- Lang kỵ binh này tốc độ rất nhanh, số lượng từ 3000 tới 3500, ước chừng sau 30 tức thời gian sẽ tới nơi này của chúng ta. Mặt trước đánh sâu vào đối với chúng ta rất bất lợi. Phía trái hai dặm có 10 hải lạp, có sườn núi 200 thước có thể dùng để ngăn địch, có thể giảm bớt hiệu quả đánh sâu vào của lang kỵ binh một cách tốt nhất.. Phía trước bên phải một dặm có một mảng rừng lớn, cũng có thể che giấu thân hình. Chúng ta nhất định phải trong năm tức thời gian quyết định động thân, mới có đủ thời gian chạy tới hai cái địa điểm có lợi này.
Tô Lạp nhanh chóng nói ra phán đoán của hắn, không khỏi khiến cho mọi người một mảnh kinh ngạc. Trong một khoảng thời gian ngắn như thế, hơn nữa kể cả khoảng cách, địa hình, cùng với trình độ mạnh yếu của địch nhân, và số lượng, thời gian phán đoán, vô bất tinh xác. Nếu lúc này đang ở trong quân đội, tình báo này có thể làm cho lĩnh quân giả phán đoán tình hình một cách chính xác.
Diệp Âm Trúc trong lòng thầm nghỉ, không hổ là tốt nhất thích khách giả, nhưng lúc này hắn lại không có hạ mênh lệnh, mà là đưa ánh mắt nhìn về phía Tử.
Tử một bên nghe Tô Lạp nói, một bên như trước vẫn nhìn về phía xa, hắn dường như đã phát hiện được cái gì, trong mắt tử quang liên thiểm, đột nhiên toát ra vẻ mặt đầy hưng phấn.
-Mau quyết định đi chứ.
Tô Lạp thúc giục. Dựa theo phán đoán nhạy cảm của hắn, 3000 lang kỵ binh không phải là mười người bọn họ có thể đương đầu được.
Thanh âm của Tử có chút kinh hãi vang lên
-Đúng vậy, chính là Xích Tinh, khó trách Lôi Thần Chi Chủy lại xuất động nhiều Lang Kỵ binh như vậy, tự nhiên là trân quý Xích Tinh. Địch Tư, Mạt Kim Tư.
-Tại
Hai vị hoàng kim bỉ mông ứng thanh cung kính nói, đồng thời đi tới trước mặt Tử.
Tử trầm giọng nói
-Đi bắt cái xích tinh kia trở về. Kẻ nào ngăn chặn, giết không tha.
-Rõ
Đơn giản trả lời, hai vị hoàng kim bỉ mông đồng thời liền xông ra ngoài. Thân thể to lớn của bọn họ mặc dù mới nhìn qua tựa hồ chậm chạp, nhưng khi hành động thì rất nhanh nhẹn, khiến Diệp Âm Trúc mang đến những Mễ Lan học viện đệ tử chấn động.
Không có quang mang đấu khí long lánh, Địch Tư cùng Mạt Kim Tân thân thể hùng tráng toát ra phương thức đi tới riêng, bọn họ bước từng bước trọng trọng trên mặt đất, thân thể như đạn pháo vọt tới trước. Chẳng những tốc độ vô cùng nhanh, hơn nữa còn cách mặt đất một thước độ cao, sử dụng lực quán tính lao thẳng về phía trước. Sau khi lao ra được mấy chục thước mới hạ xuống đất, hai chân giao thế ch** xuống đất, chỉ vài lần công phu, thân ảnh bọn họ đã nhỏ đi rất nhiều. Mặc dù bọn họ thân thể bọn họ phóng đi không nhẹ nhàng bằng Tô Lạp, nhưng tốc độ cũng không kém hơn bao nhiêu.
-Chính là bọn hắn hai người sao
Mã Lương giật mình nói. Hắn lấy họa bút thủ vào trong tay.
Tử lạnh nhạt cười nói
- Chúng ta bay lên núi đi, nếu không có gì ngoài ý muốn, không cần chúng ta phải ra tay.
Nghe xong Tử nói, Mễ Thước Lan học viện đệ tử không khỏi càng thêm giật mình, đây chính là 3000 lang kỵ binh a! Thú nhân cùng Mễ Lan đế quốc chiến tranh bọn họ đều biết. lang kỵ binh tựa hồ như một trong những khinh kỵ tốt nhất của đại lúc, gần bằng Ai Lý Khắc long kỵ binh, chẳng những tốc độ cực nhanh, lực phóng đi càng cường hãn vô cùng, một khi phát động công kích, nhất định không sợ chết tấn công đại bộ phận khinh kỵ binh cùng bộ binh.
-Mọi người không cần lo lắng, Tử cho tới bây giờ sẽ không khoa trương cái gì. Đi thôi.