Chỉ Nam Phản Công của Nam Phụ Phản Diện

Chương 10: Tôi là dương quách, không phải là lan khanh


Chương trước Chương tiếp

Tuy đầu ?c ?ng ch? n?y hơi kỳ qu?i nhưng may l? vẫn ph?c hậu trả lại bản ?Thần Đi?u Hiệp Lữ? cho t?i. Nhưng ?nh mắt s?u xa l?c sắp đi của ?ng ta vẫn khiến t?i run lẩy bẩy, hoảng hốt cảm thấy bản th?n đang đi tr?n con đường kh?ng lối về. . . . . .

T?i kh?ng biết sao m?nh lại c? cảm gi?c bất an ấy. . . . . . Chắc l? thỉnh thoảng t?i bị động kinh, Ừ. Con ếch trong l?ng t?i r? r?ng c? ? kiến!

L?c t?i trở lại v? đ?i, Ti?u Long Vũ với Mao M?u đ? đ?nh đến trời đất m? mịt, hơn nữa thế cục ho?n to?n nghi?ng về một ph?a. Mao M?u ho?n to?n kh?ng c? kh? thế như h?m đ?nh với Dương Dương Dương nữa m? thay v?o đ? đ? bị đ?nh cho kh?ng ngừng l?i về sau, vẻ mặt cứng ngắc.

Trước đ?y t?i chỉ thấy Ti?u Long Vũ ra tay đ?ng một lần, ch?nh l? trong cuộc tranh t?i mấy h?m trước, nhanh đến độ kh?ng thấy r? động t?c. Nhưng thực lực của Mao M?u chắc chắn cũng kh?ng k?m. Lại n?i, Dương Dương Dương bị anh ta đ?nh bại h?nh như c?n l? trưởng bối của Ti?u Long Vũ cơ m?, theo l? m? n?i thực lực hẳn l? kh?ng k?m Ti?u Long Vũ mới phải.

Chẳng lẽ l?. . . . . . Mao M?u d?ng quy tắc ngầm hả?

Phi phi phi, sao sư phụ c? thể l?m chuyện n?y được.

T?i c?n đang suy nghĩ mi?n man th? trận đấu tr?n v? đ?i đ? kết th?c. Ti?u Long Vũ đ?nh ba trận, đều thắng, v? địch đại hội Hoằng V? lần n?y. Mao M?u của Thiểu Dương đứng thứ hai, hai đệ tử T? Hoa lần lượt đứng thứ ba v? thứ tư. Li?n Gi?o. . . . . . Vốn kh?ng c? ai v?o được trận chung kết.

Thế n?y kh?ng khoa học ch?t n?o. Tuy Li?n Gi?o to?n l? con g?i, nhưng d? sao cũng l? danh m?n, kh?ng l? n?o lại gỗ mục đến như vậy được. Hơn nữa, đại hội lần n?y gi?o chủ Li?n Gi?o cũng kh?ng xuất hiện. Thật đ?ng l? một m?n ph?i b? ẩn.

T?i nghĩ m?i kh?ng ra m? xung quanh cũng kh?ng c? ai để hỏi. Tra Ch? Cực đang bận sắp xếp lối ra, Ngụy Ba Như theo s?t b?n cạnh anh ta. Ti?u Long Vũ người đầy mồ h?i xuống đ?i xong cũng kh?ng thấy tăm hơi đ?u nữa. T?i đi đi lại lại lởn vởn một l?c, cuối c?ng bị sư phụ gọi lại.

?Qu?ch nhi, mau tới đ?y.?

?ng ấy từ từ đi đến, một tay sư phụ t?m lấy t?i k?o đến trước mặt người n?i chuyện với ?ng ấy n?y giờ. ?Đ?y l? đồ nhi ta mới thu nhận, Dương Qu?ch. Qu?ch nhi, vị n?y l? chưởng m?n Triệu của ph?i Thiếu Dương.?

Tuy trong l?ng t?i vạn lần kh?ng muốn, nhưng vẫn ngoan ngo?n tu?n theo ph?p tắc khi gặp người lớn, mắt nh?n chằm chằm v?o cổ ?o đối phương, cố gắng nở nụ cười ?cười như kh?ng cười? lởm.

?Tiểu bối Dương Qu?ch b?i kiến chưởng m?n Triệu.? Cổ ?o n?y sao nh?n quen thế nhỉ. . . . . .

C?n chưa chờ t?i nhớ lại, đ? nghe thấy một giọng quen thuộc từ buổi s?ng h?m nay vang l?n trước mặt: ?Dương c? nương, buổi s?ng ch?ng ta đ? gặp nhau rồi. L? c? ấy đưa ta đến v? đ?i.?

