Thông tin truyện
Bích Tiêu Cửu Trùng Xuân Ý Vũ
Chủ biên đại nhân nói với tôi rằng, hãy viết một đoạn mở đầu đi! Có lẽ do thường ngày đặt quá nhiều cảm xúc, tình cảm vào trong các bộ tiểu thuyết, cho nên nhất thời cũng không biết nên viết những gì. Chính vì vậy mà tôi lười nhác, phải một thời gian khá lâu mới có thể nhấc bút lên viết được! Được rồi, là tôi đang tìm cớ để biện hộ cho mình mà thôi! Tôi thực chất là một người rất lười biếng!
Bích Tiểu Cửu Trùng Xuân Ý Vũ là một tiểu thuyết được viết trong thời gian khá dài, khoảng thời gian viết tiểu thuyết này, lúc nào tôi cũng cảm thấy ấm lòng, cũng giống như tính cách dịu dàng của tôi thường ngày vậy. Không chỉ bởi vì tính cách của nhân vật nữ chính Ninh Thanh Vũ rất dịu dàng mà còn vì tình cảm giữa nàng với các nhân vật xung quanh lúc nào cũng dịu dàng như nước, ngọt ngào tựa thơ.
Ngay tiêu đề tiểu thuyết Bích Tiêu Cửu Trùng Xuân Ý Vũ đã hàm chứa tên của năm nhân vật chính: Trang Bích Lam, Đường Thiên Tiêu, Đường Thiên Trọng (trùng âm với Trùng), Ninh Thanh Vũ, Nam Nhã Ý. Trang Bích Lam thì không cần phải nói quá nhiều, con người dịu dàng, nho nhã như chàng, đã chiếm trọn cả thời thơ ấu yên bình, tươi đẹp của Ninh Thanh Vũ, cũng chiếm hết toàn bộ tâm tư trong suốt ba năm trời nàng ở trong cung cấm. Đường Thiên Tiêu tuổi trẻ tài cao, tuy thân là thiên tử, nhưng cũng vô cùng nho nhã, dịu dàng, tình nguyện bảo vệ, bao bọc cho Ninh Thanh Vũ trong phạm vi cho phép của bản thân.
Đường Thiên Trọng không dịu dàng. Đúng vậy, từ trước đến nay Đường Thiên Trọng chưa bao giờ là người dịu dàng, ngài lạnh lùng, độc ác và quyết đoán. Thế nhưng tình yêu si mê, cuồng nhiệt của ngài đã khiến mọi người quên đi hết mọi khuyết điểm ở ngài. Tất cả chỉ vì tình cảm thuần khiết và trái tim ấm áp của ngài. Vào khoảnh khắc Đường Thiên Trọng thà bỏ thiên hạ chứ quyết không bỏ Ninh Thanh Vũ, ai có thể nói ngài không phải là người dịu dàng?
“Nếu như ông trời chiều lòng, bạc đầu sinh tử kết uyên ương. Nếu ông trời không cho, thì còn có một hồ sen thanh tao, thơm ngát”. Vì Trang Bích Lam, Ninh Thanh Vũ chấp nhận che giấu dung mạo suốt ba năm trời, khốn khổ chờ đợi, đổi lại chẳng phải được mãi mãi bên nhau mà là phân li thêm một lần nữa.
Xa cách về thể xác và tâm hồn khiến cho giấc mộng năm xưa càng ngày càng bay xa, mờ khuất. Vào lúc Ninh Thanh Vũ gặp được Đường Thiên Trọng, chẳng thể biết được, hai người họ rốt cuộc ai là kiếp nạn của ai? Nhưng tôi lại càng muốn cho họ trở thành vận may trong cuộc đời của đối phương.
Xin đừng trách tôi thiên vị. Đàn ông bá đạo, lạnh lùng lại mang trong mình một tình yêu chung thủy, trước sau như một, ai có thể mãi mãi chống chọi lại sức hút không gì sánh được này chứ?
Tôi thích Trang Bích Lam nhưng tôi lại càng yêu Đường Thiên Trọng. Tôi thừa nhận bản thân đã cố ý tạo nên bi kịch ở đây, khi cho một người đàn ông dịu dàng, chính trực, trọng tình trọng nghĩa như Trang Bích Lam bại trận trước một người đàn ông bá đạo, lạnh lùng mà si tình tuyệt đối như Đường Thiên Trọng.
Tác phẩm này là một tiểu thuyết về tình yêu, thế nhưng tôi hy vọng có thể khắc họa được những con người với tính cách khác nhau thì sẽ đem đến cho họ vận mệnh khác nhau. Nếu như Ninh Thanh Vũ quật cường, cố chấp hơn chút nữa thì có lẽ câu chuyện này lại càng không thể có được một đoạn kết mỹ mãn như vậy.
