Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc
Chương 511: Tính toán
Mục Thi?n Dương thở d?i, đi v?o rửa mặt đ?nh răng, được một l?c, nghe được Đinh Đinh Đương Đương n?i muốn về nh?.
Uyển T?nh n?i: ?Đợi ba ba rửa mặt xong, ch?ng ta c?ng xuống lầu, phải n?i trước với cụ một tiếng,.... sau đ? để ba ba đưa ch?ng ta về c? được kh?ng??
Hai đứa kh?ng t?nh nguyện trả lời: ?Được.?
L?c Mục Thi?n Dương đi ra, n?i với Uyển T?nh: ?Để anh thay bộ quần ?o kh?c.?
Uyển T?nh thấy anh mặc ?o ngủ, vội n?i: ?Để em dẫn bọn ch?ng xuống trước.?
Mục Thi?n Dương t?m chặt c?: ?Cũng kh?ng phải chưa từng nh?n thấy? Chờ anh c?ng đi.?
Uyển T?nh bỏ anh ra: ?Anh nhanh thay đi, em đi xem bọn ch?ng.? Đinh Đinh Đương Đương ngồi chồm hổm tr?n mặt đất chơi tr? chơi m? chỉ c? bọn ch?ng mới hiểu.
Uyển T?nh đi qua, hai đứa dừng lại, h? h? cười: ?Mẹ,... mẹ...?
?L?m g? thế? L?m chuyện xấu hả?? K?u nghe c? vẻ nịnh nọt như thế.
?Mẹ đ? qu?n kể chuyện xưa?? Đinh Đinh n?i.
?Tối h?m nay kể c? được kh?ng??
?Được.? Hai đứa dựa v?o người c?, Đinh Đinh ng?o ng?o ch? nhỏ trong tay, quay đầu nh?n Mục Thi?n Dương, vừa l?c anh cởi hết quần ?o xuống, lộ ra lưng trần, b? lập tức hửng mũi l?n: ?Xấu hổ qu?!?
Uyển T?nh nh?n lại, cười che k?n mắt của b?: ?Vậy m? con vẫn xem!?
Đinh Đinh dừng gi?y l?t n?i: ?Con lại kh?ng biết....?
Uyển T?nh h?n l?n mặt n?, đợi Mục Thi?n Dương đi qua mới k?o bọn ch?ng đứng l?n. Đi đến cửa thang lầu, Uyển T?nh ?m lấy Đinh Đinh, Mục Thi?n Dương cũng muốn ?m Đương Đương.
Đương Đương từ chối: ?Tự con đi.? Sau đ? đỡ lan can, một bậc lại một bậc đi xuống.
Đinh Đinh n?i: ?Con cũng muốn tự đi.?
Uyển T?nh đặt b? xuống: ?Cẩn thận đấy...?
Đinh Đinh ừ một tiếng, đuổi theo anh trai của b?. Đương Đương đ? cố ? dừng lại chờ b?, b? vừa đến, hai người liền nắm tay nhau.
Uyển T?nh n?i: ?Kh?ng cần d?nh lấy nhau, hai đứa vịn tay v?o lan can, đến dưới lầu lại nắm lấy.?
Hai đứa đ?nh phải bu?ng ra, chậm r?i di chuyển xuống dưới.
Uyển T?nh than nhẹ một tiếng, quay đầu nh?n Mục Thi?n Dương. Mục Thi?n Dương nắm lấy bả vai của c?, vừa đi vừa n?i: ?Em cần phải gi?p anh, con g?i lại kh?ng để ? tới anh rồi.?
?Con b? thật sự th?ch U?ng U?ng, em thật sự kh?ng c? c?ch n?o. Qua v?i ng?y đi, qua v?i ng?y l? được rồi, tr? nhớ của trẻ con rất k?m, đ? qu?n được th? tốt.?
Mục Thi?n Dương buồn bực muốn chết, hỏi: ?Bọn ch?ng c?n c? c?i g? cấm kỵ, em sớm n?i cho anh biết, miễn cho anh lại mắc sai lầm!?
?Kh?ng c?, kh?ng c?... đừng lo lắng, bọn ch?ng kh?ng mang th?!?
