Bộ Sưu Tập Tội Ác
Chương 65
“Đó cũng là lý do chúng ta lựa chọn địa điểm trao đổi này”, Stone trả lời.
“Nhưng tàu điện ngầm cũng đông cứng”, Milton thắc mắc, “Làm sao tìm được chúng ở đó?”
“Chúng ta đang theo dõi chúng đây thôi. Anh còn nhớ hóa chất chúng dùng để làm sáng màu những chữ cái trong sách chứ?”
“Vậy thì sao nào?”, Milton hỏi.
Stone tiếp, “tôi đã tiêm vào người gã Trent đó một hóa chất đặc biệt do Alex Ford cung cấp, có thể gửi tín hiệu về hệ thống thu phát này, hắn sẽ chỉ đường cho chúng ta, sử dụng hệ thống này, chúng ta sẽ biết hắn đang ở đâu giữa hàng vạn người. Alex và người của anh ta cũng có thiết bị này, và họ sẽ tóm gọn chúng”.
“Mong nó hoạt động tốt”, Caleb nói trong lúc họ khẩn trương giúp nhau len lỏi đi giữa rừng người. Ông đưa tay xoa cổ, “Tôi muốn thấy bọn chúng chết rục xương trong tù, không có sách để đọc luôn. Đáng đời chúng”. Thình lình có những tiếng la hét từ ga tàu phía dưới. “Mau lên!”, Stone la lớn, và cả nhóm lao xuống thang cuốn.
Trong lúc Trent và hai tên đồng bọn đang đứng đợi chuyến tàu kế tiếp, hai tay đặc vụ trong trang phục nhân viên bảo trì tiến đến gần bọn chúng từ phía sau. Trước khi các tay đặc vụ kịp rút súng ra thì cả hai đã ngã xuống vì bị bắn từ phía sau. Roger trong trang phục áo choàng nhét khẩu súng lục giảm thanh vào hai bên hông. Tiếng ồn ào của đám đông đã lấp đi tiếng súng nổ, khi những tay đặc vụ ngã xuống, máu chảy ra, tiếng la hét bắt đầu, khách bộ hành trong cơn hoảng hốt túa ra khắp ngả. Trước khi một đặc vụ ngã gục, ông ta còn kịp rút súng bắn thẳng vào đầu một tên gián điệp, thế là tên đó cũng đổ sụp xuống, cùng lúc thiết bị điều khiển kíp nổ rơi tung tóe xuống nền đất.
Đoàn tàu về hướng tây vừa kịp tới ga, người trên tàu túa ra càng làm cho quang cảnh thêm hỗn độn.
Trent và tên đồng bọn còn lại lợi dụng sự hoảng loạn này nhảy lên toa tàu, Seagraves bám theo nhưng do đám người cứ đùn đẩy hắn về phía sau nên hắn đành leo lên toa tàu tiếp theo.
Ngay trước khi cửa toa tàu đóng, Stone và những người bạn của mình cố gắng len lỏi giữa dòng người rồi cũng kịp leo lên tàu. Toa tàu chật ních, nhưng nhờ vào thiết bị điều khiển Stone có thể nhận biết Trent đang đứng rất gần. Ông đảo mắt vòng quanh và cuối cùng cũng thấy Trent đứng cuối dãy, cả tên đồng bọn với áo trùm đầu nữa. Vấn đề hiện tại là gã Trent và tên đồng bọn có thể nhìn thấy nhóm của Stone bất cứ lúc nào.
Sau đó ít lâu, Alex Ford và vài đặc vụ chạy đến nhưng tàu đã khởi hành. Anh hét đám nhân viên và họ lao ra khỏi ga.
