Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 444: Cảm giác là người chẳng hay biết gì thật khổ sở


Chương trước Chương tiếp

S?ng ng?y thứ hai, Mục Thi?n Dương vừa uy Uyển T?nh ăn ch?o, vừa n?i: “Buổi s?ng nay anh đến c?ng ty họp, em ở nh? nghỉ ngơi thật tốt, buổi chiều ch?ng ta sẽ đi qua đ?.”

Uyển T?nh gật đầu: “Được. C? muốn tặng qu? cho d? ấy kh?ng?”

“Kh?ng phải ở bụng em sao?”

Uyển T?nh đỏ mặt, nh?o anh một c?i: “Nhanh đi l?m đi!”

“Trước đ? em ăn xong đi đ?.”

“Em sẽ ăn.” Uyển T?nh thở ph? ph? n?i, đoạt lấy c?i b?t, kh?ng để anh uy.

Mục Thi?n Dương ủy khuất n?i: “Anh sai rồi, em kh?ng cần kh?ng để ? đến anh.”

“Hai người c?c ngươi đủ chưa!” Thi?n Tuyết ngồi đối diện, rất ch?n g?t hai người ?n ?n ?i ?i. Hừ, c? bạn trai th? giỏi lắm ?? Muốn l?m cha hiểu r? kh?ng nổi a!!!!

Mục Thi?n Dương liếc một c?i về ph?a c?, vốn nghĩ muốn hung hăng trừng một c?i, nhưng đ?y kh?ng phải l? Mục Thi?n Th?nh a, l? một nha đầu đ?ng y?u, luyến tiếc! Hơn nữa gần đ?y c? cũng rất vất vả, sắc mặt anh lập tức h?a nh?: “Chăm s?c tốt chị d?u của em.”

“C?n cần anh nhắc?” Thi?n Tuyết hừ lạnh.

“Ừ.” Mục Thi?n Dương cười hớn hở, gia đ?nh h?a thuận l?m cho anh rất vui l?ng. Anh vuốt m?i t?c đu?i ngựa của c?: “Buổi tối quay về nh? tổ ăn cơm, ng?y mai đi kết h?n!”

“Nga ha ha ~ tr?ch sao h?m nay c?i đu?i của anh vểnh l?n trời!”

T?m t?nh Mục Thi?n Dương tốt, để c? t?y tiện n?i sao cũng đươc, lười c?ng c? đấu v? mồm, mặc ?u phục đi ra ngo?i.

Họp l? giả, anh sớm muốn đi gặp Ng? Nh?, đem chuyện n?y n?i một ch?t, để cho b? chuẩn bị t?m l?. Bằng kh?ng tiếp đ?n cũng kh?ng n?i một tiếng, trực tiếp mang theo Uyển T?nh đến đ? n?i c? đứa nhỏ, muốn kết h?n, Ng? Nh? sẽ tức đi?n bảo kh?ng cho ph?p.

Về nh? th? Ng? Nh? đang ở ph?ng kh?ch. B? nghĩ anh trở về để lấy văn kiện hoặc tư liệu, ngẩng đầu hỏi: “Ng?y n?o con mới trở về? Cũng kh?ng trở về ăn cơm, kh?ng sợ ?ng nội sẽ nhớ con sao.”

“Mấy ng?y nữa.” Mục Thi?n Dương n?i mơ hồ.

Ng? Nh? vừa nghe, sắc mặt c? ch?t cứng, nh?u m?y: “Trở về v?i ng?y, cũng kh?ng nh?n thấy b?ng d?ng con.......” B? đ? c? th?i quen đứa con trai n?y đi ra ngo?i th? vứt bỏ, trở về l?m nhặt được, nghe n?i anh ở th?nh phố A cũng kh?ng về nh?, trong l?ng kh?ng thoải m?i.

Mục Thi?n Dương cười: “Rất bận.”

Ng? Nh? thở d?i: “Được rồi, mẹ mặc kệ con!”

Mục Thi?n Dương đi đến: “Mẹ khi n?o th? rảnh, con c? việc muốn n?i với mẹ.”

