Chỉ Nam Phản Công của Nam Phụ Phản Diện

Chương 12: Ngực và ma


Chương trước Chương tiếp

T?i cảm thấy t?i đ? gặp phải mối nguy lớn nhất từ khi sinh ra đến nay.

?Mấy người đừng c? l?m bậy!? Hai tay t?i bảo vệ trước ngực, cố gắng ra vẻ độc ?c nhưng giọng đ? c? ch?t run run, ?Mấy người sẽ hối hận! T?i l? đệ tử thứ tư của Kế M?n, rất th?n thiết với l?o đại của mấy người ! !?

N?i xong t?i lại l?i về ph?a sau một bước, chạm phải bức tường đ? lạnh lẽo sau lưng. C?y kh? che phủ bức tường đ? l?m lưng t?i đau đớn.

Ba đệ tử Thiếu Dương xa lạ đứng trước mặt t?i cười cười. ?C? cho rằng bọn ta l? trẻ con ba tuổi sao? Kế M?n sẽ c? loại đệ tử kh?ng ra nổi một chi?u như c? sao??

?T?i kh?ng n?i linh tinh! T?i n?i thật! T?i. . . . . . T?i c?n l? chủ nợ của Ti?u Long Vũ ở Kế M?n đấy! !? T?i tuyệt đối kh?ng ngờ, đường đường l? một c? g?i hiện đại, trong t?nh huống nguy hiểm vẫn phải dựa dẫm v?o đ?n ?ng.

?To?n n?i linh tinh! Ti?u thiếu hiệp l? ai, l? người m? c? c? thể bắt qu?ng l?m họ sao? Ngay cả quần ?o mặc cũng chẳng giống ai. . . . . .? Kẻ cầm đầu kh?ng ki?n nhẫn n?i. Một kẻ kh?c cười gian, đi l?n muốn bắt lấy tay t?i.

Đầu t?i trống rỗng. Giật m?nh nhận ra m?nh đ? xuy?n kh?ng nửa năm, ngo?i mấy chi?u thức đơn giản v? ba thức Định Kh?n m?o c?o th? chẳng c?n g?. Bắc Minh Thần C?ng trong truyền thuyết đ?u? Lăng Ba Vi Bộ đ?u? H?ng Long Thập B?t Chưởng đ?u? V? sao lần n?o Ti?u Long Vũ cũng c? thể ra chi?u, kỹ năng v? c?ng cool ngầu? Đến lượt t?i th? lại kh?ng d?ng nổi chi?u n?o? !

T?i kh?ng r? cảm gi?c trong l?ng t?i l?c n?y l? g?. Phẫn nộ? Sợ h?i? Hối hận? C? lẽ mỗi thứ đều c? một ?t. T?i d?n s?t v?o tường đ? ph?a sau, nh?n hai người đ?n ?ng xoa tay đi đến trước mặt t?i, sau đấy bổ nh?o tới.

Mắt t?i vừa nhắm lại, cảm thấy tr?n người đột nhi?n l?nh lạnh. Gi? r?t m?a đ?ng thổi v?o b?n tay trống rỗng của t?i, c? độc như vậy, lạnh lẽo như vậy. T?i cảm thấy một nỗi nhực nh? kh?ng g? s?nh được, hai người kia kh?ng chỉ giẫm l?n danh dự của t?i, c?n cướp đi thứ qu? gi? nhất của t?i tối nay??

. . . . . . Con g? rừng trong l?ng t?i bị cướp đi rồi TAT

Nh?n b?ng lưng ba đệ tử Thiếu Dương ngh?nh ngang rời đi, t?i siết chặt hai nắm đấm, kh?ng thể k?m chế được cơn b?o giận dữ trong l?ng.

Được lắm, được lắm. Bắt nạt t?i phải kh?ng? Dương Qu?ch t?i thề tại đ?y, kh?ng đội chung trời với kẻ cướp g?! Một ng?y n?o đ?, t?i sẽ luyện được 56 thức Định Kh?n của Kế M?n, sau đấy giết c?c người 100 lần 100 lần! ! !

T?i đứng tại chỗ tức giận đến run rẩy, ho?n to?n kh?ng ch? ? tới c?ch đ? kh?ng xa truyền đến tiếng loảng xoảng v? tiếng k?u thảm thiết. Cho đến khi một b?n tay cầm g? rừng đưa đến trước mặt t?i, t?i mới ho?n hồn.

