Bắt Ma Đặc Công

Chương 1: Báo cáo khám nghiệm tử thi


Chương tiếp

Quyển 1: Tình án lúc nửa đêm
Thôn trang ngoại ô thành phố phát sinh án mạng liên hoàn, toàn bộ nạn nhân là những cô gái trẻ tuổi, toàn thân trần truồng, trên người không có vết thương, hiện trường vụ án cửa sổ cửa phòng hoàn toàn bình thường, không có dấu hiệu xô xát, không phát hiện bất kỳ dấu vân tay hay dấu chân khả nghi nào... Khám nghiệm tử thi kết luận là đột tử do bệnh tim, nhưng bắt đầu liên tục xuất hiện những vụ án hoàn toàn giống nhau, làm cho đội trưởng đội trinh sát hình sự Giang Vĩ Bân lâm vào tình cảnh vô cùng khó khăn, ngay vào lúc này, một vị chuyên gia do tỉnh phái tới xuất hiện đó chính là Lữ Minh Dương...



“ Người chết: Trần Diễm Lệ, giới tính: nữ, ngày sinh: 29 tháng 2 năm 1984, nơi ở: khu đông thành phố. Chuyển đến thành phố này làm việc vào ba năm trước, hiện là nhân viên văn phòng. Phán đoán ban đầu: thời gian tử vong từ 11h30 đêm hôm qua đến rạng sáng hôm nay.
Giang Vĩ Bân vừa nghe điều tra viên tiểu Triệu báo cáo, vừa đánh giá hiện trường. Đây là một phòng trọ phổ thông dành cho người độc thân, một bên là cửa, bên kia là ban công và phòng vệ sinh, không có nhà bếp.

“Nạn nhân được phát hiện lúc 10h30.” Tiểu Triệu tiếp tục nói,” Đồng nghiệp thấy cô ấy không đi làm, điện thoại cũng không liên lạc được, cho nên sau khi hết ca thì ghé qua thăm, lúc kêu thì không có người mở cửa, nhưng trong phòng lại có tiếng TV, vì thế hắn kêu chủ nhà mở cửa phòng…”

Giang Vĩ Bân giở tấm vải trắng lên nhìn. Đây là một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, giờ phút này lại toàn thân trần trụi, lạnh băng nằm trên giường, thân hình trắng muốt đã cứng ngắc, cặp đùi thon dài khẻ mở, đôi tay đặt giữa hai chân…

“Đã kiểm tra, nạn nhân trước khi chết từng có hành vi…”Tiểu Triệu liếm liếm môi, lại nói: “Nhưng không phát hiện tinh dịch nam giới…”

Giang Vĩ Bân quay đầu lại, không có tinh dịch nam giới, nhất định là đã sử dụng áo mưa, đương nhiên còn có một trường hợp, chính là tự sướng.

Giang Vĩ Bân khẽ nhíu mày, sau đó quay đầu lại cẩn thận quan sát thi thể.

Tiểu Triệu nuốt nước miếng, nói tiếp: “Nạn nhân toàn thân không có vết thương, không có dấu hiệu trúng độc, hiện trường không có dấu vết xô xát, cửa sổ vẫn tốt, tài sản không mất thứ gì, cho nên khả năng nạn nhân bị sát hại là không lớn…”

Nếu phân tích theo các án mạng tương tự, thì không ngoài ba trường hợp: Bị sát hại, tự sát, hoặc đột tử. Trường hợp này không phải bị giết, thì hẳn là tự sát, hoặc là đột tử, nói cách khác án mạng này không phải là án hình sự.

“Nguyên nhân tử vong là gì?” Giang Vĩ Bân cũng không quay đầu lại, vừa hỏi vừa cẩn thận đánh giá khuôn mặt nạn nhân. Không thể nghi ngờ, Trần Diễm Lệ rất đẹp, nhưng chết rồi mà còn đẹp như vậy cũng không có mấy người. Giờ phút này Trần Diễm Lệ hai mắt trừng trừng, giống như nhìn thấy cái gì rất khủng bố, miệng khẻ mở nhưng lại giống như không thể thét thành tiếng. Trực giác của một người làm trinh sát hơn hai mươi năm nói cho Giang Vĩ Bân biết án này không đơn giản như nhìn bên ngoài.

