Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 448: Sanh non


Chương trước Chương tiếp

Mục Thi?n Dương cảm thấy người trong l?ng bu?ng lỏng, c? ch?t vắng vẻ, vội hỏi: “Em l?m sao vậy?”

“Em đau bụng......” Uyển T?nh giống cảm gi?c được c?i g?, kinh ho?ng xốc chăn l?n, hai tay chạm l?n giường, đụng đến một ch?t m?u. C? kinh ngạc nh?n v?o ng?n tay, ngẩng đầu hỏi Mục Thi?n Dương: “Đ?y l? c?i g??”

Mục Thi?n Dương giật m?nh, kinh h?i, v?n v?y c? l?n, th? thấy giữa hai ch?n c? c? vết m?u, vội la l?n: “Đừng n?ng vội, anh đưa em đến bệnh viện!”

Uyển T?nh h?t một hơi, h?n m? bất tỉnh.

Mục Thi?n Dương sợ tới mức ng?y người, ?m cổ c?, h?t to v?i tiếng, nhưng c? vẫn kh?ng tỉnh lại, sau đ? mới nhớ tới c? c?n c? đứa nhỏ, ?m lấy c? chạy ra ngo?i.

Mục Thi?n Dương bị dọa đến đi?n rồi, phụ nữ c? thai chảy m?u, mơ hồ c? thể đo?n l? c?i g? rồi. Nhưng anh kh?ng d?m nghĩ tới, một ch?t cũng kh?ng d?m nghĩ tới, chỉ cầu khẩn ?ng trời đừng như vậy với anh.

Anh qu?n đi to?n bộ thế giới, giống như một người đi?n ?m Uyển T?nh chạy chung quanh, hơn nửa ng?y mới t?m được xe trong nh?. Anh thậm ch? kh?ng nghĩ tới th?ng b?o với người trong nh? tới gi?p đỡ, ch?nh m?nh m?nh liệt nhấn ga, chở Uyển T?nh đi bệnh viện.

Uyển T?nh nằm ở chỗ ngồi ph?a sau, l?n da t?i nhợt kh?ng ch?t m?u. Anh sợ h?i, nắm tay l?i run rẩy, nổi g?n xanh, c?c đốt ng?n tay trở n?n trắng bệch.

Một loạt động t?c của anh, kinh động mọi người trong nh?. Mọi người li?n tục bị đ?nh thức, nghe n?i anh ?m Uyển T?nh ra ngo?i, nh?n đồng hồ, hai giờ s?ng, tất cả đều hoảng sợ.

Thi?n Tuyết kh?ng tin, chạy v?o trong ph?ng, quả nhi?n kh?ng thấy người, gọi Mục Thi?n Th?nh l?i xe mang m?nh đuổi theo.

Ng? Nh? bị l?m cho sợ h?i kh?ng đi được, Mục Thi?n Th?nh mấy năm nay ở b?n ngo?i l?m g? hả? Sẽ l?i xe thật tốt sao? Hơn nữa Mục Thi?n Dương c?n l?i xe chạy hết tốc lực ra ngo?i, cậu c?n đuổi theo, kh?ng biết phải chạy nhanh như thế n?o! C?n muốn mang theo Thi?n Tuyết!

B? vội v?ng ngăn cản. Hai mươi năm nay, t?nh cảm v? k? th?c của b? đều đặt l?n người Thi?n Tuyết, kh?ng nỡ Thi?n Tuyết mạo hiểm.

Nhưng Thi?n Tuyết lo lắng cho Uyển T?nh, căn bản kh?ng nghe lời b?, phụ gi?p Mục Thi?n Th?nh bỏ chạy đi ra ngo?i.

Mục l?o gia cũng muốn đi ra ngo?i, gọi l?i xe đi lấy xe. Ng? Nh? bị bọn hộ l?m cho phiền ch?n kh?ng th?i, chỉ c? thể đi thay quần ?o, gi?p đỡ Mục l?o gia đi ra ngo?i. Bọn họ chậm một bước, n?n k?u l?i xe chạy nhanh l?n, vẫn kh?ng nh?n thấy b?ng d?ng xe của Mục Thi?n Th?nh, b?y giờ biến th?nh Ng? Nh? lo lắng.