Ng? Nh? sửng sốt, nh?n anh: “Chuyện g??” Nhiều năm như vậy, Mục Thi?n Dương chưa từng n?i chuyện một m?nh với b?, về nh? chỉ v? xem Mục l?o gia, c? thời gian cũng chỉ t?m sự với Mục l?o gia. Mẹ con hai người trong l?c đ?, trừ bỏ b?nh thường ?n cần thăm hỏi, hầu như kh?ng c? n?i chuyện. N?i l? mẹ con ruột, nhưng t?nh cảm lại mỏng manh như thế.

Mục Thi?n Dương vươn tay, dừng một ch?t mới nắm tay b?, đem b? k?o đến tr?n sopha, n?i với người hầu: “T?i c? việc muốn n?i với một m?nh phu nh?n.”

Người hầu lập tức tr?nh ra, kh?ng d?m lưu lại quấy rầy.

Ng? Nh? thấy anh như vậy, trong l?ng kh?ng khỏi c? ch?t sợ h?i, nhịn kh?ng được k?o c?i ?o kho?c nhỏ tr?n vai.

Mục Thi?n Dương hỏi: “Mẹ, người c?n nhớ r? Uyển T?nh kh?ng?”

“A? Uyển T?nh?” Ng? Nh? ho?n to?n kh?ng nghĩ tới sẽ nhắc tới chuyện n?y, lặng im một l?c mới nhớ tới: “Nhớ r?, l?m sao vậy?”

“Con đang ở c?ng một chỗ với c? ấy.”

Ng? Nh? sửng sốt, nh?y mắt mấy c?i: “Hả? Con n?i c?i g??”

Cơ thể Mục Thi?n Dương lui ra sau một ch?t: “Con th?ch c? ấy, bọn con ở chung một chỗ l?u rồi.”

“C? --” Ng? Nh? dừng một ch?t, kh? hiểu hỏi: “C? ta kh?ng phải l? bạn học của Thi?n Tuyết sao? L? em g?i của Thải Nghi?n đ?ng kh?ng? C? ta mới bao nhi?u, con l?m sao c? thể --”

Mục Thi?n Dương cười nhẹ: “Một lời kh? n?i hết, t?m lại con y?u c? ấy, c? ấy cũng y?u con. C? ấy..... C? ấy mang thai, con chuẩn bị kết h?n với c? ấy.”

Ng? Nh? trừng lớn mắt, cho?ng v?ng.

Mục Thi?n Dương c?n n?i c?i g?, nhưng b? kh?ng nghe r? r?ng. D? sao đứa con trai n?y b? tr?ng nom kh?ng được, cũng kh?ng hi vọng xa vời n? c? thể nghe lời b?. Ch?nh l? anh v? Đinh Uyển T?nh ở c?ng một chỗ thật sự l? khiến cho người ta kh? tiếp nhận, b? đ?nh g?y lời anh: “Hỏi ?ng nội của con đi. Việc n?y ?ng ấy đồng ? mới được.”

Mục Thi?n Dương dừng một ch?t, n?i cho b? biết ?ng nội đ? biết, thậm ch? mọi người đều biết, b? l? người cuối c?ng biết đến, kh?ng biết c? thể hay kh?ng.....

Đo?n chừng b? sẽ kh?ng vui l?ng đi?

Anh kh?ng muốn Uyển T?nh ủy khuất, tự nhi?n muốn trấn an cảm x?c của b?, miễn cho b? lại b?y sắc mặt với Uyển T?nh. Anh ch?m chước một ch?t, giọng n?i ?n h?a c? ch?t chột dạ: “?ng nội đ? biết.”

Ng? Nh? bỗng chốc nh?n anh, nhớ tới h?nh vi cổ qu?i mấy ng?y nay của Mục l?o gia, kết hợp việc n?y, đ? th?ng suốt! N?i c?ch kh?c, bọn họ đ? thương lượng xong rồi, đ? quyết định, ch?nh l? đến l?c th? th?ng b?o một tiếng với b?, căn bản kh?ng nghĩ tới hỏi ? kiến của b??!

Ng? Nh? tự nhi?n c? ch?t bất m?n, thế nhưng cũng chỉ c? thể nhịn khẽ cắn m?i: “?ng nội kh?ng phản đối?”

“?ng nội rất vui mừng c? chắt.”