T?i h?a đ? lần thứ hai trong ng?y h?m nay.

Quả nhi?n, ngẩng đầu l?n l? ?nh mắt lấp l?nh s?ng như sao của ?ng ch? kỳ qu?i.

?Qu?ch nhi, chưởng m?n Triệu l? bạn cũ của vi sư, kh?ng chỉ tinh th?ng 38 chưởng đ?nh gấu, m? c?n l? bậc thầy văn học. ?ng ấy đ? viết vở kịch ?A! Xương của ta, m?u của ngươi? đến giờ vẫn đang thịnh h?nh ở kinh th?nh. . . . . . Qu?ch nhi! Qu?ch nhi con l?m sao vậy, Qu?ch nhi!?

Cuối c?ng t?i cũng biết v? sao thanh danh của sư phụ c? thể l?n cao v? địch thi?n hạ rồi. Bởi v? ngo?i v? thuật ra, ?ng ấy c?n v? c?ng am hiểu kỹ năng ?Nghi?m t?c kể chuyện cười? ? đ?y l? kỹ năng c? lực s?t thương cao nhất đấy!

????

Nghe một đoạn d?i t?ng bốc v? nghĩa xong, t?i ?m dạ d?y run rẩy, đi theo sư phụ, ?ng ch? kỳ quặc v? tất cả võ l?m nh?n sĩ v?o nh? ăn. Vừa v?o cửa, lại ph?t hiện ra đệ tử Kế M?n ở trong chỉ c? hai người l? Tra Ch? Cực v? Ngụy Ba Như, người n?n tham dự bữa tiệc ch?c mừng nhất l? qu?n qu?n Ti?u Long Vũ lại kh?ng thấy b?ng d?ng đ?u.

Chẳng lẽ bị thương rồi sao?

Cũng đ?ng. Kh?ng bị thương th? thật ph? những giọt nước mắt hối hận của ?ng anh Mao M?u sau trận đấu!

Tra Ch? Cực dường như nh?n ra thắc mắc của t?i, giải th?ch: ?Ti?u Sư đệ đ? ăn rồi. Đệ ấy kh?ng c? hứng với kiểu tiệc t?ng n?y, hơn nữa. . . . . . Đệ ấy kh?ng thể uống rượu, chỉ một ngụm sẽ. . . . . .?

Anh ta lặng lẽ đưa một ng?n tay g? g? l?n huyệt th?i dương của m?nh.

Đầu chập mạch?

H?a ra Ti?u Long Vũ kh?ng chỉ c? tửu lượng rất k?m m? c?n nổi đi?n khi say ?.

Tiệc tối cứ tiến h?nh như thường, k?nh rượu rồi kh?ch s?o. T?i kh?ng để ? tới người xung quanh n?i g?, một m?nh v?i đầu dồn sức ăn. Nếu kh?ng phải Tra Ch? Cực ngồi b?n cạnh t?i, t?i sẽ c?n ăn tự nhi?n, vui sướng hơn nữa.

Sau khi tan cuộc, t?i vuốt c?i bụng tr?n vo, cảm thấy mỹ m?n n?i tạm biệt với mọi người, một m?nh chống tường về ph?ng.

Lại thấy trong s?n c? một người ngồi b?n b?n đ?.

Giờ t?i rất nghi ngờ m?nh đ? xuy?n kh?ng đến một quyển tiểu thuyết ng?n t?nh hạng ba. Một ch?ng trai trẻ tuổi vừa chiến thắng thi?n hạ, đ?m h?m khuya khoắt kh?ng ngủ được, uống rượu một m?nh dưới trăng, qu?n đi cảnh xu?n tươi đẹp. . . . . . Ai, kh?ng đ?ng! Kh?ng phải anh ta kh?ng thể uống rượu sao? !

T?i sải bước đến hỏi: ?Ti?u Long Vũ, huynh đang uống g? vậy??

Anh ta đắc ? lắc lắc c?i ly trong tay, t?i muốn cướp lấy, anh ta lại dịch ra chỗ kh?c.

Tưởng t?i lần đầu ti?n v?o giang hồ hả? ! T?i nổi giận gầm l?n: ?Trả tiền đi!?

?. . . . . . Cầm đi cầm đi!? Sắc mặt của anh ta quả nhi?n thay đổi, tức giận nh?t c?i ly v?o người t?i.

T?i c?i đầu ngửi ngửi.

Quả nhi?n l? rượu!