Ăn điểm t?m xong, Mục l?o gia v? Thi?n Tuyết đi đến hoa vi?n dạo chơi. ở b?n cạnh lũ trẻ, Mục l?o gia haonf to?n biến th?nh một l?o ngoan đồng, m? đ?y c?n lại chắt bảo bối của ?ng, ch?ng muốn ?ng l?m c?i g? ?ng liền l?m c?i đ?! Kh?ng tồi l? hai đứa v? c?ng hiểu chuyện, kh?ng m? qu?ng lăn qua lăn lại.
Thi?n Tuyết cũng giống trẻ con, đ?o rỗng n?o đem m?nh chuyển về thời thơ ấu để chơi với bọn ch?ng. Vốn l? tr?n mắt đất nhảy ? vu?ng, hai đứa trẻ nhảy một l?c lại kh?ng th?ch, c? bắt đầu thổi hơi bong b?ng. Hia đứa n?y th?ch, ở trong hoa vi?n chơi đến trưa.
Uyển T?nh thấy bọn họ chơi đ?a vui vẻ, lại xấu hổ phải mang về nh? rồi.
Sau cơm trưa, Đinh Đinh lại đến hoa vi?n ngắm hoa, ngắt lấy một đ?a đeo l?n đầu U?ng U?ng. U?ng U?ng kh?ng c? t?c, mang l?n kh?ng ổn lắm, Thi?n Tuyết lục t?m kẹp t?c cho n? trụ lại. Đinh Đinh lại lấy hoa đeo cho Thi?n Tuyết, sau đ? l? Uyển T?nh, Ng? Nh?, v? ch?nh b?, người hầu trong nh? mỗi người một đ?a.
Mục l?o gia cũng muốn đeo, liền bị Thi?n Tuyết ngăn lại.
Uyển T?nh thấy tất cả mọi người đều vui vẻ, kh? m? n?i lời mất hứng, lặng lẽ n?i với Mục Thi?n Dương: ?Buổi tối lại ở đ?y th? rất bất tiện.?
?C? g? bất tiện?? Mục Thi?n Dương kh?ng hờn giận n?i.
?Buổi tối con muốn tắm rửa, muốn thay quần ?o... nhỡ đ?u đ?i dầm? Quần ?o cũng chưa thay...?
?Bọn ch?ng vẫn đ?i dầm ??? Mục Thi?n Dương kinh h?i.
?Mới hơn hai tuổi.? Uyển T?nh n?i.
?A...? mỤC Thi?n Dương yếu k?m r?n một tiếng, trong l?ng như c? s?ng to gi? lớn: Chẳng lẽ l?c m?nh hơn hai tuổi vẫn c?n đang đ?i dầm! M?nh, c?i n?y nhận thức qu? muộn, anh c? ch?t bị đả k?ch.
?Anh n?i l?m sao b?y giờ?? Uyển T?nh hỏi.
?C?i g? l?m sao b?y giờ??
?Vấn đề c? về hay kh?ng.?
Mục Thi?n Dương nh?n tho?ng qua Mục l?o gia, n?i: ?Ở đ?y chơi hai ng?y đi, con cần c?i g?, anh đi lấy gi?p em!?
?Em sợ anh kh?ng t?m thấy.?
?Ch?ng ta c?ng đi.?
Uyển T?nh c? phần xoắn xu?t: ?Nhỡ đ?u con muốn t?m em th? sao? Đ? trễ thế n?y, kh?ng bằng trực tiếp dẫn bọn ch?ng trở lại...?
?Em ch?nh l? muốn trở về đi?? Mục Thi?n Dương v?i đầu v?o khuỷu tay, cực kỳ buồn bực.
Uyển T?nh sửng sốt, biến anh tức giận, nhưng c? suy x?t... Ai! C? cũng kh?ng n?i. chẳng lẽ c? thật sự qu? ch? trọng c?nh r?a c?nh cuối sao? Lại v? vẫn l?m mẹ m? trở n?n d?i d?ng rồi hả? Chẳng lẽ vốn dĩ l? như thế?
Đột nhi?n c? cực kỳ m? mang, giống như đ? qu?n mất d?ng vẻ c? l?c trước.
