Định Thừa Tông xem ra lại nhàn hạ hơn hai người Triệu Lô, thực tế hắn cũng bận rộn như Triệu Lô nhị, chỉ là hắn đang bận những việc bí mật, không dễ để kẻ khác phát hiện ra. Trong nha phủ của hắn, mỗi này đều có binh đội mật gián xuất thần liên tục ra vào, đến một khắc đêm khuya cũng không ngừng.
Dương Hạo thực đã chuyển toàn bộ lực lượng mật giám chủ yếu về nội cảnh nước Tống, tình hình và lòng dân khắp nơi, thái độ của quan địa phương với triều đình mới, chính luật mới hay tình hình tiền tuyến cũng như các phe phái tướng lĩnh trấn thủ các nơi, nơi nào nên dụng binh, kẻ nào đáng bị xử lý, người đáng được đề bạt, kẻ cần phải tăng cường giám sát... Tất cả đều được thu thập tấu báo tới đây, việc giám xét các quan lại đều có tốt lẫn xấu, trung thần gian nhân khó mà phân biệt. Dương Hạo bên ngoài rộng lượng bác ái, nhưng bên trong thực phải tốn biết bao công sức. Hắn buộc phải tốn công sức như vậy, nếu không giang sơn này khó mà giữ được, chỉ trong nháy mắt quyền lực sẽ hoàn toàn tan biến. Điều tra những việc mờ ám bất chính như vậy, giao cho chính đại ca thân thiết của mình thì Dương Hạo mới có thể yên tâm được.
Mặc dù Đinh Thừa Tông bận rộn luôn tay nhưng hắn cũng vẫn hài lòng, huynh đệ của mình làm bá chủ thiên hạ mới thực là việc đại hỷ. Lúc này lại thêm một tin vui nữa truyền tới, Diễm vương phi đã hạ sinh, hơn nữa lại là một vị hoàng tử. Trước đó không lâu, Oa Oa và Diệu Diệu cũng đã cùng hạ sinh, Oa Nhi sinh được một tiểu công chúa, Diệu Diệu lại sinh một hoàng tử, Dương Hạo lại có thêm tiêu hoàng tử, đã liên tục đón mừng hỷ sự, bây giờ Diễm vương phi hạ sinh thêm hoàng tử nữa, Dương Hạo lại có tới ba tiểu hoàng tử. Quả thực là điều đáng vui mừng, ở thời đại này, dù là bậc đế vương hay dân thường, cái sự ấu nhi chết non là việc thường xuyên xảy ra, có thêm con cháu thì lại càng yên tâm.