Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 636: Mẹ Từ Nhị


Chương trước Chương tiếp

Editor: Chi Misaki

C? gả cho Từ Nhị, mọi người đều gọi c? l? chị d?u Từ Nhị.

C? c?ng Từ Nhị kh?ng c? con, bọn họ l?m chuyện t?ng tậm lương t?m l?- - lừa b?n trẻ con.

C? chỉ nghĩ muốn ?m đứa trẻ kia v?o ngực để về nh? nu?i lớn. Khi ấy mang về nh? c? gọi đứa trẻ l? “Từ Khả Vi”. Từ Nhị c?ng ng?y c?ng kh?ng đ?ng tin cậy, c? chỉ muốn nu?i dạy Vi Vi thật tốt, hiện tại c? c?i k? th?c, về sau c?n c? chỗ dựa v?o.

Về sau...

Về sau Từ Nhị chết, con cũng bị đưa đi, con trai của Từ Đại lấy con d?u, mọi người bắt đầu gọi c? l? mẹ Từ Nhị.

Trong thời gian n?y mọi người đều n?i c? bị đi?n.

L?c trước khi c? c?n chưa lấy chồng ở nh? mẹ đẻ, ho?n to?n l? một thiếu nữ hoạt b?t đơn thuần, b?y giờ như thế n?o m? lại biến th?nh một b? đi?n rồi?

“Vi Vi a... Nam sợ đi sai đường, nữ sợ gả nhầm chồng, ch?ng ta th? rằng kh?ng lấy chồng, cũng kh?ng cần gả loạn a......”

Nửa đ?m canh ba, mẹ Từ Nhị nằm ở tr?n giường, ?m gối đầu khẽ vuốt, phảng phất nơi đ? như c? một đứa trẻ sơ sinh đang ngủ. Sau đ?, c? lại h?t l?n: “Chị cả mang tr?m v?ng, Chị hai mang ch?m bạc, chỉ c? em ba l? ta kh?ng được mang g? cả, lỗ tai h?ng năm chỉ mang một hạt đậu n?nh.?

Cổ họng của mẹ Từ Nhị lu?n rất tốt.

Th?n n?y được gọi l? th?n s?ng nhỏ, t?n cũng l? nghĩa, bởi v? nơi đ?y c? rất nhiều s?ng, mấy năm nay đi đường đều phải dựa v?o s?ng. Mẹ Từ Nhị l?c c?n trẻ, thường xuy?n chống thuyền qua con s?ng n?y, một b?n ch?o thuyền, một b?n ca h?t, l? nổi tiếng l? tiểu mỹ nh?n ở mấy th?n l?n cận n?y.

Chờ c? gi? đi rồi, c? cũng chỉ c? thể nhớ tới l?c trẻ ca h?t, cho n?n mỗi đ?m liền h?t, sau đ? mỗi ng?y đều kh?c...

Trong khu mọi người đều sợ c?, vừa nghe thấy c? cất tiếng h?t, liền che lỗ tai của m?nh lại. Sau đ? danh đi?n của c? được lan xa, tất cả mọi người đều biết đầu ?c c? kh?ng b?nh thường.

Đi?n liền đi?n đi, c? cũng kh?ng d?m chắc ch?nh m?nh ra sao. Con c?i kh?ng c?, chồng cũng kh?ng c?, ngay cả nh? cửa cũng bị người ta chiếm, c? một người sống ở trong c?i tổ nhỏ, buổi tối đều c? chuột đến cắn ch?n c?.

C? mang theo giỏ tr?c, đi dạo lung tung ở tr?n trấn, trong tay cầm tiền đi mua gạo mua đồ ăn. Mọi người thương cảm thay c?, cho c? hai c?i b?nh khoai kh?ng lấy tiền.

C? cười hề hề n?i c?m ơn, đem tiền thu lại.

Tiền bạc c?n phải tiết kiệm để chuẩn bị đồ cưới cho Vi Vi a.

C? mơ một giấc mơ đ? rất nhiều năm, thế nhưng Vi Vi chung quy cũng kh?ng c? trở về. C? cũng kh?ng thể kh?ng tiếp nhận sự thật, con b? sẽ kh?ng trở về nữa.