Mục Thi?n Dương vươn tay bắt lấy c?, xoay người ?m c? v?o l?ng: ?Chuyển đến đ?y đi.?
Uyển T?nh kinh ngạc một ch?t, nh?n nhạt n?i: ?Đ?y kh?ng phải chỉ l? chuyện của hai người.?
?Uhm.? Mục Thi?n Dương bu?ng c? ra: ?Đ?m nay vẫn ở đ?y, ng?y mai trở về đi.?
Uyển T?nh gật đầu.
Ng?y h?m sau ăn xong điểm t?m, Mục Thi?n Dương n?i muốn đưa c? trở về, Mục l?o gia mất hứng: ?Trở về l?m g?? Nơi n?y cũng l? nh?!?
Mọi người sửng sốt một phen, Thi?n Tuyết n?i: ??ng nội, chỗ của Uyển T?nh vẫn c?n đồ để thu dọn!?
?Để Thi?n Dương đi thu dọn, Uyển T?nh v? con wor lại đ?y nghỉ ngơi.?
Uyển T?nh suy nghĩ gi?y l?t liền n?i, bỗng dưng đứng l?n: ?Ch?u muốn nh?n mẹ ch?u, ch?u vẫn chưa nh?n qua b? ấy.?
Mục l?o gia im lặng gi?y l?t, bỗng nhi?n đứng l?n: ?Ch?u theo ?ng tới đ?y một phen.?
Mọi người sửng sốt, đưa mắt nh?n nhau. Uyển T?nh đứng l?n, đi theo ?ng.
Đinh Đinh Đương Đương muốn theo sau, Mục l?o gia n?i: ?Kh?ng c? việc g?, để ch?ng đi theo, con luốn th?ch t?m mẹ.? N?i xong kh?ng nhịn được cười.
Hai đứa trẻ cũng cười, ngọt ng?o h? cụ. Mục l?o gia vui vẻ, thật muốn ?m bọn ch?ng l?n lầu, đ?ng l? người gia rồi, tự biết sức của m?nh.
Mục Thi?n Dương hỗ trợ ?m con l?n thư ph?ng tr?n lầu, ngoan ngo?n rời đi.
Mục l?o gia hỏi Uyển T?nh: ?Đều đ? trở lại rồi, kh?ng c? t?nh to?n g? sao??
Uyển T?nh sửng sốt: ?T?nh to?n??
?Uhm. Ch?u c?n trẻ như vậy, chủ yếu l? n?n c? quy hoạch đối với cuộc đời của m?nh, kh?ng thể sống u m? hồ đồ rồi??
Uyển T?nh ph?t lạnh tr?n lưng, quả nhi?n l? ?ng kh?ng t?nh to?n tiếp nhận ch?nh m?nh: ?Vốn dĩ ch?u muốn t?m một c?ng việc, để nu?i lớn Đinh Đinh Đương Đương...?
Mục l?o gia giơ tay, ngăn cản c? n?i tiếp: ?Ch?u nghĩ sai ? ?ng rồi, trước mắt ch?u v? Thi?n Dương kết h?n đi, hiện giờ người ở b?n ngo?i cũng đ? biết r?, cũng cần phải c? c?ch n?i với b?n ngo?i.?
?B?n ngo?i??
?Mục Thi?n Dương mang ch?u theo đi dạo một v?ng, chỉ sợ to?n bộ thế giới đ? biết.?
Uyển T?nh thở dốc v? kinh nngacj, bỗng nhi?n c? một loại cảm gi?c l? do anh cố ?. Nhưng l?, l?c ấy khẳng định l? anh kh?ng nghĩ được nhiều như thế.
Uyển T?nh kh?ng muốn nhắc tới chuyện cũ trước kia, đứng l?n n?i: “?ng cứ hỏi Thi?n Dương đi, ch?u đ? n?i với anh ấy rồi.”
Đi xuống lầu, c? nghe được Ng? Nh? đang c?ng Mục Thi?n Dương thương lượng: “Con sửa hai ph?ng c?ch v?ch cho bọn nhỏ ?? Mới đầu c?n c? thể kh?ng quen, nếu kh?ng th? mời bảo mẫu đi.”
