Cổ Thần nói:
- Ngươi thực sự muốn rời khỏi vũ trụ chi tâm? Bao nhiêu người bên ngoài muốn tiến vào vũ trụ chi tâm cũng không được, trước kia nếu không phải sư phụ bị Hồng kéo vào, cũng không có cách nào tiến nhập.
Côn Bằng hưng phấn nói:
- Hiện tại sư phụ đã biết tình huống của vũ trụ chi tâm, tìm được mấy điểm không gian bạc nhược không phải có thể tự do ra vào hay sao? Lúc nào muốn vào, tùy thời có thể tiến nhập, lão đầu tóc bạc kia dĩ nhiên là địch nhân của sư phụ, lần sau gặp mặt, ta nhất định đánh nát đầu hắn.
Cổ Thần nói:
- Thế giới bên ngoài, địch nhân của sư phụ rất nhiều, nhất định sẽ có phần chiến đấu của ngươi, bất quá thực lực của Hồng không hề dưới ngươi, đồng thời, hắn đã lĩnh ngộ được bí mật vĩnh sinh bất tử, mấy năm nay thực lực trong kỳ tăng tiến cực nhanh, một nghìn ba trăm năm không thấy, có thể lại tiến bộ cũng nói không chừng…
- Hắc hắc, ta cũng có vĩnh sinh bất tử chi tân, không sợ hắn!
Côn Bằng vỗ ngực cười nói.
Côn Bằng nói không sai, hắn đã lĩnh ngộ được không ít lực lượng quy tắc vũ trụ, cho dù là Cổ Thần hiện tại cũng không thể tiêu diệt được hắn, nhiều nhất là trấn áp.
Cổ Thần gật đầu, đột nhiên ánh mắt ngưng tụ, ánh mắt nhìn về phía hư không vô tận trước mặt, trong hai tròng mắt của hắn đột nhiên xuất hiện một đạo thân ảnh.
Cách hai người Côn Bằng và Cổ Thần vô số ức tỉ dặm có một bóng người mặc đạo bào màu đen, lấy tốc độ nhanh chóng không gì sánh được liên tục thuấn di không ngừng nghỉ.