Bên trong toa tàu, Stone nói khẽ, “Reuben, anh ngồi xuống, nhanh lên!”. Reuben có thân hình to lớn cho nên có thể là người dễ bị phát hiện nhất. Reuben lập tức đẩy vài cậu bé qua một bên rồi ngồi phịch xuống sàn. Stone cũng cúi thấp, mắt không ngừng liếc về Trent. Hắn đang nói chuyện với tên đồng bọn và chẳng hiểu tại sao tay hắn để sát lên tai. Với tư thế ngồi như vậy, Stone không thể thấy được Roger Seagraves đang ở toa kế tiếp và hắn cũng đang nhìn thấy ông qua tấm kính. Seagraves cũng khá ngạc nhiên khi thấy Caleb và bạn bè của ông ta vẫn còn sống. Hắn đang giơ súng nhắm bắn thẳng vào đầu Stone thì tàu tăng tốc trước khi dừng vào ga kế tiếp. Người ta xô đẩy nhau lên xuống làm Seagraves bị chệch hướng bắn. Sau đó, tàu lại khởi hành, và nhanh chóng tăng tốc độ. Stone đang đi nhanh giữa đám đông hướng về Trent. Ông thủ sẵn dao trong tay, dấu nó dưới tay áo. Ông hình dung có thể đâm thẳng con dao vào ngực của Trent, nhưng đó không phải là kế hoạch của ông, ông sẽ giết tên đồng bọn, còn Trent, hắn phải bị bỏ tù rục xương.
Stone đang gần đến mục tiêu của mình thì kế hoạch của ông tiêu tan do tàu tiến nhanh vào trung tâm Metro, dừng lại và cửa bật mở. Trung tâm Metro là ga sầm uất nhất của hệ thống tàu điện ngầm. Cửa vừa bật mở, Trent và tên đồng bọn lập tức nhảy ra khỏi toa tàu, ở toa sau, Seagraves cũng vậy trong lúc Stone và những người khác xô đẩy đám đông đang đùn đẩy nhau tìm những toa tàu đến và đi từ nhiều hướng khác nhau. Stone vẫn liên tục bám sát Trent và tên đồng bọn, ông thấy hai người đàn ông trong đồng phục trắng hướng về phía Trent, nhưng ông lại không nhìn thấy Roger Seagraves rút ra khỏi túi một thiết bị bằng kim loại, dùng răng tháo cái kẹp rồi quăng vào khoảng không. Mặc dù hắn quay lưng lại nhưng chắc chắn rằng tai của hắn đã được bít kỹ.
Stone nhìn thấy cái ống hình chữ nhật bay về phía ông và ngay lập tức đoán biết đó là cái gì. Ông vội xoay vòng tròn và hét lớn cho Reuben và những người khác nghe, “Cúi thấp xuống và bịt tai lại!”. Vài giây sau, tiếng nổ lớn kèm theo ánh chớp vang lên và những người gần xung quanh đổ gục xuống sàn, bịt tai lại và la thét trong đau đớn.
Chỉ có Trent và tên đồng bọn không bị ảnh hưởng bởi vụ nổ đó. Chúng đã đeo thiết bị bảo vệ lên tai, rồi cùng lúc quay sang hướng khác để tránh tia lóe sáng của tiếng nổ lớn.
Tai Stone ù đi cho dù ông đã úp mặt xuống sàn và nhét chặt tay áo khoác vào tai, ông vẫn còn kịp ngước lên để nhìn thấy giày và chân người lướt ngang trước mặt. Khi ông gượng đứng dậy thì một gã to lớn trong lúc hoảng loạn đâm sầm vào ông, làm ông ngã phịch xuống sàn. Stone cảm thấy tay mình không còn kiểm soát được thiết bị theo dõi nữa, ông đành ngậm ngùi nhìn theo nó trượt ngang trên sàn, và rớt ngay xuống đường ray của tàu điện. Khi toa tàu cuối cùng đã rời khỏi ga, ông vội chạy đến phía đường ray, nhưng cái thiết bị ấy đã hoàn toàn nát vụn.