Uyển T?nh sửng sốt, kh?ng biết b? ta đang muốn l?m chuyện g? đ?y. Ng? Nh? ph?t hiện c? xuống lầu, cười đến thực dịu d?ng, thật giống như l?c trước kh?ng c? ph?t sinh kh?c mắc g? vậy. C?ng l? như vậy th? Uyển T?nh c?ng kinh sợ b? ta.
Mục Thi?n Dương thấy Uyển T?nh xuống dưới th? đứng l?n n?i: “Chuyện n?y n?i sau, tới l?c đ? sẽ để cho Uyển T?nh an b?i.”
Uyển T?nh cũng kh?ng tiếp c?u chuyện n?y, hướng tới Ng? Nh? n?i ra lời kh?ch s?o: “D?, ch?u về ph?ng đ?y.”
Ng? Nh? cười đứng dậy: “Ch?u n?n chuyển tới đ?y sớm hơn một ch?t, Thi?n Dương đ? đợi ch?u rất l?u.”
Mục Thi?n Dương vừa nghe, nh?n Uyển T?nh liếc mắt một c?i, hơi xấu hổ, vội v?ng k?u Đinh Đinh Đương Đương: “N?i tạm biệt với b? nội đi con.”
“B? nội tạm biệt.” Hai đứa c?ng đồng thanh n?i.ai muốn đọc trước li?n hệ
L?ng Ng? Nh? ấm ?p, khom người h?n mặt bọn trẻ: “N?n sớm một ch?t c?ng mẹ chuyển lại đ?y a.”
Hai đứa nhỏ c?i hiểu c?i kh?ng gật đầu.
Sau khi Mục Thi?n Dương đưa Uyển T?nh trở về th? liền lưu lại. Ng?y h?m sau lại muốn đi tảo mộ Từ Khả Vy, hai người chuẩn bị nhang đ?n, giấy tiền v?ng bạc, cũng chuẩn bị cả quần ?o cho đứa nhỏ để ph?ng ngừa vạn nhất.
Chạng vạng mang mang hai đứa nhỏ đi phụ cận t?a th?nh nơi Tiểu Nghiễm đ? khoa trương giới thiệu, mấy bạn nhỏ c?ng tuổi chơi đặc biệt vui vẻ, l?m ti?u hao phần lớn tinh lực kh? lực. Thời điểm đi ngủ, kh?ng đợi Uyển T?nh kể chuyện xưa, hai đứa nhỏ liền ngủ. Uyển T?nh nh?n khu?n mặt bọn ch?ng đang ngủ, cảm thấy đặc biệt uất ức.
Mục Thi?n Dương cũng gh? v?o b?n giường nh?n, qua nửa giờ, Uyển T?nh mới hỏi anh: “Anh kh?ng đi ngủ ??”
Mục Thi?n Dương bất m?n nh?n c?, Uyển T?nh n? tr?nh ?nh mắt của anh, giả bộ kh?ng hiểu. Mục Thi?n Dương bất đắc dĩ n?i: “Anh c? ch?t đ?i bụng, c? đồ ăn khuya n?o kh?ng?”
“B?nh tr?i được kh?ng?”
“Ừm.”
“Em đi l?m.” Uyển T?nh nhỏ giọng n?i, rời khỏi ph?ng.
Qua nửa giờ th? b?nh tr?i đ? l?m xong. Mục Thi?n Dương c?ng Uyển T?nh ở ph?ng kh?ch mỗi người ăn một ch?n, ăn xong, Mục Thi?n Dương thỏa m?n n?i: “Thực ngon!”
“Em đi rửa ch?n b?t.” Uyển T?nh n?i.
Rửa xong ch?n b?t trở lại, ph?t hiện anh đang nằm nghi?ng tr?n s? pha. C? đang muốn n?i chuyện th? anh hướng c? vươn tay ra. C? dừng lại một ch?t rồi cũng chậm r?i bước tới, đưa tay qua, vừa chạm đến th? đ? bị k?o ng? tr?n người anh.
“Anh l?m g? vậy?” Uyển T?nh nhỏ giọng hỏi.
