Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc
Chương 476: Nhớ lại mới tốt đẹp (2/3)
Edit: minhhy299
Uyển T?nh xem qua, chỉ thấy Miểu Miểu và người nh? c?ng rời đi.
Buổi tối, Từ Trọng nằm tr?n mặt đất, lăn lộn kh? ngủ. Đ?m d?i y?n tĩnh, Uyển T?nh nghe anh vẫn xoay người, hỏi: “Anh và Miểu Miểu sao lại thế n?y?”
Từ Trọng sửng sốt: “Em c?n chưa ngủ? Ầm ỹ đến em?”
“C?n sớm mà, anh nghe, mẹ bọn họ c?n đang rửa ch?n.”
Từ Trọng thở d?i, nằm ngang tr?n mặt đất, l?i k?o chăn tr?n người: “Miểu Miểu l? mối t?nh đầu của anh.”
“Em đã đo?n l? như thế n?y.”
“Miểu Miểu r?́t th?ng minh, c? l? nghi?n cứu sinh.” Dừng một ch?t, “Người cũng rất được.”
Uyển T?nh vỗ đứa nhỏ, kh?ng kh? lặng im chỉ chốc l?t, mở miệng hỏi: “V? sao chia tay?”
Từ Trọng vừa vặn n?i, lại dừng lại, trầm mặc nửa ng?y: “C?...... Rất cao.”
“A?”
“Bọn anh bắt đầu từ t?́t nghi?̣p trung học. C? vốn th?́p hơi anh, một người nữ sinh r?́t nhỏ nhắn, kết quả lớp 11 đột nhi?n to con, bộ dạng cao hơn anh nữa! Anh...... Bọn anh liền chia tay.”
“A?!” Uyển T?nh kinh ngạc nửa ng?y, nhịn kh?ng được cười rộ l?n, cười đến thật sự l? nhịn kh?ng được, ?m thanh nhẹ nh?ng thật xa.
Từ Trọng nghẹn nửa ng?y, chờ c? dừng lại mới lẩm bẩm n?i: “C? c?i g? buồn cười?”
Uyển T?nh ho khan hai tiếng: “Em th?́y anh cao hơn c? ?́y mà?”
“Sau đó anh lại cao l?n......” Từ Trọng rầu rĩ nói.
Uyển T?nh tiếp tục buồn cười, thật sự l? nhịn kh?ng được, người n?y quá kh?i h?i. C? vừa cười vừa hỏi: “C?c người kh?ng hợp lại?”
“C? thi đậu Bắc Đại.” Từ Trọng n?i, “Anh học lại một năm, thi đỗ học viện cảnh s?t.”
Uyển T?nh y?n tĩnh xuống.
Anh n?i: “May mắn sớm chia tay. Bất qu? khi đ? Miểu Miểu mất hứng, về nh? n?i cho anh của c?, anh họ c?, nam nh?n nh? bọn họ một đống lớn, người người th?n thể khoẻ mạnh, đặt anh tại ruộng l?a cửa th?n đ?nh một tr?̣n.”
Uyển T?nh h? mồm, kh?ng n?i chuyện.
“Nắm tay bọn họ cứng qu?......” Anh đột nhi?n cười một tiếng, “C?n trẻ hết sức l?ng b?ng mà, v?i c?i bọn anh cả người l? b?n, sau đó Miểu Miểu kh?c chạy tới kéo bọn anh ra, mọi người trong hai tiểu đội bị kinh động......”
“Anh c?n th?ch c? sao?” Uyển T?nh hỏi.
Từ Trọng dừng lại, xoay người đưa lưng về ph?a c?: “C?n nói cái n?y l?m c?i g?? Nhớ lại mới tốt đẹp.”
Uyển T?nh cười, trong l?c đ? bọn họ x?c thực rất đẹp. Bọn họ thế n?y mới là mối t?nh đầu, m? c? và Mục Thi?n Dương trong l?c đ?...... Kh?ng c? tr? nhớ thuộc loại thanh xu?n n?n c?. Thi?n Dương...... C? đột nhi?n rất nhớ anh, cũng th?̣t hận anh.
