Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc
Chương 496: Nhắm mắt theo đuôi
Uyển T?nh trợn to mắt, kh?ng thể động đậy. C? nh?n anh, dung mạo vẫn giống như v?i năm trước đ?y, lại ph?t hiện l?ng m?y anh cau chặt lại, tựa như phiền n?o nhiều đến nỗi kh?ng c? gi?n ra. C? nh?n đ?i mắt trống rỗng của anh, tựa như cảm gi?c được mệt mỏi c?ng bi thương của anh, tựa như thấy anh h?ng đ?m nằm ở tr?n giường mất ngủ ?
C? một cơn đau theo lục phủ ngũ tạng vỡ ra, lan đến tứ chi. Nước mắt kh?ng c? dấu hiệu n?o thi nhau tu?n rơi.
Mục Thi?n Dương thấy, đ?i tay lau nước mắt cho c?, chạm phải gương mặt ấm ?p của c?, ph?t hiện c? kh?ng giống như trong mộng bỗng dưng biến mất, kh?ng biến th?nh ?nh s?ng, cũng kh?ng biến th?nh l?n kh?i, vẫn như cũ im lặng đứng ở nơi đ?, tựa như c? đ? đợi anh một vạn năm.
Tim anh hung hăng đập, mạnh mẽ ?m lấy c?: “Uyển T?nh!”
“Uyển T?nh ?” Anh thống khổ th? thầm, đem c? c?ng ?m c?ng chặt, thật giống như kh?ng nhanh ch?ng ?m c?, c? sẽ biến mất.
Uyển T?nh để mặc anh ?m, phản ứng kh?ng kịp.
Kh?ng biết qua bao l?u, Mục Thi?n Dương cảm gi?c c? người l?i k?o ống quần của m?nh. Anh sửng sốt, chậm r?i bu?ng Uyển T?nh ra, c?i đầu, thấy một đứa b? cơ hồ giống nhau như đ?c với anh đang nh?n anh mong đợi - đ?i mắt trong suốt lấp l?nh, c?i miệng nhỏ nhắn đỏ au, khu?n mặt trắng no?n phấn nộn, đang ?m b?p b? vải ?
Trong l?ng anh run l?n, hốc mắt ẩm ướt, chậm r?i ngồi xổm xuống, k?ch động h?: “Triển Nhan ?” Đ?y l? mộng! L? mộng! Uyển T?nh tồn tại, Triển Nhan cũng tồn tại.
Anh chạm v?o mặt Triển Nhan, Triển Nhan lại trốn ph?a sau Uyển T?nh, ?m ch?n Uyển T?nh, l? đầu ra chậm r?i thăm d?, tr?n ngập cảnh gi?c c?ng khiếp sợ nh?n anh.
Anh chấn kinh, đ?y kh?ng phải l? mộng!
Anh ngẩng đầu nh?n Uyển T?nh, h? mồm muốn n?i, lại ph?t hiện cổ họng đau đến kh? chịu.
?Mẹ ?? Đương Đương cũng đ? đi tới, l?i k?o ống quần Uyển T?nh, trốn tr?nh Mục Thi?n Dương, “Đ?y l? ai vậy a?”
Uyển T?nh phục hồi tinh thần lại, nước mắt rơi như mưa. C? lấy tay lau lung tung v?i c?i, nh?n Mục Thi?n Dương kh?ng biết n?n l?m c?i g? b?y giờ.
Thi?n Tuyết tr?nh ở ngo?i cửa, thấy c? ho?n hồn, chỉ v?o bếp n?i: “Lửa lửa lửa.... “ Nếu kh?ng tắt lửa, thật sự sẽ g?y ra hỏa hoạn!
Uyển T?nh vội v?ng tắt bếp, l?i k?o đứa b? đi ra ngo?i. C? kh?ng kịp hỏi hoặc l? chất vấn Thi?n Tuyết, n?i năng lộn xộn: “Tớ ? tớ đi trước! Nem r?n đ? l?m xong, cậu tự g?i rồi r?n l?n đi!”
