Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 454: Mùi rượu và mùi nước hoa


Chương trước Chương tiếp

Mục Thi?n Dương quỳ gối ở b?n cạnh, nghe vậy thẳng lưng l?n.

Uyển T?nh c?i đầu d?ng sức đốt v?ng m?, ?nh mắt c? ch?t ẩm ướt. C? sợ Từ Khả Vi mất hứng, n?i chuyện run rẩy: “Thi?n Dương đối với con tốt lắm......”

Mục Thi?n Dương cầm tay c?, đem c? ?m v?o ngực, nh?n bia mộ n?i: “Mẹ, con sẽ chăm s?c cho Uyển T?nh thật tốt, chăm s?c c? ấy cả đời, người y?n t?m đi.”

Uyển T?nh nghe anh gọi”Mẹ”, c? ?o một tiếng kh?c l?n.

Anh vỗ vai c?, tiếp tục n?i: “Con biết trước kia con kh?ng tốt, thế nhưng về sau con sẽ đối tốt gấp bội với c? ấy, mong mẹ t?c th?nh cho ch?ng con!”

Uyển T?nh kh?c một l?c mới ngừng lại, lại n?i cho Từ Khả Vi chuyện của Đỗ Thiến: “Mẹ, tại thế giới b?n kia, kh?ng cần lại chịu để c? ta bắt nạt! C? ta c?n sống th? kh?ng c? người trừng trị được c? ta, vậy để cho Di?m Vương trừng trị c? ta đi.”

Lại quỳ một l?c nữa, Mục Thi?n Dương gi?p c? đứng l?n: “Em đừng quỳ nữa, sẽ c? bệnh thấp.” (c?c triệu chứng li?n quan đến ch?n tay)

Uyển T?nh vốn kh?ng muốn đứng l?n, nhưng nghĩ tới m?nh vừa mới sinh non, nếu như thật d?nh tới bệnh thấp, chỉ sợ về sau sẽ c? ảnh hưởng, đ?nh phải đứng l?n.

Mục Thi?n Dương tiếp tục quỳ, hai người đem giấy đốt xong mới đi.

Nơi n?y l? vườn mộ, c?ng vi?n l? một t?a g? n?i nhỏ, Uyển T?nh xoay người nh?n nghi?ng xuống n?i một mảnh bia mộ, trong l?ng phiền muộn. Đi được v?i bước, c? k?o lấy ống tay ?o Mục Thi?n Dương: “Thi?n Dương, c?ng em được kh?ng?”

Mục Thi?n Dương sửng sốt, cho tới b?y giờ c?n chưa c? hướng anh đề cập tới c?i y?u cầu g?, tự nhi?n rất vui vẻ, lập tức xắn ống tay ?o l?n, ngồi xổm xuống đưa lưng m?nh về ph?a c?.......

“Thi?n Dương.”

“Ừ?”

“Nhớ......c?ng em cả đời đ?.” C? n?i.

Mục Thi?n Dương vội n?i: “Để cho anh c?ng em cả đời, anh cầu c?n kh?ng được.”

“Anh gi? th? sao?”

“Anh vẫn sẽ c?ng em.”

“Nếu anh c?ng kh?ng được.”

“Vậy anh vịn em, em cũng vịn anh...... Ch?ng ta c?ng nhau đi gặp mẹ.”

Uyển T?nh dừng một ch?t, thanh ?m ngẹn ng?o: “Được.” Sau đ? c?ng ?m chặt anh hơn.

-

Ng?y h?m sau, Uyển T?nh v? Thi?n Tuyết c?ng nhau trở về trường học. Bất tri bất gi?c hai người đ? tr? ho?n một th?ng học, mắt thấy c?n hơn một th?ng nữa l? đến cuộc thi.

