Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 540: Bí mật thân thế


Chương trước Chương tiếp

́ m?̣t th?n thế

Edit: minhhy299

Đứa nhỏ h?a hảo, nhường chỗ ngồi cho nhau. L?m cho trong chốc l?t, ai cũng kh?ng chịu ngồi, hai đứa lại tay cầm tay đi đến nhà b?́p, muốn từ ph?a dưới t?m ra một băng ghế. T?m tới t?m lui, kh?ng t?m được, n?i thầm v?i c?u, đưa tay sờ loạn trong hốc tường.

Uyển T?nh vội la l?n: “Kh?ng cho ph?p sờ loạn! C? s?u!”

Bốn người nghĩ loại địa phương kia c? rắn, c?n tr?ng, chuột, kiến, vội v?ng chạy tới, ?m người lui từng bước.

Hai đứa hồn nhi?n kh?ng sợ nguy hiểm tiềm ?̉n, bị ?m đi có ch?t bất m?n. Đương Đương giơ tay nhỏ b? l?n, tr?n tay v? c?ng d?nh bụi bẩn, nhưng nắm một vi?n kẹo sặc sỡ.

Uyển T?nh ngẩn ra, tiếp nhận đến, nh?o nh?o, b?n trong x?c thực c? đường, h?nh như l? lễ mừng năm mới khi cho bọn trẻ ăn. C? hỏi: “Sao đ?̉ đường nơi n?y?”

“Dự trữ.” Đinh Đinh nghi?ng đầu n?i, “Mẹ ăn.”

Uyển T?nh hốc mắt ẩm ướt, sờ sờ đầu bé: “Về sau kh?ng cần đ?̉ loạn...... Về nh? mua cho con c?i b?nh, con giữ trong b?nh được kh?ng?”

Đinh Đinh c?n kh?ng quá biết cái n?y, từ chối cho ? kiến, ch?nh l? quay đầu nh?n nh?n cửa c? ch?t r?ch n?t: “Nh?......”

“Nơi n?y kh?ng phải nh?.” Uyển T?nh đưa tay lau tro bụi tr?n tay bé, “Địa phương c? ba mẹ mới l? nh?.”

Khi n?i chuyện, Đương Đương lại duỗi tay đi đ?o kẹo trong v?ch tường, Uyển T?nh vội v?ng k?o trở về: “Kh?ng cần, đều bị c?n tr?ng h?n qua, ăn sẽ sinh bệnh.”

Mục Thi?n Dương t? m? nh?n tho?ng qua, nghĩ rằng hai đứa trẻ n?y thật sự l? thi?n ph? dị bẩm, nhỏ như vậy liền hiểu được trữ lương thực, trưởng th?nh khẳng định sẽ kh?ng l?ng ph?. Thấy trong hốc tường c?n lộ ra sắc th?i giấy g?i kẹo, anh nhặt một c?y g?̃ tr?n mặt đ?́t đi đ?o ?? để ngừa vạn nhất, vạn nhất lấy ra c?i động vật ngủ đ?ng sẽ kh?ng tốt.

Đ?o hai c?i, từ b?n trong rơi ra bốn năm vi?n đường.

Đinh Đinh nuốt một ngụm nước bọt, gh? v?o tr?n đ?i Uyển T?nh n?i: “Mẹ, muốn ăn.”

“Cái n?y kh?ng c? thể ăn.” Bệnh do ăn u?́ng mà ra, Uyển T?nh n?o d?m cho bé ăn?

Đinh Đinh bẹt bẹt miệng.

Mục Thi?n Th?nh vội v?ng từ trong t?i tiền lấy ra hai c?y kẹo que: “Đến đến, ch?̃ chú c?.” Ở ch?̃ Ti?u Ti?u ăn xong điểm t?m khi đi tới, anh mua tr?n đường, v? nghĩ lấy đến đ?a đứa nhỏ.

Hai c?i h?i tử lập tức nhếch miệng nở nụ cười, ngọt ng?o nói: “Chú thật tốt ~”

Mục Thi?n Th?nh trong nh?y mắt mừng rỡ t?m kh?ng ra hướng bắc.