Từ Trọng ng?y h?m sau đ? mu?́n quay về thị trấn, tuy rằng thời tiết lạnh d?̀n, nhưng hai người ở một phòng thật sự kh?ng tiện. Mẹ Từ n?̉i tr?̣n l?i đình với anh: “Thật vất vả mới được nghỉ, kh?ng c?ng Uyển T?nh, chỉ biết làm vi?̣c! Hai ng?y nữa l? Trung thu đ?́y, con d?m đi?”
Từ Trọng l?̣p tức kh?ng d?m đi rồi, v?ng mệnh mang theo Uyển T?nh đi dạo phố, chạng vạng c?n muốn mang c? l?n n?i tản bộ, h? hấp kh?ng kh? mới mẻ.
Một h?m ở đồng ruộng nh?n th?́y Miểu Miểu, c?i mỹ nữ cao học qua đại học n?y, cư nhi?n k?o ống quần, mang theo hai đứa trẻ bắt t?m ở trong ru?̣ng.
Uyển T?nh đ?̀y ngạc nhi?n nh?n c?, cảm thấy cái n?y thật sự l? bất khả tư nghị. Vẻ đẹp g? mới được gọi là mỹ nữ đ?y, d?m kh?ng bị hạn ch?́ như vậy mới là mỹ nữ ch?n chính.
Miểu Miểu đ? c? ch?t xấu hổ.
C? vốn l? m?̣t người bình thường, kh?ng vì v?̣y mà xấu hổ, nhưng ai k?u Uyển T?nh l? vợ của Từ Trọng! Nữ nh?n gh?t nhất hai loại người n?o? Bạn g?i b?y giờ của bạn trai trước, bạn g?i trước của bạn trai hi?̣n nay! C? kh?ng xấu xa như vậy, đối với Uyển T?nh tuy rằng kh?ng t?nh l? ch?n gh?t, nhưng trong l?ng lu?n c? hơi kh?ng thích.
Hơn nữa Từ Trọng là một người thật tốt nha, l?c trước c? quen anh, vụng trộm hỏi qua anh của c?, anh của c? n?i c? thể, đ?ng tin cả đời. Kết quả đảo mắt người n?y liền lấy một c?i l? do dở kh?c dở cười chia tay với c?, làm c? th?̣t tức giận nha...... Về nh? liền mắng anh của c? kh?ng có ?nh mắt!
Anh của c? cũng n?̉i cáu l?n ?? ?ng đ?y nhìn người lu?n lu?n chuẩn, thằng nhóc Từ Trọng n?y động kinh, đ?̣p vỡ chi?u b?i của ?ng đ?y nha! V? thế hai anh em trong nhà th?t to một ti?́ng, tóm Từ Trọng đánh một tr?̣n! Từ Trọng đến nay chỉ nghĩ anh bị đ?nh l? v? bỏ Miểu Miểu, kh?ng biết c?n ngầm đắc tội anh của Miểu Miểu ?? đ? l? một c?i người bụng dạ đen t?́i.
Miểu Miểu từ trong ru?̣ng đứng l?n, rửa tay ?m đứa nhỏ tới đ?y ?? th?́y Từ Trọng ?m cả người cứng ngắc, phỏng chừng l? vừa bắt chước đi?
Từ Trọng đưa đứa nhỏ cho c?, vừa vặn tự m?nh tạm nghỉ, sau đ? nh?n hai ch?n c? tr?́ng trơn, m?ng tay tr?n cư nhi?n sơn m?u t?m. Anh kh?ng quen nh?n nữ nh?n kh?c sơn m?ng tay, lại cảm thấy c? khó chịu, nhịn kh?ng được đưa mắt qua một b?n, n?i: “Kh?ng mang giày cũng kh?ng sợ cảm lạnh?”
Miểu Miểu n?i: “?ng ngoại t?i l? thầy thuốc.”
Từ Trọng quay đầu n?i với Uyển T?nh: “?ng ngoại Miểu Miểu l? bác sĩ trung y n?̉i ti?́ng ở ch?̃ ch?ng ta.”
Miểu Miểu n?i: “Anh c? thời gian, mang Uyển T?nh đi qua đ?̉ ?ng ?́y bắt mạch. T?i cảm thấy ?ng ngoại t?i vẫn rất lợi hại, nữ nh?n sinh con, c?̀n b?̀i bổ chậm r?i, b?̀i bổ từ căn bản, xem trung y đáng tin hơn.”