Thi?n Tuyết nh?n c? rời đi, n?i với Mục Thi?n Dương: “Anh kh?ng đuổi theo ??”
Mục Thi?n Dương mạnh mẽ đứng l?n, đi nhanh ra ngo?i đuổi theo.
Uyển T?nh đ? v?o thang m?y, anh theo b?n kia thang m?y đi xuống, đ? gặp c? dắt đứa b? đi ra tiểu khu. Anh đứng trong chốc l?t, nh?n hai đứa b? đến ng?y người, sau đ? mới vội v?ng qu?nh l?n chạy theo. Đi ra cửa, nh?n xe của m?nh đậu ở tr?n đường, anh l?n xe, dập mạnh cửa, sau đ? nhấn ga, lập tức xuất ph?t.
Rốt cục, ? t? chậm chạp đuổi kịp mẹ con ba người.
Uyển T?nh nghi?ng đầu nh?n qua tủ k?nh thủy tinh của cửa hang th? thấy anh, l?i k?o đứa b? c?ng chạy c?ng nhanh.
“Mẹ... “ Đinh Đinh ng? một c?i, sốt ruột k?u c?: “Đinh Đinh đi kh?ng nổi”
“Nga, mẹ sai lầm rồi!” Uyển T?nh vội v?ng dừng lại, ngồi xổm xuống phủi v?y của c? b? “Ng? c? đau hay kh?ng?”
Đinh Đinh lắc đầu, quay đầu nh?n tr?n đường.
Uyển T?nh cũng nh?n sang, thấy Mục Thi?n Dương xuống xe đi tới, gấp đến độ muốn kh?c.
Mục Thi?n Dương đi tới nơi c?ch c? v?i bước th? dừng lại, hai người giằng co v?i khắc đồng hồ, c? thấy anh bất động th? vội v?ng đứng l?n, mang theo hai đứa b? tiếp tục đi về ph?a trước.
Mục Thi?n Dương y?n lặng đi theo sau, thủy chung đi theo, thủy chung c?ch c? một khoảng.
C? trong l?ng phiền ch?n kh?ng th?i, kh?ng biết n?n l?m c?i g? b?y giờ, nh?n thấy xe taxi chạy nhanh qu?, vội v?ng t?m kiếm bảng hiệu trạm xe bu?t.
Mục Thi?n Dương nh?n động t?c m? mang của c?, tựa hồ đ? hiểu được c? đang muốn l?m g?, vội v?ng đi qua.
Uyển T?nh lui về ph?a sau, hai tay gắt gao nắm lấy đứa b?. Hai đứa b? tựa hồ cũng cảm nhận cảm x?c của c?, đều tr?nh ở sau ch?n c?, nh?n l?n Mục Thi?n Dương.
Mục Thi?n Dương vươn tay, muốn chạm v?o người c?, lại sợ dọa đến c?. Anh nghẹn ng?o n?i: “Anh, anh đưa em ? Anh đưa em ? “ Anh khẩn thiết giống như một đứa b?, sợ h?i c? cự tuyệt.
Uyển T?nh nghe được thanh ?m của anh, cảm gi?c tan n?t c?i l?ng. C? chậm r?i gật đầu, Mục Thi?n Dương vui vẻ, nh?n hai đứa b?: “Anh ? anh gi?p em ?m đứa b? nh??”
Hai đứa b? vừa nghe, đều trốn ph?a sau Uyển T?nh.
Uyển T?nh c?i đầu, rơi xuống một giọt lệ, đem Đương Đương l?i ra, n?i với con trai: “Để ch? ?m con đi.”
Ch?......ai muốn đọc trước li?n hệ
Mục Thi?n Dương đầu ?c ong ong, thiếu ch?t nữa kh?ng đứng vững. Anh vươn tay, đem Đương Đương ?m lấy, n?i với Uyển T?nh: “Em đi ph?a trước đi.” Anh muốn nh?n c? thật nhiều, cho d? l? b?ng d?ng cũng tốt; anh muốn xem qua nơi ở của c?, xem c? c? ổn kh?ng, kh?ng cho c? chạy trốn; anh sợ h?i c? đi ph?a sau, anh vừa quay đầu lại, c? sẽ kh?ng c?n ở đ? ?