Uyển Tình ng?̣p ngừng n?i: “Cái này cẩn thận một ch?t, nh?n bọn nó ăn, đừng cho bọn nó ng?̣m v?o to?n bộ, bằng kh?ng cắn rớt khả năng kẹt c?̉.”

Mục Thi?n Th?nh ngẩn ra, kh?ng d?m cho bọn họ ăn. Bất qu? hai đứa con nít đ? đoạt kẹo đi, anh chỉ c? thể nh?n người chằm chằm.

B?n cạnh Mục Thi?n Dương c?n nh?n kẹo giấu hốc tường, thấy b?n trong lộ sợi d?y ra, c?n giống như c? c?i g?. Anh k?o d?y ra b?n ngo?i, l?i ra một c?i t?i tiền, giống như l? khi ?ng già trước kia ở n?ng th?n h?t thuốc lào tr?n cái đ?̀u treo g?i to, ở tr?n c? d?y thừng thắt miệng lại, l?i k?o liền chặt lại.

Mục Thi?n Dương ước chừng b?n trong c? c?i g?, c?n rất c? phần lượng, h?nh như l? tiền xu. Anh liếc mắt nh?n đứa nhỏ một c?i: nhỏ như vậy đã vơ v?t của cải?! Anh nhịn kh?ng được một trận hắc tuyến, tháo d?y ra, từ b?n trong đổ ra một c?i v?ng trang sức bằng kim loại.

Tr?u Tranh ồ l?n một tiếng, đưa tay tiếp nhận.

Mục Thi?n Th?nh cũng kinh ngạc ph?t ra ?m thanh, nh?n Mục Thi?n Dương: “Đ?y l? g?? Thoạt nh?n c?n rất tinh xảo.”

Uyển T?nh cũng nh?n, l? một c?i v?ng trang sức màu trắng bạc, xem chiều d?i hẳn l? v?ng cổ, mặt tr?n mấy mảnh nhỏ kim loại trang trí. Nh?n kỹ, những mảnh kim loại nhỏ thực sự tr?ng giống như đồ chơi poker: cơ, r?, bích, nhép......

Mục Thi?n Dương đột nhi?n ngẩng đầu nh?n c?: “Sao em cũng đ?̉ đồ ở đ?y?”

“Em?” Uyển T?nh quay đầu, “Đ?y kh?ng phải l? đ?̀ của em! Em mới kh?ng biết c? ch?̃ n?y đ?u!” C? nh?n c?i t?i kia trong tay anh, kh?ng cớ lạnh gáy một trận, vội v?ng n?i, “Mau vứt bỏ! Kh?ng biết ai lưu lại, cẩn thận gặp t?! Loại địa phương n?y, có nhi?̀u truyền thuyết lung tung, tr?ch dọa người.”

“Thật kh?ng l? em đ?̉?” Mục Thi?n Dương kinh ngạc nh?n c?, c?i đầu nh?n giấy tr?n tay, đ? l? anh lấy ra từ trong túi nhỏ. Anh đưa giấy cho c?, “Tr?n cái này c? t?n mẹ em.”

Uyển T?nh chấn động mạnh một c?i, trừng lớn mắt: “L?m sao c? thể?!”

Mục Thi?n Dương thấy c? đ? bị kinh h?ch, việc vỗ vỗ vai của c?: “Thả lỏng.”

Uyển T?nh run run, vội v?ng đưa tay đi lấy giấy: “L?m sao c? thể chứ?” Khi n?i chuyện, gấp đến độ nước mắt long lanh.

Mục Thi?n Dương sợ c? kéo giấy hỏng rồi, thật cẩn thận cầm cho c? xem, chỉ thấy giấy tr?n viết ba chữ “Từ Khả Vi” thật to, b?n cạnh c?n c? ba dòng chữ nhỏ.

Thứ nhất l? “Ngày mười s?u th?ng ba năm nào đó”, Uyển T?nh lặng đi một ch?t, thứ tự số l? sinh nhật Từ Khả Vi, nhưng năm cũng kh?ng phải năm Từ Khả Vi sinh ra, hẳn l? thời điểm hai tuổi.

