Bí Mật Phù Thủy

Chương 42: Trò chơi tiếp sức (2)


Chương trước Chương tiếp

Saphia bước từng bước cẩn trọng tiến vào khu rừng. Đây là khu rừng bị yểm bùa, tương đối nguy hiểm, nếu không cẩn thận sẽ rất dễ dàng thất bại không vượt qua được thử thách này.

Saphia cười nhếch mép. Quả không hổ danh là khu rừng bị yểm bùa, cuối cùng cũng đã bắt đầu trò chơi rồi.

Saphia lẩm nhẩm câu thần chú, hai thanh kiếm làm từ sức mạnh của gió được tạo thành. Saphia vung tay, chém tới tấp về phía trước đồng thời cũng chạy thật nhanh.

Thế nhưng, mọi việc không dễ dàng như vậy. Saphia hiện đang đứng ở giữa khu rừng, cảm giác lúc này hệt nhe đang lọt vào một mê cung rỗng lớn, không biết lối ra ở đâu, cũng chẳng biết nên đi theo hướng nào.

Thu hồi lại hai thanh kiếm trên tay, Saphia cố gắng tập trung suy nghĩ để tìm ra cách giải quyết cho tình hình hiện tại.

Không cho Saphia có cơ hội nghĩ cách, những cành cây bị yểm bùa bắt đầu ép sát lại, tạo thành một vòng tròn vây lấy Saphia. Những cành cây vươn dài ra, tấn công thẳng vào Saphia, vài cành cây tìm cách tóm lấy chân, tay của Saphia và giữ cô thật chặt, không cho cô cơ hội sử dụng phép thuật.

Tình thế này thật là phiền phức. Saphia tạo ra hai quả cầu năng lượng từ hai bàn tay, liên tục phóng đi. Nhưng không dễ gì hạ gục được lũ cây trong khu rừng này.

Saphia ngồi gục xuống, hơi thở bắt đầu khó khăn. Nếu cứ tiếp tục tấn công như vậy thì sẽ sớm kiệt sức và kết quả chỉ là bị bọn chúng tóm được, vậy xem như thử thách đã thất bại rồi còn gì.

Saphia nhanh chóng lấy lại tinh thần, quyết tâm thắng cho bằng được để không phụ công sức của nó và Kai từ nãy đến giờ.

Từ từ nhắm mắt lại, Saphia giữ cho tâm mình thật tĩnh lặng để có thể suy nghĩ thật chính xác.

Bất chợt, trên môi cô nở ra một nụ cười. Cuối cùng cũng tìm ra cách rồi.

Nghĩ là làm, Saphia lập tức triệu hồi chổi thần. Cô nghĩ, nếu đi bộ khó khăn như vậy sao lại không dùng chổi bay lên, như vậy chẳng phải nhanh hơn sao.

Yên vị trên chổi thần, sẵn sàng tư thế để bay lên, Saphia vươn tay ra, miệng lẩm nhẩm câu thần chú. Thần chú vừa dứt, một loạt ánh sáng mạnh mẽ phóng ra từ chỗ của Saphia trải ra khắp xung quanh. Đợt ánh sáng này khiến đám cây bị chói, chỉ có thể đứng yên một chỗ, không thể theo dõi hành động của Saphia.

Và kết quả dĩ nhiên là Saphia đã an toàn tuyệt đối phóng lên cao.

Saphia nhếch mép cười, cuối cùng cũng thấy lối ra. Cô hơi chườn người về phía trước, chuẩn bị phóng về phía lối ra.

Nhưng mọi việc không dễ như vậy, đám cây bị yểm bùa kia nhất quyết không buông tha, chúng vươn những cành cây lên thật cao, tấn công vào chổi thần của Saphia.

Một cành cây đã giữ được chân của Saphia, tuy rất rối nhưng Saphia cố gắng bình tĩnh, cô lập tức niệm chú, trên tay xuất hiện một thanh kiếm gió, chém đứt cành cây kia.

Những cành cây khác không chịu bỏ cuộc, cứ thế vươn lên. Không thể mãi như vậy được, Saphia vội vã phóng vút đi.

Tuy trên đường xuất hiện nhiều trở ngại, vài lần xém chút nữa là bị ngã khỏi chổi những cuối cùng, Saphia đã thành công, an toàn về đích.

Thử thách thứ 4 của Gin cũng nhanh chóng được bắt đầu.

Nhiệm vụ của Gin là phải tạo ra một con rồng bằng nước. Việc này nói khó thì thật ra cũng không khó nhưng đòi hỏi người thực hiện phải giỏi về phép thuật điều khiển nước và một lượng sức mạnh phép thuật tương đối lớn mới hoàn thành được.

Chính vì vậy mà tuy có nhiều người hăng hái tạo ra rồng nước theo yêu cầu nhưng chỉ mới tạo được một phần đã lập tức bị hóa trở lại thành nước.

Gin cũng không ngoại lệ. Đã làm hai lần nhưng Gin đều đã thất bại hai lần.

Gin cảm thấy buồn, có phần thất vọng về bản thân mình. Đưa tay gạt đi vài giọt mô hồi trên khuôn mặt mình, cô lại một lần nữa cố gắng.