Uyển T?nh trải qua rất nhiều chuyện, t?m t?nh kh? c? thể kh?i phục, đi học thường xuy?n thất thần. Nghĩ tự học lại chương tr?nh học trước, đọc s?ch lại kh?ng tập trung được lực ch? ?, b?i tập cũng kh?ng c? biện ph?p l?m, đ?nh phải ch?p của Thi?n Tuyết.

Buổi tối ngủ kh?ng được, cảm thấy lạnh. Một m?nh ở ph?ng ngủ mất ngủ cả đ?m, ng?y h?m sau thực khổ, cố gắng chống đỡ một ng?y, buổi tối kh?ng đến t?m giờ liền l?n giường, nhưng vẫn kh?ng ngủ được. Nằm đến hơn mười giờ, nghe được Thi?n Tuyết v? Liễu Y Y chuẩn bị đi tắm rửa, chắc sắp tắt đ?n.

C? nhanh ch?ng đứng l?n, thay đổi quần ?o đi ra ngo?i.

Thi?n Tuyết hỏi: “Cậu đi đ?u vậy?”

“Isabella!”

Thi?n Tuyết vội v?ng c?ng c? đi ra ngo?i.

Đi ra đến cửa trường, ở tr?n đường c?i nh?n thấy một người đang đẩy xe trẻ con đi qua, Uyển T?nh sửng sốt, xoay người y?n lặng nh?n.

Trong l?ng Thi?n Tuyết thở d?i, một l?t sau mới k?o tay ?o c?: “Đi th?i.”

Uyển T?nh nhắm mắt, xoay người mệt mỏi đi tiếp.

Thi?n Tuyết nắm tay c?: “Về sau c?n c? cơ hội.”

Uyển T?nh cũng kh?ng n?i g?, ngược lại nước mắt chảy xuống.

Sau khi đến Isabella, Mục Thi?n Dương c?n chưa trở lại. Thi?n Tuyết nh?n tới thời gian, trong l?ng lập tức bốc hỏa, vội v?ng gọi điện cho Mục Thi?n Dương.

B?n kia ầm ầm, c? vừa nghe chỉ biết anh đi x? giao, n?i: “Anh chừng n?o th? về?”

Mục Thi?n Dương uống một ch?t rượu, nghe vậy th? giật m?nh, thanh tỉnh hơn nhiều: “Hai người qua đ??”

“V?ng.” Thi?n Tuyết nhỏ giọng n?i: “Em đo?n rằng cậu ấy mất ngủ.”

Mục Thi?n Dương h?m nay bị ?u K? Thắng mời tới, gặp v?i quan chức của th?nh phố C. L?c n?y đang ngồi ở Bất Dạ Th?nh, b?n người của mỗi người l? một tiểu minh tinh, l? nghệ sĩ dưới trướng Sở Duy K?.

Nơi n?y oanh oanh yến yến, một mảnh h?i h?a. Mục Thi?n Dương v? một m?nh ?u K? Thắng th? kh?ng chơi, nh?n người kh?c chơi, phụ nữ d?n l?n người, rất c? kĩ sảo tr?nh đi, sẽ kh?ng n?i một lời n?o, thần sắc nghi?m nghị -- c?n c? người ở đ?y, kh?ng kh? n?o nhiệt kh?ng n?n ph? vỡ.

Mọi người chỉ cho rằng bọn hắn t?m tư th?m trầm, kh?ng nghĩ tới bọn họ thực sự kh?ng chơi. Một đ?m tiểu minh tinh cũng th?ch họ như vậy, cảm thấy c? bản lĩnh kh?ng sa v?o tửu sắc, ban đầu nghĩ tới lọt v?o mắt của bọn họ, để cho họ dẫn ch?nh m?nh, cho n?n c?ng ra sức lấy l?ng, mưu toan để ưu việt.

Mục Thi?n Dương nghe điện thoại vừa n?i được một hai c?u, người phụ nữ b?n cạnh anh bưng rượu đỏ lại đ?y, l?n tiếng hỏi: “Gi?m đốc Mục, anh n?i chuyện g? vậy?”