Từ Trọng g?̣t đầu.
Miểu Miểu trả đứa nhỏ lại anh: “T?i trở về, ba mẹ t?i có lẽ chờ t?i ăn cơm.”
Từ Trọng lưu luyến nhìn c? rời đi.
Miểu Miểu xách theo một đ?i gi?y xăng ̣đan, bước tr?n con đường ph?a trước s?n cỏ, bỗng nhi?n quay đầu n?i: “Nghe n?i Uyển T?nh mới trở về kh?ng bao l?u, c?n chắc chưa tới ngọn n?i nh?n qua? T?i c?n v?i ng?y mới đi, muốn c?ng đi hay kh?ng? T?i cũng đ? l?u kh?ng đi qua.”
Từ Trọng liếc mắt nh?n Uyển T?nh một c?i, n?i với c?: “Đi.” Miểu Miểu xinh đẹp nở nụ cười một ch?t, xoay người mang theo đứa nhỏ rời đi.
Uyển T?nh thực h?m mộ c?, cảm thấy c? c? một cổ kh? chất ti?u s?i, m? ch?nh m?nh kh?ng c?. C? t?n thưởng tự đ?y l?ng: “C? thật sự l? c?ng xem c?ng xinh đẹp.”
Từ Trọng tr?̀m mặc.
Uyển T?nh trừng anh một c?i: “L?c trước đầu ?c anh động kinh à?”
Từ Trọng ủy khuất, quyệt miệng: “Ch?nh l? động kinh!” Thở d?i c?n n?i, “Bất qu? anh cũng kh?ng hối hận, c? lợi hại như vậy, anh kh?ng xứng với c?, sớm hay muộn sẽ......” Chia tay.
Uyển T?nh n?i: “Em cảm thấy c? kh?ng phải người như vậy. Nếu c? phải, kh?ng phải l? anh kh?ng xứng với c?, m? l? c? kh?ng xứng với anh.”
Từ Trọng sửng sốt, ngẩng đầu nh?n c?.
C? xoay người trở về đi, hỏi: “C? vừa mới n?i đi ngọn n?i, là ngọn n?i g??”
“À!” Từ Trọng lập tức n?i với c?, bọn họ nơi n?y tuy rằng kh?ng th?̉ khai ph? du lịch, kh?ng t?nh l? khu phong cảnh, nhưng l? l? khu bảo hộ tự nhi?n.”Bởi v? kh?ng c? khai ph?, đường n?i đều kh?ng c?, kh?ng d?̃ đi lắm, bất qu? c? mấy c?i địa phương mọi người thường xuy?n đi chơi. B?nh thường c? người đến từ trung t?m trợ giúp du lịch, sẽ đi vào trong, b?n trong khả năng gặp nguy hiểm. Anh lần đầu ti?n gặp em, liền nghĩ đến em l? muốn v?o n?i qua đ?m.”
“Th? ra l? thế.” Uyển T?nh bừng tỉnh đại ngộ, “Em th?́y tr?n đường b?n thảo dược rất nhiều, n?i l? v?o n?i lấy, ch?nh l? chỗ đ? sao?”
“Đ?ng vậy. Ngọn n?i rất nhiều thu?́c, cũng c? động vật qu? hiếm, thường xuy?n bị săn trộm.”
Uyển T?nh nhớ tới lần đầu ti?n gặp mặt lời anh n?i, hỏi: “C? hổ?”
“Ừ, thế hệ trước c? người gặp qua, bất qu? đ? muốn rất nhiều năm kh?ng có gì.”
Uyển T?nh thở d?i: “Em c?n tưởng rằng anh l?m em sợ.”
“Em cũng kh?ng phải đ?o phạm, anh h? dọa em l?m gì chứ?”
“Cũng chưa có động tĩnh, anh vẫn l? l?m em sợ nha.”
Từ Trọng n?i đến đ?y, tr?n đầy buồn bực: “Hai năm trước c? người nh?n đến dấu ch?n, nhưng ch?ng ta tưởng lúc trước quốc gia lừa muốn khai ph?, tăng nh?n lực bổ sung, cũng kh?ng tr?ng nom, n?i nơi n?y của ch?ng ta là c?i khu bảo hộ h?ng đầu đ? muốn đủ, kh?ng cần nghĩ nhiều. Ch?ng ta sống ở đ?y nhi?̀u thế hệ, lu?n luon mu?́n nơi n?y tốt.”
