Bao Kiếm Bằng Tơ Vàng - Trường Thanh Trường Bạch

Chương 43


Chương trước Chương tiếp

Trong một tháng ngắn ngủn này, Tần Diệc nhìn Cơ Ninh bỗng nhiên xa lánh mình, lại dần dần thân cận với Hạ Lâu Cần.

Nàng thay lòng đổi dạ nhanh như vậy, nhưng Tần Diệc từ đầu đến cuối cũng không hỏi Cơ Ninh vì sao trong thời gian ngắn ngủi như thế đã yêu thương người khác.

Bởi vì trong mắt Tần Diệc, nhân tâm từ trước tới giờ khó đoán, cảm tình càng khó có thể suy xét.

Tần Diệc từ nhỏ trải qua cuộc sống nước sôi lửa bỏng bên chính mẫu thân ruột. nhưng cũng không phải là chưa từng cảm nhận được dịu dàng.

Thời điểm cực ngẫu nhiên, sau khi mẫu thân hắn đánh hắn bằng gậy trúc, cũng sẽ áy náy ném hai cái kẹo cho Tần Diệc đầy người tổn thương, hoặc là một khắc này vẫn còn say khướt chửi ầm lên với hắn, khắc sau lại thất thần giống như hồi hồn, quỳ trên mặt đất ôm hắn nghẹn ngào khóc rống lên.

Nếu như mẫu thân hắn từ đầu tới cuối đều hận hắn, chưa từng có chút yêu thương nào với hắn, bây giờ tính nết hắn có lẽ sẽ không dễ nắm bắt như vậy.

Đáng tiếc hắn chưa từng có được một phần cảm giác nguyên vẹn, hận cũng thế, yêu cũng vậy, yêu hận cũng không đủ thuần túy, hắn lớn lên trong cảm giác hỗn độn, cử thế cảm thấy yêu hận đan xen mới là bình thường.

Vì vậy bây giờ trong mắt hắn, cho dù Cơ Ninh vô duyên vô cớ không thích hắn nữa, vậy cũng thật là bình thường.

Chỉ là lần đầu tiên hắn u mê trong tình cảm sâu đậm như vậy, đột nhiên bị Bị Cơ Ninh vứt bỏ, không cam lòng, không chịu cứ như vậy buông tay mà thôi.

Thậm chí có một khoảnh khắc, hắn nghĩ, hắn đã hận Cơ Ninh.

Hai người đã lâu chưa làm, chỗ ấy của Cơ Ninh đột nhiên bị kích thích, kẹp chặt hết sức lợi hại, quả thực muốn xoắn đứt hai ngón tay Tần Diệc ở bên trong.

 

Tần Diệc không quan tâm vẫn dùng sức rút ngón tay ra, lại mãnh liệt cắm vào, móc lấy chỗ mẫn cảm bên sâu trong hoa huy*t nóng ướt của nàng, lúc cong đốt ngón tay ấn vào bên trong, mông Cơ Ninh cũng bị đẩy mạnh ưỡn ra phía sau.

Hắn nhấc váy Cơ Ninh lên, bỏ lại một nhúm nhét vào thắt lưng nàng, bàn tay giữ chặt lấy bờ eo thon nhỏ của nàng, khiến nàng bị ép nhô mông lên. làm bại lộ khe thịt nho nhỏ d*m mỹ giữa hai chân trong đáy mắt hắn.

Máu đỏ tươi và d*m thủy ướt dính hòa vào nhau, thuận theo bắp đùi không ngừng chảy xuống, như là xử nữ phóng đ.ãng bị ép hầu hạ ở nơi dã ngoại. Tần Diệc chọc vào vừa sâu vừa nặng, Cơ Ninh bị hai ngón tay hắn khiến cho hai mắt sương mù đẫm lệ, bụng dưới đau xót căng ra, giống như muốn tè ra quần.

