Vệ Sùng Văn thấy thê tử bị trúng roi, nhanh chóng chạy tới phía trước nàng, dùng thân thể và hai cánh tay che chở cho nàng, quay đầu lại nghiêm mặt nói với Anh vương: "Đây là nhất phẩm Đại Tư Mã kiêm con dâu Vệ Vũ Hậu, cho dù Điện hạ là thái tử, ngài cũng không thể tùy ý quất roi nàng!"
Lưu Hâm hăng hái liếc hắn một cái, cười lạnh nói: "Ta là Hoàng Thái Tử, thân là hoàng trữ (*người được xác định sẽ thừa kế ngôi vua), tạm thích ứng, muốn đánh roi người nào liền đánh roi người đó, đối với người không thức thời, giết cũng không cảm thấy đáng tiếc, Vệ Vũ Hậu sao? Hắn tính là gì? Vệ Sùng Văn ngươi không phải muốn mang Hoàng thái hậu ra tới sao? Đừng đem Thái hậu tới dọa Bổn vương, ta điều khiển đại quân triều đình, vì để cứu hoàng thượng về, Bổn vương lo lắng an nguy của hoàng thượng, chuyện quá khẩn cấp, đánh roi Đại Tư Mã mấy cái thì như thế nào? Không muốn da thịt chịu khổ, Đại Tư Mã còn không mau mau giao binh phù ra đi!" thotho_
"Cứu hoàng thượngvề sao?" Đổng Khanh ngước mắt nhìn hắn chằm chằm, lạnh lùng nói: "Trăm phương ngàn kế, âm mưu tính toán........ Ngươi đã là một thái tử, là thái tử, ngôi vị hoàng đế đã ở trước mắt, ngươi sẽ thật lòng muốn cứu hoàng thượng sao? Ngươi còn không ước hoàng thượng sớm băng hà một chút, để ngươi thuận lợi lên ngôi ngồi lên long ỷ ở Kim Loan điện??thôi."