Ng? Nh? cười: “Cũng đ?ng, mười năm trước khi ch? của con c? Thi?n Th?nh, cũng rất mong chờ.”

Mục Thi?n Dương lại n?i với b? chuyện an b?i kết h?n, Ng? Nh? vừa nghĩ tới Uyển T?nh l? em g?i của Thải Nghi?n, trong l?ng c? ch?t kh?ng thoải m?i. Hơn nữa mẹ đứa nhỏ n?y vừa mới chết, cha ruột n? lại kh?ng cần n?, lại n?i tiếp ch?nh l? người c? đơn, cảm gi?c, cảm gi?c mệnh cứng rắn. Vốn kết h?n sinh em b? l? chuyện vui, kết quả gặp được người như thế, c?n c? một loại cảm gi?c rủi ro.

Ng? Nh? cũng kh?ng đi ra ngo?i, nghe Mục Thi?n Dương n?i buổi tối muốn dẫn Uyển T?nh trở về, liền sắp xếp cho ph?ng bếp nấu cơm.

Mục l?o gia s?ng sớm đ? đi ra ngo?i đi bộ, trở về l? l?c Mục Thi?n Dương đ? đi rồi. Ng? Nh? lại n?i lại với ?ng một lần, ?ng cao hứng n?i: “Sớm ng?ng tr?ng n? l?m con d?u, trước kia cảm thấy Thi?n Th?nh th?ch hợp, kh?ng nghĩ tới cuối c?ng l? Mục Thi?n Dương, cũng tốt.”

Ng? Nh? cười đến cực k? xấu hổ, cảm thấy Mục l?o gia biết chuyện của hai đứa cũng kh?ng phải ng?y một ng?y hai, loại cảm gi?c l? người chẳng hay biết g? thật kh?ng tốt! Trong l?ng b? c? bất m?n v? ủy khuất, chỉ c? thể cố gắng đ? xuống.

Buổi chiều, Mục Thi?n Dương mang theo Uyển T?nh trở về, Thi?n Th?nh v? Thi?n Tuyết cũng theo s?t sau đ?. Loại chuyện chuyện lớn của gia đ?nh n?y, Mục Thi?n Th?nh cũng nghĩ muốn mang Văn S?m tham gia a, nhưng m?.... Ai! Nếu Văn S?m l? con g?i th? tốt rồi.

Ng? Nh? trải qua mấy giờ h?a ho?n, cũng đ? tiếp nhận chuyện n?y, cảm x?c bất m?n cũng đ? giải quyết kh?ng sai biệt lắm. L?c n?y bỗng nhi?n thấy Thi?n Tuyết trở về, kinh ngạc hỏi: “Con khi n?o th? trở về?”

“A? Con, con v? Uyển T?nh c?ng nhau trở về!” Thi?n Tuyết xấu hổ n?i, th?n thiết chạy đến ?m lấy c?nh tay b?, cười n?i: “Mẹ, người sắp l?m b? nội rồi, c? cao hứng kh?ng?”

Cơ thể Ng? Nh? cứng nhắc, sửng sốt v?i gi?y, mỉm cười hỏi c?: “Cao hứng. Con cũng cao hứng sao?”

“Đương nhi?n, con muốn l?m b?c.”

C? v? Mục Thi?n Th?nh cũng kh?ng biết Mục Thi?n Dương đ? n?i như thế n?o với b?, chỉ nghĩ Ng? Nh? đ? tiếp nhận được to?n bộ chuyện n?y. Mục Thi?n Th?nh thấy Ng? Nh? cười, cũng ho?n to?n kh?ng tưởng tượng đến hướng kh?ng tốt, hưng phấn m? n?i: “Ng?y mai đi lĩnh chứng sao? C? thể đi xem hay kh?ng?”

Mục l?o gia n?i: “Đều đi! Đều đi!” Sau đ? l?i k?o Uyển T?nh hỏi.

Ng? Nh? thấy bọn họ như vậy, hiểu được, người n?o cũng biết, m? b? l? người cuối c?ng biết! Người kh?c th? th?i, ngay cả Thi?n Tuyết cũng gạt b?! Trong l?ng thực bi thương, cảm thấy chịu đả k?ch lớn.



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...