Nàng sợ bị người khác nghe thấy, che miệng nhịn xuống tiếng rên rỉ, vươn tay đẩy Tần Diệc ra, nhỏ giọng khóc cầu, “Tần Diệc, ngươi, ngươi buông ra, á a….. Sẽ bị người khác trông thấy đấy…”

Tần Diệc không lên tiếng, hắn rút ngón tay ra khỏi hoa huy*t ướt nóng của Cơ Ninh, rồi sau đó cởi bỏ lưng quần bản thân, móc ra khối thịt đỏ thẫm to dài.

Hắn phát ngôn bừa bãi muốn làm chết Cơ Ninh tại đây, nhưng dương v*t của hắn lại không cương, gậy th*t nặng trịch mềm nhũn rủ xuống dưới háng, nhìn như dương v*t lớn của một con lừa.

Tần Diệc buông thõng mắt, vẻ mặt lạnh lùng nhét gậy th*t của mình trong lòng bàn tay Cơ Ninh, cưỡng chế nắm tay Cơ Ninh khiến cho nàng tuốt dương v*t cho hắn. Da tay non mềm bọc lấy quanh cán dương v*t nổi đầy gân xanh, từ phần gốc to lớn tuốt đến đỉnh quy đ*u, Tần Diệc mãnh liệt thúc eo, vật kia lại từ trong tay Cơ Ninh trượt từ đầu xuống đến gốc.

Đã lâu chưa làm tình, nhưng Tần Diệc lại không biểu hiện ra tâm tình vui vẻ gì, động tác hắn phóng đ.ãng, ánh mắt lại gần như mất tinh thần, như là không biết mình đang làm gì.

Hoặc là chỉ có thể dùng dục vọng giống như dã thú, mới có thể trong thời gian ngắn ngủi, lừa mình dối người thân cận gắn bó cùng nàng.

Một tay của Cơ Ninh bị Tần Diệc ngoặt lại đè ở sau lưng, thân thể bị hắn đu.ng vào rung động, ngực cọ xát với thân cây cao ngất, đến vạt áo cũng bị cọ mở.

Nàng giãy giụa Muốn rút tay về, nhưng chẳng những giãy giụa không ra, ngược lại cảm thụ được gậy th*t trong tay trở nên càng thô to cứng rắn.

Trong đầu Tần Diệc hiện ra tình cảnh Hạ Lâu Cần nắm tay viết chữ trong lòng bàn tay nàng, trở nên hung ác mà làm bàn tay non mềm của nàng, “Tránh cái gì? Công chúa tình nguyện cho hắn chạm vào bàn tay này, lại không muốn bị thuộc hạ làm sao?”

Giọng điệu hắn yên tĩnh như nước đọng, như là lòng đố kị chất chứa kéo dài đang thiêu cháy tâm thần, đến một tia cảm xúc dư thừa cùng không thể ép ra từ

 

lồng ngực.

Cơ Ninh biết Tần Diệc kiêu ngạo cứng đầu, nàng tận lực tránh mặt hắn một thời gian dài như vậy, còn ra vẻ thân mật với Hạ Lâu Cần trước mặt hắn, vốn cho là hắn sẽ tâm cao khí ngạo chặt đứt quan hệ với nàng, lại không nghĩ hắn căn bản không chịu buông tay.

Cơ Ninh bất đắc dĩ nói ra lời tàn nhẫn tổn thương người: “Hắn, hắn không giống vậy…Hắn sẽ là phò mã của ta, là phu quân của ta…”

Tần Diệc nghe thấy lời này, động tác bỗng nhiên ngừng lại, khí tức mãng xà âm lãnh như núi lật úp xuống từ phía sau nàng, hàn ý xuyên thấu da thịt, đâm vào xương cốt, trong nháy mắt, Cơ Ninh cảm giác huyết dịch toàn thân đều ngừng luân chuyển.