Thứ hai là “Đ?i phun nước số bao nhi?u Th?nh phố C b?n ngo?i một cửa h?ng đồng hồ đường phố nào đó”, h?nh như l? một c?i địa chỉ, hơn nữa là địa chỉ thành ph?́ C!

Thứ ba là phải..... Vật ấy nhưng lu?n mang theo.

Trong l?ng Uyển T?nh giống bị c?i g? thật mạnh đụng phải một ch?t, c? mạnh kéo giấy qua, may mà Mục Thi?n Dương kh?ng nắm chặt, bằng kh?ng đ? bị kéo vỡ vụn. C? mở to mắt nhìn nửa ng?y, nước mắt tràn mi, lại quay đầu từ tr?n tay Tr?u Tranh cầm qua c?i v?ng cổ kia, bất khả tư nghị nói: “L?m sao c? thể? Cái n?y thật sự l? đ?̀ của mẹ em sao? Nhưng l? l?m sao c? thể! Kh?ng phải em đ?̉! L?m sao c? thể?!”

Chỗ n?y, cực kỳ xa ch?̃ bà ở lúc trước, l?m sao c? thể c? đ?̀ của mẹ.

Mục Thi?n Dương cầm vai của c?: “B?nh tĩnh một ch?t. Mẹ em kh?ng phải c? nhi sao? N?i kh?ng chừng...... Nơi n?y l? nh? nguy?n bản của bà.”

Uyển T?nh thật mạnh chấn động, lại c?i đầu nh?n giấy tr?n tay, đột nhi?n bắt lấy tay anh n?i: “Anh xem, giấy n?y cũ như vậy, kh?ng biết đ? bao nhi?u năm...... Vẫn l? viết b?t l?ng!”

Tr?u Tranh hỏi: “Nơi n?y nguy?n bản ai ở? T?m bọn họ hỏi một ch?t đi.”

Uyển T?nh một ch?t, hơn nữa ng?y mới n?i: “L? b? nội Từ Nhị, đ? chết rất nhiều năm...... Nghe n?i...... Bà ?́y đi?n.”

Uyển T?nh nh?n trong tay giấy, c? thể l? b? nội Từ Nhị đ?̉ sao? C? biết rất ?t chuyện bà n?̣i Từ Nhị, l? khi Văn l?o đại biết được c? ở căn ph?ng n?y đề cập qua. Kết quả Ti?u Ti?u sợ dọa đến c?, lệnh cưỡng chế kh?ng cho ph?p Văn l?o đại nhắc lại.

Tr?u Tranh n?i: “Ch?ng ta đ?y đi về trước t?m l?o phu nh?n đi. Vòng cổ này, nếu em kh?ng nh?n lầm, l? c?i bức tranh l?o phu nh?n ch?ng ta khi t?m con g?i kia.”

“C?i g??!” Uyển T?nh và Mục Thi?n Dương, Mục Thi?n Th?nh đồng thời cả kinh.

Tr?u Tranh n?i: “Nghe n?i l? l?o th?i gia t?m người l?m theo y?u cầu, bởi v? l?o phu nh?n đổ thuật thật tốt, cho n?n l?m bộ d?ng m?u sắc v? hoa văn poker. Tự m?nh l?m hai c?i, hai tiểu thư một người một c?i. Sau thời cuộc lại rung chuyển, l?o th?i gia, l?o phu nh?n sợ gặp chuyện kh?ng may, đ?̉ cho người mang hai vị tiểu thư đi nơi kh?c, để ph?ng bất trắc. Trước khi đi, l?o phu nh?n cùng giao v?ng cổ tr?n tay đại tiểu thư, l?c ấy đại tiểu thư s?u tuổi, nhị tiểu thư chỉ c? hơn hai tuổi.Em nghĩ, cái n?y hẳn l? đại tiểu thư đi...... Ưm, cũng c? thể c? thể l? nhị tiểu thư. Chỉ c? một c?i, chẳng lẽ l? đại tiểu thư ra đi với nhị tiểu thư?”



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...