Mục Thi?n Dương đẩy những lọn t?c tr?n tr?n c? ra, nh?n kỹ c?, nhẹ tay mơn trớn g? m? c?: “Em đ? gầy đi?”
“Ừm ? Anh cũng vậy.”
Tay anh đưa ra sau đầu c?, đem đầu c? hướng tới m?nh, tr?n ?p l?n tr?n c?, kh?n kh?n n?i: “Anh rất nhớ em.”
“Em cũng vậy ?” Uyển T?nh nhẹ giọng n?i, ?m anh muốn rơi lệ.
Anh nhẹ nh?ng h?n c?, chậm r?i mơn trớn da thịt c?, dịu d?ng lưu luyến. Uyển T?nh hơi run rẩy, đ?i tay v?ng qua ?m cổ anh.
Anh ?m lấy c? đi thẳng về ph?ng ngủ.
Quần ?o rơi ra từng mảng, n?ng t?nh mật ? ?
Đột nhi?n ph?ng c?ch v?ch c? tiếng kh?c của bọn trẻ: “Mẹ ? Mẹ ?”
Hai người bỗng dưng bừng tỉnh, Mục Thi?n Dương th?n m?nh cứng đờ: Đừng ph? hủy chuyện tốt của ba ba a!
Uyển T?nh dừng một l?t, ph?t hiện hai đứa nhỏ đều tỉnh dậy, vội v?ng đẩy anh ra, ngồi xuống mặc quần ?o: “Em đi xem con, c? thể l? muốn đi vệ sinh.”
Mục Thi?n Dương ?m c? h?n một ch?t: “Nhanh ch?t nha.”
Uyển T?nh xấu hổ n?i: “Anh đi ngủ đi. Bọn nhỏ sợ ngủ một m?nh...”
Mục Thi?n Dương sắc mặt u buồn.
Uyển T?nh ?m anh h?n một ch?t, cười xấu hổ: “C?n?thời gian m?.”
Mục Thi?n Dương muốn n?i về sau l? chuyện của về sau, hiện tại anh muốn b? đắp cho trước kia a! Nghe đứa b? c?ng kh?c thanh ?m c?ng lớn, anh cũng đau l?ng, chỉ c? thể bu?ng tha cho c?: “Em đừng c? chỉ y?u đứa nhỏ kh?ng th?i, cũng phải y?u anh nữa a ~”
Uyển T?nh lại h?n anh một ch?t xem như an ủi: “L? con của anh đ?.”
Mục Thi?n Dương trong l?ng run l?n, rất l? cảm động. Đang muốn ?m c? một ch?t, c? liền l?ng t?ng rời đi: “Anh ngủ sớm một ch?t đi!” Bảo bảo kh?c cổ họng đều muốn r?ch rồi a!
Uyển T?nh chạy về ph?ng, gặp hai đứa nhỏ đ?ng thương đang ngồi tr?n giường. Nh?n thấy c?, hai đứa từ tr?n giường bước lại: “Mẹ! Mẹ!”
“L?m sao vậy?” Uyển T?nh vội v?ng chạy tới ?m bọn ch?ng.
“Mẹ đừng đi ?” Hai đứa nhỏ kh?c n?i, “Mẹ mau tới đ?y ngủ!”ai muốn đọc trước li?n hệ
“Được rồi được rồi, mẹ sẽ ở đ?y ngủ, mẹ kh?ng đi đ?u nữa. Mẹ chỉ đi vệ sinh th?i ?” Uyển T?nh sờ đầu ch?ng, sợ ch?ng đ?i dầm, đều mang đi toilet một lần.
Mục Thi?n Dương cũng muốn đi xem đứa nhỏ, nhưng ?t?nh trạng? của anh hiện tại kh?ng tốt lắm, chỉ c? thể nằm tr?n giường thở d?i. Thở d?i một hơi, nghe ph?ng c?ch v?ch đ? an tĩnh trở lại, anh th? ngủ kh?ng được đ?y. Lăn qua lộn lại nửa ng?y, lửa tr?n người cũng kh?ng c? dập tắc. Đang do dự c? n?n đ?nh thức Uyển T?nh hay kh?ng, đột nhi?n nhớ tới ? kh?ng c? bao cao su!