T?i ngơ ng?c nh?n con g? rừng bị cướp đ? ngất đi, rồi nh?n theo c?nh tay kia đến thiếu ni?n đang mỉm cười đứng b?n cạnh.

Mao M?u.

Ph?a sau anh ta hơn mười m?t ch?nh l? ba kẻ khốn kiếp bất tỉnh nh?n sự bị xếp chồng l?n nhau.

?Dương c? nương, rất xin lỗi. Ch?ng sư đệ của ta tuổi c?n nhỏ kh?ng hiểu chuyện, cướp. . . . . . .? . . . . . G? của c?. C? đừng giận, ta chịu tội với c?.? Mao M?u n?i xong c?n ?m quyền h?nh lễ với t?i, đ?ng tiếc tay đang cầm con g?, nh?n buồn cười muốn chết. T?i vốn đang cảm động, nước mắt lập tức chảy ngược về, chuyển th?nh cố gắng n?n cười.

V? che giấu, t?i vội v? ph?ng kho?ng xua tay, n?i: ?Th?i, nể mặt huynh, t?i người lớn kh?ng chấp nhặt lỗi của trẻ con. Huynh tr?nh ra đi, t?i đ? ch?ng mấy ph?t l? được.?

Dưới ?nh trăng, sắc mặt Mao M?u trở n?n kh? coi, gương mặt m?u mạch c? xu thế biến th?nh Bao C?ng. T?i vội an ủi anh ta: ?Huynh y?n t?m, t?i nhất định sẽ kh?ng hạ thủ lưu t?nh, cũng đỡ phiền huynh sau n?y phải xử l? theo quy định của m?n ph?i.?

Đ?nh người (kh?ng thể phản kh?ng) quả nhi?n c? ?ch cho sức khỏe. T?i đ?nh ba đệ tử Thiếu Dương bị ngất kia xong mới hiểu được đạo l? n?y. Chẳng tr?ch Ti?u Long Vũ kh?ng c? việc g? l?m th? to?n th?ch bắt người l?m bao c?t! Nếu t?i cũng đạt đến tr?nh độ oai phong một c?i, hằng ng?y h?nh hiệp trượng nghĩa, chắc chắn vừa c? lợi cho th?n thể, vừa được danh tiếng.

Khi t?i ph?t tiết xong xoay người lại nh?n Mao M?u đ? ?m mặt quay đầu đi đứng c?ch đ? năm m?t. T?i kh?ng để ? đến vẻ bi thương của anh ta ch?t n?o, sảng kho?i tinh thần hỏi: ?Đ?ng rồi, Meo Meo, sao anh lại ở đ?y??

Gương mặt kh?c l?c của Mao M?u vặn vẹo, vẻ mặt lại c? ch?t trốn tr?nh. Anh ta ho v?i tiếng, cuối c?ng mới n?i lắp ba lắp bắp: ?Ta. . . . . . Ta đến h?i mai. . . . . . Hoa mai. . . . . .?

H?i hoa mai?

Đ?m h?m khuya khoắt, đến h?i hoa mai?

Kh?ng đợi t?i nghĩ nhiều, chợt nghe anh ta hỏi lại: ?Dương c? nương, sao c? lại đến chỗ hoang vu thế n?y??

??, c?i n?y. . . . . .? T?i bỗng xấu hổ, ?H?m nay vừa đến n?i Thanh Trừng đ? phải huấn luyện cả ng?y, t?i thấy c?c sư phụ đều rất mệt, muốn nấu canh g? cho họ uống. . . . . .?

T?i n?i dối, thật ra t?i chỉ muốn nấu cho Tra Ch? Cực bồi bổ. M? t?i l? người k?n đ?o c? văn h?a, y?u th?ch v? quan t?m trong l?ng kh?ng n?n thể hiện trắng ra như vậy.

?. . . . . . Cho n?n c? liền. . . . . . Hơn nửa đ?m đến đ?y. . . . . . Bắt. . . . . . Bắt g???

T?i th?nh thật gật đầu.?Meo Meo, anh n?n chữa tật n?i lắp đi.?

