Cạm Bẫy Hôn Nhân: Sự Trả Thù Của Tổng Giám Đốc

Chương 47: Chủ động tới cửa


Chương trước Chương tiếp

Tại tập đoàn Cố thị, Cố Thịnh tuổi còn trẻ liền một tay tiếp quản tập đoàn. Mánh khoé cường hãn, tác phong làm việc không ai bằng, kinh tế thành phố A, anh nhảy mũi một cái, cả nền kinh tế của thành phố đều muốn bị cảm, một phát dậm chân, cả kinh tế thị trường cũng sẽ chấn động.

Trong nội bộ tập đoàn Cố thị mấy ngày nay “áp thấp nhiệt đới” liên tục đổ xuống, không chỉ vậy mà còn ảnh hưởng đến cả kinh tế bên ngoài của cả thành phố. Một buổi sáng nọ, tin tức truyền ra có công ty kia do thiếu vốn kinh doanh, sắp phá sản, mà công ty đó không phải của ai khác, chính là tập đoàn Tả thị.

Tin tức nhanh chóng truyền khắp đầu đường cuối ngõ, tất cả mọi người đang suy đoán. Bọn họ cho là, Cố Thịnh thân là con rể của nhà họ Tả, sẽ không đứng nhìn bàng quan đâu. Nhưng là, mấy ngày đã qua, lại không nhìn thấy tập đoàn Cố thị có biện pháp gì trợ giúp.

Tình trạng của tập đoàn Tả thị càng ngày càng gấp, trở thành tiêu điểm chú ý của các phương tiện truyền thông, các đài truyền thông tranh nhau báo cáo, rốt cuộc vài ngày sau truyền ra tin tức ba của Tình Duyệt bị bệnh.

Bên trong phòng làm việc xa hoa, Cố Thịnh ngồi thoải mái xử lý công việc, con ngươi sắc bén nhìn bầu trời bao la ngoài cửa sổ, ngón tay thon dài nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, khóe miệng nâng lên tia cười. Anh có dự cảm, Tả Tình Duyệt sắp trở lại rồi!

Tả Tình Duyệt là người phụ nữ thông minh, nghe được tin tức về tập đoàn Tả thị, sẽ phải hiểu là chuyện gì đang xảy ra!

Cô là một người sống theotình cảm, nếu không cũng sẽ không rơi vào cái bẫy tình yêu ngọt ngào của anh, cũng chính vì nắm bắt được tính cách của cô, anh hôm nay mới có thể tự tin như vậy. Vì vợ chồng Tả thị, cô nhất định sẽ chủ động hiện ra trước mặt anh!

"Tổng giám đốc, dưới lầu có một vị tiểu thư muốn gặp ngài!" thư kí Trần đem một xấp văn kiện đặt trên bàn làm việc, nhìn gò má anh tuấn của Cố Thịnh, trong mắt nổi lên một tia mê luyến, người đàn ông này không giây phút nào là không hấp dẫn cô.

Cố Thịnh thân thể ngẩn ra, giọng nói lộ ra mấy phần vội vàng, "Gọi cô ấy lên!" Cô ấycuối cùng đã trở về?

"Vâng" thư kí Trần nhìn xuống, che đi chút ghen tỵ chợt lóe lên trong mắt

"Đợi chút. . . . . ." Cố Thịnh xoay thân thể lại, con ngươi chớp động tia sáng chói mắt, "Để cô ấy đi thang máy dành riêng cho tôi lên đây!"

"Vâng" thư kí Trần mỉm cười đáp ứng, xoay người, sắc mặt liền thay đổi. Tổng giám đốc trong khoảng thời gian này đều tìm kiếm Tả Tình Duyệt, nhìn vẻ mặt vừa rồi của anh, cái loại mong đợi này cô rất ít khi thấy. Trực giác của phụ nữ nói cho cô biết, anh đang mong đợi Tả Tình Duyệt đến.

Nhất thời, trong lòng thư kí Trần ghen tỵ càng thêm mãnh liệt, chỉ là, khi thấy người phụ nữ kia từ trong thang máy đi ra, cũng không phải Tả Tình Duyệt, cô mới thở phào một hơi.

"Tôi tới tìm Thịnh." Tôn Tuệ San cố ý nhấn mạnh chữ ‘Thịnh’, giống như muốn khoe khoang cái gì.

Tôn Tuệ San nhìn cô ta từ trên xuống dưới đánh giá một lần, y phục bó sát người để lộ ngực, nhìn thoáng qua cũng biết mục đích cô ta tới tìm Cố Thịnh, cô ta tới câu dẫn anh chứ gì! Khóe miệng nâng lên một chút ý cười, "Tổng giám đốc ở bên trong chờ cô!"

Người phụ nữ này cô hoàn toàn khinh thường, kẻ địch của cô chỉ có một, đó chính là Tả Tình Duyệt, những người phụ nữ khác cô đều không để vào mắt.

Huống chi, tổng giám đốc hiện tại đang mong đợi Tả Tình Duyệt, dựa vào sự hiểu biết của cô đối với anh. Nếu nhìn thấy người đến không phải Tả Tình Duyệt, mà là người phụ nữ khác, vậy người phụ nữ kia cũng nên tự cầu phúc đi!

Nhìn tôn Tuệ San vung vẩy vòng eo, phong tình vạn chủng đẩy cửa phòng làm việc của Tổng giám đốc, thư kí Trần khóe miệng nâng lên một chút ý cười, trong mắt lại lạnh như băng. . . . . .

Mà lúc này ở lầu dưới, một người phụ nữ đang vội vã từ trên xe taxi xuống. Ngước nhìn tòa nhà Cố thị, Tả Tình Duyệt trong lòng có chút khổ sở, không nghĩ tới cô cuối cùng không phải là bị Cố Thịnh tìm được, mà là chủ động tới cửa.

Cô biết mình nếu như bước chân vào cửa ngày hôm nay, nghĩa là một lần nữa cô lại bước chân vào lãnh địa của ác ma. . . . .


Bình luận
Sắp xếp
    Loading...