Cầm Đế

Chương 257: Hàng Không Mẫu Hạm Quân Đoàn


Chương trước Chương tiếp

Dục vọng giống như núi lửa phun trào. Hai nữ tử, theo bản năng, đang từ bị động mà dần dần chủ động hơn. Đây là lần đầu tiên các nàng cùng ở một chỗ với Diệp Âm Trúc.

Có lẽ là bởi vì ly biệt, bởi vì ngày thường rất dễ ngượng ngùng, các nàng cũng không có phản đối lẫn nhau khi cùng một chỗ. Hạnh phúc cùng tính phúc tại không khí giá lạnh bên trong phủ đệ Cầm Đế lan tỏa ra.

Nhung nhớ cùng yêu thương đều biến thành hành động, cùng trào dâng.

Một lúc lâu sau, khi đã bình thường trở lại, từ trong ấm áp trở nên nhu hòa, hai thân thể trắng nõn mềm mại đều lẳng lặng co rúc trong ngực Diệp Âm Trúc.

Vóc dáng Hải Dương so với Tô Lạp có cao hơn một chút, cũng đầy đặn hơn một chút, làn da cực kỳ trắng nõn. Mà Tô Lạp có vẻ khỏe mạnh hơn vài phần, nhiều năm tu luyện vũ kỹ, làm vóc dáng nàng càng thêm hoàn mỹ. Sự cân đối, trên làn da tay hiện lên ánh nhàn nhạt lộng lẫy, trên người không có một chỗ nào là thừa ra cả.

ôm Hải Dương là cảm giác ấm áp mềm nhuyễn, mà ôm Tô Lạp lại là loại cảm giác nóng rực tràn ngập co giãn. Hai nữ tử mang đến cảm giác không giống nhau, nhưng đều là động lòng người, làm hắn không thể khống chế. Nếu nói tâm trí kiên nghị của Diệp Âm Trúc lúc nào là dao động nhất, sợ rằng chính là giờ phút này đây.

Gắt gao dán chặt trên thân thể nóng rực của Diệp Âm Trúc, trên khuôn mặt tươi cười của Hải Dương vẫn hồng đỏ như trước, dung nhan tuyệt mỹ của nàng chỉ vì nam nhân trước mặt mới lộ ra. Ở trong cơ thể nóng rực như trước nhưng làm trong tâm nàng có một cảm giác khác lạ nho nhỏ.

"Âm Trúc, thân thể chàng tựa hồ có thay đổi. " Hải Dương nhắm mắt lại, nhẹ giọng nói, bàn tay xoa đi xoa lại trên lồng ngực rộng rãi của người yêu, trong giọng nói mang theo vài phần mê say.

Diệp Âm Trúc mỉm cười nói: " là trở nên tốt hơn hay là không tốt đây?"

"Muội cũng không rõ, chỉ là làn da, cơ thể của chàng tựa hồ đều xảy ra một chút biến hóa mà muội không biết. Từ trên người chàng, muội tựa hồ mỗi thời mỗi khắc đều cảm nhận được năng lượng tỏa ra, vốn muội bây giờ hẳn phải rất mệt mỏi mới phải, nhưng lại...." trên mặt cười đã đỏ thêm vài phần, nàng đã nói không được nữa.

Khi trước mỗi lần cùng Diệp Âm Trúc ở một chỗ, sau đó nàng đều cảm thấy rất mệt mỏi (Ở một chỗ thì phải làm gì mới khiến cô này mệt mỏi nhỉ? hehe - dg). Dù sao nàng cũng chỉ là một ma pháp sư mà không có thể phách cứng cỏi như Tô Lạp. Là một trong những cường giả đương thời, thân thể Diệp Âm Trúc so với nam nhân bình thường tuyệt đối cường tráng hơn nhiều, nhưng cảm giác của nàng lần này lại hoàn toàn không giống trước, đồng thời với thể lực rất nhanh tiêu hao, từ trên người Diệp Âm Trúc tựa hồ chảy ra vô số năng lượng không rõ rót vào trong cơ thể mình. Chẳng những làm làn da tiếp xúc càng thêm mẫn cảm, còn mang đến hơn nữa niềm vui sướng. Đồng thời cũng làm nàng khôi phục rất nhanh thể lực mất đi. Nhất là lúc cuối cùng, nàng rõ ràng cảm giác được một cỗ năng lượng khổng lồ từ bốn phương tám hướng rót vào trong cơ thể mình (Đây là cái gì?-dg), cũng nhanh chóng cùng ma pháp lực trong cơ thể mình kết hợp.

Mặc dù lần này cảm giác của Hải Dương hoàn toàn rơi vào trạng thái mông lung lúc cao triều, nhưng nàng cũng có thể cảm nhận được biến hóa trên chính thân thể mình. Đó là một loại cảm giác vô cùng tuyệt vời, phảng phất như đám mây thủy chung phiêu đãng không dễ dàng hạ xuống. (hơ hơ)

Đối với hiểu biết về thực lực Tô Lạp so với Hải Dương càng thêm mẫn cảm, cầm bàn tay to của Diệp Âm Trúc đang dặt trên kiều đồn mình, trong thanh âm của nàng khó giữ được cảm giác hưng phấn. Cảm xúc như Hải Dương nàng đương nhiên cũng có, hơn nữa bởi vì nguyên nhân thân thể, cảm giác của nàng so với Hải Dương càng rõ ràng hơn.

"Âm Trúc, chàng có đúng hay không đã ……"

Diệp Âm Trúc chậm rãi gật đầu, phân biệt hôn lên trán hai nàng. "Đúng vậy, huynh rốt cục đã đột phá"
...


Bình luận
Sắp xếp
    Loading...