Nụ cười của Mao M?u trở n?n c? ch?t miễn cưỡng, nhưng vẫn đẩy đẩy t?i, cầm con g? rừng kia l?n nh?n, ch?n th?nh khen ngợi kỹ thuật tay kh?ng bắt g? cao si?u của t?i.

?Ừ.? T?i gật đầu, cảm ơn lời ca ngợi của anh ta, ?Kỹ thuật cao si?u l? đ?ng. Nhưng anh c? phiền nếu t?i hỏi một vấn đề kh?ng??

?Dương c? nương đừng ngại, c? cứ hỏi.? Anh ta mỉm cười n?i.

?Tay anh chạm v?o đ?u vậy?? Mắt t?i kh?p hờ, nh?n khuỷu tay anh ta đang chạm l?n ngực t?i.

Mao Mau nh?n theo ?nh mắt t?i, một gi?y sau h?t một hơi thật s?u, giữ tư thế ngửa ra sau l?i một bước. ?Xin. . . . . . Xin lỗi, t?i. . . . . . T?i kh?ng cố ?, thật. . . . . . Thật ra l? v?. . . . . . Ho?n to?n kh?ng cảm nhận được g?. . . . . .?

T?i tin anh kh?ng cố ?, m? t?i c?ng tin anh n?i nửa cuối c?u l? muốn chết rồi. =皿=

T?i kh?ng n?i g?, xắn tay ?o l?n. Mao M?u chắc cũng đo?n được tội của m?nh kh?ng thể tha thứ, b?n tự gi?c ?m đầu cho t?i đ?nh. T?i đang m?i dao xo?n xoẹt chuẩn bị đại khai s?t giới, lại đột nhi?n nghe thấy trong bụi cỏ c?ch đ? kh?ng xa vang l?n một tiếng cười lạnh quen thuộc.

Rất quen. . . . . .

Giọng n?i quen thuộc mang theo sự ch?m chọc, từ từ chậm r?i n?i: ??t nhất kh?ng l?m ở sau, ta nghĩ thế l? vẫn c?n may đấy.?

????

【 Thời gian l?i về bốn ng?y trước 】

Buổi s?ng trước khi xuất ph?t đi huấn luyện, sư phụ mới n?i với t?i, nghi thức khai mạc đợt huấn luyện trong ng?y đầu ti?n phải mặc lễ phục. T?i kh?ng c? quần ?o, b?y giờ may cũng kh?ng kịp, đ?nh phải đi t?m Ngụy Ba Như để mượn.

T?i nh?n đống v?y lụa lộng lẫy chất đầy ngăn tủ, trong l?ng thở d?i một hơi. Ngụy Ba Như chắc hẳn xuất th?n l? tiểu thư con nh? gi?u, quần ?o kh?ng chỉ đẹp đẽ qu? gi?, sắc m?u tươi đẹp, hơn nữa đều v? c?ng. . . . . . T?n d?ng người. Dưới ?nh mắt kỳ qu?i của Ngụy Ba Như, t?i chọn một bộ về ph?ng thay, lại đứng soi gương một l?c l?u, cuối c?ng mới lấy hết dũng kh? ra khỏi cửa ph?ng.

T?i lượn lờ trong đạo trường một l?c l?u m? cũng kh?ng gặp được ai. V? vội v?ng muốn biết h?nh tượng mới của bản th?n như thế n?o, t?i đi t?m Tra Ch? Cực.

Lần n?y t?i đ? r?t kinh nghiệm từ hiện trường ướt ?t lần trước n?n g? cửa. Kết quả Tra Ch? Cực vừa mở cửa liền trợn mắt h? mồm nh?n t?i, kh?ng n?i một c?u n?o, đến khi t?i đi rồi cằm vẫn chưa kh?p v?o. Xế chiều h?m đ?, t?i chợt nghe thấy tin đại đệ tử Kế M?n đang luyện kiếm th? run tay ch?m Tr?c Quan ?m của sư phụ ra l?m tư, đương nhi?n chuyện đấy n?i sau.

T?i v? c?ng buồn bực trở về s?n của m?nh, ch?n trước vừa bước v?o cửa, liền nh?n thấy Ti?u Long Vũ từ ph?ng đi ra. Anh ta nh?n thấy t?i, phản ứng chẳng kh?c g? Tra Ch? Cực, khiếp sợ rất l?u vẫn kh?ng ho?n hồn, sau đấy. . . . . . Đột nhi?n cười như đi?n.

