Tả Tình Duyệt bị Cận Hạo Nhiên kéo đi, tầm mắt hiện lên màu xanh biếc của nước hồ, ánh mắt trở nên rung động, thật là lạ tại sao đối với nơi này cô cảm thấy có chút quen thuộc.
Đi tới bên hồ Cận Hạo Nhiên buông tay Tả Tình Duyệt, rồi đưa tay lên huýt một tiếng sáo, lập tức một con vật nhỏ từ dưới nước bơi về phía Cận Hạo Nhiên.
"Ôi..." Tả Tình Duyệt ngạc nhiên mở to mắt, nhìn con vật trước mắt mình, nói không nên lời, trong lòng trào lên niềm xúc động. Cô lúc này thật muốn khóc, đã ba năm cuối cùng cô lại được nhìn thấy người bạn tốt một lần nữa!
Một con cá heo!
Đó là con cá heo vô cùng đặc biệt, Tả Tình Duyệt có thể nhận ra nó ngay lập tức bởi cô và nó đã từng là những người bạn thân thiết!
"Bé yêu... đây là bạn tốt của chúng ta" Cận Hạo Nhiên đưa tay lên vuốt vuốt đầu cá heo, không cần nhìn anh cũng biết Tả Tình Duyệt đang rất xúc động.
Điều này làm trong lòng anh rất vui mừng, xem ra công sức mấy ngày nay anh bỏ ra không hề uổng phí!
"Anh làm sao tìm được nó?" Tả Tình Duyệt ngồi xổm xuống bên cạnh Cận Hạo Nhiên, đưa tay sờ vào thân cá heo, cô càng thêm vui khi thấy nó không từ chối việc cô chạm vào. Ngược lại nó còn phát ra một âm thanh biểu lộ sự thích thú dường như nói với Tả Tình Duyệt rằng nó rất vui khi được gặp lại cô.
Ba năm trước, lúc cô rời khỏi nơi này rất vội vàng thậm chí không kịp tạm biệt người bạn tốt này!
Cô thật không ngờ hôm nay lại gặp nhau trong tình huống này!
Hôm nay không biết người đàn ông này sẽ mang đến cho cô bao nhiêu bất ngờ nữa?