Một năm kia c? cực kỳ chịu kh?,, đi nhặt hạt l?a mạch, nhặt hạt ng?, đ?o củ lạc..., đ?o m?i cuối c?ng cũng được một ch?t củ lạc.

Giữa vụ m?a h?, c? d?ng rổ đựng l?a mạch phơi kh?, ng?, rửa sạch củ lạc, sau đ? l?m b? tr?c nhỏ đi sang th?n kế b?n.

Nơi đ? ở một vị thần y, họ Lưu, t?nh t?nh rất hiền h?a, nhiều lần xem bệnh cho c?, kh?ng thu lấy một đồng. C? biết ?ng ấy l? người tốt, đ?ng tin cậy.

Đi v?o Lưu gia, liền gặp một c? g?i nhỏ đang đứng trước cửa luyện chữ. Hốc mắt mẹ Từ Nhị ướt ?t, nếu Vi Vi vẫn c?n ở b?n người c?, nhất định c?n đẹp hơn đứa nhỏ n?y.

Đứa b? ngẩng đầu l?n, nh?n thấy c? liền hoảng sợ.

C? vội v?ng xua tay, sốt ruột n?i: “D? tới t?m ?ng ngoại con, d? kh?ng phải l? người xấu...” C? biết, tất cả mọi người đều n?i c? l? kẻ đi?n, đi ở tr?n đường c?i, con n?t 3 tuổi cũng đều đ? nhặt tảng đ? l?n để đ?nh c?.

“A....” C? g?i nhỏ gật gật đầu, “?ng ngoại đang ngủ trưa a.”

“Vậy... D? liền ở b?n ngo?i chờ ?ng ấy.” Mẹ Từ Nhị n?i xong liền xoay người.

“B?n ngo?i rất n?ng a.” C? g?i nhỏ đặt b?t l?ng xuống, xoay người di chuyển c?i ghế đến trước mặt c?, “D? ngồi ở đ?y đi, b? ngoại con l?m nước ? mai, con mang cho d? một ch?n.”

Mẹ Từ Nhị nh?n đứa nhỏ, ngơ ng?c ngồi xuống.

Một l?t sau, c? g?i nhỏ bưng nước ? mai tới. Mẹ Từ Nhị run rẩy nhận lấy, từ trong giỏ t?m lấy hai củ lạc cho c?: “Con l? Miểu Miểu đ?ng hay kh?ng? Tới đ?y ăn lạc đi!”

“Cảm ơn.” C? g?i nhỏ đặt hạt lạc sang b?n cạnh, sau đ? ngồi xuống vừa b?c vừa ăn, một b?n trả lời c?u hỏi của c?, “Con l? Miểu Miểu, ở nh? sau của d?! Nh? của con c? 5 anh em Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, con l? thứ 3!”

Mẹ Từ Nhị gật gật đầu, chỉ l? nh?n đứa nhỏ. Miểu Miểu ăn xong đỗ lạc, liền bị c? nh?n đến kh?ng được tự nhi?n, sau đ? lại ngượng ng?ng đi luyện chữ.

Nh? ch?nh trở l?n an tĩnh lại.

Chỉ chốc l?t sau, b?n trong một giọng n?i hiền l?nh vang l?n: “Miểu Miểu,con viết xong chữ chưa?”

“Viết xong rồi a!” Miểu Miểu tức giận n?i, “Con viết xong hai b?i, ng?y mai cũng kh?ng thể thiếu điểm viết của con đ?u?”

“Thiếu điểm viết c?i g?!” ?ng ngoại Miểu Miểu, người đời xưng tụng l?”Lưu thần y” từ trong nh? đi ra, liền vớ lấy c?i quạt phiến vỗ tr?n đầu c? một c?i, “Bảo con đi ngủ con c? ngủ hay kh?ng.”

