Cầu Ma
Chương 1394: Tên ác đồ nhà ngươi!
- Ta làm sao?
Ông lão đạp bước tới trước.
Ông lão mặt xấu xí da mặt trắng bệch, bản năng thụt lùi, suýt té ngửa, bộ dạng như gặp quỷ. Nhưng dù sao ông lão là tu sĩ, có năng lực tự khống chế, vừa thụt lùi vừa hít sâu, vội nặn nụ cười nhưng còn khó coi hơn khóc.
Ông lão vội nói:
- Không... Không có gì, vãn bối không biết tiền bối giáng lâm, lúc trước chào hàng những đan dược bị vứt đi, hy vọng tiền bối khai ân, tuyệt đối đừng trách phạt.
Dường như ông lão đã bình tĩnh trở lại, giọng nói có vẻ cầu xin.
- A?
Tô Minh nhìn ông lão trước mặt, biểu tình nửa cười nửa không, lại bước ra một bước. Ông lão biến sắc mặt, vội vàng lùi mấy bước.
Tô Minh nói:
- Ngươi thật sự phán đoán ra ta là tiền bối hay... Ngươi... Nhận ra ta?
Ánh sáng trong mắt Tô Minh bùng cháy, lại đạp bước tới trước. Ông lão phát ra tiếng hét chói tai, nhưng không lùi nữa mà quỳ rạp trước mặt Tô Minh.
Ông lão run cầm cập vội nói: