Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 518: Vấn đề giáo dục


Chương trước Chương tiếp

Giằng co tới nửa đ?m mới được về nh?, Uyển T?nh đặt Đinh Đinh tr?n giường, Đinh Đinh c?n buồn ngủ, nhướng m?y l?n nh?n n?ng.

C? hỏi: “C?n kh? thở hay kh?ng?”

Đinh Đinh lắc đầu.

Mục Thi?n Dương ?m Đương Đương đ? buồn ngủ, n?i: “Anh mang Đương Đương sang ph?ng ngủ của Thi?n Th?nh, cho đỡ chật chội.”

Uyển T?nh sửng sốt, n?i: “Em mang Đinh Đinh tới ph?ng Thi?n Tuyết vậy, c?i giường kia của Thi?n Th?nh cũng hơi nhỏ thật.”

Mục Thi?n Dương gật đầu, khuy?n n?ng: “Đừng lo lắng, kh?ng c? việc g?.”

Uyển T?nh hơi nở nụ cười, ?m lấy Đinh Đinh tới ph?ng Thi?n Tuyết. Mục Thi?n Dương cũng đi sang, chờ tới Đinh Đinh ngủ rồi mới rời đi. Trở lại ph?ng, anh ngủ trong chốc l?t nhưng rồi ngủ kh?ng được, lại chạy tới, nằm xuống b?n cạnh người Uyển T?nh.

Uyển T?nh ssang muốn ngủ, mơ mơ m?ng m?ng hỏi: “L?m sao vậy?”

“Kh?ng c? việc g?. Chỉ nghĩ muốn ?m em một c?i.” Anh thấp giọng n?i.

Uyển T?nh ừ một tiếng, ch?m v?o giấc ngủ.

Mục Thi?n Dương ?m n?ng, cũng rất nhanh tiến v?o giấc ngủ, ho?n to?n kh?ng bị tỉnh lại, Đương Đương một m?nh nằm ở tr?n chiếc giường lớn trong ph?ng ngủ ch?nh.

S?ng sớm khoảng bảy giờ, Đương Đương tỉnh lại, ph?t hiện m?nh chỉ c? một m?nh, bởi v? trời đ? đ? s?ng, b? cũng kh?ng sợ h?i, nghĩ đến ba mẹ c?ng muội muội chắc rời giường trước rồi. M? ch?nh m?nh lại vẫn c?n nằm tr?n giường, b? cảm thấy c? điểm xấu hổ.

Cậu nh?c đứng l?n, kiểm tra chăn c?ng thảm một ch?t, may m? kh?ng đ?i dầm, xem ra ch?nh m?nh ng?y c?ng lợi hại rồi đ?!

B? vui vẻ b? xuống giường, ph?t hiện cửa chỉ kh?p hờ, b?n đi ra ngo?i, theo ph?ng bếp t?m được toilet sẽ t?m đến ph?ng kh?ch, nhưng vẫn kh?ng t?m được ba mẹ c?ng em g?i. B? bắt đầu thấy sợ, c?i mũi nhăn nh?m, muốn kh?c.

Ba ba đ?u? Mụ mụ đ?u? Em g?i đ?u? C? phải bị người xấu bắt đi rồi kh?ng? Hay l? kh?ng cần b? nữa?

Rốt cục, ph?t hiện cửa ph?ng của c? cũng chỉ kh?p hờ, b? đẩy ra đi v?o, li?n sụp đổ: mọi người...... h?a ra...... thật qu? đ?ng...... ? oa ??

Tiếng kh?c vang l?n, Mục Thi?n Dương bừng tỉnh, thừa dịp Uyển T?nh c?ng Đinh Đinh c?n chưa bị đ?nh thức, lập tức nhảy xuống giường ?m b? ra ngo?i, hỏi: “L?m sao vậy?”

Đương Đương nức nở n?i: “Mọi người kh?ng quan t?m con......”

“...... Kh?ng c? a.

“? ?...... R? r?ng l? c?.” Đương Đương l?m ầm l?n: “Mọi người đều y?u em g?i! Kh?ng thương con...... Con thiếu ch?t nữa bị y?u qu?i ăn lu?n!”

Mục Thi?n Dương cảm thấy vấn đề n?y kh?ng nhỏ. Với 2 đứa trẻ th? gi?o dục c?ng th?i độ kh?ng thể bất c?ng, bằng kh?ng trong l?ng bọn nhỏ sẽ cảm thấy uất ức, dễ ph?t sinh vấn đề.

Anh nghi?m t?c n?i: “Mọi người đối với con v? em g?i l? giống nhau.”

“Kh?ng ngủ c?ng con......”

“Con l? nam tử h?n, n?n độc lập, cứ ngủ c?ng mụ mụ, một ch?t cũng kh?ng dũng cảm.”

“? ?...... con sợ b?ng tối.” Thật sự sợ! ? ?...... Đương Đương ngừng một ch?t, nh?n anh, “Ba ba kh?ng sợ sao?”

“Cha kh?ng sợ.”

Đương Đương sửng sốt, c?i đầu nh?n ng?n tay: “Nhưng l? con sợ...... Con......” B? kh?ng biết biểu đạt, khổ sở đến muốn kh?c.

Mục Thi?n Dương vội v?ng n?i: “Con trưởng th?nh cũng sẽ kh?ng sợ!”

“Khi n?o th? con lớn?”

“...... Ăn cơm thật ngoan.”

“C?n bao l?u nữa?” Đương Đương đ?ng thương nh?n hắn, “Con muốn được giống em g?i......”

“L? giống nhau.” Mục Thi?n Dương ?m chặt b?: “Ng?y h?m qua l? ba ba kh?ng tốt. Em g?i bị ốm, ba ba c?ng mụ mụ đều thực lo lắng, Đương Đương kh?ng phải cũng thực lo lắng sao? Ba mẹ sợ em g?i l?y bệnh cho Đương Đương, n?n kh?ng d?m cho em g?i ngủ c?ng con. Vốn, mụ mụ ngủ c?ng em, ba ba ngủ c?ng con, nhưng ba ba lo lắng cho em, phải đi thăm em, kết quả ba ba qu? mệt mỏi, kh?ng cẩn thận ngủ mất. Con c? thể tha thứ cho ba ba kh?ng?”

Đương Đương c?i đầu, nh?n ng?n tay: “Con kh?ng sợ.”

“Hả?”

“Kh?ng sợ em l?y cho con.”

“Nhưng ba ba c?ng mụ mụ sợ. Em bị ốm, ba mẹ đ? thực đau l?ng, con cũng ốm, ba mẹ sẽ c?ng đau l?ng.”

“Nga......” Đương Đương trầm mặc một l?t, n?i: “Kh?ng sao nữa ạ.”

Mục Thi?n Dương thở ra, sờ sờ đầu b?, quyết định chờ b? lớn một ch?t, sẽ dạy b? đ? l? anh trai th? phải g?nh tr?ch nhiệm của nam nhi Mục gia, c?n c? nhất định phải tr?n trọng em g?i! Tiểu tử ngốc ngươi vẫn chưa tưởng tượng được, em g?i lớn rồi phải gả tới nh? người kh?c, đến l?c đ? ngươi c? luyến tiếc cũng phải bỏ a......

Mục Thi?n Dương vừa nghĩ tới Đinh Đinh về sau phải lập gia đ?nh, cả người đều cảm thấy kh?ng tốt. Dừng một ch?t nhớ tới Thi?n Tuyết...... C? loại x?c động hi vọng thời gian dừng lại!

“Con trai v? con g?i kh?ng giống nhau.” Mục Thi?n Dương n?i, “Con trưởng th?nh sẽ rất lợi hại, em g?i lớn l?n lại kh?ng, em về sau cần con bảo vệ, bằng kh?ng sẽ bị người ta bắt nạt.”

“Nga!” Vừa n?i đến bảo vệ em g?i, Đương Đương đ? l?n tinh thần: “Con kh?ng để người kh?c bắt nạt em!”

“Tốt!” Mặt anh gi?n ra, nửa đời trước c? anh hộ tống, anh gi? c? Triển Huy hộ tống, ai cũng đừng nghĩ khiến con g?i anh chịu khổ!

N?i chuyện một l?c, Đương Đương ẩn ẩn c? cảm gi?c, ch?nh m?nh cũng kh?ng phải kh?ng được coi trọng, mọi người cũng kh?ng phải thi?n vị em g?i. Ngược lại, ch?nh m?nh giống như rất quan trọng đi! Nếu em g?i kh?ng so lợi hại với b? lợi hại, b? sẽ kh?ng so đo. B? cảm thấy ch?nh m?nh hẳn l? phải c? bộ d?ng của anh trai, sau khi Đinh Đinh tỉnh lại, so với mọi ng?y phải quan t?m hơn.

Đinh Đinh kh?ng chịu uống thuốc, Uyển T?nh c?ng Thi?n Dương ở một b?n khuy?n, Đương Đương nghe xong, cũng d?ng giọng n?i non nớt bắt chước khuy?n.

Uyển T?nh kỳ qu?i nh?n tho?ng qua, đứa nhỏ n?y h?m nay sao kh?ng đ?ng lắm, dường như giống với người lớn vậy.

Đại kh?i l? c?ng tuổi dễ n?i chuyện (o(╯□╰)o), Đinh Đinh c? vẻ nghe hắn trong lời n?i, vừa mới như thế n?o cũng kh?ng chịu ăn, bị hắn nhất khuy?n, thuận theo n?i: “Con uống, nghe lời anh.”

Đương Đương nhếch miệng cười, đột nhi?n cảm thấy c? thể tr?ng nom được em g?i sẽ c? cảm gi?c rất th?nh tựu ?? b?nh thường đều l? b? bị người lớn tr?ng nom......

H?m nay l? lễ t?nh nh?n, nhưng bị chuyện tối ng?y h?m qua ảnh hưởng, Uyển T?nh v? t?m nghĩ tới chuyện phong hoa tuyết nguyệt. Ban ng?y mang mấy đứa nhỏ đi khu chơi tr? chơi, Đinh Đinh tinh thần chưa được tốt, kh?ng hoạt b?t bằng ng?y thường. Đương Đương l?c n?o cũng ch? ? em, cũng kh?ng c?ng chơi với đứa trẻ kh?c.

Uyển T?nh thấy bọn ch?ng huynh muội t?nh th?m, rất l? vui mừng. Cảm gi?c vui mừng n?y đ? h?a tan sự lo lắng về th?n thể Đinh Đinh.

Mục Thi?n Dương sợ sẽ l?m sai, kể lại chuyện s?ng sớm, n?i: “Về sau cần ch? ? hơn, để bọn nhỏ kh?ng cảm thấy bị bỏ rơi.”

N?i đến đ?y, trong l?ng anh lại thấy đau buồn. R? r?ng l? đ? xử l? ho?n hảo chuyện ng?y h?m qua, như thế n?o chuyện gi?o dục đứa nhỏ lại th?nh vấn đề rồi? Mặc d? c? trẻ con th? nhất định phải thảo luận về chuyện n?y, nhưng h?m nay l? lễ t?nh nh?n a......

Uyển T?nh t? t? liếc hắn, c? điểm tức giận: “Đều l? anh! Em b?nh thường thật ch? ? vấn đề n?y, ai k?u anh nửa đ?m chạy loạn?”

“...... Anh sai rồi.” Mục Thi?n Dương n?i, “Nhưng m?, em trước kia lu?n lu?n tr?nh được, nhưng l?c kh? ngủ c? thể cũng c? l?c kh?ng ch? ?. C? thể đ?ng l?c ph?t hiện, cũng l? chuyện tốt, c? thể lựa chọn phương ph?p, gi?o dục cho tốt.”

Uyển T?nh buồn trong chốc l?t, bất m?n n?i: “Anh ngụy biện!” Đinh Đinh dị ứng, anh cũng n?i như vậy.

Mục Thi?n Dương ?m chặt lấy c?: “Tốt rồi, đừng n?ng giận, anh về sau sẽ nghe chỉ thị của em!”

Uyển T?nh thở d?i, cầm tay anh: “Nhưng đ? l? với anh. Em cuối c?ng l? sợ n?y sợ kia, th? rằng tr?nh hết thảy, lại kh?ng nghĩ tới vạn nhất phiền to?i t?m tới cửa th? l?m sao b?y giờ...... em chỉ c? một người, quả nhi?n l? kh?ng được.”

“Vốn l? kh?ng được!” Mục Thi?n Dương ?m s?t c?, “Một c?i nh?, kh?ng c? đ?n ?ng l?m trụ cột tuyệt đối kh?ng được!”



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...