– Gin à, cứ bình tĩnh, tập trung tinh thần điều khiển nguyên tố. Cậu là một phù thủy giỏi, cậu chắc chắn làm được.

Đứng ngoài xem tình hình, nó lo lắng cho Gin nên nói vọng vào trong. Nó mong rằng lời nói của nó có thể giúp Gin phần nào và tiếp thêm động lực cho cô bạn.

– Đúng đấy Gin, cậu nhất định thành công.

Saphia cung theo nó nói vọng vào.

Gin quay sang nhìn nó và Saphia mỉm cười gật đầu. Kai cũng nhìn Gin mỉm cười. Tuy không nói gì nhưng Gin có thể thấy trong ánh mắt Kai là sự tin tưởng tuyệt đối cậu dành cho cô, điều này càng làm Gin có thêm động lực.

Gin trở lại với thử thách của mình. Nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu rồi từ từ mở mắt ra. Lúc này, quyết tâm của Gin đã lên đến đỉnh điểm.

Gin dang tay ra, bắt đầu thực hiện.

Giữ tinh thần tập trung cao độ, điều khiển thật tốt sức mạnh phép thuật nước, đó là những gì Gin đang suy nghĩ.

Và cuối cùng sự cố gắng của Gin đã được đền đáp. Từng bộ phận của rồng nước từ từ xuất hiện, hoàn chỉnh đến từng chi tiếp nhỏ.

Nhưng không được vui mừng quá sớm, phải tiếp tục tập trung. Gin tiếp tục cố gắng.

5 phút trôi qua, cuối cùng cũng thành công rồi.

Giáo sư vừa xác nhận hoàn thành nhiệm vụ, Gin vui mừng đến mức nhảy cẩng lên. Nó, Saphia và Kai cũng chạy đến, tất cả đều chung một vẻ vui mừng. Bốn người ôm chầm lấy nhau, nhảy lên vì vui sướng.

Và lúc này đây, thử thách thứ 5 cũng chính thức bắt đầu.

Nhiệm vụ của anh trong thử thách điều khiển nguyên tố lửa này chính là phải dùng sức mạnh nguyên tố lửa làm bốc hơi tất cả nước ở dòng sông trước mặt. Nhưng vấn đề là chỉ dùng phép thuật một lần duy nhất, nếu không thành công hoặc nước chưa bốc hơi hết thì xem như thua cuộc tại đây.

Quả là một thử thách khó khăn. Thử thách này yêu cầu nguồn năng lượng phép thuật rất lớn, sức mạnh nguyên tố lửa cũng phải ở trình độ cao và phải duy trì được lâu. Không biết liệu thử thách này có thể vượt qua không đây.

Nó nhìn anh, ánh mắt lo lắng.

Anh cũng quay sang nhìn nó nhưng không nói gì, chỉ mỉm cười.

Trong ánh mắt Saphia lúc này có nét buồn nhưng cô nhanh chóng giấu đi. Vỗ nhẹ vai nó, Saphia nói với ý trấn an nhưng vẫn luôn hướng ánh nhìn về anh:

– Yên tâm đi, với một cao thủ phép thuật như anh ấy thì thử thách này có là gì đâu.

Nó gật đầu, sự lo lắng cũng nhờ lời nói của Saphia mà giảm bớt.

Anh bắt đầu thử thách, dáng vẻ đầy tự tin, không có chút gì lo lắng mà bắt tay vào thi triển phép thuật ngay lập tức.

Câu thần chú vừa dứt, một ngọn lửa cực lớn, nhiệt độ cũng rất cao bao phủ lấy cả phần sông cần làm bốc hơi.

Vài phút trôi qua.

Ngọn lửa vẫn cứ được duy trì như thế nhưng nhiệt độ dường như ngày một tăng lên. Nước bốc hơi cũng đã gần hết.

Nó suýt xoa, ngưỡng mộ khả năng phép thuật của anh. Không chỉ có nó, tất cả học viên đứng xem đều trầm trồ, không ngớt tán thưởng.

Môi anh khẽ kéo lên, một nụ cười tươi hiện. Thử thách đã thành công.

Anh quay người sang nhìn nó, mỉm cười, ánh mắt chứa đầy tia yêu thương dành cho nó. Nó cũng cười nhìn anh nhưng nhận ra có nét gì đó trong ánh mắt anh khiến nụ cười của nó không được rạng rỡ như lúc ban đầu.

Năm thử thách đã hoàn thành rồi, chỉ còn thử thách thứ 6 này nữa là xem như trò chơi kết thúc.

Nhóm bọn nó đều đã xuất hiện tại chỗ hắn. Hắn lúc này đang chuẩn bị chiến đấu với một giáo sư của Witchard vậy mà trông vẻ mặt hắn vẫn rất lạnh lùng, bình thản, lại còn có nét dửng dưng, không chút gì gọi là lo lắng.

Không để mất thêm thời gian, giáo sư cũng đã xuất hiện trên sân đấu.