Cơ Ninh nuốt cổ họng khô khốc, đau lòng nghiêng đầu, nàng không nhìn thấy mặt Tần Diệc, mà chỉ cảm thấy hắn đột nhiên kéo bộ phận sinh dục ra khỏi tay mình.

Không chở nàng thốt ra lời tức giận, một giây sau đã bị Tần Diệc không nói tiếng nào nâng đùi lên một cái, dương v*t cứng rắn từ phía sau chống lên tiểu huy*t ướt át, gậy th*t giống như một thanh sắt nóng chảy thô bạo cắm vào thân thể.

“Á…”

Thân thể Cơ Ninh đột nhiên cứng lại, miệng mở rộng, hơi thở yếu ớt im ắng ép ra từ trong lồng ngực, đúng là lần này bị làm đến không thể lên tiếng.

Tiểu huy*t dưới thân không thể khống chế đồ vật cố tình xâm lấn, cũng căn bản ngăn không nổi Tấn Diệc nổi giận giờ phút này, quy đ*u cường ngạnh nghiền mở khe thịt mềm nóng chặt khít, hắn trầm mặc nâng cao dương v*t thẳng tắp cắm cho đến đáy.

Quy đ*u ngang ngược thúc vào cổ tử cung nhỏ hẹp, cắm vào tử cung mảnh mai chưa từng có người đến, Cơ Ninh vô lực bị Tần Diệc để trên tảng cây, hai con người vô ý thức chảy ra nước mắt, thân thể run run rẩy rẩy, bắp đùi co lại như bị chuột rút.

Chất lỏng ấm áp chảy ra từ trong lỗ tiểu nho nhỏ nằm trên tiểu huy*t, chỉ cắm một cái, đúng là bị hắn cắm cho không thể khống chế.

Hạ Lâu Cần đi mà quay lại, cách Lâm Viên, ở sau núi đá gặp được đúng là một màn này.

Ban ngày ban mặt, Công Chúa Phù Quang tôn quý vô biên, thuần túy như một con chó cái động dục bị thị vệ cao lớn khôi ngô bên người nàng ôm chân bóp eo, huy*t d*m đó tươi nhỏ hẹp lộ ra trong không khí, bị một cây dương v*t cắm vào từ phía sau, làm cho nước d*m chảy loạn, bộ dáng phóng đ.ãng kêu cũng kêu không ra tiếng.

 

Hạ Lâu Cần gắt gao nhìn chằm chằm vào một màn này cách đó không xa. khoái cảm quỷ dị lạ lẫm đốt lên từ dưới người hắn, như một cái dây thừng chậm rãi quấn chặt cổ họng hắn.

Hắn nhìn tên thị vệ tên Tần Diệc nâng cao eo, giống như đang làm một kỹ nữ thấp hèn dùng dương v*t tráng kiện kinh người mà làm nàng công chúa Đại Kỳ nũng nịu kia, gậy th*t đỏ thẫm thô bạo cắm vào tiểu huy*t xinh đẹp chảy nước, trong tiếng khóc đáng thương bất lực của nàng rút ra không lưu tình chút nào.

Thịt mềm trong huy*t quấn quanh gậy th*t bị mang ra, một giây sau lại bị một luồng sức mạnh đẩy về càng sâu run rẩy co rúm trong hoa huy*t.

Nhìn xem thê tử sắp cùng mình thành thân cũng không tình nguyện bị thị vệ bên người mình làm, Hạ Lâu Cần lại hoàn toàn không có ý tứ muốn ra mặt cứu Cơ Ninh.

Mặc dù giờ phút này hắn hoàn toàn có năng lực như thế.

Hắn chỉ đứng ở đằng kia, không chuyển mắt nhìn chằm chằm vào chỗ hai người giao hợp, cau mày cách quần chà mài dương v*t đang hưng phấn trên núi đá, dùng ngôn ngữ Hồ Quyết im ắng mắng ra một câu “Lăng lơ” .



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...