/3)
Uyển T?nh nghe xong c?u n?y, đột nhi?n cảm thấy trước kia bản th?n biết rất ?t, chỉ biết Từ Khả Vy, Mục Thi?n Dương, so ra đều k?m những người nơi n?y. C? n?i: ?B?n trong c?n c? những c?i kh?c, kh?ng c? con hổ cũng n?n bảo vệ.?
?L? phải bảo vệ, bất qu? so với n?i Trường Bạch, th? nơi n?y t?nh l? c?i g?? Nơi n?y c? v?i người kiểm l?m, nhưng ở cố định một chỗ, kh?ng nh?n được nơi kh?c. Mỗi lần gặp phải kẻ săn trộm, đều tạm thời b?o nguy, cảnh s?t tới chậm, l? người d?n ch?ng ta phải đuổi theo. Người d?n lại kh?ng c? vũ kh? tương xứng, kẻ săn trộm rất t?n nhẫn, cho n?n rất nguy hiểm.?
Uyển T?nh thở d?i.
Từ Trọng nghĩ đ? phiền đến c?, n?i: ?Bất qu? lần trước khi anh trai của Miểu Miểu trở về, n?i sẽ t?n người đến đ?nh gi? một ch?t, xem c? thể khai ph? để ph?t triển du lịch hay kh?ng. Nếu muốn l?m, nhất định sẽ kinh động đến b?n tr?n, đến l?c đ? tự nhi?n sẽ quy hoạch một lần.?
Uyển T?nh n?i: ?Kỳ thật khai ph? cũng chưa chắc đ? tốt, c? người địa phương, sẽ c? người ph? hư.?
Từ Trọng điểm đầu: ?Anh cũng nghĩ như vậy. Thi?n nhi?n, c? như thế n?o n?n như thế n?o. Hiện tại c? kẻ săn trộm g?y thiệt hại, nếu như thực sự muốn x?y dựng khu du lịch, người đến du lịch c?ng nhiều, mọi người kh?ng c? ? thức giữ g?n, loại ph? hoại n?y c?ng khủng bố hơn.?
Sau tết Trung thu, Từ Trọng mang Uyển T?nh đi dạo phố đụng phải Miểu Miểu, Miểu Miểu gọi hỏi: ?Muốn đi chơi sao??
Từ Trọng liếc mắt nh?n Uyển T?nh một c?i, n?i? ?C? ấy mang theo đứa nhỏ chỉ sợ kh?ng c? phương tiện, tr?n n?i c? muỗi, đứa nhỏ kh?ng thể bị cắn.?
?Thật ra l? anh đau l?ng đi.? Miểu Miểu bĩu m?i, ?Anh mang Uyển T?nh đến nh? b? ngoại của anh sao??
Từ Trọng sửng sốt: ?Mẹ t?i mang c? ấy tới đ?.?
?Ch?nh m?nh kh?ng mang đi.? Miểu Miểu liếc mắt nh?n anh một c?i, kh?ng tự gi?c hiện ra phong t?nh vạn chủng, đi rồi.
Buổi tối ở nh?, mẹ Từ thừa dịp Uyển T?nh cho đứa b? b?, gọi Từ Trọng v?o bếp, vừa v?o liền muốn h?nh hung: ?Con đ? c? Uyển T?nh, v? sao c?n liếc mắt đưa t?nh với Miểu Miểu? Ng?y đ? l?c l?m tiệc rượu mẹ liền ph?t hiện, tiểu tử con kh?ng học ngoan!?
Từ Trọng nghen họng, một c?u cũng kh?ng n?i. Mẹ Từ cảm thấy l? anh đang thừa nhận, nhất thời đ?nh l?n, anh chạy trối chết, ng?y h?m sau liền mang Uyển t?nh đi thăm b? ngoại.
Uyển T?nh kh?ng muốn qu? th?n cận với người th?n của anh, nhưng người th?n như b? ngoại, th? bắt buộc phải tới một lần đi? Vừa đi chợ trở về, mẹ Từ t?y ? kiểm tra lại những thứ cần mang đi, anh kh?ng c? nh?, nhưng vẫn về kịp để đưa c? đi.