T?i vội l?i về sau một bước, đề ph?ng nh?n anh ta. Dưới ?nh trăng, sắc mặt của anh ta đ? đỏ rực, nhưng kh?ng c? triệu chứng của bệnh đi?n. C? lẽ l? Tra Ch? Cực n?i sai rồi? T?i nửa tin nửa ngờ nh?n anh ta một l?c l?u, chắc chắn anh ta b?nh thường mới do dự ngồi xuống ghế đ? b?n cạnh.

Hai ch?ng t?i y?n lặng rất l?u rất l?u. Anh ta kh?ng n?i c?u n?o, cứ uống li?n tục hết ly n?y đến ly kh?c, t?i nh?n m? l?ng thấy ngứa ng?y. Đang định mở miệng, lại đột nhi?n nghe thấy anh ta n?i: ?Muốn uống kh?ng??

V? thế, một đống l? do từ chối t?i đ? cẩn thận chuẩn bị chết ngay trong trứng nước trong chớp mắt. . . . . . Vừa nhấp một ngụm, c?n chưa kịp phun ra, chợt nghe thấy b?n cạnh truyền đến một tiếng ?bịch?. Quay đầu nh?n, cuối c?ng Ti?u Long Vũ cũng đ? gục xuống b?n, kh?ng nh?c nh?ch.

T?i đẩy đẩy anh ta, kh?ng phản ứng; xoa xoa, kh?ng phản ứng; lại cấu v?o, vẫn kh?ng c? phản ứng. Người n?y ngủ như chết rồi.

??c từ gan sinh ra?, t?i nghi?m t?c c?n nhắc xem c? n?n uống say lu?n rồi sau đấy ở đ?y l?m tr? thần kh?ng biết quỷ kh?ng hay với anh ta kh?ng. C?ng lắm nha m?n ph?n t?i tội ngộ s?t, Dương Dương Dương c? khi c?n c? thể thương lượng cửa sau cho t?i.

T?i c?n nhắc nhanh trong một ph?t, cuối c?ng vẫn. . . . . . Kh?ng c? gan l?m. Đ?nh phải ho một tiếng, đứng l?n chỉnh lại quần ?o, định về thẳng ph?ng.

Kh?ng sao, chỉ uống say th?i. M?o Xanh [1] từng n?i, kh?ng chết người được. Y?u khoa học, y?u M?o Xanh, t?i c? tri thức t?i tự h?o! T?n n?y tr?ng độc c? n?c m? vẫn c?n l?n s?n đ?nh người như kh?ng c? chuyện g? xảy ra th? chuyện nhỏ như say rượu ngủ trong s?n một đ?m cũng chẳng l? g?!

[1] Nh?n vật trong một bộ hoạt h?nh Trung Quốc.

Khi t?i bước đi, lại đột nhi?n bị anh ta t?m chặt lấy.

. . . . . . Vị đại ca n?y, anh muốn say th? say chuy?n nghiệp một ch?t, đừng c? như x?c chết v?ng dậy thế!

T?i theo bản năng cố gắng r?t tay ra, nhưng tay anh ta kh?ng xi nh?, nắm đến mức xương tay của t?i đ? hơi đau.

?N?ng muốn đi đ?u??

?Ti?u Long Vũ, bu?ng tay ra!?

Ngay sau đ?, giọng của anh ta lại c? ch?t run rẩy. ?Lan nhi, n?ng muốn đi sao??

. . . . . . Chẳng lẽ đ?y l? kiểu say Tra Ch? Cực đ? n?i? T?i c?i đầu, gh? s?t v?o mặt anh ta, nghi?m t?c n?i: ?Ti?u Long Vũ, huynh nh?n cho r?, muội l? Dương Qu?ch.?

Anh ta hơi ngừng, im lặng rất l?u, chắc l? cũng biết m?nh nhận nhầm người rồi.

Ngay khi t?i đứng dậy muốn đi, anh ta lại cười ha ha, một tay ?m t?i v?o trong l?ng. ?N?ng đang n?i g? vậy? N?ng đương nhi?n l? Lan nhi rồi. Ngoan, đừng nghịch.?

Dựa theo diễn biến của tiểu thuyết ng?n t?nh, chắc t?i n?n sững sờ ng? v?o v?ng tay ấm ?p của anh ta, khu?n mặt nhỏ nhắn dựa v?o lồng ngực anh ta, m?i kề m?i, cuối c?ng hờn dỗi n?i một c?u: ?Ma quỷ, bu?ng tay ra ~~! H?a ra ch?ng nh?n ta th?nh người kh?c, ta sẽ kh?ng bao để ? đến ch?ng nữa!?

Ọe. . . . . .

