?.? Hai thị vệ liếc nh?n nhau, dường như ch?n tay luống cuống, lại do dự nh?n t?i một l?c l?u, rồi mới l?i sang hai b?n.

Ti?u Long Vũ n?i cảm ơn, k?o t?i đi v?o. Sau c?nh cửa n?y quả thật như một t?a th?nh thu nhỏ, đ?nh đ?i lầu c?c chỗ n?o cũng c?, lầu cao ng?i đỏ, tầng tầng lớp lớp. C? lẽ v? đ?m đ? khuya n?n rất y?n lặng. Ch?ng t?i đi chừng một ph?t, cuối c?ng cũng đi tới trước một đại điện đ?n đuốc s?ng trưng.

Thị vệ ở cửa cung k?nh mời ch?ng t?i mời v?o. Ti?u Long Vũ n?i phải đi l?m thủ tục tạm tr? cho t?i, để một m?nh t?i ở trong đại sảnh chờ anh ta.

Chỉ chốc l?t sau, lại thấy hai người đ?n ?ng mặc ?o d?i m?u lam đi đến. Một người khoảng hai mươi lăm hai mươi s?u tuổi, dung mạo thanh t? tuấn l?ng, tươi cười khi?m tốn. Một người kh?c gầy g? nhỏ nhắn, nh?n qua chỉ mới gần mười tuổi, rụt r? nh?n t?i.

T?i nh?n b? trai đ?ng y?u m? tim đập loạn, kh?ng khỏi vươn tay ra sờ đầu cậu b?. Kh?ng ngờ cậu b? đột nhi?n sợ tới mức mặt v?ng như đất, lại ?a kh?c ngay tại chỗ, g?o to: ?C? nương tha mạng! Tha mạng tha mạng! !?

. . . . . . Sao đấy, t?i cũng chẳng phải l? bọn bu?n người đ?u nha!

Người đ?n ?ng trẻ tuổi vội bịt miệng của cậu b?, cố cười n?i với t?i: ?C? nương chớ tr?ch, thằng b? c?n nhỏ, lần đầu đi trực, đụng phải c? nương. . . . . . Tạm tha cho n? một lần đi.?

T?i nghi ngờ hỏi: ?T?i chỉ thấy cậu b? đ?ng y?u, sờ đầu cũng kh?ng được sao??

Người đ?n ?ng kia chẳng n?i g?, chỉ cười khổ.

Ngay khi t?i đang buồn bực, Ti?u Long Vũ đ? đi ra từ cửa giữa rồi.?Tư Đồ Lượng? H?m nay l? huynh trực sao?? Anh ta kinh ngạc hỏi, ?C?n thằng nh?c n?y??

Người đ?n ?ng cười cười, chắp tay h?nh lễ n?i: ?Ti?u thiếu hiệp, đ? l?u kh?ng gặp.? Cậu b? n?p sau anh ta, nh?m một mắt ra nh?n ch?ng t?i.

Ti?u Long Vũ gật đầu coi như ch?o hỏi.?Đ?y l? sư muội Dương Qu?ch của ta, từ mai sẽ bắt đầu luyện c?ng c?ng ch?ng ta.?

Người đ?n ?ng t?n Tư Đồ Lượng cười cười, n?i với t?i: ?Dương c? nương, hoan ngh?nh đến Ph? Qu?n Tư. Đ? l? tới luyện v?, sau n?y n?n chiếu cố nhiều hơn.?

?Đ?ng vậy. Nơi n?y thật đẹp, t?i rất th?ch.?

Tư Đồ Lượng gật đầu.?C? nương chịu ở đ?y l? vinh hạnh của ch?ng t?i.?

????

Vừa rạng s?ng ng?y thứ hai, kh?ng đợi đến k?n lệnh b?o thức, t?i đ? bị một tiếng nổ ở s?n b?n cạnh đ?nh thức.

Chỉ nghe thấy một tiếng gầm l?n: ??ng đ?y tới nơi n?y c?n cần ngươi phải ph? chuẩn sao? !?

Giọng n?i n?y rất quen. H?nh như l?. . . . . . Mao M?u?

Sau đấy l? một giọng n?i xa lạ: ?C?c ngươi m? cả rồi sao, nh?n c?i g? vậy, ra tay cho ta!?

L?c n?y sao t?i ngủ được nữa, lập tức bật dậy chạy đi xem. Chờ đến khi t?i qua qu?t mặc quần ?o v?o chạy ra khỏi ph?ng, b?n ngo?i đ? đ?nh th?nh một b?i b?n nh?o rồi. Quảng trường đ?m qua vẫn c?n y?n tĩnh giờ th?nh g? bay ch? sủa, gi?y với đại đao c?ng bay, m?i mồ h?i trộn với b?n đất.

Ti?u Long Vũ kh?ng tham gia, đứng c?ch v?ng chiến rất xa, chỉ khoanh tay tựa v?o một c?i cột xem n?o nhiệt.

T?i nh?n qua, ngo?i Mao M?u trong trận hỗn chiến ra, những người kh?c đều mặc một bộ ?o d?i m?u lam giống hai người h?m qua, chắc đ?y l? thường phục của s?t thủ trong Ph? Qu?n Tư. Vẻ mặt Mao M?u giận dữ, c?y thương d?i trong tay vung l?n b? đạo kh?c thường. Đối thủ của anh ta l? một thiếu ni?n t?c trắng, cũng xấp xỉ tuổi, thần sắc lại c? th?m v?i phần t?n ?c, vừa nh?n đ? biết l? cao ? ph? ? so?i xuất th?n cao.