Trong cuộc đời, có nhiều khi chúng ta phải biết thỏa hiệp và Ninh Thanh Vũ đã biết thỏa hiệp sau sự kiên trì vô vọng của bản thân. Hành động thỏa hiệp này không phải là nhượng bộ mà là sự dịu dàng đầy uyển chuyển, để cho chúng ta nhìn rõ hơn con đường phải đi phía trước, để tìm phương hướng thích hợp để bản thân có thể sinh tồn và được sống một cách hạnh phúc nhất, tốt đẹp nhất.
Ninh Thanh Vũ rất thông minh, mối tình si nửa đời trước không cầu được, nàng biết cách buông tay, từ bỏ đúng lúc. “Trà ngon mới pha, phải uống ngay khi còn nóng thì mới ngon, nếu như để lâu quá không uống thì cho dù đó là lá trà thượng hạng tới đâu, nước pha trà có thanh khiết tới đâu cũng chẳng còn ngon miệng như lúc ban đầu nữa. Thà rằng miễn cưỡng tìm kiếm hương thơm, mùi vị ban đầu trong chén trà đắng miệng, nguội tanh, chi bằng hãy pha một bình trà mới lại hơn”.
Đọc tới đây, liệu có ai đã từng khâm phục suy nghĩ sáng suốt nhấc lên được, đặt xuống được của nàng hay chưa?
Tất cả mọi người đều nguyền rủa Đường Thiên Trọng sẽ thất bại, sẽ chết đi, ngay chính bản thân Ninh Thanh Vũ cũng cho rằng ngài có khả năng sẽ thất bại, sẽ chết đi, có điều nàng cũng có chủ kiến riêng của bản thân: “Ngài không phải là người đàn ông tốt, thậm chí không phải người tốt. Thế nhưng ngài sẽ là người cha tốt cho các con muội và cũng là người chồng tốt của muội”.
Là một người phụ nữ, có lẽ trong tiềm thức mỗi người đều hy vọng trên thế gian này có một người đàn ông si tình, chung thủy tuyệt đối với mình như vậy.
Nếu đã yêu nhau thì phải ở bên cạnh nhau, cho dù là cùng nhau đi xuống suối vàng cũng cam nguyện. Thuần khiết đến mức từ bỏ tất cả mọi thứ, cũng chỉ vì muốn được bên nhau mãi mãi, đời đời kiếp kiếp không cách xa.
Cho nên, Ninh Thanh Vũ đành chấp nhận số phận, nghe theo ý trời, chấp nhận mối tình si của Đường Thiên Trọng, để rồi bất ngờ nhận được niềm hạnh phúc mà bao nhiêu năm nay thầm mơ không được.
Ninh Thanh Vũ tuyệt đối không phải là người phụ nữ tài giỏi nhất trong số tất cả những nhân vật chính mà tôi đã từng khắc họa, cũng không phải thông minh tuyệt đỉnh, thậm chí nếu như dùng ánh mắt hiện đại để nhìn nhận tính cách dịu dàng và chấp nhận số phận của nàng thì lại thấy nàng thật là yếu đuối, bạc nhược. Có điều Ninh Thanh Vũ quả thực là nhân vật nữ chính may mắn nhất cũng như hạnh phúc nhất trong số các tác phẩm tôi đã viết. Nói ngay như Vân Bích Lạc trong Đế Cơ hay Dung Thư Nhi trong Phồn Hoa Lạc Định, nếu như hai nhân vật nữ chính này biết thỏa hiệp với số mệnh thì trên con đường đi tìm hạnh phúc của bản thân, họ đã không phải gặp quá nhiều trắc trở, nạn kiếp khốn khổ. Hay như A Mặc trong Cung Khuyết Lệ lại càng cố chấp đối đầu với số mệnh, quyết không chịu khuất phục, không chấp nhận bị người khác khống chế, chỉ một lòng muốn bản thân có thể điều khiển mọi thứ, sau cùng bị vận mệnh thâm sâu khó đoán trêu ngươi, giày vò đến mức cùng cực. Thông minh tính hết lẽ đời, phận mình ngược lại tính rồi cứ sai.
Phụ nữ không phải là kẻ yếu, nhưng cũng không cần mạnh mẽ quá.
Nếu như nước chảy đá mòn, có thể lấy nhu khắc cương thì tội gì phải mang trên người quá nhiều áo giáp nặng nề để chống chọi lại với mọi gai góc của cuộc đời?
Nếu như chấp nhận số phận mà có thể hạnh phúc, vậy sao lại không chấp nhận số phận lấy một lần?
