Bút Vẽ Giang Sơn, Mực Tô Xã Tắc

Chương 248: Một câu chuyện xưa (1)


Chương trước Chương tiếp

“Ngày hai mươi tám tết!

Thế là chỉ còn hai ngày nữa là sẽ sang năm mới. Như mọi năm thì có lẽ giờ này ở nhà đang luộc bánh chưng rồi. Năm nay mình không về nhà, không biết đại ca đã chuyển tin cho bố mẹ chưa? Hy vọng là bố mẹ sẽ không lo lắng quá để đến nỗi ăn tết cũng mất vui.

Lại nói đến chuyện bánh chưng, ở cái làng chài ven biển này hóa ra lại hiếm lá dong cơ chứ! Cũng vì thế mà người ở đây chỉ có thể gói bánh chưng bằng một loại rong biển khổ lớn, thành ra bánh chưng nơi này không có màu xanh như bánh chưng ở nhà. Nhưng có lẽ, như đại ca vẫn nói, mỗi vùng đều có đặc trưng riêng. Bánh chưng nơi đây có màu vàng nâu rất riêng biệt, lại thêm cả cái hương vị mằn mặn, chua chua độc đáo của rong biển, tuy lạ miệng nhưng cũng khá ngon đấy chứ!

Mà sắp tết rồi, không ngờ vùng biển này lại vẫn còn bão. Cứ theo kinh nghiệm của các cụ già trong làng chài nói, thì chắc ngày mai hoặc ngày kia bão sẽ về. Mà Bảo Trung đến giờ vẫn còn chưa tỉnh lại, trong nhà hắn giờ cũng chỉ còn có mẹ và em gái. Có lẽ, mình nên ở lại đây giúp họ vượt qua đợt bão này.
...



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...