“Cái này…”Tiểu Triệu ấp úng nói:” Tạm thời còn chưa điều tra ra, phải chờ báo cáo pháp y vào ngày mai thôi.”

“Tại sao lại phải chờ đến ngày mai?” Giang Vĩ Bân buông tấm vải trắng xuống, che lại khuôn mặt Trần Diễm Lệ, quay lại nói: “Báo ngay với bên pháp y, đêm nay khám nghiệm tử thi, sáng mai tôi muốn lấy báo cáo”

“Sếp, cái này… em thấy tám chín phần là cô ấy trong lúc tự sướng, bệnh tim phát tác, đột tử thôi… Nhất thiết cần gấp như vậy sao?” Tiểu Triệu vừa than thở thì nhìn thấy sắc mặc khó chịu của Giang Vĩ Bân liền vội vàng im miệng, quay đầu le lưỡi, kêu mấy anh em khác đi báo cho bên pháp y, tiến hành phong tỏa hiện trường, mời đồng nghiệp của nạn nhân, chủ nhà và toàn bộ nhân chứng về cục để thẩm vấn…

*****

Giang Vĩ Bân cùng tiểu Triệu và các trinh sát viên thức suốt một đêm thẩm vấn đồng nghiệp Trần Diễm Lệ, chủ nhà, hàng xóm tình huống lúc đó nhưng đến hừng đông vẫn không có manh mối giá trị nào.

Trần Diễm Lệ tính cách hơi hướng nội, không có nhiều bạn bè, bình thường cũng không kết oán với ai, cho nên khả năng giết người trả thù là không lớn. Mà cô ấy ở quê đã đính hôn, ở thành phố cũng không có bạn trai khác, giết người vì tình cũng có thể loại trừ. Hơn nữa đêm qua, hàng xóm cũng không có nghe tiếng động khác thường gì trong phòng cô ta, cho nên vụ án này có lẽ thực sự không phải là giết người.

Chẳng lẽ giống như lời tiểu Triệu nói, vì cô ta thủ dâm quá độ làm cho bệnh tim đột nhiên phát tác mà chết sao? Nhưng đồng nghiệp cũng không nghe nói cô ta có tiền sử bệnh tim, trong phòng của nạn nhân ngoài mấy viên thuốc cảm cũng không thấy có phát hiện loại thuốc đặc trị nào….

Nhưng cặp mắt sợ hãi của Trần Diễm Lệ cùng cái miệng khẽ mở ra lại cứ ám ảnh trong lòng Giang Vĩ Bân

Nhìn đồng hồ trên điện thoại di động, đã tám giờ mười lăm phút. Một đêm không ngủ đã bình thường như ăn cơm, nhưng lần này so với những lần trước cảm giác mệt hơn nhiều. Án mạng này không có điểm nào rõ ràng, thật là đau đầu a.

Chẳng lẽ thật sự mình quá mẫn cảm? hay là nghỉ ngơi một chút. Giang Vĩ Bân nằm xuống bàn làm việc, nhưng thế nào cũng ngủ không được, đang mơ màng thì tiểu Triệu chạy tới, trong tay là bản báo cáo khám nghiệm tử thi.

Giang Vĩ Bân lật bản báo cáo nghiệm thi, bỏ luôn phần nội dung phía trước, tìm tới chỗ nguyên nhân tử vong để xem, đập vào mắt là mấy chữ: tuyến thượng thận bị kích thích quá độ, tim đột ngột ngừng đập…

Anh nhướng mày, nguyên nhân tử vong đây sao? Ba mươi năm làm cảnh sat, đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy báo cáo khám nghiệm tử thi như vậy. Tuyến thượng thận kích thích quá độ, nói cách khác là nạn nhân lúc đó nhất định gặp sự tình rất khủng bố, dân gian hay nói là bị dọa chết – cái đó và biểu tình gương mặt nạn nhân rất phù hợp. Đến tột cùng thì tình huống gì có khả năng dọa chết một cô gái trẻ tuổi như vậy?

Giang Vĩ Bân ném bản báo cáo lên bàn, ngửa người ra sau. Nghi điểm, tất cả đều là nghi điểm a.

“Sếp…”, thấy mặt Giang Vĩ Bân thất thần, tiểu Triệu thử kêu một tiếng.

Giang Vĩ Bân dừng một chút, nói:” tiểu Triệu, chú nói cô ta vì lý do gì mà tuyến thượng thận bị kích thích quá độ?”