Miểu Miểu l? lưỡi: “Đi ngủ nhiều l?ng ph? thời gian, c?n kh?ng bằng đi nhặt x?c ve a! ?ng ngoại, con viết xong chữ rồi, cũng kh?ng thể đi t?m x?c ve con sao?” X?c ve c? khả năng l?m thuốc, c? thường hay đi t?m x?c ve rồi đổi lấy tiền mua kem que!

“Đi đi,... đi đi” Lưu thần y bất đắc dĩ n?i, chờ con b? chạy đi, mới nh?n về ph?a mẹ Từ Nhị, “Mẹ Từ Nhị, c? chuyện g? sao? Đ?ng giữa trưa, cẩn thận kh?ng bị h?n m? đấy.”

Mẹ Từ Nhị đứng l?n, cầm c?i rổ trong tay đưa cho ?ng, co quắp n?i: “Biếu...Biếu người...”

Lưu thần y nhận lấy c?i giỏ, xốc l?n nh?n tho?ng qua đồ b?n trong, lại nh?n hạt lạc tr?n b?n c?n đang b?c dở, n?i: “Dược đều l? lấy từ tr?n n?i, gi? trị kh?ng đ?ng mấy đồng, ch?nh ch?u lưu lại để ăn đi.”

Từ Nhị lắc đầu: “Con c? việc cầu xin người, người nhất định phải gi?p con.”

“ Ch?u n?i đi.”

“Kh?ng thể n?i cho người kh?c biết!” Mẹ Từ Nhị n?i xong liền chắp tay tạo th?nh chữ thập, l?m một c?i thỉnh cầu, “Van cầu ng?i... Ng?i đừng n?i cho người kh?c biết, chờ con đi rồi, ng?i cứ coi như con chưa từng tới l? được..?

Lưu thần y kỳ qu?i, rốt cuộc l? c?i g? a?

Lưu thần y dẫn mẹ Từ Nhị đến trước hiệu thuốc ngồi xuống, mẹ Từ Nhị từ trong ngực lấy ra một c?y ch?m bạc, nhỏ giọng n?i: “Ng?i... Ng?i gi?p con viết mấy chữ đi, con kh?ng nhận được mặt chữ, ng?i gi?p con với...”

Lưu thần y gật đầu, lấy ra một tờ giấy b?nh thường vẫn viết phương thuốc l?n tr?n, lấy b?t l?ng chấm mực: “Viết c?i g??”

Mẹ Từ Nhị biết ?ng đ? đ?p ứng, n?n v? c?ng vui vẻ, dừng một phen, lại rơi lệ n?i: “ Vi Vi nh? con mệnh khổ, con sợ về sau c? người t?m thấy con b?, hoặc l? con b? quay lại t?m con.Con sợ thời điểm đứa nhỏ trở về, con đ? mất. Con b? kh?ng phải l? do con sinh ra, con muốn lưu lại cho con b? mấy chữ, để cho con b? đi t?m mẹ ruột của m?nh...”

C? ngồi kể lại ng?y c?ng địa chỉ nhặt được Từ Khả Vi, lại dặn d? v?i điểm quan trọng.

Viết xong, c? xem qua tờ giấy Lưu thần y đưa tới: “Cứ vậy th?i sao? Viết đầy đủ rồi chứ ạ?”Ng?i cũng đừng viết thiếu chữ g? l? được.

“Y?n t?m.” Lưu thần y gật đầu, xoay người v?o t?m kiếm một hồi, liền t?m ra một c?i t?i nhỏ của vợ, sau đ? lấy tờ giấy tr?n tay c? qua, đem hong kh? n?t mực tr?n giấy, sau đ? bỏ v?o trong t?i nhỏ, lấy th?m cả c?i ch?m bạc tr?n tay c? bỏ v?o nữa, cuối c?ng l? thắt chặt c?i t?i rồi đưa cho c?: “Như vậy l? được rồi. Ch?nh ch?u giữ lấy, khi n?o rời đi, chờ con g?i ch?u trở về, l? c? thể đưa cho con b? rồi.”

“Được...” Mẹ Từ Nhị k?ch động n?i, “Cảm ơn! C?m ơn...” Sau đ? thất thểu rời đi.....

Truyện cực hay mới:,- 2.-3.-4.



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...