T?i lườm anh ta.?Cười đủ chưa??

Anh ta lắc đầu: ?Bộ v?y n?y. . . . . . Muội k?m Ngụy Ba Như kh?ng chỉ một vạn t?m ngh?n dặm đ?u.? Anh ta dừng lại thở hổn hển một l?c, lại vẫy vẫy tay, ?Kh?ng được kh?ng được, hại mắt lắm đấy . . . . . Muốn ta t?m cho muội c?i ?o cho?ng trước kia ta hay mặc kh?ng? D? sao muội cũng kh?ng c? ngực.?

Kh?ng n?i nửa cuối c?u anh sẽ chết sao?

【 thời gian l?i về ba ng?y trước 】

Tr?n đường đến n?i Thanh Trừng, t?i ngồi trong xe ngựa, hai tay lắc lắc kh?ng kh?, tưởng tượng ra đấy l? đầu của Ti?u Long Vũ. Hai ng?y sau khi đi v?o ranh giới n?i Thanh Trừng, t?i mới b?nh thường lại, v?n r?m l?n nh?n phong cảnh b?n ngo?i. Xe ngựa chạy tr?n đường n?i v?ng v?o y?n tĩnh, c?y cổ thụ che trời lướt qua hai b?n, n?i non tr?ng tr?ng điệp điệp xen lẫn.

Đến n?i Thanh Trừng đ? l? giữa trưa. Người của c?c ph?i kh?c cơ bản đ? đến đ?ng đủ rồi. Người tham gia hợp huấn lần n?y nhiều hơn đại hội Hoằng V? rất nhiều, ?t nhất cũng c? năm s?u trăm người. Khi l?n n?i đều đi rất chậm n?n nh?n c? vẻ thật đồ sộ.

Thanh Trừng l? một ngọn n?i rất lớn, gồm một đỉnh n?i cao nhất v? v? số d?y n?i tạo th?nh. Đầu th?ng gi?ng l? l?c tuyết rơi nhiều tr?n n?i, lạnh r?ng m?nh, đường n?i v? c?ng kh? đi.

Trải qua nửa năm r?n luyện, thể lực của t?i đ? tốt hơn rất nhiều, kh?ng đến nỗi ngay cả leo n?i cũng kh?ng leo được. Đến đỉnh cao nhất, nghỉ hồi sức một l?c, ăn cơm trưa xong sẽ tiến h?nh tập huấn. Tra Ch? Cực n?i với t?i, buổi chiều phải vận động rất nhiều, n?n ăn cho no. Kết quả một b? mập mười tuổi của ph?i T? Hoa ăn qu? nhiều, ăn xong chưa được bao l?u đ? bắt đầu huấn luyện. Vậy n?n di chuyển, ch?n ph?p, c?ng kh?ng ngừng di chuyển, ch?n ph?p. . . . . . V? thế thằng b? n?n ra, n?n đến mức v?ng cả mặt, vẻ mặt dại ra. T?i đứng y?n ph?a sau h?ng ngũ, nh?n đệ tử b?o kia được đỡ xuống.

Cậu ăn g? cũng phải kiềm chế chứ. Ăn v?o l? n?n, ăn v?o l? n?n. . . . . .

Buổi chiều kết th?c huấn luyện, t?i vui vẻ h?o hứng đi ng?m nước n?ng, nghe được kh?ng ?t chuyện bu?n dưa l?n, ăn xong cơm chiều mặc một một bộ quần ?o b?nh thường v?o n?i bắt g?. Kết quả. . . . . . Liền gặp phải mấy đệ tử Thiếu Dương kh?ng học vấn kh?ng nghề nghiệp cướp g? rừng của người kh?c.

【 Thời gian l?i về l?c n?y 】

??t nhất kh?ng l?m ở sau, ta nghĩ thế l? vẫn c?n may đấy.?

Ti?u Long Vũ thản nhi?n từ trong bụi cỏ ngồi dậy, nhả nh?nh cỏ đang ngậm trong miệng ra.

H?a ra thằng nh?i n?y từ n?y đến giờ lu?n ngồi đ?y xem kịch? Nh?n ba t?n Thiếu Dương khốn kiếp cướp g? của t?i? ! Anh ta c? biết ?y?u thương đồng m?n? l? c?i g? kh?ng? ! !