Nhưng v? c?ng của anh ta cũng rất cao, chắc chắn đủ để th?nh danh một phương, xưng b? một v?ng.

Đ?y l? Ph? Qu?n Tư sao?

May mắn l? loại cao thủ n?y kh?ng đến đại hội Hoằng V?, nếu kh?ng đại đa số kẻ dự thi chỉ c?n nước kh?c ra tiếng M?n?

Hai tuyển thủ chủ lực đ?nh kh? ph?n thắng bại, đ?m tiểu đệ của Bạch Mao xung quanh muốn x?ng v?o gi?p, lại đều bị c?y thương d?i của Mao M?u đ?nh l?i về ph?a sau. Kh?ng ai d?m h?nh động thiếu suy nghĩ. Cũng may bọn họ thực lực ngang nhau, lại đang ở Ph? Qu?n Tư, kh?ng d?m ra s?t chi?u. Chờ đến khi hai người hao hết thể lực, trận ?c đấu n?y sẽ kết th?c.

Nhưng đ?ng l?c n?y, đột nhi?n xảy ra biến cố.

Chỉ nghe thấy Mao M?u h?t to một tiếng, nh?n sơ hở đ?m về ph?a ngực Bạch Mao. Tuy anh ta d?ng c?n thương, nhưng Bạch Mao vẫn bị thương nặng, ng? ngửa xuống đất kh?ng nh?c nh?ch.

Đ?m tiểu đệ của Bạch Mao đều trợn tr?n mắt, nhưng một l?t sau c?ng đồng loạt x?ng l?n tấn c?ng. Mao M?u hừ lạnh một tiếng, xoay thương bạc trong tay, c?y thương d?i khua như gi?. Ngay lập tức bụi bay l?n m? mịt, chỉ c? thể nh?n thấy mờ mờ trong lớp bụi cuồn cuộn xuất hiện tay đấm ch?n đ?, c?ch v?i gi?y lại c? một người bị đấm bay ra.

Chưa đến một l?t sau, tiếng k?u thảm thiết liền ngừng lại. Bụi tan hết, chỉ thấy ch?ng trai Mao M?u đứng sừng sững giữa một đ?m người ng? dưới đất r?n rỉ, đầy vẻ ki?u ngạo, một tay chống nạnh, một tay cắm c?y thương d?i xuống đất, qu?t l?n: ?C?n ai kh?ng phục nữa? !?

H?nh tượng n?y, giống hệt như cầm c?i dĩa sắt xi?n xuống đất vậy. . . . . .

T?i đang định tiến l?n ch?o hỏi, lại thấy Bạch Mao vốn đ? nằm vật dưới đất đằng sau Mao M?u lại ngồi dậy. Chưa chờ t?i nhắc nhở anh ta, Bạch Mao đ? cởi một chiếc gi?y ra n?m mạnh v?o đầu Mao M?u.

Mao M?u đang tạo d?ng bị nện cho hoa mắt rồi.

T?i biết Mao M?u l? người th?ch sạch sẽ. Một ng?y tắm hai lần, b?nh thường huấn luyện xong c?n d?ng khăn tay cẩn thận lau sạch sẽ mồ h?i với bụi bẩn tr?n tay. Một người như vậy, đột nhi?n bị kẻ th? d?ng c?i gi?y thối n?m tr?ng đầu. . . . .

Mao M?u đi?n rồi.

Tư Đồ Lượng ở b?n xem đ?nh nhau n?y giờ thấy t?nh h?nh kh?ng ổn, vội x?ng l?n ?m lấy Mao M?u để tr?nh bi kịch xảy ra. Nhưng anh ta vẫn chậm một bước. Mao M?u phi th?n l?n, th?n thể gi?n ra hết mức, sau đấy khom người, c?y thương d?i trong tay n?m thẳng đến chỗ Bạch Mao.

Đ?y l? s?t chi?u.

Kh?ng ngờ anh ch?ng Bạch Mao kia cũng kh?ng vừa, trong thời khắc nguy cấp th?n thể anh ta lại uốn cong theo một tư thế kh?ng tưởng, cả người như cuộn th?nh quả b?ng. Tuy tư thế kh? coi, nhưng lại tr?nh tho?t được một nh?t tr? mạng n?y!

Mọi người c?n chưa kịp thở ph?o đ? thấy trường thương tiếp tục bay v?t về ph?a trước. Một tiếng trầm đục vang l?n, c?y thương cắm thẳng vai một người đang đứng dựa cột.

Ti?u Long Vũ đứng trong đ?m quần ch?ng v? tội v?y xem, trong chớp mắt bị văng ra xa hơn mười m?t, rơi bộp một c?i thật mạnh xuống đất.

Quảng trường lặng ngắt như tờ.

Qua tầm nửa ph?t, Ti?u Long Vũ mới giật giật, run rẩy ngồi dậy. Anh ta h?nh như muốn sờ vai, ngực lại chấn động, ngửa mặt l?n trời phun ra một ngụm m?u!

T?i cho?ng v?ng.


Bình luận
Sắp xếp
    Loading...