Rối rắm một hồi rồi cũng đi tắm nước lạnh, nhiệt t?nh của anh rất nhanh liền dập tắc, an ổn đi ngủ.
Ng?y h?m sau, anh tự m?nh l?i xe mang Uyển T?nh đi tảo mộ Từ Khả Vy.
Ở trước mộ phần, Uyển T?nh dạy đứa nhỏ k?u b? ngoại, quỳ lạy v? thắp nhang.
Mục Thi?n Dương l?m hết thảy như rất quen thuộc, Uyển T?nh hỏi: “Anh thường đến đ?y ??”
Anh dừng lại một ch?t: “B?nh thường ng?y giỗ anh thường đến. Ng?y thanh minh gặp phải viện trưởng Ph?c Lợi Viện n?n thuận tiện tảo mộ lu?n.” Bởi v? ng?y giỗ sau ng?y thanh minh kh?ng l?u, anh mỗi lần đến đều ph?t hiện c? người đ? tế b?i.
Uyển T?nh đột nhi?n kh?c: “Mọi người đều nhớ kỹ mẹ, chỉ c? em?”
“Em cũng kh?ng phải cố ?!” Mục Thi?n Dương n?i, “Đ? cũng l? bởi v? anh. Em nếu muốn tự tr?ch th? anh c?ng đ?ng chết hơn, cứ để cho mẹ đến mang anh đi ??”
“Anh đừng n?i bậy!” Uyển T?nh vội v? n?i, quay đầu n?i với Từ Khả Vy: “Mẹ, người đừng tr?ch Thi?n Dương, l? con kh?ng tốt.”
Mục Thi?n Dương nắm lấy tay c?, quỳ xuống m? n?i: “Mẹ, lần trước con cam đoan với người, dường như con đ? kh?ng l?m được. Về sau, con sẽ kh?ng để cho Uyển T?nh đi nữa. Con sẽ đối tốt với c? ấy, chiếu cố đứa nhỏ thật tốt, l?m cho bọn họ đều vui vẻ.”
“Mẹ ?” Uyển T?nh thấp giọng n?i, “Con sẽ sống tốt.” Từ nay về sau, kh?ng trốn kh?ng tr?nh, ki?n cường đối mặt.
Tr?n đường trở về, Uyển T?nh đột nhi?n nhớ tới một việc. Sau khi Khả Vy qua đời, viện trưởng Ph?c Lợi Viện dường như đ? n?i qua l? c? người tới t?m Từ Khả Vy.
Uyển T?nh trong l?ng khẽ động, chẳng lẽ l? người th?n của mẹ? Nếu cha mẹ của mẹ c?n sống, c? lẽ l? rất lớn tuổi đi? Anh chị em v?n v?n, chỉ sợ kh?ng th?n thiết mấy.
Uyển T?nh nghĩ, trong l?ng liền c? điểm m?u thuẫn. Thật sự kh?ng biết người nh? đ? l? c?i dạng g? m? năm đ? tại sao lại vứt bỏ mẹ, vạn nhất thật sự t?m được rồi, nhưng cũng đừng mang tới phiền to?i l? được.
Nhưng chuyện n?y li?n quan đến lai lịch của Từ Khả Vy? c? lẽ mỗi người đều muốn biết ch?n tướng sự thật? C? ngay cả sợ phiền to?i, cũng thật sự muốn biết r? r?ng.
Sau khi trở về, c? liền t?m kiếm di vật Từ Khả Vy để lại. C? nhớ r? c? một tờ giấy, nghe n?i l? mẹ t?m người th?n lưu lại. L?c ấy c? v? tư kh?ng để ? tới, để trong một đống di vật, kh?ng biết c?n t?m được hay kh?ng.
Uyển T?nh t?m nửa ng?y, mấy đứa nhỏ ở b?n cạnh chơi tr? chơi, nghi hoặc đi tới hỏi: “Mẹ, mẹ đang t?m c?i g? vậy?”
“Tấm h?nh của b? ngoại con.” Uyển T?nh đưa bọn ch?ng quyển tập đang cầm trong tay “Cầm đi chơi đi, kh?ng được x? hư nha.”