Chương mới nhất
- Chương 31: Ngoại truyện Đường Thiên Tiêu: Mộng xuân tàn, tiếng sáo đêm qua dễ tan biến
- Chương 30: Ngoại truyện: Cuộc sống ngọt ngào của Đường Thiên Trọng và Ninh Thanh Vũ
- Chương 29: Ngoại truyện Trang Bích Lam: Sương mù dày đặc, yến không về tổ cũ
- Chương 28: Ngoại truyện Đường Thiên Trọng: Cửu trương cơ, đôi hoa đôi lá lại đôi cành
- Chương 27: Đoạn kết
- Chương 26: Sinh tử phù dân, mỉm cười ứng phó cùng thâm ý
Danh sách chương
- Chương 1: Hậu cung sâu thăm thẳm, rèm cuộn giấc mộng hoa lê
- Chương 2: Hồn trăng tan biến, sương mù ngập đình sen
- Chương 3: Loạn điểm uyên ương, mây chôn đinh hương kết
- Chương 4: Lầu ngọc xuân sâu, rẽ bước ắt tiêu hồn
- Chương 5: Tương tư chân trời, hồn tan cơn mơ cũng tạnh
- Chương 6: Kiếm lạnh đao sương, hoa xuân đơn chiếc
- Chương 7: Làm lại thơ cũ, chốn xưa xa tận chân trời
- Chương 8: Giáo mác ngợp trời, khí thế ngút tầng mây
- Chương 9: Lại gần bên ngươi, hãy để ta ngủ trong cơn say
- Chương 10: Hương thơm khó giữ, xuân lạnh lỡ mùa hoa
- Chương 11: Nhã ý ngời ngời, cành vàng thoát khỏi lồng son
- Chương 12: Tiếng ngựa hý vang, nguyện cùng bóng xưa
- Chương 13: Phong ba bão táp, tim quặn đớn đau
- Chương 14: Tiếng dịch gió xuân, ca biệt mộng hàn
- Chương 15: Hoa rụng đêm lành, mộng đoàn viên càng hiếm
- Chương 16: Ngọa Hổ Tàng Long, mưu quyền đoạt vị
- Chương 17: Hương tàn biến thành tro, nuối tiếc tiễn gió thu
- Chương 18: Hoa trong mưa gió, cỏ nào không lay động
- Chương 19: Lặng cười tiêu diêu, nhìn thấu hồng trần
- Chương 20: Sương lạnh đêm dài, đường về dấu tích nào đâu
- Chương 21: Người giờ nơi nao, phụ lòng mong đợi
- Chương 22: Trả người minh châu, bách tử quy giấc mộng tàn
- Chương 23: Đừng oán gió xuân, hồng nhan một mình than thở
- Chương 24: Vòng xoáy mưu mô, tìm nhau trong giấc mộng
- Chương 25: Binh đao loạn lạc, hương thầm trong gió tuyết
- Chương 26: Sinh tử phù dân, mỉm cười ứng phó cùng thâm ý
- Chương 27: Đoạn kết
- Chương 28: Ngoại truyện Đường Thiên Trọng: Cửu trương cơ, đôi hoa đôi lá lại đôi cành
- Chương 29: Ngoại truyện Trang Bích Lam: Sương mù dày đặc, yến không về tổ cũ
- Chương 30: Ngoại truyện: Cuộc sống ngọt ngào của Đường Thiên Trọng và Ninh Thanh Vũ
Thể loại
- Đô Thị
- Linh Dị
- Đam Mỹ
- Hiện Đại
- Khoa Huyễn
- Mạt Thế
- HE
- Hỗ Công
- Tương Lai
- Ngôn Tình
- Trọng Sinh
- Cổ Đại
- Tình Cảm
- Sủng
- Showbiz
- Kiếm Hiệp
- Điền Văn
- Xuyên Không
- Gia Đấu
- Truyện Teen
- Hài Hước
- Hệ Thống
- Dị Năng
- Huyền Huyễn
- Bách Hợp
- Tiên Hiệp
- Dị Giới
- Sắc
- Tổng Tài
- Quân Sự
- Nữ Cường
- Lịch Sử
- Ngược
- Cung Đấu
- Quan Trường
- Trinh Thám
- Đoản Văn
- Nữ Phụ
- Gương Vỡ Lại Lành
- Vả Mặt
- Hoàng Cung
- Chữa Lành
- Võng Du
- Thám Hiểm
- Hào Môn
- Thanh Xuân Vườn Trường
- Ngọt Sủng
- Xuyên Sách
- Báo Thù
- Kinh Dị
- Tình Cảm Gia Đình
- Đông Phương
- Light Novel
- Khác
- Xuyên Nhanh
- Phương Tây
- Nhân Thú
- Tiểu thuyết
- Cưới trước yêu sau
- Mỹ Thực
- Sảng Văn