Mục Thi?n Th?nh đ?ch thực đem xe chạy rất nhanh, lại c? thể đuổi kịp Mục Thi?n Dương. Thế nhưng hai xe đều chạy rất nhanh, c?ch kh?ng khẳng định gọi kh?ng được, anh bảo Thi?n Tuyết gọi điện thoại.

Thi?n Tuyết sờ tới sờ lui, điện thoại kh?ng ở tr?n người, gấp đến mức dậm ch?n: “Bọn họ khẳng định cũng kh?ng mang theo điện thoại! Anh mau l?n ph?a trước đi, bức anh ấy phải dừng lại! Anh ấy khẳng định rất vội, l?i xe như vậy kh?ng được!”

Mục Thi?n Th?nh lập tức l?i xe chạy l?n ph?a trước, lừa tr?i lừa phải chắn mất đường của Mục Thi?n Dương. Mục Thi?n Dương gấp đến độ muốn liều lĩnh đ?m xe, hơn nửa ng?y mới nh?n r? l? xe nh? m?nh, rốt cuộc dừng xe lại.

Thi?n Tuyết v? Thi?n Th?nh lao xuống, lập tức mở cửa xe của anh, bảo anh đi chăm s?c cho Uyển T?nh.

Mục Thi?n Dương lập tức l?m theo, chạy đến ph?a sau ?m lấy Uyển T?nh, ph?t hiện cơ thể co lạnh như băng, sắc mặt t?i nhợt như tờ giấy trắng, sợ tới mức kh?c l?n: “Nhanh l?n! C?c ngươi nhanh l?n!”

Mục Thi?n Th?nh nh?n tho?ng qua, kh?ng n?i hai lời, đem ? t? th?nh m?y bay bay nhanh.

Thi?n Tuyết hoảng sợ, sợ dao động đến Uyển T?nh, muốn mắng anh v?i c?u, kết quả ph?t hiện xe chạy rất nhanh, sợ tới mức ngay lập tức thắt d?y an to?n, sau đ? mới n?i: “Anh chậm một ch?t!”

Mục Thi?n Th?nh than nhẹ, căn bản kh?ng d?m chậm lại. Sắc mặt Uyển T?nh rất dọa người.

Thi?n Tuyết t? cứng một ch?t, nh?n lại, thấy Mục Thi?n Dương vẻ mặt đe dọa, sợ tới mức đầu ?c cứng lại.

Rốt cuộc cũng chạy tới bệnh viện, Mục Thi?n Dương ?m lấy Uyển T?nh chạy v?o b?n trong, vừa chạy vừa k?u: “B?c sĩ! B?c sĩ đ?u?! Mau tới đ?y, cứu cứu c? ấy --”

B?c sĩ v? hộ sĩ chạy tới một b?n ngăn lại một b?n n?i: “Đến đ?y đến đ?y, kh?ng cần h?, sẽ đ?nh thức bệnh nh?n!”

“Mau cứu cứu c? ấy! C? ấy ngất đi rồi!” Mục Thi?n Dương l?m sao c?n quan t?m tới bệnh nh?n kh?c, anh chỉ quan t?m tới Uyển T?nh: “Mau cứu đứa nhỏ của c? ấy, cầu xin c?c người cứu lấy c? ấy, cứu lấy đứa nhỏ..... “

Hộ sĩ đ? mang tới giường nằm, b?c sĩ bảo anh đặt Uyển T?nh l?n, sau đ? xốc v?y Uyển T?nh, nhanh ch?ng phụ gi?p đẩy xe hướng về ph?a trước: “C? dấu hiệu sinh non, nhanh l?n ch?t!” Sau đ? quay đầu lại hỏi Mục Thi?n Dương: “Sao lại thế n?y?”

“T?i kh?ng biết.......” Mục Thi?n Dương hữu kh? v? lực n?i: “Ch?ng t?i đang ngủ, c? ấy bỗng nhi?n gặp ?c mộng.......”

B?c sĩ mặc kệ, x?c định kh?ng phải do ngoại lực l? tốt rồi, chạy nhanh đi cứu gi?p.

L?c Ng? Nh? v? Mục l?o gia tới, vừa vặn b?c sĩ từ ph?ng cấp cứu đi ra, n?i với mọi người: “Thật c? lỗi, bệnh nh?n sinh non.”