T?i h?t s?u một hơi, h?t to: ?Ti?u Long Vũ! Huynh kh?ng bỏ tay ra, muội sẽ lấy hết tiền của huynh! Trả nợ trong một lần, kh?ng chấp nhận vay thế chấp! !?

?Ha ha, Lan nhi, c? phải h?m nay ta rất lợi hại kh?ng??

T?i đỡ tr?n. . . . . . Kh?ng kh? ?ng n?i g? b? n?i vịt n?y rốt cuộc l? sao đ?y?

Ti?u Long Vũ vẫn coi t?i l? Lan Khanh, kh?ng ngừng thao thao bất tuyệt, gần như muốn chua hỏng hết cả răng t?i. T?i bất an gi?y dụa trong l?ng anh ta, lại ph?t hiện người trước mắt chẳng giống b?nh thường ch?t n?o. Anh ta của b?y giờ, ?n h?a, ch?n th?nh, nhưng kh?c hẳn Tra Ch? Cực. ?nh mắt của anh ta mang theo vẻ ng?y thơ như trẻ con, cười hồn nhi?n ấm ?p, thấy thế n?o cũng giống một đứa trẻ hiền l?nh ngoan ngo?n.

Đối mặt với anh ta như thế n?y, trong chớp mắt. . . . . . T?i lại c? ch?t h?m mộ c? g?i Lan Khanh kia.

Nếu b?nh thường anh ta đều như vậy, b?nh thường đều như vậy. . . . . . D?ng ?nh mắt như con ch? nhỏ bị vứt bỏ thế n?y. . . . . . T?i y?n lặng quay mặt đi. Cho d? anh b?nh thường đều như vậy nhưng cũng vẫn l? t?n h?o sắc th?i, t?i c?n l?u mới để ? đến anh!

Chỉ nghe thấy Ti?u Long Vũ nhẹ giọng n?i: ?Lan nhi, ta muốn biết n?ng đang nghĩ g?.?

?Vậy sao.? T?i cứng ngắc gật gật đầu, ?Thật ra muội đang nghĩ, chắc chắn muội đang bị huynh đ?a giỡn. . . . . .?

N?i xong, t?i n?ng đầu gối l?n thụi mạnh v?o bụng anh ta một c?i. Anh ta giật m?nh, ?nh mắt bắt đầu tỉnh t?o, đẩy t?i ra.

Kh?ng thể kh?ng n?i, Ti?u Long Vũ tỉnh lại thật đ?ng l?c.

T?i kh?ng kịp nghĩ nhiều, chỉ biết l?c n?y nếu kh?ng chạy c?i mạng nhỏ sẽ kh?ng c?n, b?n vội lao về ph?ng, c?i then cửa. Con ếch trong l?ng t?i nhảy c?ng mạnh hơn, b?m b?m, giống như muốn nhảy ra khỏi ngực, chỉ để lại một lồng ngực trống ho?c.

????

Đ?m đ? t?i lại mất ngủ. Ng?y h?m sau mang đ?i mắt th?m quầng đi ăn cơm, tiện thể xin ph?p một tiếng với sư phụ rằng Ti?u Long Vũ bị bệnh, say rượu, kh?ng nghỉ nửa ng?y một ng?y chắc kh?ng xuống khỏi giường được.

Vẻ mặt sư phụ s?u xa nh?n t?i rất l?u. Cuối c?ng cũng kh?ng n?i g?, lấy từ trong ngực ra mấy quyển s?ch cho t?i, n?i l? chưởng m?n Triệu ph?i Thiếu Dương rất ngưỡng mộ c?ch h?nh văn của t?i, tặng t?i một quyển ?Nhật k? huấn luyện?, hi vọng t?i c? thể viết nhiều hơn, bắt lấy tư duy hoa lửa, t?y th?ch ghi ch?p lại huấn luyện ng?y thường.

C?n cả tư duy hoa lửa cơ đấy. . . . .

T?i thản nhi?n, nhịn ng?p, uể oải nhận lấy quyển s?ch, t?y tiện khuấy v?i miếng ch?o rồi lấy cớ eo mỏi lưng đau trở về ph?ng nghỉ ngơi.

Ngay lập tức, ?nh mắt sư phụ nh?n t?i c?ng s?u xa hơn, Tra Ch? Cực b?n cạnh cũng nh?u m?y.

T?i lười chẳng muốn để ? xem trong đầu bọn họ lại đang nghĩ lung tung c?i g?. C?i đầu nh?n tr?n mặt b?a quyển s?ch viết bốn chữ to rồng bay phượng m?a ?Nhật k? huấn luyện ? v? ba chữ nhỏ ?Triệu Nguyệt Tự?, trong l?ng chỉ cảm thấy buồn n?n.