Uyển T?nh ?m lấy Đinh Đinh, xoay người đi về ph?a ? t? của anh.
Mở cửa xe, Mục Thi?n Dương trước hết để cho c? c?ng Đinh Đinh l?n xe, sau đ? đem Đương Đương bỏ v?o, sau đ? ngẩng đầu nh?n c?, si ngốc nh?n một trận, mới thối lui th?n m?nh đ?ng cửa lại, đến ph?a trước đi l?i xe.
Hai tay của anh run run, l?i xe chạy thật chậm. Anh sợ, sợ đoạn đường n?y mau ch?ng kết th?c. Anh kh?ng c? hỏi c? cư ngụ ở đ?u, như l? hiểu r?, chậm r?i l?i xe chạy đến nh? c?.
Uyển T?nh mang theo đứa b? xuống xe, muốn n?i c?m ơn, lại n?i kh?ng được, vội v?ng trực tiếp rời đi.
Mục Thi?n Dương theo sau, nhắm mắt theo đu?i. Uyển T?nh quay đầu nh?n tho?ng qua, đi nhanh về ph?a trước. Tới cửa nh?, anh cũng đ? đến. C? k?ch động mở cửa, hai đứa b? quay đầu nh?n tho?ng qua Mục Thi?n Dương, n? tr?nh chạy nhanh v?o.
Uyển T?nh đi v?o, vừa định đ?ng cửa, Mục Thi?n Dương đi tới, tay c? dừng lại.
Mục Thi?n Dương đứng ngo?i cửa, y?n lặng nh?n c?, vươn tay cầm tay c?, sau đ? l?ch người đi v?o. Đ?ng cửa lại, anh vẫn nh?n c? như cũ. Uyển T?nh c?i đầu, giật giật tay, muốn r?t ra.
Anh kh?ng chịu thả, ph?t hiện c? giật lợi hại, vội v?ng đem c? ?m v?o l?ng, sau đ? n?ng đầu c? l?n h?n xuống.
“Kh?ng ? “ Uyển T?nh gầm nhẹ một tiếng, mạnh mẽ đẩy anh ra.ai muốn đọc trước li?n hệ
Th?n m?nh anh run l?n một c?i, cuống qu?t thối lui, chậm r?i n?i: “?m, thật c? lỗi ? Anh ? Anh ?” Anh rất nhớ em. Anh muốn n?i, lại n?i kh?ng được!
Uyển T?nh xoay người, c?i mặt h?t s?u một hơi, sau đ? xoay người mở cửa, l?m ra tư thế tiễn kh?ch.
Mục Thi?n Dương như bị s?t đ?nh, thống khổ mu?n v?n hỏi: “Em đuổi anh đi? Em ?” Em c? biết hay kh?ng anh đang đợi em, chờ em! Anh quay đầu nh?n đứa b? đang tr?nh sau c?nh cửa ph?ng ngủ, hỏi, “Đứa b? ?”
“Anh đ? c? Tr?u Tranh!” Uyển T?nh k?ch động đ?nh g?y lời n?i của anh, sợ h?i anh hỏi đến. Nếu anh hỏi, c? kh?ng biết giấu giếm như thế n?o! Một l?t sau, c? n?i: “M? t?i ? Cũng đ? kết h?n rồi ?”
Th?n m?nh Mục Thi?n Dương nho?ng l?n một c?i, hai mắt hiện l?n thống khổ c?ng khiếp sợ. Một l?t sau, anh lại nh?n tho?ng qua đứa b?, xoay người chạy nhanh, trốn ra khỏi nơi n?y.
C? kết h?n, kết h?n rồi ?
Như vậy l? sao?! L? sao?!
Uyển T?nh đ?ng phanh cửa lại, dựa tr?n cửa, sau đ? trượt ch?n tr?n mặt đất, ?m đ?i kh?c lớn.
Truyện hot hiện nay
Bình luận
Sắp xếp