Triệu Phổ giờ ở Đại Tống là chức gì? Mệnh lệnh mà Hoàng Đế ban cho chỉ cần ra khỏi quan môn, cho dù lớn nhỏ đều là thánh chỉ, nhưng không qua nhị phủ đóng dấu thì vô hiệu, mà lệnh Triệu Phổ nói không phải là thánh chỉ, mà là quân dụ của tể tướng đại nhân, chỉ cần hắn viết ra, thì lúc nào cũng đều có thể truyền lệnh, không ai là không tuân lệnh, thậm chí còn nhanh và có hiệu quả hơn cả thánh chỉ. Trong tâm của dân chúng của thành Khai Phong, Đương kim Triệu tướng công và nam nha trực quản Khai phủ Triệu đại nhân, tầm ảnh hưởng còn mạnh hơn cả Quan Gia, Na Phường Chính vừa nghe thấy người phía trước này là Triệu tướng quân đương triều, vội khấu đầu và hiệu triệu dân chúng dỡ nhà ở dập lửa.
Có Triệu tướng công chịu trách nhiệm, nên không ai dám chần chừ nữa, xô chậu, dây thừng gậy gộc, tất cả những thứ có thể dùng thì đều tận dụng hết, không đợi Đảng Tiến dẫn cấm quân doanh trung đại nhân người ngựa đến. Lúc này tốc độ dỡ nhà nhanh chưa từng thấy. Điểm thuận tiện của những căn nhà được dựng bằng tre gỗ chính là đây. Muốn đốt thì cũng dễ, muốn dỡ bỏ thì cũng dễ, binh sĩ, dân chúng mỗi người một tay một chân, rất nhanh đã cách ly được khu xung quanh đám lửa, đám cháy này cuối cùng cũng có thể khống chế được.
Còn về chỗ lửa cháy, sớm đã đổ nước vào để dập, căn nhà bị cháy khiến mọi người đều khẩn trương cứu những người trong đó ra, cố gắng lấy lại một số đồ châu báu, còn những cái khác thì kệ cho lửa thiêu vậy. Trước mắt tình hình hỏa hoạn đã được khống chế, Dương Hạo mới rời khỏi hiện trường bị cháy, người đầy mồ hôi, người bụi mù ngồi ở một tảng đá lớn dưới gốc cây.
Mấy ngày nay, hắn giấu kín chuyện gì đó rất khó hiểu, an phận sống qua ngày, trong lòng hắn hiểu rõ, Quan Gia vì "Sự kiện đổ Trình" đã nghi ngờ hắn, sự nghi ngờ này chưa chắc sẽ hắn khéo léo mà tiêu trừ. Hắn ở trong triều không có ai, La Công Minh ngay cả có lòng giúp hắn, cũng chỉ có thể tìm lúc thích hợp mới giúp đỡ, mà nam nha Triệu Quang Nghĩa thì lại hoàn toàn không có loại kiêng kỵ này.