Kh?ng kh? nh?y mắt im lặng, th?n m?nh Mục l?o gia lung lay như sắp đổ. Ng? Nh? hoảng sợ, vội v?ng đỡ lấy ?ng: “Ba!”

Mục l?o gia h?t s?u một hơi, c?y gậy g? xuống, n?i năng c? kh? ph?ch: “Cứu cho ta! Ai n?i sinh non! Bệnh viện c?c người sao lại v? dụng như vậy.”

B?c sĩ đ? nh?n quen c?c loại bệnh nh?n v? người nh?, cũng kh?ng sợ ?ng n?i: “L?c đưa tới bệnh viện đ? muốn sinh non, ch?ng t?i chỉ c? thể cố gắng hết sức cứu c? ấy.”

Mục Thi?n Dương bỗng dưng ho?n hồn: “C? ấy? C? ấy l?m sao rồi?!”

“Y?n t?m, c? ấy kh?ng c? việc g?, chỉ l? c? ch?t suy yếu. Mọi người trước hết h?y b?nh tĩnh lại đ?, t?i lại đi nh?n xem.”

Th?n m?nh Mục Thi?n Dương nhất thời suy sụp, chậm chạp l?i từng bước, dựa v?o v?ch tường lui xuống, ngồi xổm ở g?c tường, sau đ? ?m đầu, t? t?m phế liệt g?o l?n.

“Anh!” Thi?n Tuyết hoảng sợ, vội v?ng chạy tới, muốn k?o anh.

Anh ?m cổ Thi?n Tuyết, chặt chẽ ?m lấy, kh?c n?i: “Con của t?i..... Con của t?i.......”

“Anh.......” Thi?n Tuyết nghe được giọng n?i cực k? bi ai của anh, cảm gi?c tr?i tim như bị x? rạch, bi thương nh?y mắt thổi qu?t to?n th?n: “Anh đừng như vậy.......”

“V? sao?” Mục Thi?n Dương giống như nổi đi?n hỏi: “V? sao...... V? sao lại đối tốt với ta như vậy?” Cho anh hi vọng, lại trong l?c đ? cướp đi. Đ?y l? ?ng trời đang trừng phạt anh sao? Trừng phạt anh l? được rồi, v? sao c?n muốn l?m tổn thương Uyển T?nh?

Thi?n Tuyết đem mặt tựa v?o đầu vai anh, vẫn kh?ng nh?c nh?ch. C? cũng kh?ng tiếp thu được, c? cũng nghĩ hỏi v? sao. Anh trai v? Uyển T?nh lập tức sẽ tu th?nh ch?nh quả, v? sao lại như vậy? C? cũng cảm thấy mệt mỏi qu?, một ch?t biện ph?p cũng kh?ng c?.

Mục Thi?n Dương kh?c một trận, cửa ph?ng cấp cứu mở ra, anh đứng l?n, thiếu ch?t nữa đẩy ng? Thi?n Tuyết.

Mục Thi?n Th?nh lại đỡ Thi?n Tuyết, Thi?n Tuyết thấy Uyển T?nh im lặng nằm, n?i với Mục Thi?n Dương: “Anh, anh b?nh tĩnh lại một ch?t, đứa nhỏ c?n c? thể c?. Uyển T?nh c?n chưa biết? C? ấy chịu kh?ng nổi, c? ấy c?n cần anh!”

Mục Thi?n Dương sửng sốt, ngơ ng?c đẩy xe đi. Uyển T?nh......Anh l?m sao n?i với Uyển T?nh? Hoặc l?, muốn n?i hay kh?ng?

Uyển T?nh ngủ một đ?m ở tr?n giường bệnh, buổi s?ng ng?y h?m sau mới tỉnh lại. Một đ?m nay, Mục Thi?n Dương cả đ?m kh?ng chợp mắt tr?ng c?, Mục Thi?n Th?nh v? Thi?n Tuyết ở b?n thay phi?n nhau tr?ng chừng d?m hai người bọn họ. Ng? Nh? v? Mục l?o gia 5h th? bị khuy?n trở về nh?, khi Uyển T?nh tỉnh lại, bọn họ c?n chưa tới.



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...