B? ngoại của Từ Trọng ở xa một ch?t, mặc d? kh?ng ở s?u trong n?i, nhưng lại ở b?a rừng, xung quanh cũng c? mấy chỗ phong cảnh mỹ lệ. Anh mang Uyển T?nh theo, đầu ti?n đi bằng thuyền, sau đ? tiếp tục đi đường, Uyển T?nh bị sự ch?nh v?nh thuyền nhỏ l?m cho cho?ng v?ng, nhưng phong cảnh xung quanh thật sự dị thường, đ? xuống kh? chịu để đi.
Từ Trọng n?i: ?Miểu Miểu cũng ở chỗ b? ngoại, chỉ c?ch chỗ của b? ngoại mấy ruộng l?a.? H?m qua Miểu Miểu hỏi b? ngoại anh, trực gi?c cho anh biết h?m nay Miểu Miểu cũng sẽ tới, thật sự l? c? cảm gi?c hẹn h? vụng trộm. Nhất thời anh cảm thấy bừng s?ng.
Uyển T?nh cười n?i: ?C?c người vẫn l? thanh mai tr?c m?.?
Từ Trọng xấu hổ kh?ng n?i lời n?o.
Uyển T?nh n?i: ?Anh c? thể theo đuổi c? ấy.?
Từ Trọng lặng đi một ch?t, n?i: ?Đừng n?i giỡn!?
Đến nh? b? ngoại ăn cơm trưa, c?n c? h?ng x?m xung quanh, b? ngoại Miểu Miểu cũng tới, c?n dẫn theo Miểu Miểu. T?m tư Từ Trong qu?i dị, anh thực sự đến hen h? sao? Bất qu? Miểu Miểu kh?ng hẹn h? với anh, n?i chuyện với b? ngoại anh một ch?t rồi bước đi.
B? ngoại anh n?i: ?Đứa nhỏ n?y đ? rất nhiều năm kh?ng gặp, n?i l? đi học ở đại học Bắc Kinh? Ai nha, đ? qu?n hỏi n? ở đ? như thế n?o!?
Từ Trọng cười n?i: ?Ch?nh l? giống như tr?n TV.?
Chạng vạng l?c trở về bọn họ c?ng Miểu Miểu c? chung một đoạn đường. Vừa đi, vừa n?i chuyện phiếm, n?i về t?nh h?nh bảo vệ thi?n nhi?n, Từ Trọng n?i: ?Nghe n?i tr?n ngọn n?i c?n c? cổ mộ!? C?n c? mấy c?i truyền thuyết.
Uyển T?nh n?i: ?Chuyện n?y kh?ng thể n?o đ?u? Nơi n?y lại kh?ng phải l? nơi bắt nguồn của nền văn minh n?o, hoặc l? nơi ở của vương hầu ho?ng thất n?o, kh?ng c? khả năng c? cổ mộ. Nếu thật c?, th? sẽ l? loại Kim Sa, kh?ng phải khiếp sợ giới khảo cổ, m? l? khiếp sợ to?n bộ thế giới.?
Miểu Miểu gật đầu: ?Vợ anh n?i đ?ng!?
?Ng?.? Từ Trọng nhức đầu, ?Em nhất định l? đọc rất nhiều s?ch, hiểu biết thật nhiều.?
Uyển T?nh sửng sốt: ?Đại học cũng cũng chưa học xong đ?u??.? Chưa l?m b?o lưu kết quả đ? đến đ?y, ai!
Miểu Miểu nghe xong, khi?u mi: ?C? học đại học năm mấy rồi??
Uyển T?nh xấu hổ cười, kh?ng n?i lời n?o.
Miểu Miểu dừng một ch?t, c? phải l?m cho c? hiểu nhầm hay kh?ng? C? kh?ng c? ? khinh thường c? ấy, chỉ l? t? m? ?Đại học c?n chưa học xong?__nếu học, l?m sao c? thể kh?ng học xong? Bất qu?, c? cũng lười giải th?ch, tay đ?i trong t?i quần, đi chậm r? r?.
Từ Trọng liếc mắt nh?n c? một c?i, cảm thấy l?c trước quả thật động kinh. Nếu ph?n biệt được r? r?ng, kh?ng chừng b?y giờ c?n c?ng một chỗ?..Miểu Miểu l? một c? g?i tốt, mới sẽ kh?ng coi thường anh.