“Hả, theo em thấy tám phần là cô ta ở nhà xem phim kinh dị bị dọa chết.” Vấn đề này lúc lấy báo cáo tiểu Triệu cũng đã có nghĩ qua. “Đồng nghiệp nạn nhân không phải nói cô ta lúc đó đang mở TV sao chứ?”

Giang Vĩ Bân gật gật đầu, nói:” Ừ. Đúng rồi, trong nhà Trần Diễm Lệ không phải là không có đầu DVD sao? Chú đi hỏi đồng nghiệp của cô ta xem lúc vào nhà thì TV đang phát kênh nào, sau đó tra xem 12h đêm ngày hôm đó đang chiếu tiết mục gì…”

Tiểu Triệu cuống quít đi ngay, anh rất rõ cá tính của Giang Vĩ Bân, có vấn đề là phải làm rõ ràng ngay. Nếu chứng thật lúc đó đúng là Trần Diễm Lệ đang xem phim kinh dị, thì án mạng này coi như kết thúc, hôm nay mình cũng không phải thức đêm nữa rồi. Ôi, con gái bây giờ cũng thật là, nhát gan còn thích xem phim kinh dị, bị dọa chết cũng không trách được ai…

“ Không đúng!” Giang Vĩ Bân đột nhiên thốt lên, làm tiểu Triệu bị dọa nhày dựng lên.

Giang Vĩ Bân chỉ vào một đoạn trong bản báo cáo nghiệm thi nói:” Nạn nhân trước khi chết từng có hành vi giao cấu, nhưng không có tinh dịch nam giới, nhưng trên ngón tay nạn nhân phát hiện có âm dịch nữ giới….”

Tiểu Triệu cuống quit gật đầu, về điểm này chính mình đã sớm đoán từ trước. Ay da, thật đúng là có điểm đáng tiếc, một cô gái xinh đẹp như vậy lại… Sớm nói, tìm mình a, mình còn zin đó…

Không đúng! Tiểu Triệu cũng đột nhiên ý thức được một điểm – lúc đó mình phán đoán là cô ta vì thủ dâm mới làm bệnh tim phát tác, như vậy cũng có nghĩa là không thể vì xem phim kinh dị khiến cho tuyến thượng thận bị kích thích quá độ mà chết. Mặc khác, có ai lại vừa thủ dâm lại vừa xem phim kinh dị không đây?

“Cái này… Có lẽ cô ta xong rồi mới mở TV…” Tiểu Triệu ấp úng nói.

Giang Vĩ Bân khép hờ ánh mắt, lập luận của tiểu Triệu không phải là không có đạo lý, nhưng trong lòng anh cứ thấy có chỗ không đúng, nhưng cuối cùng là chỗ nào đây? Anh thở dài, giọng có chút mệt mỏi nói:”Ừ, chút nữa các anh em cứ kiểm tra trước một chút vấn đề bên truyền hình, còn có thông báo cho người nhà nạn nhân nữa chứ? Chờ họ đến đây xem có thêm manh mối gì không…”

“Sếp! Lại có án mạng!” Đang lúc nói chuyện thì có một người trẻ tuổi hấp ta hấp tấp chạy vọt đến, vẻ mặt hưng phấn, đây đúng là lính mới vừa tốt nghiệp trường cảnh sát đến thực tập, tiểu Lưu.

“La cái gì mà la? Chú ý hình tượng! Có người chết đáng để cao hứng vậy sao?” Tiểu triệu tiến lên chụp tiểu Lưu lại. Bình thường tại cục cảnh sát tư cách hắn nhỏ nhất, bây giờ có tiểu Lưu rồi, rốt cuộc củng có đối tượng để hắn giáo huấn đây mà.

Chân mày Giang Vĩ Bân nhíu lại, vội hỏi:” Chú nói cái gì?”

“Lại có án mạng.” Tiểu Lưu xấu hổ cười cười, rồi lại nghĩ làm sao chết người mà mình còn cười được như vậy? Chẳng qua lần này thật đúng là làm cho người ta hưng phấn – Án mạng liên hoàn, tuyệt đối là một vụ án lớn, chẳng phải hắn vẫn luôn mơ sẽ phá các loại án như thế này sao. ------------------------------------------------------------------------------------------------


Bình luận
Sắp xếp
    Loading...