B?nh thường một ng?y huấn luyện kết th?c l? t?i đều mệt như ch?, nằm xuống liền ngủ, l?m g? c? thời gian viết nhật k?! M? b?nh thường l?c t?i rảnh rỗi l? l?c Ti?u Long Vũ kh?ng ở đạo trường, Tra Ch? Cực lại đang bận, Ngụy Ba Như vội v?ng đuổi theo Tra Ch? Cực n?i chuyện, t?i kh?ng c? chuyện g? l?m, nh?m ch?n ngồi mốc một ng?y.

Thời gian th? c?, nhưng chẳng lẽ lại để t?i viết l?: ?H?m nay t?i l?c ẩn l?c hiện ở đạo trường, lượn lờ ở trước Điện Dục Đức, rồi lại chạy qua Dư V?n C?c, sau đ? lởn vởn ở s?n huấn luyện, cuối c?ng ch?n đến chết nằm ở sau h?nh lang, vặt cỏ trong s?n ngửi một c?i rồi lại n?m về. . . . . .? sao? !

Từ khi trưởng th?nh t?i dần dần ph?t hiện ra rằng viết sinh hoạt của bản th?n rất tư sản, rất xa xỉ! V? thế, t?i quyết định hằng ng?y quan s?t người xung quanh để khai quật ch?t ? tưởng.

Vậy n?n, t?i đi v?o đạo trường, xa xa liền tr?ng thấy một m?nh Ngụy Ba Như m?c nước b?n giếng. Đột nhi?n t?i nhớ chuyện về Lan Khanh, đ?ng l?c lắm, chọn người kh?ng bằng chạm mặt, kh?ng bằng hỏi thẳng.

T?i đi đến b?n cạnh c? ấy, n?i thẳng: ?Sư tỷ, buổi s?ng tốt l?nh nha. Tỷ c? biết Lan Khanh kh?ng??

Ngụy Ba Như nghe vậy cứng đờ, th?ng nước k?o l?n một nửa rơi ?bộp? về, nước bắn tung t?e l?n mặt c? ấy. C? ấy quay đầu nh?n t?i một l?c l?u rồi mới chậm r?i n?i: ?Muội n?i g? cơ??

T?i hỏi lại lần nữa, thấy khu?n mặt đang nhỏ nước toong toong của c? ấy c?ng trắng hơn.

?Muội n?i Ti?u sư huynh . . . . . . Lan Khanh đ? hả??

T?i gật gật đầu. ?Muội hỏi huynh ấy, nhưng huynh ấy giả ngu.?

Ngụy Ba Như c?ng cứng ngắc hơn. ?Muội nhắc đến t?n c? ta trước mặt huynh ấy? . . . . . . Muội thật sự hỏi thế sao ?? C? ấy lau mặt, kh? tin nh?n t?i từ tr?n xuống dưới, ?Thật can đảm!?

?Nhưng huynh ấy kh?ng để ? đến muội.? T?i thở d?i, buồn b? n?i.

C? g?i đối diện vỗ vỗ vai t?i. ?Huynh ấy kh?ng giết muội l? qu? muội lắm rồi đấy.?

?. . . . . .?

?Trước đ?y, d? ai hỏi chuyện n?y cũng chẳng kh?c g? chọc v?o tổ ong v? vẽ. Muội kh?ng biết đ?u, lần trước em d?u của con rể của con g?i của ch?u của c? họ của cậu bảy của Tra sư huynh đến đạo trường, chỉ hỏi một c?u ? Lan Khanh l? ai?, liền bị Ti?u sư huynh đ?nh cho ba th?ng kh?ng thể tự lo cho sinh hoạt của m?nh đấy.?

?. . . . . .?

Mồ h?i lạnh tr?n tr?n t?i ?o ?o chảy xuống, h?a ra c?i c? Dương Dương Dương kia muốn hại t?i!

?Vậy. . . . . . Vậy Lan Khanh rốt cuộc l? ai??

?Thật ra chuyện n?y tỷ cũng kh?ng r? lắm.? Sắc mặt Ngụy Ba Như kỳ qu?i nh?n t?i một l?t, cuối c?ng vẫn n?i, ?Tỷ chỉ biết, c? g?i t?n Lan Khanh đ? l? vợ Ti?u sư huynh cưới khi mười s?u tuổi.?

T?i đo?n chắc miệng t?i phải mất mười ph?t mới ngậm lại được:

?. . . . . . Ti?u Long Vũ huynh. . . . . . Huynh huynh huynh huynh huynh huynh ấy đ? kết h?n rồi hả? !?


Bình luận
Sắp xếp
    Loading...