Chấm dứt ng?y nghỉ, Từ trọng trở về thị trấn, trước khi anh đi một ng?y. Miểu Miểu cũng muốn đi, nhưng đi trễ hai ng?y so với anh. Trước khi đi, c? đến thăm Uyển T?nh, bế đứa nhỏ, sau đ? thản nhi?n n?i: ?Từ Trọng l? một người tốt, c? cần phải thật tốt qu? trọng??? ?m thanh khi n?i xong c?n c? điểm run.
Uyển T?nh tưởng, c? ấy vẫn th?ch Từ Trọng.
Sau khi c? c?o từ, Uyển T?nh ở ban c?ng nh?n, thấy b?ng d?ng của c? đi về ph?a rừng tr?c, đột nhi?n đưa tay l?n ?m mặt, phỏng chừng l? kh?c, đang lau nước mắt đi?
Trong l?ng Uyển T?nh đột nhi?n kh? chịu, nếu như kh?ng c? c?, bọn họ c? phải sẽ hợp lại hay kh?ng?
Nghỉ d?i hạn chấm dứt, Uyển T?nh kh?i phục như những ng?y trước đ?y. Chung quy c? kh?ng qu? quen thuộc xung quanh, cũng kh?ng d?m quen thuộc, cho n?n im lặng, c? điểm c? tịch. Chăm s?c đứa nhỏ, đ? c? mẹ Từ gi?p đỡ, thậm ch? b? nội Từ cũng gi?p đỡ, cũng kh?ng qu? vất vả.
Từ Trọng quay về sẽ bất tiện, n?n cũng kh?ng d?m trở lại, mẹ Từ phải th?c dục, th? cứ c?ch hai tuần anh về một lần. Trời c?ng ng?y c?ng lạnh, chỉ đắp bằng chăn nằm tr?n s?n th? kh?ng đủ ấm, sẽ cảm lạnh, Uyển T?nh cảm thấy ngượng ng?ng, nhưng lại kh?ng c? khả năng bảo anh l?n tr?n giường ngủ.
Trời kh?ng qu? lạnh th? c? thể miễn cưỡng chấp nhận, Từ Trọng c? thể tốt, kh?ng sao cả. Nhưng nếu lại lạnh hơn, th? kh?ng được, Uyển T?nh bắt đầu suy nghĩ biện ph?p, tổng yếu phải n?i với mẹ Từ lấy hai c?i chăn nữa mới tốt.
Sau đ? c? một ng?y, Leng Keng v? Đường Đường ngủ trưa, ngủ ngủ, hai đứa nhỏ nghi?ng người, từ tr?n giường lăn xuống. Ho?n hảo cả người nhuyễn, mặc d?y, ng? kh?ng c? việc g?. Nhưng m? Uyển T?nh vẫn lo lắng, ban ng?y ho?n hảo, tận lực để hai đứa nhỏ ở giữa, lại muốn trở m?nh, muốn trở m?nh ng? xuống dưới s?n cũng phải quay một v?ng, c? c? thể ph?t hiện đ?ng l?c. Nhưng buổi tối lại kh?ng được, c? ngủ ở giữa, hai đứa nhỏ ở hai b?n, nửa đếm như vậy sẽ rất sợ h?i.
C? kh?ng c? kinh nghiệm, n?i cho mẹ Từ. Mẹ Từ lặng đi một ch?t__Trước kia chiếc giường c? m?p giường, đừng n?i đứa nhỏ, người lớn cũng kh?ng ng? xuống được, thật sự l? chưa bao giờ gặp t?nh huống như thế n?y. Sau đ? lại đi đến bến giường trải chăn ra, mẹ Từ sợ chạm v?o đứa nhỏ, những chiếc chăn kh?ng cần đến đều mang tới đ?y, đợi hai đứa nhỏ ng? xuống cũng kh?ng sợ đau.
Chờ Từ Trọng trở về, chăn cuối c?ng cũng đủ.
Uyển T?nh thở ra, n?i với hai đứa nhỏ: ?C?c con cũng biết b?o ?n a??
Truyện hot hiện nay
Bình luận
Sắp xếp