T?i n?n giận, t?m chặt g?y Mao M?u, thấp giọng dữ dằn n?i b?n tai anh ta: ?. . . . . . D?m n?i ra t?i giết anh đấy! Nghe kh?ng!?

Mao M?u gật đầu như giã tỏi.

?Lấy ?ng nội huynh ra thề! Nhanh!?

?T?i thề bằng ?ng nội t?i.?

L?c n?y t?i mới y?n t?m, quay đầu lại nh?n Ti?u Long Vũ đang gom nh?nh c?y ch?m lửa. ?Huynh l?m g? đấy??

Anh ta lấy g? rừng từ tay Mao M?u, thuần thục vặn cổ nhổ l?ng lột da: ?Nướng g?.? Giọng n?i đầy vẻ ti tiện muốn độc chiếm.

V? thế, sự t?nh biến th?nh t?i, Mao M?u, Ti?u Long Vũ đ?m h?m khuya khoắt nướng g? d? ngoại trong tuyết ? nếu kh?ng để ? đến ba t?n Thiểu Dương h?n m? chưa tỉnh c?ch đ? kh?ng xa.

Tay mỗi người ch?ng t?i cầm một c?nh c?y xi?n một miếng g?, ngồi quanh ngọn lửa kh?ng n?i g?. Mao M?u nh?n t?i, rồi nh?n Ti?u Long Vũ, rồi lại nh?n t?i, lại nh?n Ti?u Long Vũ, cuối c?ng do dự hỏi: ?Hai người. . . . . .?

?T?i l? chủ nợ của anh ta.? Kh?ng đợi anh ta n?i xong, đ? tuy?n bố.

Ti?u Long Vũ cười nhạo: ?Chủ nợ? Muội c?n nhỏ cần nhiều tiền vậy l?m g?? Đi n?ng ngực sao??

T?i bẻ g?y c?nh c?y trong tay, mặc kệ ch?n g? rơi xuống đất, qu?t Ti?u Long Vũ: ?Muội t?m người tới giết huynh ! !?

Ti?u Long Vũ hừ hừ hai tiếng, nh?u m?y nh?n t?i. ?Ta sẽ n?i với họ ?giết Dương Qu?ch ta trả gấp đ?i?.?

T?i: ?. . . . . .?

?Nhưng vẫn phải theo thứ tự.? Mao M?u ở b?n chen miệng n?i, ?Cho d? c? tiền trả th? th? cũng phải sống s?t qua lần ?m s?t đ? đ?.?

T?i kh?ng nhịn được quay đầu nh?n anh ta: ?Mao M?u, huynh thật chuy?n nghiệp. . . . . .?

?Chắc chắn l? chuy?n nghiệp rồi, v? đ? bị người ta giết nhiều lần rồi.?

T?i ngạc nhi?n.

Mao M?u mỉm cười, nh?t c?nh g? m?nh đ? nướng ch?n v?o tay t?i.

T?i c?n chưa kịp phản ứng, chợt nghe thấy tiếng h?t cực kỳ bi thảm vang l?n trong trong khu rừng s?u ph?a sau. Gi? lạnh thấu xương, như ?c quỷ h?t m?u b?n tai, l?m người ta sởn t?c g?y.

Đ? l? tiếng người, nhưng lại th? lương kh?ng giống người, kết hợp với tiếng bước ch?n vội v?ng l?c c? l?c kh?ng,vọng lại kh?ng ngừng giữa n?i rừng, v? c?ng qu?i dị.

C?nh g? tr?n tay t?i lại rơi xuống đất.

T?i nh?n Mao M?u, rồi nh?n Ti?u Long Vũ. Run rẩy hỏi: ?Buổi chiều ở suối nước n?ng. . . . . . Bọn họ n?i tr?n đỉnh n?i cao nhất c? một con ma, chẳng lẽ. . . . . . L? thật sao??

Ti?u Long Vũ cười ấm ?p với t?i, nhưng vẻ mặt lại từ từ thay đổi, l?c l? người thường, l?c l? ?c quỷ.

?Đúng v?̣y, giờ muội mới biết sao??


Bình luận
Sắp xếp
    Loading...