Nó ngỡ ngàng khi nhìn thấy giáo sư. Chẳng phải là giáo sư dạy môn chiến đấu phép thuật ở lớp nó đây sao? Nó từng nghe qua danh tiếng của giáo sư, phép thuật rất mạnh, chiến đấu cũng rất tài giỏi. Nó tự hỏi, liệu hắn có thể giành chiến thắng hay không đây?

– Đấu luôn đi.

Hắn lạnh lùng buông lời. Giáo sư gật đầu ra vẻ đồng ý và trận đấu bắt đầu.

Không để bị rơi vào thế bị động, giáo sư đã chủ động tấn công trước. Từng đòn tấn công mạnh mẽ lao đến chỗ hắn với tốc độ cao ấy vậy mà hắn lại né tranh một cách cực kì dễ dàng trước sự kinh ngạc xen lẫn ngưỡng mộ của nó cùng các học viên khác.

Cách di chuyển né đòn của hắn thật đẹp mắt khiến đám nữ học viên không ngừng gào thét, cổ vũ nhiệt tình. Nó tuy có ngưỡng mộ thật nhưng thấy cảnh này bất chợt lại thấy nhàm chán, khẽ buông tiếng thở dài.

Giáo sư vẫn tiếp tục ra đòn nhưng hắn vẫn chỉ xem như không khí. Lúc này, hắn đã hết kiên nhẫn và bắt đầu tấn công.

Đầu tiên, hắn làm cho lớp đất đá dưới chân giáo sư nâng lên cao một cách đột ngột khiến giáo sư mất thăng bằng. Tuy đã giữ được lại thăng bằng và chuẩn bị tấn công tiếp nhưng tay chân giáo sư đã nhanh chóng bị đám dây leo do hắn điều khiển khóa chặt lại. Không cho giáo sư thêm chút cơ hội nào trở tay, hắn lập tức phóng một đòn tấn công năng lượng mạnh mẽ đến và kết quả dĩ nhiên hắn đã dành chiến thắng rất nhanh chóng.

Đám học viên nữ như vỡ òa trước cảnh này, toang lao đến chỗ hắn với vẻ ngưỡng mộ nhưng phải nhanh chóng lùi bước vì hàn khí từ hắn thoát ra.

Vậy là nhóm nó đã toàn thắng với vị trí đầu bảng.

Trò chơi kết thúc, lúc này trở về trại được rồi.

Tất cả chuẩn bị dịch chuyển, cả nó cũng vậy. Saphia, Gin, Kai và anh đã dịch chuyển đi trước. Nó toang dịch chuyển theo ngay thì lập tức tay nó bị hắn giữ lại.

Nó bất ngờ, không hiểu nguyên nhân, đưa mắt sang nhìn hắn. Hắn đưa tay gõ nhẹ lên trán nó, lạnh lùng buông lời:

– Nãy giờ em dịch chuyển bao nhiêu lần rồi? Muốn kiệt sức mới chịu à???

Nghe lời hắn nói, nó mới sực nhớ ra. Từ nãy đến giờ nó đã dùng phép thuật dịch chuyển bốn lần rồi, nếu thêm lần này nữa sẽ là lần thứ năm. Nhưng lúc nó thực hiện thử thách tốc độ, vì phải chiến đấu với kẻ đánh lén nên nó đã phải tiêu hao thêm phép thuật. Nếu giờ nó tiếp tục dịch chuyển, rất có khả năng về đến trại sẽ ngất xỉu, như vậy nhất định sẽ làm mọi người lo lắng, ảnh hưởng đến việc đi chơi thì thật không hay chút nào.

Hắn buông tiếng thở dài rồi không nói không rằng cứ thế bế xốc nó lên. Nó “a” lên bất ngờ. Hắn nói:

– Ngoan ngoãn chút đi, nếu không ngất xỉu đừng có trách.

Nói xong, hắn lẩm nhẩm câu thần chú dịch chuyển, dịch chuyển cả nó và hắn về lại khu vực trại.

Đến nơi, hắn bỏ nó xuống. Nó cúi đầu che đi khuôn mặt đỏ bừng, ngượng ngùng:

– Cảm… cảm ơn anh.

Rồi hắn và nó cùng bước vào trại.

Nó nhanh chóng cùng mọi người bắt tay vào làm bữa tối. Vì tham gia trò chơi nên cả buổi trưa chưa ai có gì bỏ vào bụng chính vì thế nên bữa tối phải nhanh chóng sẵn sàng.

Vừa chuẩn bị bữa tối, nó vừa ngồi ngẩm nghĩ. Hai hôm nay đã chơi trò chơi liên hoàn rồi lại trò chơi tiếp sức. Không biết liệu ngày mai là buổi cuối cùng, thầy hiệu trưởng và giáo sư Witchard sẽ tổ chức gì nữa đây???

Nó vẫn miên man trong dòng suy nghĩ mak không hay biết buổi tối đã xong tự lúc nào. Ăn uống xong, nó thấy mệt nên quyết định sẽ đi nghỉ ngơi sớm để dưỡng sức, mai lại tiếp tục vui chơi.

===ENDCHAP42===


Bình luận
Sắp xếp
    Loading...