Ông quay lại và thấy Reuben đang tấn công tên đồng bọn to lớn của tên Trent, Stone chạy đến để hỗ trợ cho ông bạn của mình nhưng có vẻ ông là người thừa vì Reuben cao lớn hơn tên đó, đang trong thế kẹp người hắn, nhấc bổng hắn lên khỏi sàn và nện đầu hắn vào một trụ kim loại, rồi sau đó quẳng hắn bay vèo về phía trước, làm những người xung quanh hốt hoảng tránh ra xa. Trong lúc Reuben hùng dũng tiến về phía hắn thì Stone lại vung cú đấm vào chính người bạn của mình, làm ông ta ngã chỏng chơ trên sàn.
“Chuyện quái gì...”, Reuben lầm bầm thì ngay lập tức viên đạn sạt qua đầu ông ta, Stone hành động kịp thời cứu bạn của mình. Tên kia chống chân đứng dậy và chuẩn bị nã thêm một phát đạn nữa thì bị hạ gục bởi ba viên đạn ghim ngay vào ngực và lần này phát súng xuất phát từ hai đặc vụ liên bang, đang chạy đến theo sau là cảnh sát mặc sắc phục.
Stone đỡ Reuben dậy và nhìn xung quanh tìm những người còn lại. Annabelle vẫy vẫy tay từ một góc phía xa, Milton và Caleb đang bên cạnh cô nàng.
“Trent đâu rồi?”, Stone gọi lớn.
Annabelle lắc đầu và làm cử chỉ như mọi cố gắng đều vô ích. Stone đảo mắt xung quanh, vô vọng, họ đã mất dấu hắn.
Thình lình Caleb la lớn, “Kia kìa, đang đi lên phía thang cuốn đấy, đó là tên đã bắt cóc tôi, gã Foxworth!”
Milton phụ họa, “Và cả Trent!”
Tất cả nhìn lên phía trên, Seagraves khi nghe bí danh của mình liền quay xuống, mũ trùm đầu của hắn chợt rớt xuống vai, và tất cả mọi người đều nhìn thấy rõ hắn cùng tên Trent bên cạnh.
“Mẹ kiếp”, Seagraves chửi đổng lên, hắn khéo léo kéo Trent luồn lách qua đám đông, và chạy ra khỏi sân ga. Trên phố, hắn đẩy tên Trent vào một chiếc tắc-xi vừa trờ tới, đưa tài xế địa chỉ, hắn thì thầm vào tai tên Trent, “Tôi sẽ gặp anh ở đó sau, tôi đã chuẩn bị máy bay riêng chở chúng ta ra khỏi đất nước và đây là thứ anh cần để đi du lịch, và cả những thẻ căn cước mới. Chúng ta sẽ đổi diện mạo của anh sau nhé”. Hắn nhét gói tài liệu và một hộ chiếu vào tay Trent.
Seagraves định đóng sập cửa xe tắc-xi lại thì đột ngột dừng và nói, “Albert, anh đưa cho tôi đồng hồ của anh nào?”
“Cái gì cơ?”
Seagraves không hỏi lại, hắn giật chiếc đồng hồ khỏi tay Trent rồi đóng sập cửa, chiếc xe chạy đi, còn anh bạn Trent vẫn còn nguyên nét mặt kinh hãi ngoái lại nhìn hắn qua cửa sổ xe. Seagraves dự tính sẽ hạ Trent lúc sau này cho nên cần có thứ gì của tên này. Hắn cảm thấy tức giận vì phải để lại hết bộ sưu tập của hắn ở căn nhà riêng, hắn không dám quay về, và hắn cũng không vui vì đã không lấy được món gì đó của hai tay đặc vụ hắn sát hại tại ga tàu điện ngầm.
Mày có thể bắt đầu bộ sưu tập mới mà.
Hắn chạy ngang qua đường, vào một ngõ hẻm, leo lên chiếc xe tải đã đậu sẵn, thay đổi trang phục, rồi đợi những kẻ săn đuổi hắn, lần này hắn không thể để vuột mất con mồi.