Thi?n Tuyết vừa nghe, h?t lớn: “Anh đang ở đ?u?!”

Uyển T?nh hoảng sợ, quay đầu nh?n c?.

Người phụ nữ b?n người Mục Thi?n Dương hoảng sợ, vội v?ng thối lui.

Mục Thi?n Dương nh?u m?y: “Anh lập tức trở về.”

Một quan chức b?n cạnh hỏi: “L?m sao vậy?”

“C? ch?t việc, phải đi rồi.” Mục Thi?n Dương đứng l?n, đối với m?i rượu v? m?i nước hoa tr?n người nh?u m?y. Xong rồi, c? n?n gột rửa trước hay kh?ng? Nhưng giặt sạch th? c? bị n?i l? giấu đầu hở đu?i hay kh?ng, ngược lại c?ng khiến người nghĩ lung tung?

C?ng mọi người n?i thật xin lỗi, anh vội v?ng rời đi. Tr?n mặt c? ch?t giận, quay đầu nh?n ?u K? Thắng.

?u K? Thắng hỏi c?i tiểu minh tinh kia: “Sao lại thế n?y?”

Tiểu minh tinh n?i: “Em kh?ng biết, chợt nghe thấy tiếng một người phụ nữ hỏi anh ấy đang ở đ?u, h?t rất hung dữ.” N?i xong nhăn mặt nhăn mũi.

Mọi người vừa nghe, liền đo?n anh kết h?n, một đ?m người cười cười nhốn nh?o n?i anh bị vợ quản nghi?m, nếu kh?ng cũng kh?ng vui.

Mục Thi?n Dương trở lại chỗ ở, Uyển T?nh đ? giặt sạch tấm ga giường. Thi?n Tuyết th? ngồi ở ph?ng kh?ch chờ anh, thấy anh v?o cửa, x?ng l?n đạp cho anh một c?i, sau đ? che c?i mũi hỏi: “C?i m?i g? vậy? Anh vừa đi đ?u vậy? Anh thật sự ch?n sống rồi!”

Thi?n Tuyết giận giữ, nghĩ muốn t?t cho anh một c?i. Đ?n ?ng quả thật kh?ng phải thứ tốt, c? được sẽ kh?ng biết qu? trọng!

“Em k?ch động c?i g??” Mục Thi?n Dương căm tức kh?ng được. Anh l? nghĩ c?c c? ng? mai c? tiết, đ?m nay kh?ng ở lại đ?y mới đồng ? x? giao, ai biết xui xẻo như vậy.

“Anh........” Thi?n Tuyết lại đ? anh một c?i.

“Anh cũng kh?ng l?m g? cả.” Mục Thi?n Dương phiền ch?n n?i: “Nhanh đi ngủ đi. Đ?ng rồi, Uyển T?nh c? ấy......

“Đi ngủ.” Thi?n Tuyết thở ph? ph? n?i.

Mục Thi?n Dương c?n muốn hỏi Uyển T?nh c? biết kh?ng, nhưng c? n?ng đ? đ?ng cửa. Anh do dự một ch?t, nghĩ hay tắm sạch ở ph?ng ngo?i rồi hẵng v?o, nhưng b?n ngo?i lại kh?ng c? quần ?o để đổi, đ?nh phải trực tiếp quay về ph?ng ngủ.

Cửa mở ra, Uyển T?nh nằm ở tr?n giường xoay người nh?n anh. Anh đ?ng cửa lại đi qua đ?: “L?m sao vậy?”

Uyển T?nh vươn tay, l?m ra c?i tư thế ?m. Anh đ?nh phải đi qua ?m lấy c?, Uyển T?nh dựa v?o tr?n vai anh, ngửi được m?i truyền từ tr?n người anh, biết r? anh chỉ đi x? giao, tr?nh kh?ng được trường hợp phải thanh sắc, nhưng vẫn nhịn kh?ng được nghĩ lung tung.



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...